Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mạo phạm đại tiểu thư Đỗ gia.

Tiểu thuyết gốc · 1207 chữ

Hỗn Thế thần kiếm – Huyết Lệ hoa

*Tại chiến trường Hỗn Thế lần thứ nhất nổ ra hơn ngàn năm về trước, “Thập Tướng Ma Quân” chính là cơn ác mộng kinh hoàng mà Ma tộc đã gieo rắc vào tiềm thức của muôn dân hai tộc Yêu – Nhân. Bất cứ nơi nào thập tướng đi qua đều chỉ còn sót lại mùi máu tanh nồng nặc, tử thi chất thành đống phơi thây mặc cho diều tha, quạ mổ. Bất kì ai khi đối mặt với thập tướng đều không khỏi khiếp sợ trước sự tàn bạo và hung ác ấy.

Thế nhưng đối với riêng Ma tộc, cái tên này lại là danh xưng đầy tôn kính được sử dụng để đặt cho mười vị mãnh tướng nắm quyền uy cao nhất trong Ma quân. Bọn họ tựa như một tín ngưỡng mà con dân Ma tộc hết mực tôn thờ, luôn luôn sùng bái bởi thực lực quá đỗi cường đại.

Bước sang Hỗn Thế lần hai, “Thập Tướng Ma Quân” đã thêm lần nữa làm dấy lên nỗi lo sợ tột cùng cho kẻ thù. Mỗi khi thập tướng xuất trận đều sẽ trở thành trung tâm càng quét chiến trường không chút khoan nhượng, là đối thủ ghê gớm nhất, tạo ra nỗi ám ảnh khắc sâu vào tâm trí của Tứ Lão Yêu mà Đỗ Hành cũng nằm trong số đó.*

~ oOo ~

Hiện tại Đỗ Băng Nhi đang phải đứng trước ranh giới sinh tử, đồng thời lai lịch kẻ bày ra Mộng Hồn Đại Pháp để yểm lên người nàng rất có khả năng là “Thập Tướng Ma Quân” khiến cho tình hình càng lúc càng tồi tệ hơn. Đối với tình thế ngàn cân treo sợi tóc liên quan đến tính mạng của đứa con gái duy nhất, Đỗ Hành chẳng còn cách nào khác ngoài việc lựa chọn đặt toàn bộ sự tin tưởng vào Y Đế - cái tên thiếu niên đang đứng chống nạnh trước mặt ông lúc này.

Lắc đầu vài cái, Hoa Vô Tư hạ tay xuống không bắt ấn nữa, trả lời câu hỏi của Phạm Tĩnh:

-Đúng là có hai tên. Tuy nhiên bản lĩnh vốn quá yếu cho nên khi vẽ loại trận pháp có yêu cầu kĩ thuật bậc cao như Mộng Hồn thì trình độ không đủ. Vì vậy bọn chúng liền dùng mánh khóe chắp vá pháp trận, tức là mỗi tên vẽ một nửa rồi ráp lại thành một mẫu hoàn chỉnh. Uầy, tu vi cao mà trình độ vẽ pháp trận lại phế như thế này thì có thật là cấp tướng trong Ma tộc không chớ? Mất mặt giùm luôn!

Từng lời từng chữ của Hoa Vô Tư vừa phân tích khiến Phạm Tĩnh cảm thấy nể phục vô cùng, ông ta thầm khen ngợi:

“Kiến thức về trận pháp của hắn thật sự rất đáng kinh ngạc, với hiểu biết tầm cỡ này nếu không phải do được cao nhân chỉ dạy thì ắc hẳn bản thân hắn chính là cao nhân rồi! Phạm gia ta nếu giữ được người tài như vậy để dùng thì tương lai chắc chắn sẽ có được tia hy vọng mới.”

Hàn Phong nghe xong vội thắc mắc:

-Nếu bọn chúng vẽ pháp trận chắp vá như thế thì uy lực có khác gì so với pháp trận hoàn chỉnh bình thường hay không?

-Đương nhiên khác chớ! Vẽ có nửa thì tu vi sử dụng trong mộng cảnh cũng sẽ bị gián xuống thấp hơn so với tu vi ngoài đời thật, đó cũng có thể coi là một trong những may mắn giúp nha đầu này đến tận bây giờ vẫn còn sống!

Dứt lời, Hoa Vô Tư ngồi xuống giường, cầm lấy cổ tay trái của Đỗ Băng Nhi rồi dùng hai ngón bắt mạch, trầm tư suy nghĩ hồi lâu:

“Chậc, còn trẻ mà tu vi đã tiến đến cảnh giới bát tinh hạ phong thì bản lĩnh cũng lợi hại gớm! Tuy nhiên sức lực gần như sắp cạn kiệt rồi, để bổn Y Đế giúp ngươi trụ thêm ít lâu nữa vậy.”

Cẩn thận dùng tấm lưng rộng của mình che chắn để nhằm giấu hành động, Hoa Vô Tư lén lút dùng ngón cái vẽ lên lòng bàn tay trái của Đỗ Băng Nhi một ấn chú đỏ rực. Kì lạ thay, ấn chú vừa mới được vẽ xong thì liền lập tức biến mất theo lời niệm của hắn một cách nhanh gọn như chưa từng xuất hiện. Không để những người đang đứng ở sau lưng phát sinh nghi ngờ, hắn quay người ra nói vài câu chuyển sự chú ý:

-Thật ra đa phần chỉ là các vết thương ngoài da, nhìn máu me thấy nghiêm trọng vậy chớ kinh mạch vẫn còn nguyên chưa bị tổn hại. Việc cần thiết nhất bây giờ là tìm ra được công thức của loại thuốc dẫn nhập mộng mà nha đầu này đã uống vì mỗi kẻ bày trận đều sẽ sử dụng một cách riêng để điều chế.

-Vậy phải làm sao mới tìm được? – Hàn Phong gấp gáp hỏi.

-Tìm trong dạ dày thôi! Chắc vẫn còn sót lại đâu đó chút ít mùi hương của các loại thảo dược có trong thuốc dẫn.

Hàn Phong tròn xoe mắt ngạc nhiên:

-Bằng cách nào chứ?

Hoa Vô Tư cười ranh mãnh:

-Khặc khặc, thì mổ bụng ra xem thử bên trong có gì.

-Hả???

-Uầy, đùa thôi, đừng vội! Ta có cách hiệu quả mà nhanh hơn đây nè.

Ngay tức khắc hắn khom người, dùng tay đẩy hàm của Đỗ Băng Nhi xuống cho miệng hở ra rồi cúi xuống ngậm chặt lấy miệng nàng trước sự sững sờ của tất cả những người xung quanh đang chứng kiến. Lòng bàn tay Hàn Phong bỗng chốc lạnh ngắt, mặt mày tái xanh không còn chút máu. Chàng bàng hoàng đến nỗi đứng ngẩn ra chẳng thể nói được gì. Biểu cảm của Phạm Tĩnh, Phạm Nhiên và cả Đỗ Hành cũng trở nên rất khó coi trước cái cảnh tượng gây choáng váng mà Hoa Vô Tư vừa thực hiện.

Hắn đang hôn con gái của Đỗ Hành, đúng vậy! Hỏa Long vĩ đại, Tứ Lão Yêu Long tộc lừng lẫy khắp bốn phương mà giờ đây lại phải tận mắt đứng nhìn tên thiếu niên không biết sợ trời đất kia ngang nhiên mạo phạm đứa con yêu quý nhất của bản thân nhưng không thể làm gì được. Tình huống như hiện tại quả thật chỉ có mỗi Hoa Vô Tư là vẫn giữ vững sự thản nhiên để tiếp tục ngậm chặt miệng Đỗ Băng Nhi ngay trước mặt của cha nàng ta, dẫu cho hai vị trưởng bối Phạm gia đứng gần đó sắc mặt trông phức tạp cực kì. Phạm Nhiên tắt hẳn sự hời hợt thường thấy, khẽ lắp bắp nói thầm vào tai Phạm Tĩnh:

-Gia... gia chủ! Có... có khi nào lúc Y Đế cứu người xong thì cũng là lúc... Phạm gia ta bị diệt hay không?

~ oOo ~

- Bao Đồng công tử -

Bạn đang đọc Hỗn Thế thần kiếm - Huyết Lệ hoa (FREE) sáng tác bởi HuyetLehoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuyetLehoa
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.