Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vợ chồng tâm sự

Phiên bản Dịch · 1917 chữ

Chương 68: Vợ chồng tâm sự

Thành chủ Uther cùng phu nhân trở lại lâu đài, thấy ba chiếc xe ngựa dừng trước cửa lâu đài, xung quanh là hơn mười bộ binh hoàng gia hộ vệ. Hắn ngơi nghi hoặc: “Thế này có vẻ thiếu phô trương. Anh nhớ bình thường phải hơn trăm bộ binh hoàng gia theo hầu mới đúng.”

“Không chừng là đặc sứ tính cách giản dị.” Thành chủ phu nhân lại không thấy lạ.

Hai người dẫn theo vài chục kỵ binh tiến tới, một gã béo bước xuống xe mỉm cười hiền lành: “Vị này chắc hẳn là thành chủ cao quý của thành Đông Phong? Ta là đặc sứ hoàng thất, Kila Olfen, tới đây để tuyên cáo sắc lệnh của hoàng thất.”

“Ha ha, ta là thành chủ Uther, đây là vợ ta, Sofia.” Uther xuống ngựa tới trước mặt gã béo đặc sứ, cúi chào tượng trưng rồi ôm lấy vai đối phương cười thô lỗ: “Kila cái hạ, ngài đến rất đúng lúc. Nơi này của ta lâu lắm rồi không có vị đại nhân nào từ vương thành tới. Vào đây nào, chúng ta vào lâu đài uống hai chén, chuyện sắc lệnh lát nữa hãy nói.”

Gã béo Kila có vẻ không quen với vẻ nhiệt tình của đối phương, hắn co người nói: “Nhẹ tay chút, nhẹ tay chút. Thành chủ các hạ, ta là người bình thường, chịu không nổi sức mạnh của người có nghề nghiệp như ngài.”

Uther vẻ mặt áy náy buông Kila ra, sau đó dẫn hắn vào trong lâu đài. Sau khi chủ khách chào hỏi, gã mập này cũng có vẻ dễ nói chuyện hơn nhiều, kiến thức của gã cũng rất rộng rãi, nói cười không ít chuyện trên bàn rượu nhưng không khiến người ta có cảm giác không ưa. Đợi hai bên đều uống mười mấy chén, gã mặt mày đỏ bừng đặt một tấm thư lệnh xuống sau đó được hầu gái dẫn đường lên tầng ba nghỉ ngơi.

Hai vợ chồng thành chủ cùng nhìn Kila lên tầng, sau đó cùng tới thư phòng tầng hai. Uther đóng cửa sổ, ngồi xuống ghế, sau khi mở sắc lệnh ra xem bèn ném sang cho vợ rồi nói: “Lão hoàng đế bảo chúng ta tiếp tục thủ vệ biên cảnh, nhưng cuối thư còn nói nếu có thể mở mang bờ cõi tất sẽ có thưởng? Giờ anh đã là người đứng đầu một thành, tước vị bá tước, còn thưởng nữa chẳng lẽ cho anh lên công tước được sao? Chuyện này không đơn giản, toàn bộ Hollevin chúng ta luôn chỉ có sáu công tước, nếu anh được thăng cấp chẳng phải thành bảy người? Như vậy đâu có hợp với truyền thống xưa nay? Lão hoàng đế đang nghĩ gì vậy?”

Thành chủ phu nhân mở sắc lệnh ra đọc sau đó ngồi xuống cạnh chồng, dựa vào người hắn nói: “Quý tộc mới muốn có đất đặt chân phải đấu đá với quý tộc cũ. Lão hoàng đế đang ép chúng ta tự sát à?”

“Lão hoàng đế đã rất già rồi, có phải cũng hồ đồ rồi không…” Uther đột nhiên đứng bật dậy: “Anh biết rồi, lão hoàng đế sắp chết, lão ta biết đại nạn của mình đã tới cửa nên muốn ép gia tộc Longman chúng ta chọn phe.”

Nghe chồng nói vậy, thành chủ phu nhân cũng hiểu: “Nếu dựa theo truyền thống người kế thừa ngôi vị hoàng đế hẳn là đại hoàng tử, nhưng lão hoàng đế luôn không thích đại hoàng tử, hắn thích con thứ ba. Thế nhưng đại hoàng tử rất thân cận với bốn công tước còn hoàng tử thứ ba chỉ có hai công tước ủng hộ. Vì thế lão hoàng đế ám chỉ chúng ta nếu có thể ủng hộ hoàng tử thứ ba sẽ thăng tước vị chúng ta lên công tước. Mở mang bờ cõi… Để hoàng tử thứ ba ngồi lên ngôi vị hoàng đế là trái với truyền thống, đúng là có thể coi như mở mang bờ cõi.”

“Đây là cơ hội tốt, đáng tiếc gia tộc Longman chúng ta không đủ thực lực.” Uther ão não vỗ bắp đùi: “Nếu đợi thêm mười năm, Barbara trở thành đại ma pháp sư, Kayle cũng có thể một mình chống đỡ một phương, chắc chắn chúng ta sẽ không buông tha cơ hội này. Thế nhưng hiện giờ…”

Thành chủ phu nhân cũng thở dài, vị trí công tước mấy trăm năm nay vẫn nằm trong tay sáu đại thế gia của Hollevin, giờ hoàng đế đưa một vị trí ra nhưng bọn họ lại không cách nào nhận, chuyện này quả thật rất khó chịu. Có điều thành chủ phu nhân tâm tư linh hoạt, nói: “Hay chúng ta nghĩ cách kéo Beata về phe mình? Em cảm giác thực lực của hắn rất mạnh, phẩm tính cũng đáng tin cậy.”

“Hắn là người có huyết thống đặc thù, cho dù thực lực hơi kém nhưng tác dụng cũng khá.” Uther vẻ mặt trông ngóng nói: “Em không biết đâu, khi anh ở trong làn sương dày đó, thấy mọi phương vị mọi hành động của kẻ địch đều nằm trong tầm mắt mình, hơn nữa đối phương lại không thấy được mình, cảm giác đó như nắm tất cả trong lòng bàn tay. Anh nghĩ bất cứ tướng lính nào từng dẫn binh như anh, chỉ cần từng trải qua cảm giác ấy đều không thể quên được. Nếu anh có năng lực đó, chỉ cần một ngàn kỵ binh, anh có thể tiêu diệt năm ngàn kẻ địch.”

Là một tướng lĩnh thân kinh bách chiến, Uther hiểu rất rõ công dụng chân chính của kỹ năng Giá Vụ.

Thành chủ phu nhân lại mỉm cười nói: “Đáng tiếc chúng ta không có đứa con gái thứ hai, nếu không chắc chắn không thể tha cho thằng nhóc ấy được. Đúng rồi, ý chí của thằng nhóc ấy rất kiên định, năng lực mê hoặc từ huyết mạch của em không hề có hiệu quả. Cho dù chúng ta kéo được hắn vào gia tộc cũng không dám chắc hắn sẽ trung thành trăm phần trăm. Cũng như tên Karl kia, rõ ràng quan hệ của hắn với chúng ta luôn không tồi, nào ngờ cuối cùng lại phản bội.”

Uther đáp: “Nếu chúng ta có thể đảm bảo trong vòng vài năm Beata không phản bội chúng ta cũng đủ rồi. Lão hoàng đế đã sáu mươi chín tuổi, xem ra không sống nổi bao lâu. Chắc cùng lắm chỉ hai năm, nếu không lão ấy đã không viết sắc lệnh cho chúng ta như vậy. Vì vậy chỉ cần Beata không phản bội chúng ta trong hai năm tới là được. Tới sau này chúng ta đã trở thành công tước của một thành, có nhiều tài nguyên của cải hơn, muốn thoả mãn khẩu vị của hắn cũng không khó.”

Trong mắt các quý tộc chính thống, bất cứ ai cũng có thể mua chuộc. Nếu đối phương không đáp ứng chứng tỏ giá tiền mình bỏ ra không đủ, hoặc phương pháp không đúng.

“Đây là cơ hội hiếm có, nếu bỏ qua khéo mấy trăm năm nữa cũng không có lần nào may mắn như vậy.” Thành chủ phu nhân đặt tay lên ngọn núi tuyết của mình, vẻ mặt suy tư: “Nếu thật sự không được, chúng ta lặng lẽ gieo một giọt Mị Hoặc Chi Huyết vào hắn. Làm như vậy có thể thay đổi quan điểm của hắn về chúng ta, lúc đó muốn thuyết phục hắn gia nhập không khó.”

Nếu Lương Lập Đông ở đây sẽ nhận ra lai lịch Mị Hoặc Chi Huyết. Đây là năng lực đặc biệt của sinh vật ma giới Succubus. Thi thoảng sẽ có Succubus vô tình bị dòng loạn lưu không gian đưa tới vị diện chủ, sau đó lưu lại huyết thống trên vị diện này. Người có huyết mạch này sẽ nắm giữ một số sở trường của tộc Succubus, trong đó có Mị Hoặc Chi Huyết.

Uther lại không đồng ý: “Nhưng như vậy em cũng không thoải mái.”

“Không sao, em có thể khống chế ý chí bản thân.” Thành chủ phu nhân vuốt ve gò má chồng: “Hay anh không tin em?”

Uther còn định nói gì đó, đúng lúc này có tiếng gõ cửa, hai người tách ra, hắn hô: “Vào đi.”

Người đến là một binh lính, hắn thở hồng hộc, đầu đầy mồ hôi, quỳ một chân trên đất. Do hơi thở quá nặng nề, trong chốc lát hắn cũng không nói gì được.

Uther thấy dáng vẻ hắn rất quen, ngẫm nghĩ một lát rồi hỏi: “Chẳng phải ngươi là tiểu đội trưởng canh gác tại mỏ vàng ư, có chuyện gì mà xuống núi về tận đây?”

Binh sĩ thở hổn hển vài tiếng rồi thuật lại những chuyện xảy ra, nghe đến nửa Uther đã nhảy bật lên muốn rút kiếm chém người, may mà thành chủ phu nhân ngăn cản. Đợi sau khi binh sĩ thuật lại câu chuyện, hắn vẫn kinh hãi không thôi: “Cũng may có Beata các hạ ở đó khống chế tình hình, nếu không chắc mỏ vàng đã đổi chủ rồi.”

Thành chủ phu nhân bên cạnh tức giận nói: “Không ngờ tên đại sứ này lại đê tiện như vậy, cố ý dẫn chúng ta về. Thế mà em còn tưởng hắn là người hiền lành nữa chứ.”

“Nếu đám bộ binh hoàng thất này đã bị bắt, anh cũng không cần ra mặt. Sofia, em dẫn người tới xử lý đi. Anh ở lại giám sát cái tên béo chết tiệt kia, đề phòng hắn lại có âm mưu quỷ kế gì.”

Thành chủ phu nhân gật đầu, lập tức đi khỏi phòng. Uther ở phía sau hô lớn: “Mang theo vài kỵ binh nhé.”

Tập hợp hai trăm kỵ binh ở ngoài lâu đài, thành chủ phu nhân dẫn người nhanh chóng trở lại mỏ vàng. Đến lúc cô tới nơi đã là chập tối. Thành chủ phu nhân nhìn những bộ binh hoàng gia bị bắt làm tù binh, cũng thấy Robin Clemente, người sau vừa thấy cô hai mắt đã sáng loá, chạy tới khen ngợi một tràng dài, kết quả bị thành chủ phu nhân đạp thẳng vào mặt.

Sau đó thành chủ phu nhân xuống căn phòng trong hầm mỏ, chứng kiến Lương Lập Đông đang ngồi vẽ trận đồ ma pháp.

Nghe thấy có người đi vào, Lương Lập Đông ngẩng đầu lên, sau đó cúi đầu vừa tiếp tục công việc của mình vừa nói: “Sao chỉ mình cô? Thành chủ không đến à?”

“Lần này nhờ có ngài rồi, Beata các hạ.” Thành chủ phu nhân trịnh trọng thi lễ cảm tạ với Lương Lập Đông.

“Đừng khách khí!” Lương Lập Đông xua tay: “Dù sao ta cũng có phần của mình, cũng là vì chính mình thôi. Các người đừng trách ta không biết gì cũng dám chỉ huy binh sĩ của mình là được.”

Thành chủ phu nhân rung nhẹ hai gò núi, oán trách: “Chúng ta là người không biết điều như vậy ư? Các hạ muốn báo đáp ra sao xin cứ nói… Cho dù là cái đó cũng được!”

Bạn đang đọc Huy Chương Quý Tộc (Dịch) của Tường Viêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.