Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần đầu luận đạo

Phiên bản Dịch · 1596 chữ

"Đi du lịch…" Khóe miệng hai người Phục Hy - Nữ Oa giật giật, đùa quỷ đi, ngươi đi du lịch ở nơi này sao. Đặc biệt là Nữ Oa, vẻ khó tin càng hiện rõ ra ở ánh mắt.

"Chờ đã. Đạo hữa thật sự là đi ngang qua sao?" Phục Hy lấy lại bình tĩnh hỏi, phải biết đây là Bất Chu Sơn, khắp nơi là Bàn Cổ đại thần uy áp, làm sao có người tùy tiện du lịch được chứ?

Phục Hy đối với khu vực này vô cùng hiểu rõ, trên cơ bản phía ngoài đạo tràng của hai người chắc chắc sẽ không có người qua lại. Nhưng bây lại thình lình xuất hiện một người gọi Bạch Nha đi ngang qua nơi đây.

Bàn Cổ uy áp này là Phục Hy cũng chỉ miễn cưỡng cầm cự ít phút, chớ nói nói chi là các sinh linh khác.

"Xác thực, ta đúng là đi ngang qua a" Bạch Nha gật đầu đáp.

"Không…không có khả năng. Bất kể là cái kia sơn động hay là xung quanh đều tràng ngập Bàn Cổ uy áp, dù thực lực của ngươi mạnh nhưng cũng không thể đỡ nổi được" Nữ Oa cũng khó tin, không nhịn được mà lên tiếng.

"Ta nói là sự thật a, ta thật sự đi ngang qua" Bạch Nha cười khổ, thân hình thoát ly ra ngoài, chậm rãi bước vào hang động, không bị uy áp ảnh hưởng một chút.

"Không có khả năng, lẽ nào uy áp không còn?" Nữ Oa khó tin hỏi, theo bước Bạch Nha đi vào.

"Muội muội, không được vào đó" Phục Hy vội hô, nhưng chung quy đã chậm một bước.

Nữ Oa đã bước vào trong hang động, trong nháy mắt đó, Bàn Cổ uy áp trực tiếp phủ xuống người nàng. Thân thể bay ngược ra ngoài, khí huyết rối loạn, nghịch huyết phun ra, sắc mặt trắng bệch nằm trên đất.

"Muội muội" Phục Hy kinh hô một tiếng, vội đỡ Nữ Oa ngồi dậy

"Đạo hữa không sao chứ?" Bạch Nha thân thể thoắt một cái, đứng bên cạnh hai người, ánh mắt có chút áy náy.

"Làm sao có thể, ngươi không bị Bàn Cổ uy áp ảnh hưởng?" Nữ Oa khó tin nhìn hắn, Phục Hy cũng đồng dạng như vậy. Hai người thật không hiểu nổi cái tên Bạch Nha này đến cùng là cái gì quái vật nữa.

Mà nếu để Bạch Nha biết được ý nghĩ này của hai người, hẳn sẽ cười khổ, hắn thật không biết nhưng đã có suy đoán.

"Vẫn có ảnh hưởng, nhưng không nhiều lắm" Bạch Nha gật đầu, nói ra suy nghĩ: "Có lẽ do ta đặc thù a"

"Còn có dạng này?" Phục Hy cũng không tin tưởng lắm, nhưng nhìn biểu tình của Bạch Nha thì hàng này cũng thật sự không biết.

"Hừ! Thần thần bí bí" Phục Hy là vậy, còn Nữ Oa đương nhiên là không tin rôi, dù sau này vẫn còn giận chuyện cũ, bĩu môi nói: "Ngươi tưởng ta dễ bị lừa vậy sao?"

"...." Bạch Nha không nói gì, lòng hắn khổ a, chẳng phải đi nhầm chỗ tắm của ngươi hay sao, ta còn chưa kịp thấy ngươi cởi a.

"Đây là ta linh quả, có tác dụng dưỡng thương, mong hai vị nhận cho" Bạch Nha lấy ra một linh quả có tác dụng… bổ huyết đưa cho Nữ Oa cùng Phục Hy.

"Từ chối thì phụ lòng đạo hữu, ta đành mặt dày nhận vậy" Phục Hy thấy tình cảnh có chút lúng túng, cười cười nhận lấy linh quả.

"Hừ, ai thèm lấy linh quả của người chứ" Nữ Oa ngược lại hừ lạnh một tiếng, tuy là vậy nhưng trong lòng ẩn ẩn có chút vui, tạm thời bỏ qua sự kiện trước đó.

"Đạo hữu chớ trách, nha đầu này luôn như vậy, nhưng không có ác ý gì" Phục Hy cười cười, thay Nữ Oa nhận số linh quả còn lại.

"Ca… ta không chơi với ngươi nữa. Hừ hừ!" Nữ Oa oán nhìn Phục Hy, hừ hừ hai tiếng tỏ ra vô cùng tức giận hiển nhiên hai từ "nha đầu" này không thể gọi trước mặt người ngoài.

"...." Phục Hy chỉ cười không nói, thật sự là hắn cố tình nói như vậy.

"Khụ…" Bạch Nha ho khan, lắc đầu nói: "Không, chuyện này là bần đạo có lỗi trước"

"Để đạo hữu chê cười rồi, nếu không chê liền tại chúng ta nơi này đợi mấy ngày đi, từ khi hóa hình về sau, chúng ta còn chưa từng có gặp được cái khác tu sĩ!" Phục Hy mở miệng nói, bọn hắn mặc dù nói là Đại La Kim Tiên, thế nhưng là trừ khu vực sơn cốc này, bên ngoài khắp nơi tràn ngập Bàn Cổ uy áp, bọn hắn căn bản là không cách nào rời đi.

"Cũng tốt, cái kia bần đạo liền quấy rầy!" Bạch Nha bản thân cũng rất rãnh rỗi, trực tiếp mở miệng nói.

Tổ ba người theo nhau mà tiến vào động phủ, Phục Hy cũng xuất ra một chút linh quả chiêu đãi Bạch Nha, mà Bạch Nha đương nhiên cũng không có keo kiệt, đồng dạng xuất ra một chút linh quả.

Du lịch Bất Chu Sơn bao nhiêu năm qua, thu hoạch ngoài linh quả vẫn là linh quả. Bạch Nha ba người nói rất nhiều thứ, trong đó có cả nơi đến của Bạch Nha.

"Gặp nhau chính là duyên phận, không bằng chúng ta luận đạo một phen, được chứ?" Cuối cùng Bạch Nha nhìn hai người một chút về sau, lúc này cũng mở miệng nói, Nữ Oa cùng Phục Hy cũng coi là trong hồng hoang đỉnh cấp Tiên Thiên thần linh, hai người đi chính là tạo hóa chi đạo, tại tạo hóa chi đạo bên trên tạo nghệ không phải bình thường, mặc dù nói bọn hắn cảnh giới so hiện nay Bạch Nha muốn thấp hơn một chút, bất quá luận đạo chỉ lợi không hại, Bạch Nha tự nhiên cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này.

"Cầu còn không được!" Nghe được Bạch Nha đề nghị về sau, Nữ Oa cùng Phục Hy đáy mắt cũng hiện lên một vòng vui mừng, bây giờ bọn hắn cũng đã nhìn ra, trước mắt Bạch Nha rất lợi hại, có thể cùng hắn luận đạo, cái này đối với bọn hắn tới nói tuyệt đối là một cái thiên đại cơ duyên, tự nhiên là sẽ không cự tuyệt.

Lúc này Bạch Nha cũng không chần chờ chút nào, trong nháy mắt, sau lưng hiện ra Khánh Vân, từng đạo huyền diệu đạo văn cũng trực tiếp nổi lên, cũng không bất ngờ, đây chính là Bạch Nha đạo và pháp hiển hóa mà ra, một cỗ huyền diệu khó giải thích khí tức cũng từ phía trên phát ra.

Mà Phục Hy cùng Nữ Oa thấy thế cũng không chần chờ chút nào, đồng dạng đem Khánh Vân hiển hóa ra ngoài, đem chính mình đạo và pháp in dấu in ở phía trên, rất nhanh, ba người Khánh Vân cũng trực tiếp xen lẫn đến cùng một chỗ, lẫn nhau đạo pháp cũng đang không ngừng lẫn nhau thôi diễn cùng xác minh, toàn bộ trong động phủ cũng tràn ngập một cỗ huyền diệu khó giải thích khí tức. Rất nhanh ba người cũng trực tiếp đắm chìm đến loại này huyền diệu trạng thái bên trong.

Thời gian qua nhanh chóng, trong nháy mắt lại là trăm năm thời gian trôi qua.

Đúng lúc này, ba người sau lưng Khánh Vân chấn động mạnh một cái, gần như trong nháy mắt đều từ trong loại trạng thái kia lui ra ngoài, nhưng phía sau trực tiếp đem Khánh Vân thu liễm, hiển nhiên là hoàn thành luận đạo.

"Đa tạ đạo hữu thành toàn!" Theo phía sau Phục Hy cũng chậm rãi đứng lên thân, đối với Bạch Nha chắp tay nói, tại luận đạo về sau, hắn hiển nhiên đối với Bạch Nha kinh khủng lại một lần nữa có một cái càng thêm toàn diện trực quan nhận biết, không ngờ Bạch Nha hiểu nhiều về đạo như vậy, so với tưởng tượng thì hơn rất nhiều.

Ngay lúc này, mặc kệ là Phục Hy hay là Nữ Oa đều có thu hoạch khổng lồ, mặc dù nói bọn hắn cũng là Tiên Thiên thần linh, cũng có chính mình truyền thừa, có chính mình lí giải về đạo, nhưng so với Bạch Nha vẫn còn kém xa, hiển nhiên kém không chỉ một điểm nửa điểm, một lần luận đạo này thật để làm họ mở rộng tầm mắt.

"Đạo hữu khách khí! Lần này bần đạo cũng là thu hoạch rất nhiều!" Bạch Nha mở miệng nói, hắn cũng là không phải khiêm tốn, mà là xác thực như thế, lần này luận đạo hắn cũng nhận được không ít dẫn dắt.

Mấy ngày kế tiếp, Bạch Nha cũng một mực ở lại đây, thông qua trong khoảng thời gian này ở chung về sau, nguyên bản Bạch Nha cùng Nữ Oa quan hệ cũng đã làm dịu không ít, với lại ẩn ẩn, hai người ở giữa cũng sinh ra một loại không hiểu quan hệ.

Mà một ngày nọ, Bạch Nha trực tiếp tìm tới Nữ Oa cùng Phục Hy để nói chuyện.

Bạn đang đọc Hồng Hoang Chi Thần Nha của Bạch Lão Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ChuTiênNhi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.