Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoảng sợ

Tiểu thuyết gốc · 1445 chữ

Tài xế thứ 2 của chuyến xe này được cử tới từ một công ty cạnh tranh với công ty của nhóc, hắn cũng là một người khá trẻ, cũng khoảng tầm 30 tuổi.

Trước đó 2 giờ hắn đã chết với tình trạng giống với tài xế thứ nhất, mắt trợn ngược nhìn lên trên trời.

Miệng há rộng, da mặt xanh mét, da thịt khô gầy như bị hút cạn sinh khí.

Lúc đó hắn vừa đi nhậu về với đồng nghiệp, hắn thấy một bóng trắng đứng giữa trời, hắn tưởng mình bị hoa mắt nên cũng tiếp tục về nhà.

Về đến nhà thì hắn lăn vào giường ngủ như chết, lúc hắn vừa nhắm mắt thì lại thấy rất lạnh, mặc dù đã đắp chăn, hắn thấy có thứ gì đó đã chảy ra trên bụng hắn.

Lật chăn lên nhìn xuống thì thấy một cô gái với mái tóc đen láy, ánh mắt long lanh, ngực nở eo thon, khuôn mặt thanh tú, ngũ quan tinh xảo, làn da trắng không tì vết.

Hắn thấy như vậy thì trong lòng đầu tiên là bất ngờ, rồi ngay sau đó là ánh mắt dâm tà nhìn cô gái, đang định vồ về phía cô mà nhắm vào bộ ngực cao vút thì đột nhiên khuôn mặt cô ta vặn vẹo dữ dội.

Làn da trắng như tuyết nhanh chóng chuyển sang xanh như người chết, miệng mở rộng hết cỡ, răng nanh đầy miệng, ánh mắt sắc lạnh chảy ra huyết dịch như suối, tơ máu trong mắt nổi lên nhưng không thấy tròng đèn, mái tóc giờ từ đen láy chuyển sang đen như đêm đen và cực kì bù xù.

Tài xế thứ 2 đã chết, hắn còn chưa kịp làm gì, thân xác của hắn bị ả mang ra chỗ ả chết rồi thân thể tan biến trong thiên địa".

- "Nhóc con, mi vừa nghe kể rồi đấy, đêm nay cũng là đêm định mệnh của mi, con quỷ đó sẽ không tới tìm mi trước khi mi đến chỗ đón khách".

- "Sống chết tùy mi lựa chọn, không ai định đoạt được, ta khuyên mi nên đi vào đêm nay, không nên ở nhà, tỉ lệ sống khi mi đi tiếp vào đêm nay sẽ cao hơn tỷ lệ sống của mi khi ở nhà, mi nên biết không cố gắng thử thì không thành công, mà cố gắng thử thì tỉ lệ thành công cũng rất thấp, nên nhớ ! Tùy cơ ứng biến, mệnh do ngươi nắm, thiên mệnh bất khiển".

- "Cảm ơn cụ, cháu sẽ ghi..."

Chưa kịp nói xong thì hắn chỉ nghe thấy vài từ nữa, cụ ăn mày đã biến mất như chưa từng xuất hiện.

Những từ cuối cùng hắn nghe được từ cụ là "ai gọi đừng đáp".

Tôi lại đi về nhà, bây giờ cũng đã là 12h trưa, hắn cần về nhà ngủ để chuẩn bị cho đêm nay.

Cái đêm mà thay đổi cả cuộc đời hắn, từ một tài xế trở thành một diệt quỷ sư.

Đến nhà thì hắn cũng ăn cơm, làm chút việc riêng, rồi cuối cùng cũng chui vô giường mà nằm.

Trong lúc nằm hắn mơ thấy có một thứ gì đó giống một cái, có rất nhiều hoa văn, được điêu khắc bằng đá, mà loại đá này màu sắc có rất nhiều màu đan xen nhau, cái hũ tỏa ra một luồng quang mang kinh khủng, trấn áp mọi thứ.

...

Mơ mơ màng màng một lúc thì chợp mắt một cái đã đến 8 giờ tối, phóng thằng đi tìm lão Tuấn, tôi muốn một lần nữa xác nhận ông anh này thực sự có hay không chính là một con quỷ tốt giúp tôi?.

Tôi tới chỗ mà ông anh này hay rủ tôi nhậu nhất, quán thịt nướng 3 sao, tuy chỉ là quán 3 sao nhưng đồ ăn và rượu ở đây phải nói là không khác gì nhà hàng 5 sao, ở đây không phân biệt giàu nghèo, ai cũng có thể vào, thậm chí cả một tên ăn mày nếu có tiền cũng có thể vào để nhậu.

Đến trước cửa nhà hàng thì tôi nhanh chóng phi vào như chim săn mồi mà mục tiêu chính là ông anh Tuấn.

Tôi bắt đầu dò xét mà lòi cả con mắt ra, quả nhiên tôi...

Đéo nhìn thấy lão đâu cả, thường thì lão luôn tới chỗ này mà, hay hôm nay có gì mà không tới? Tôi thật sự thắc mắc nha.

Tiếp tục đi tới cái quán ăn ven đường mà khi rảnh lão hay cùng tôi vào ăn mấy món đường phố như trứng cuộn cơm.

Dà xoát xung quanh như tôi đã bị mất thứ gì nhưng cuối cùng hi vọng đã.

Biến thành thất vọng khi mà tôi tìm muốn lòi cả con mắt cũng chả thấy lão đâu, lẽ nào sau khi lão biết tôi biết lão tạch từ 2 năm trước thì lão đã trốn con mợ nó rồi?

- Fu*k, Lão Tuấn, ông anh đang ở đâu, tôi biết chuyện của ông anh rồi, không cần trốn.

Tôi gào lên như muốn cho ông anh nghe thấy nhưng kì thực đúng là như vậy.

Bất quá không chỉ khiến ông anh không thèm ló mặt ra gặp tôi mà còn khiến khách nhân đang xì xào bàn tán im lặng luôn, họ nhìn chằm chằm tôi như muốn ăn tươi nuốt sống.

- "Ê mày, thằng đó nhìn có vẻ ngon".

- "Tao cũng thấy vậy, rắc thêm chút gia vị nữa thì hương vị không khác món gà rán 5 sao là mấy".

- "Tao lại thấy ăn sống nó lại cực kì ngon, huyết tương chảy vào miệng sẽ ngòn ngọt lợ lợ rất bổ dưỡng, hahaha".

- "hahaha..."

Từng tiếng xì xào về chuyện riêng dần chuyển thành xì vào về tôi, không những thế còn là ăn thịt hắn.

Nhận ra tình hình tôi lập tức chạy thực nhanh, không nhanh có lẽ còn sẽ chết trong đó.

Tôi lao ra ngoài thì thở phào nhẹ nhõm sau khi chạy được một đoạn, bất chợt tôi cảm thấy có gì đó sai sai.

Nhìn lại xung quanh thì không có ai, yên tĩnh đến âm tính, yên lặng đến đáng sợ, không một bóng người, không chiếc xe cộ, cả thành phố hoặc thậm chí là cả thế giới chỉ có mình tôi.

Cơn lạnh gáy bắt đầu lan tỏa khắp thân mình tôi, sợ hãi dâng trào, gan tôi tuy lớn nhưng ai gặp những hiện tượng huyền bí này mà còn bình tĩnh được chứ.

Nhìn xung quanh lại một lúc tôi thấy đằng sau mình, đằng sau có... có... có một con quái vật xúc tu dài vạn trượng cao vạn trượng.

Thật sự quá rợn người đi, tôi chạy như châu húc mả về phía trước nhằm thoát khỏi con quái vật, nhưng không, tôi càng chạy thì càng thấy nó về gần với tôi hơn.

Tôi dừng lại thì...

Vẫn thấy nó càng gần con quái vật hơn, cái gì vậy? Còn muốn cho lão tử sống không? Đùa vậy là không hay nha.

Rồi đột nhiên hắn nhớ tới một cái tên.

Lão Tuấn!!!!

Đúng! Có lẽ chính là lão làm ra, sau khi lão biết tôi biết bí mật của lão, hẳn là giờ muốn thủ tiêu tôi để tiêu diệt chứng cớ.

Huyết sắc xúc tu như những bộ não riêng biệt mà ngoằn nghèo đi về hướng tôi, máu chảy ra từ trong xúc tu như biển máu kinh tởm mà bám chặt chân tôi, con bạch tuộc cự dị thú này hình như còn có tam nhãn!!!

Tôi tào, thực sự là không muốn cho lão tử tôi giống đây mà, tôi có lẽ chỉ có thể ngồi chờ chết, tỉ lệ sống quá thấp...

Xúc tu nắm lấy tôi như cầm cổ một con gà, từ từ đưa vào miệng đầy răng nhọn còn hôi thối từ dạ dày của con quái vật.

Tuyệt vọng...

Có lẽ tôi sẽ chết ở đây, tỉ lệ sống là quá thấp đi, tôi nhắm mắt, để dòng đời đưa đẩy.

Bỗng kì tích xảy ra...

Tôi chợt tỉnh dậy trên chiếc giường thân yêu, mồ hôi lạnh chảy ra như suối ướt đẫm cái giường như mấy thằng đái dầm.

Thở phào lần nữa nhẹ nhõm nhưng bất chợt tôi nhìn đồng hồ và ngày tháng...

11h30 ngày 15...

Khiếp hãi dâng trào, sự sống hay cái chết của tôi quyết định chỉ còn 30 phút nữa!!!

Bạn đang đọc Hũ Luyện Yêu ( Hũ Cửu Lê ) sáng tác bởi Zukamiri
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Zukamiri
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.