Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bát Tinh Long Cốt.

Tiểu thuyết gốc · 1258 chữ

Hỗn Thế thần kiếm – Huyết Lệ hoa

Nơi khóe mắt của Đỗ Hành khẽ động, ngay lúc ông ta có ý định trả lời thì liền bị giọng nói của hắn cản lại:

-Ngoài ra, ta còn muốn thêm một đoạn Bát Tinh Long Cốt nữa.

Phạm Tĩnh bất giác nhíu mày, lo ngại nghĩ:

“Không hay, tình hình đang xấu đi! Đỗ Hành vốn dĩ kiêu ngạo, nếu không phải vì cứu con gái thì hắn đã chẳng cần tốn nhiều thời gian với Hoa Vô Tư đến vậy. Cứ tỏ ra không biết điều như hiện tại rất có khả năng sẽ chạm tới giới hạn nhẫn nại của hắn mất!”

Từng đường gân đỏ rực trên cổ của vị Tứ Lão Yêu đầy oai phong này dần nổi lên chạy dài tới vùng cằm. Cả cơ thể ông ta cũng toát ra một loại sát khí hung hãn cực kì đáng sợ hướng thẳng về phía Hoa Vô Tư giống như đang muốn nuốt chửng hắn ngay lập tức. Thấy vậy, Hoa Vô Tư vội lên tiếng trấn an:

-Đừng tức giận! Dĩ nhiên là ta phải làm được điều gì đó thì mới có tư cách để đòi hỏi chớ!? Đỗ gia chủ đây chắc hẳn cũng nhìn rõ dung nhan của con gái rồi đúng không? – Nói tới đây, hắn bỗng hạ giọng, tỏ vẻ bi thương – Bị hủy hoại tới mức này, ngoại trừ dùng một trong Tam Thần Bảo là cánh hoa Mỹ Dung ra thì còn cách chữa trị nào khác nữa đâu? Tuy nhiên muốn có trong tay món đồ quý giá như thế phải chờ mòn mỏi suốt mười năm thì Mỹ Dung Hoa mới rụng xuống một cánh. Không lẽ ngài nhẫn tâm bỏ mặc cho cô gái xinh đẹp tựa tiên nữ kia phải sống khổ sở tận mười năm trời cùng với gương mặt chi chít sẹo à? Uầy, ta thì không nỡ rồi!

Nghe hết bài diễn văn gây cảm động lòng người của Hoa Vô Tư, sát khí của Đỗ Hành giảm đi vài phần, ông ta lạnh nhạt nói:

-Đỗ gia trước nay không thiếu cánh hoa Mỹ Dung. Ngươi không cần xót của thay cho gia tộc ta đâu!

Hắn lặng người đôi chút:

“Mấy trò tiểu xảo này đúng thật là chả thể hữu dụng nổi với bọn nhà giàu kết xù!”

Dù trong đầu nghĩ vậy nhưng Hoa Vô Tư vẫn kiên quyết không bỏ cuộc, bèn thay đổi cách nói chuyện:

-Khặc khặc! Ta biết Đỗ gia trước nay vẫn luôn cái gì mà... nứt vách đổ tường... ờ... nứt đố đổ vách. Nhưng việc tùy tiện sử dụng thần bảo trân quý giống cánh hoa Mỹ Dung như thế là quá lãng phí! Bổn Y Đế có cách chữa trị vừa đỡ tốn kém mà còn hiệu quả hơn nên có lòng muốn trao đổi với một đoạn Bát Tinh Long Cốt của Long tộc đó!

Nhận thấy nét mặt Đỗ Hành chẳng hề lay động, hắn tiếp tục thuyết phục thêm:

-Đối với kẻ khác thì Long Cốt là bảo vật nhưng đối với riêng Long tộc các ngươi thì nó chả khác mấy với một khúc xương rồng lâu năm cả hay sao? Giá trị nếu đem so sánh với Mỹ Dung Hoa thật sự quá chênh lệch. Thay vì phức tạp vậy, đưa cho ta một đoạn Long Cốt...ờm... không phải cao cấp lắm, chỉ cần ở mức bát tinh thôi là được rồi! Bổn Y Đế đây đảm bảo con gái của Đỗ gia chủ sẽ vẹn nguyên không bị tổn hại gì!

Phạm Nhiên trong lòng cảm thấy khó hiểu, liền ghé vào tai Phạm Tĩnh hỏi nhỏ:

-Y Đế này sao lại mãi cố chấp muốn Long Cốt đến thế cơ chứ? Hắn rốt cuộc đang suy tính điều gì gia chủ có đoán được chút nào không?

-Hoàn toàn không. – Phạm Tĩnh trầm mặc đáp.

Tặc lưỡi mấy tiếng, Phạm Nhiên đưa tay vuốt cằm nghĩ ngợi nhưng cũng chẳng thu được gì, đắn đo một lúc rồi xoay ánh nhìn sang Đỗ Hành, tò mò động thái kế tiếp của vị gia chủ đầy quyền lực ấy. Về phần Đỗ Hành, sau hồi lâu suy nghĩ kĩ thì cuối cùng ông ta cũng chịu chấp nhận lời kì kèo từ Hoa Vô Tư bằng cách tóm gọn trong một chữ:

-Được!

Hoa Vô Tư nét mặt tươi tỉnh, hớn hở cam kết:

-Nói phải giữ lời! Bây giờ ta sẽ lập tức đến y quán của tên mặt đen thui kia để điều chế thuốc dẫn, nửa canh giờ sau hẹn gặp lại Đỗ Hành ngươi ở đây!

Dứt câu, Hoa Vô Tư đứng bật dậy khỏi giường, dùng tay bắt ấn, miệng niệm chú hóa thành một làn khói đỏ bay nhanh ra ngoài cửa, trong nháy mắt đã biến mất hoàn toàn vào màn đêm tối mịt. Đáng nói hơn là hắn khẩn trương đến độ chẳng thèm đợi câu trả lời của vị Đỗ gia chủ đang đứng đối diện, thậm chí còn đổi xưng hô một cách chóng vánh. Tình huống hiện tại khiến Phạm Tĩnh cũng phải lên tiếng nói đỡ thay cho hắn:

-Tính cách của Y Đế trước giờ luôn như vậy, nhưng y thuật của ngài ấy quả thật rất xuất chúng. Hy vọng Đỗ gia chủ đừng bận tâm hành động vô lễ ban nãy!

Khẽ hừ một tiếng trong miệng, xong Đỗ Hành quay người qua đáp lại Phạm Tĩnh:

-Chuyện mà người trên khắp thiên hạ này không dám làm đối với ta, hắn đều đã làm hết rồi! Ta còn bận tâm được gì nữa đây? Hai trăm triệu yêu linh đồng cùng một đoạn Bát Tinh Long Cốt, ta sẽ truyền tin tức sắp xếp thuộc hạ ở Thiên Long thành chuẩn bị. Vài ngày sau chắc chắn đem đến đầy đủ trước cửa Tứ phủ của Phạm gia.

Phạm Tĩnh đưa tay hành lễ:

-Thế thì ta thay mặt Y Đế cảm ơn thành ý của ngài vậy!

Nhếch môi chút ít, trong ánh mắt của Đỗ Hành vẫn phảng phất đâu đó một tia nhìn khinh miệt đối với Phạm Tĩnh, ông ta quay người trở lại như lúc ban đầu, trầm giọng:

-Phạm gia may mắn tìm được một tam đệ tử của Y Thánh thì quý hơn cả nhặt được vàng. Sau này nếu giữ nổi hắn ở Phạm gia thì hẳn sẽ hưởng được lợi ích không nhỏ đâu, cố gắng đừng để mất đi nhân tài duy nhất này!

Tuy không hiện rõ trên từng câu chữ nhưng Phạm Tĩnh cũng ngầm hiểu được ẩn ý xem thường gia tộc họ Phạm của Đỗ Hành. Mặc dù vậy, Phạm Tĩnh không hề nổi nóng mà vẫn từ tốn trả lời:

-Nếu là nhân tài thì Phạm gia nhất định sẽ trọng dụng, Đỗ gia chủ không cần phải vướng bận điều này để làm gì! Trong phủ hiện có chút việc cần giải quyết, vì thế nên ta không tiện ở lại đây nữa! Xin cáo từ!

Phạm Nhiên cũng hời hợt đưa tay hành lễ tạm biệt rồi đi theo sau lưng Phạm Tĩnh ra ngoài, biểu cảm trông có hơi khó chịu. Chờ khi hai vị trưởng bối Phạm gia đã rời khỏi, Đỗ Hành mới cười khinh một tiếng:

-Hừ, rõ là hai kẻ vô dụng!

~ oOo ~

- Bao Đồng công tử -

Bạn đang đọc Hỗn Thế thần kiếm - Huyết Lệ hoa (FREE) sáng tác bởi HuyetLehoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuyetLehoa
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.