Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chân mệnh Thiên Tử

Tiểu thuyết gốc · 3752 chữ

Mộng Hoa Đào

Chương 10:chân mạng thiên tử(phần 4)

Mục Châu vội vã cưỡi ngựa chạy ra khỏi Tộc Thành khi nghe tin Vương Hỷ trở về an toàn,khi chạy vào lều trại quân hộ tống Kha Chấn ,nàng thấy Vương Hỷ đang được Phi Long xem xét vết thương,liền chạy đến bên Vương Hỷ

_Hic hic...chàng làm thiếp sợ quá....hơn cả tháng qua thiếp cứ mơ thấy ác mộng... hic hic....tưởng rằng mãi mãi không còn nhìn thấy chàng nữa....ở lại Tộc Thành mà lòng đau như cắt....hic hic....

Do thấy Mục Châu ôm lấy Vương Hỷ tình tứ ,Phi Long vội vàng thu dọn lui ra

_Ơ...vết thương của Hoàng Tử đã lành rồi ..ưm...thần xin cáo lui....

Vương Hỷ tuy ôm lấy Mục Châu nhưng mắt lại nhìn Phi Long ái ngại

_Ừm...

Chàng vỗ về nàng

_Ta không sao rồi đừng sợ...ngày mai ta sẽ vào Điện Tộc bái kiến Phụ Vương...chọn ngày đưa nàng về Kha Chấn...

-Hic...dạ.....

Mục Châu rời lều trại thì thấy Phi Long đang đứng bên ngoài nói cười cùng hạ binh của mình,nàng tiến đến

_Phi Tướng quân....

Phi Long Thi lễ

_Hoàng Tử Phi....

_Ta nghe Vương Hỷ nói rằng chính Ngài đã dũng cảm phá tan thành Man nhân cứu dân chúng của Ngữ Chân ta....ta thật cảm kích Ngài....

_Ơ...Hoàng Tử Phi không cần phải như thế...người ta cứu là các nô lệ của Ngữ Chân lẫn Kha Chấn...là điều nên làm...

_Vài hôm nữa ta sẽ được đưa sang Kha Chấn ,mong rằng trên đường sẽ được sự bảo vệ ân cần của Ngài...

_Ừm...đó là chức trách của ta Hoàng Tử Phi an tâm....

_Ta đi nha....

-Dạ ...cung tiễn Hoàng Tử Phi..

-Tướng quân ,tướng quân.....bẩm tướng quân bên ngoài khu trại có nhiều thường dân muốn gặp Ngài...

_Gặp ta...

Phi Long nghe quân lính báo cáo liền vội đi ra cửa doanh trại,thấy những người dân bị bắt làm nô lệ lúc trước được chàng giải cứu đang tập chung đông đúc bên ngoài.

_Có chuyện gì mà các ngươi vẫn chưa rời đi,lộ phí cũng đã phân phát đều cho các ngươi cả rồi mà...

Mọi người đồng loạt quỳ xuống,có một người nói

_Phi Tướng quân,chúng tôi đều là thanh niên nghèo,ở quê nhà chẳng còn gì mưu sinh,dù có trở về cũng không thể sống nổi...cầu xin tướng quân thu nạp chúng tôi vào Phi Gia quân ,chúng tôi thề chết luôn trung thành với Tướng quân....

Đồng loạt đều hô vang

-Thề chết trung thành với Phi Tướng quân.....

Lúc này Trương Khải nói

-Đại ca...bọn họ đại đa số đều là lực điền,trong lần nổi dậy chống Man nhân ,dù đa phần không biết võ công cũng đã tham gia rất dũng cảm,hay huynh suy nghĩ mà thu nạp bọn họ.

Bạch Cát nói

-Nhị ca nói đúng đó Đại ca,dù sao Phi Gia Quân chúng ta cũng nên tăng thêm số quân binh để bù lại những binh sĩ đã hy sinh trong trận chiến ở Thành Trì Man nhân..

_Ừm....cũng được,nhưng một khi các ngươi đã gia nhập vào Phi Gia quân thì phải tuân thủ theo Quân quy nghiêm ngặt của Phi Gia,nếu phạm vào sẽ bị xử lý theo quân pháp không nhân nhượng....

_Dạ ,đa tạ Phi tướng quân ,đa tạ Phi tướng quân.....

-Bạch Lợi đệ phụ trách đám tân binh này đi,khi về đến Kha Chấn thì ta sẽ sắp xếp sau..

_Tuân lệnh...

Vương Hỷ và Ngụy công công đang đứng ở cửa Lều trại nhìn hết cảnh tượng này,Ngụy công công nói

_Tứ Gia...Phi tướng quân tự ý thu nạp nhiều quân binh như vậy..liệu khi về đến Kinh Thành có bị Hoàng Thượng trách tội hay không?

-Chuyện này ta biết cách bẩm báo với Phụ Hoàng....ngươi đi gọi Phi Long và các tướng lĩnh vào lều bàn việc đi...

-Dạ....

Hồ A Khương bẩm báo lại,sau khi nghe tin đoàn quân hộ tống cứu được Vương Hỷ quay về Tộc Thành,Tộc Vương bỗng dưng bắt được bọn thích khách ,qua điều tra thân phận của bọn chúng biết được chúng là Man nhân muốn giết Vương Hỷ để làm cho Ngữ Chân và Kha Chấn gây chiến với nhau.Do Mục Lân đề nghị hành quyết bọn chúng trước khi Vương Hỷ về để chàng khỏi dây dưa điều tra tốn thêm thời gian mà bỏ lỡ ngày rước tân nương nên Tộc Vương đã đồng ý.

Nhưng theo như những gì Hồ A Khương điều tra thì đúng như lời Phi Long nghi ngờ tên Trại Lĩnh Tam Thiết và Tam Nam Tử Mục Lân có liên kết với nhau hòng mưu hại Vương Hỷ,do tục truyền ngôi ở Ngữ Chân vị trí Kế Vương Tử sẽ lần lượt truyền theo vai vế lớn nhỏ,Mục Châu là Nhị Nữ nên được Kế Vị trước Mục Lân,điều này làm hắn không phục,dù tình cảm tỷ đệ của hắn với Mục Châu không hề rạn nứt,hắn chỉ căm ghét Vương Hỷ là người phía sau điều khiển mọi việc,sai khiến cho Mục Châu đi làm ,hắn còn biết rõ mục đích mà Vương Hỷ muốn chính là binh quyền của Ngữ Chân .Vì thế hắn âm mưu cho thuộc hạ giả làm người Man ám sát Vương Hỷ,nếu thành công thì Hoàng Đế Đại Quốc chỉ có thể truy cứu Man nhân,Mục Châu nếu có tái hôn cũng sẽ ở lại Ngữ Chân,khi nàng kế vị binh quyền chỉ có thể giao cho hắn.

Phi Long hỏi

_Vậy Tứ Hoàng Tử có muốn ta cho người tìm thêm chứng cứ để buộc tội Mục Lân hay không?

_Chuyện này không cần,chúng ta không có nhiều thời gian để phí sức với bọn Ngữ Chân,huống hồ Tộc Vương vừa mất đi một Nam Tử ,ông ta sẽ không để mất thêm một Nam Tử nữa đâu,chúng ta có chứng cứ cũng chẳng thể buộc tội được Mục Lân,bây giờ chuyện chúng ta cần làm là mau chóng quay về Kha Chấn,thế cục ở đó còn chờ ta về giải quyết..

_Dạ..vậy thì thần tuân theo ý của Hoàng Tử....

Trước Điện Tộc ,Tộc Vương công bố toàn Ngữ Chân phong cho Vương Hỷ là Phò Mã Vương Tử ,theo tục chia đất của bộ tộc, Tộc Vương ban cho chàng thành trì Ưu Lang một thành trì phía đông Ngữ Chân cùng một vạn quân lính trong thành,những nguồn thu lợi của thành đều do Phò Mã trực quản.

Nếu nói cách khác thì mặc dù Vương Hỷ có ở Kha Chấn vẫn có thể nắm giữ một vạn binh trong tay,có thể điều khiển Trại Lĩnh thuộc thành Ưu Lang xuất binh theo ý mình.

Phi Long không phải quan binh Ngữ Chân nên không theo Vương Hỷ vào trong Điện Tộc nghe sắc phong mà chàng cùng Bạch Cát và Bạch Lợi đứng bên ngoài Điện đợi Vương Hỷ ,lúc này Linh Đan cũng đi dạo quanh Điện Tộc,thấy Phi Long đứng bên ngoài ,liền nhớ đến cuộc tranh cầu hoa bị Phi Long ôm chật vào lòng,tức giận lấy đất trong những chậu hoa bày biện dọc hành lang chọi vào người Phi Long,rồi nấp xuống bậc thềm.Thế nhưng Phi Long né tránh hết,chàng phát hiện có cái đầu lấp ló nơi bậc thềm liền phi thân đến,túm lấy cổ áo của tên chọc phá,ai ngờ lại chạm ngay ngực của Linh Đan.

_Ngươi muốn chết à dám chọc phá ta....

_Á...dâm tặc..

_Bốp!

_Cô...cô....sao lại là cô nữa ....

_Ngươi đi chết đi dâm tặc....hứ....

Linh Đan vừa tát cho Phi Long một cái thì lại đá tiếp một cái vào chân chàng,xong nàng tức tối bỏ đi với gương mặt đỏ bừng giận dữ,còn Phi Long thì vừa ôm mặt vừa ôm chân nhảy lò cò

-Cô điên hả,nữ tử điên....a...a....

Quân lính đứng gác đều chứng kiến nhưng quay mặt đi chỗ khác chẳng dám xen vào,có lẽ Mục Linh Đan cũng là cô nương đanh đá nổi danh ở Ngữ Chân,nên chẳng ai dám can thiệp vào chuyện của nàng nếu chưa được phép.

Bạch Cát và Bạch Lợi trông thấy cảnh đó thì trố cả mắt ra nhìn ,cứ ồ rồi lại ồ như đang xem hát kịch

-Ồ....đau đấy...

_Ồ ...tội chưa....

_Woa...Đại ca thảm thật....

_Ôi trời....

Sau đó thì hai người nhanh chân đến xem Phi Long

_Đại ca không sao chứ,sao Đại ca cứ chọc giận nàng ta mãi vậy?

_Ta..ta...chọc hồi nào....

_Đại ca nên đi xin lỗi cô nương ấy đi...

_Gì?ta bị ả đánh đó....hai đệ không thấy sao,còn bắt ta đi xin lỗi....

_Thấy...thấy...hai đệ đương nhiên là thấy hết...

_Và vẫn là Đại ca có lỗi với nàng ta....

_Hừm ta chẳng thèm nghe lời các người...thật vô lý....

Phi Long cà nhắc đi đến chỗ đứng chờ Vương Hỷ ,Bạch Cát và Bạch Lợi xì xầm

_Đại ca hình như không có cảm giác với nữ nhân thì phải....mạo phạm người ta mà còn không biết lỗi nữa...

_Huynh nghĩ có lẽ là do huynh ấy sinh trưởng ở làng quái quỷ,ta nghe Thúc Thúc nói nữ nhân ở đó dữ như hổ mặt mũi thì y như lục lâm thảo khấu.

_Ừm...thật tội nghiệp....

Trời ngã bóng chiều Phi Long bàn việc thu quân để về Kha Chấn với các nghĩa đệ trong lều trại,thì nghe tiếng ngựa hí vang .

_Bẩm Tướng Quân Cửu Nữ phi thẳng ngựa vào quân doanh ,quất roi lung tung,bọn thuộc cấp không dám ngăn cản,xin Tướng Quân ra ngoài xem xét.

_Lý nào là vậy...cái ả điên này.

Trương Khải đưa mắt nhìn Bạch Cát và Bạch Lợi

_Ả điên?

Bạch Cát nói

_À...ờ cũng không có điên lắm..

Bạch Lợi vừa nói vừa chạy ra theo sau Phi Long

_Chỉ là hơi có chút dỡ khùng thôi...mà này Đại ca xin nhẹ tay...dù sao người ta cũng là nữ nhân...Đại Ca...

Phi Long ra đến nơi thì thấy có mấy binh lính bị Linh Đan quất roi té ngã ,mang thương tích liền hét lên

_Dừng tay!ngươi tưởng nơi này là đâu hả,dám phi ngựa vào làm loạn?

Linh Đan ngồi trên ngựa ương bướng nói

_Ta mặc kệ nơi này là đâu,dâm tặc ngươi cuối cùng cũng ló mặt ra rồi,lần này ta sẽ đánh cho ngươi nát da,kêu khóc....

_Hừ,đùa sao?

Linh Đan quất roi vào Phi Long nhưng chỉ một roi duy nhất đã bị Phi Long chụp được rồi,chàng nhanh chóng kéo Linh Đan ngã xuống ngựa,khiến nàng nằm dài trên đất,Phi Long buông tay hất cái roi ra

_Đáng đời,dám thách thức ta...

Linh Đan nhanh chân đứng lên ,nhặt lại roi liên tục quất vào người Phi Long

-Ngươi đi chết đi,chết đi nè....

_Ui da,ui da....cái ả điên này....

Do bị tấn công bất ngờ Phi Long chưa kịp né tránh đã ăn liền mấy phát roi vào người,chàng chạy quanh cây cột treo cờ quân doanh Kha Chấn,Linh Đan đánh trật ,sợi roi quấn vào cây cột ,nàng giật mạnh cố tình làm gẫy nó,cây cột ngã xuống ,Phi Long lùi liền mấy bước,nhưng do cây cột quá dài lại ngã nhanh nên ngã trúng vào bàn chân của chàng.

_Á...aaaaaaaaaaaaaaaaa.......

Linh Đan hoảng hồn

_Ngươi ,ngươi....đừng có giả bộ...cái cây nhỏ như vậy ngã trúng chân có chút xíu đâu có đau như vậy?

_Á....ta què rồi....aaaa....lần này không thể đưa Hoàng Tử và Hoàng Tử Phi về Kha Chấn rồi....a....a...

Phi Long cứ ôm lấy chân kêu đau khiến Linh Đan sợ muốn phát khóc

_Sao có thể què được chứ.....ngươi đừng dọa ta....

_Hừm...lần này ta tàn phế nhất định sẽ bám lấy ngươi cả đời,ngươi phải chịu trách nhiệm với ta...a....

_Không đâu...không có què đâu...ta xin lỗi..hu..hu....

Bạch Lợi cũng chạy lại xem Phi Long

_Đại ca có sao không,chân của huynh...

_Ta què rồi....mau dìu ta vào lều trại chữa thương đi...mau....

Bạch Lợi thộn mặt nhìn Phi Long

_Không phải chứ huynh dễ què như vậy sao?

_Đi mau...

_À...à....

Thế là Bạch Lợi cõng Phi Long vào lều chữa trị,Linh Đan ở ngoài lều đứng chờ tin tức.chóc chóc thì thấy binh lính đem ra chậu nước đầy máu,chóc chóc thì mang thuốc trị thương từng bó đi vào,ra ra vào vào liên tục,bên trong thì tiếng của Phi Long kêu la om sòm,nàng run run hỏi thăm ,thì bọn họ cứ thở dài lắc đầu

_Hắn sao rồi?

_Hê...hơ....

_Hắn bị què rồi hả?

_Hơ...ơ...

Nàng đâu có biết bên trong Phi Long vừa nửa nằm nửa ngồi trên giường,miệng nhai bánh nhóp nhép,chân thì đưa cho Trương Khải xoa thuốc

_A...a.....a..

_Đại ca huynh kêu la nghe ghê quá....

Bạch Cát Nói

_Chân huynh chỉ bầm một chút thôi mà lại gạt cô nương người ta là bị què,có quá đáng không?

-Quá đáng sao?ả ta quất ta mấy roi còn rớm máu này,không dạy cho cô ta một bài học ,cô ta lại ỷ thói hống hách.

Trương Khải vừa đi vừa nói

-Hừm...bên ngoài gió lạnh lắm đấy ,Cửu Nữ dù sao cũng chỉ là một tiểu cô nương,đứng bên ngoài lều suốt mấy canh giờ rồi đó,sao chịu nổi đây,huynh nên ra ngoài bảo nàng ta về lại lều trại của mình đi.

_Hừ,ta có bắt ả đứng chờ bên ngoài đâu ,tự ả đứng mà....

_Hừm huynh máu lạnh thật đấy!

Bên ngoài bỗng dưng có tiếng Bạch Lợi vang lên

_Ê...này này...Cửu Nữ ,Cửu Nữ...

Sau đó thì chàng bế Linh Đan đi vào lều

_Nàng ta ngất rồi này,Đại Ca..

Phi Long bật ngồi dậy ngạc nhiên

_Cô ta ngất rồi thì đệ cho người đưa cô ta về Tộc Thành đi bế vào đây làm gì?

Bạch Lợi liền đẩy Linh Đan qua người của Phi Long

_Đệ không biết huynh tự lo lấy đi,đệ về lều nghỉ đây

Trương Khải và Bạch Cát cũng nhanh chóng chạy ra khỏi lều

_Bọn đệ cũng về nghỉ đây...

_Ê này, ê,các người....hừ....

Phi Long đành bế Linh Đan nằm lên giường bắt mạch cho nàng

_Hừm thì ra là mệt quá nên ngất đi....

Giữa đêm Linh Đan lim dim mắt tỉnh lại,mơ màng thấy Phi Long ngồi trên ghế đọc sách bên ánh đèn,gương mặt nghiêm nghị đó khiến nàng xao xuyến,mỉm cười rồi lại thiếp đi.

Sáng hôm sau Linh Đan tỉnh lại chỉ thấy có một nữ hầu trong lều trại

_A,Cửu Nữ tỉnh lại rồi...

_Phi Tướng quân đâu?

-Tướng quân ấy không có ở đây ,à đêm qua do Cửu Nữ ngất ở doanh trại nên Phi tướng quân cho người đến lều Cửu Nữ báo tin,nô tỳ được phái đến chăm sóc cho Cửu Nữ

_Vậy đêm qua...

_Đêm qua Phi Tướng quân đã qua lều trại khác ngủ rồi,nhường lại nơi này cho Cửu Nữ nghỉ ngơi.

Biết hôm sau Phi Long phải rời Ngữ Chân ,Linh Đan lòng dạ rối bời,nàng đã phải lòng của Phi Long rồi,nhưng chẳng còn kịp để nói ra nữa,suốt ngày ủ dột,thấy nàng u buồn nữ tỳ cận thân liền nói

_Cửu Nữ nên đưa tướng quân ấy đến động hoa Tử La Lan,nhảy điệu múa truyền thống của tộc Ngữ Chân mà bày tỏ tình ý,cách này không phải những thiếu nữ dân gian hay làm đó sao.

_Ta đâu như Châu tỷ mà nhảy múa đẹp,sợ lại làm chàng mất vui....

-Ừm Cửu Nữ không chịu làm thì chẳng còn dịp để nói nữa đâu..

_ Ừm...vậy ngươi mau đi hẹn chàng nói ta đợi chàng trên thảo nguyên ....

_Dạ tuân lệnh...

Phi Long vì ái ngại chuyện mình đã gạt Linh Đan khiến nàng ngất đi trong đêm lạnh nên nhận lời theo nàng đến động Tử La Lan nằm trên một ngọn đồi ,nơi này có một hồ nước trong xanh nằm ngay dưới một khe hở như miệng giếng của đỉnh hang động,ánh nắng chiếu thẳng xuống hồ,làm mặt hồ phát sáng tỏa ra ánh sáng lấp lánh khắp nơi trong hang động,ở quanh bên hồ lại mọc đầy hoa Tử La Lan,những cánh hoa trông giống nhưng những con bướm đang đậu,cảnh vật đẹp huyền ảo khiến cho Phi Long kinh ngạc thốt lên

_Đẹp quá!

Linh Đan liền nói

-Nơi này là nơi mà các thiếu nữ Ngữ Chân nhảy múa để bày tỏ tình yêu của mình với ý trung nhân đó...

Nói xong nàng nhảy múa,điệu múa truyền thống của Ngữ Chân,tiết tấu nhanh lại khó,Linh Đan do xoay chân không thuần thục đã ngã xuống

_Á...

_Này ,cô không sao chứ,thôi đừng múa nữa,ta cũng chẳng biết thưởng thức đâu..

_Hic hic....thiếp thật là vô dụng nhảy có một điệu múa cũng không xong .hức...hức...chỉ tại cái chân này,tại cái chân này...

Vừa nói Linh Đan vừa đánh mạnh vào chân của mình liên tục tự trách,khiến cho Phi Long lúng túng,chàng chẳng biết làm sao dừng Linh Đan lại ,nên đã ôm nàng vào lòng thật chật,vỗ vỗ lên đầu nàng xoa dịu

_Ầy ầy...ta hiểu rồi,ta hiểu rồi...nàng đừng như thế...nín đi nín đi....

Bất chợt Linh Đan đẩy chàng ra rồi ngước lên đặt môi mình vào môi Phi Long hôn một cái.

-Ta yêu chàng!

Phi Long ngớ người,chết cứng,mắt mở to chớp chớp

_Ta sẽ nói với Phụ Vương nguyện gã cho chàng..

_Hả?

Linh Đan ngồi dậy,cười với Phi Long

_Chàng bất ngờ lắm hả?...theo như truyền thuyết thì nam nhân đồng ý đi vào hang động Tử La Lan,nguyện ý xem điệu múa mà nữ nhân thể hiện ,xem như đã lập thề cùng nhau kết tóc .

_Hả?ta..ta ...đồng ý khi nào..ta..ta...

_Phi Long nếu chàng từ chối ta,chuyện này mà đồn ra ngoài ta chỉ còn có con đường chết mà thôi,hic..hic....chàng không yêu ta sao....chàng không thích ta sao...hic...

Thấy Linh Đan khóc Phi Long lại càng rối trí hơn

_Đừng khóc nữa mà....nhưng ta còn phải về hỏi lại ý của Cha mẹ,còn phải có sự đồng ý của Tứ Hoàng Tử nữa,dù sao nàng cũng là Nữ Tử của Tộc Vương một nước...

_Vậy ta chờ chàng...

_....ta...hừ....ừ nàng chờ ta đi....

Linh đan lại ngã đầu vào ngực của Phi Long nũng nịu,còn Phi Long thì nhăn nhó ,không ngờ mình lại bị rơi vào tình huống này.

Phi Long về lại doanh trại suốt mấy canh giờ ở ngoài chuồng ngựa nói chuyện với con Tiểu Bạch,chàng đập đập trán của mình vào mông con Tiểu Bạch

_Mày nói đi tao phải làm gì đây hả Tiểu Bạch...tao không có muốn lập gia thất đâu,càng không muốn ở lại cái nơi chỉ có cỏ là cỏ như ở đây....tao không thích hoa Tử La Lan đâu....

Con Tiểu Bạch dùng móng chân của nó vẽ loằng ngoằng lên đất hình một cái bánh

Phi Long nhìn thì hiểu ngay

_Bánh à...bánh quế hoa?Uyển Uyển?Tao và cô nương ấy thì có gì chứ?

Con Tiểu Bạch nhe răng hỉnh mũi liếc Phi Long,nó vẫn không quên những ngày Uyển Uyển hay làm bánh đích thân mang đến doanh trại cho Phi Long,nàng còn hay mua trái cây tặng cho quân lính cả doanh trại,lại còn làm gà quay cho riêng nó ăn,huynh đệ trong doanh trại ai cũng nghĩ Uyển Uyển sẽ là tướng quân phu nhân tương lai.

Nó lại vẽ tiếp một hình con gà

_Gà à?gì?mày có điên không tao với Diễm Diễm lại không thể nào...à..à...Vương Dung....ta cũng muốn đưa nàng ấy ra khỏi Hoàng cung lắm nhưng ....thật là phiền...

Con Tiểu Bạch nhớ hết những lần cùng Phi Long vào cung dự chầu,lúc nào chàng ra về ,khi đến dắt nó đi khỏi khu vực để ngựa cưỡi,kiệu xa ,hay kiệu của quan viên dự chầu ,thì đi chừng vài bước ,đã bị Diễm Diễm nắm lại lãi nhãi những câu đại loại như

_Ngươi phải đến thăm Dung tỷ,ngươi dự chầu rồi thì ghé qua cung Tử Yến,ngươi đến cung Thái Tân rồi cũng phải sang gặp Dung tỷ....

Con Tiểu Bạch lại vẽ hình một cây búa

-Cây búa?..mày dám mắng tao là đầu búa à?con ngựa điên ....hỏi mày cũng như không...

Chàng vừa quay lưng định đi ra mở cửa chuồng rời khỏi thì con Tiểu Bạch co chân đá vào mông chàng một cú,khiến chàng văng ra khỏi chuồng,xong nó quất đuôi đánh mông bỏ đi nằm.

_Bốp!

_Á.!aaaaaa...con ngựa thúi đá lén tao...a...

Phi Long định đứng lên thì Vương Hỷ đã đưa tay ra trước mặt chàng

_Sao lại bị con Tiểu Bạch đá văng như thế chứ?Này đứng lên nào!

_A...nghĩa huynh...sao đệ biết được chứ ,nó điên mà....

_Ta nghe Mục Châu nói lại đệ và Linh Đan đã định tình à?

Phi Long trố mắt

_Không như huynh nghĩ đâu...đệ bị nàng ta đưa vào tròng đấy....đệ cũng đâu có thích ở lại đây....

_Linh Đan đã xin Tộc Vương ban hôn nhưng Mục Châu đã ngăn cản,vì đệ chỉ là quan ngủ phẩm ở Kha Chấn,gả nàng ta đi chỉ làm cho nàng ấy chịu khổ...

_Thế cũng tốt....đệ không muốn sống cuộc sống chăn dê,săn bắn ở đây đâu....

_Ừm,nhưng không phải do Mục Châu ngăn cản mà Tộc Vương không đồng ý,ông ta ngưỡng mộ tài dụng binh của đệ ,ý cũng muốn đệ làm Phò Mã,nhưng ta đã nói ở Kha Chấn đệ đã có hôn ước với Vương Dung công chúa ,nên Tộc Vương đã bác bỏ hôn sự này....

_Đệ muốn dẫn Vương Dung ra khỏi Hoàng Thành nhưng không phải là muốn làm phu quân của nàng ấy....đệ ...đệ cũng chẳng biết nói sao cho phải...

_Ta lại nghe nói đệ có qua lại với bà chủ Mộng Tiên Các?

_Uyển Uyển là một cô nương tốt,đệ rất thích sự dịu dàng chu đáo của nàng ấy,muốn nàng ở bên cạnh nhưng lại không phải là cảm giác rung động...ừm ..đệ ...

_Phi Long!

-Dạ!

Mặt Vương Hỷ nghiêm lại

_Đệ có thể vì ta tạm gạt bỏ những chuyện tình nam nữ này không,hãy tập trung phò trợ ta lên làm Hoàng Đế,cho đến khi Kha Chấn hoàn toàn nằm trong tay của Hoàng Tộc Kha Chấn Bảo .

_Ừm,đệ biết rồi!

Hai người họ lại đứng cùng nhau nhìn ra cửa doanh trại một khoảng mênh mông thảo nguyên trãi dài vô tận.

Bạn đang đọc Huyết Đổ Hoa Rơi sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.