Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thập Tướng Ma Quân.

Tiểu thuyết gốc · 1039 chữ

Hỗn Thế thần kiếm – Huyết Lệ hoa

Dẫu lời thề ban nãy khiến tim Hàn Phong vụn vỡ, tuy nhiên chàng vẫn không quên việc quan trọng cần phải gấp rút thực hiện trước mắt:

-Y Đế, ta hy vọng ngài có thể khẩn trương cứu người!

Tặc lưỡi một cái chán chường, Hoa Vô Tư bắt đầu tập trung vào chuyện chính, hắn dặn dò bên phía Phạm Tĩnh:

-Phạm gia chủ đây mau chóng sắp xếp một gian phòng đi, chẳng cần cầu kì lắm đâu nhưng phải đủ rộng, đủ thoáng hơn nữa cần có thêm một cái giường vừa vặn chỗ để hai người cùng nằm là được.

Phạm Tĩnh gật đầu:

-Được, ta sẽ sai gia nhân chuẩn bị cho Y Đế!

-À, đem cho ta một cái chậu lớn nữa, cái này rất cần thiết.

Nét mặt Phạm Tĩnh biểu hiện vẻ hơi khó hiểu tuy nhiên ông ta cũng không hỏi gì nữa mà lập tức bố trí người làm theo lời dặn của Hoa Vô Tư. Chỉ trong thoáng chốc, mọi thứ đã được hoàn thành đầy đủ. Giấc trời bây giờ ở thành Diên Khánh đã nhá nhem tối, bên trong gian phòng rộng với cách bày biện giản đơn ngay tại sân sau Tứ phủ, bốn người bao gồm Hoa Vô Tư, Hàn Phong, Phạm Tĩnh và Phạm Nhiên đứng vây quanh sau lưng Đỗ Hành, dáng vẻ trông như đang chờ đợi.

Đỗ Hành cúi người nhẹ nhàng đặt Đỗ Băng Nhi nằm xuống giường, máu từ các vết thương sớm đã vấy đỏ cả vùng ngực giáp mà ông ta đang mặc. Dù kinh nghiệm chinh chiến suốt bao nhiêu năm dầm dưới sương gió máu tanh khiến cho Đỗ Hành vốn quá quen thuộc với việc nhìn thấy thương tích hay chuyện sinh tử, thế nhưng khi tận mắt chứng kiến con gái của chính mình rơi vào hoàn cảnh như hiện tại chắc hẳn trong lòng ông ta cũng phải có chút lay động. Lặng nhìn vào gương mặt đã từng rất xinh đẹp mà giờ bỗng nhiên xuất hiện chằng chịt nhiều đường rạch dài tàn nhẫn hồi lâu, đôi mắt của Đỗ Hành phảng phất đôi phần lo lắng.

Tuy nhiên rất nhanh sau đó, vị Đỗ gia chủ này lập tức trở về với thái độ lãnh đạm như ban đầu, ông ta xoay người bước ra xa nhường việc tiếp theo lại cho tên thiếu niên với cái danh Y Đế. Hoa Vô Tư cầm cái chậu lớn đi tới đặt xuống dưới chân giường, sau đó đứng sát bên Đỗ Băng Nhi, đưa mắt nhìn một lượt khắp người nàng rồi đột ngột lên tiếng:

-Này Đỗ Hành, dạo gần đây trong gia tộc Đỗ gia có xảy ra lục đục nội bộ không vậy?

Khắp chốn Hỗn Mang, người dám gọi thẳng tên của Đỗ Hành chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, ấy vậy mà Hoa Vô Tư vẫn cả gan làm điều này liên tục từ chiều đến giờ mà chẳng hề có chút ngần ngại nào hết. Nếu ngày thường có lẽ hắn đã chọc giận vị hỏa long vĩ đại của Long tộc này đến mức khiến cả thành Diên Khánh phải ngập chìm trong biển lửa, nhưng hôm nay là một ngoại lệ. Sẵn sàng bỏ qua những câu vô lễ tiểu tiết của Hoa Vô Tư, Đỗ Hành vẫn bình tĩnh trả lời hắn:

-Một gia tộc lớn hiển nhiên sẽ có vài lần xảy ra mâu thuẫn bất hòa, nhưng chẳng thể ảnh hưởng quá nhiều đến lợi ích chung.

Hoa Vô Tư chống nạnh, nhăn mặt nói:

-Mộng Hồn Đại Pháp tuy lợi hại nhưng muốn lập được pháp trận này cũng chả dễ dàng gì đâu! Trước tiên là vẽ trận lên một đồ vật thật gần gũi mà người bị hại thường xuyên mang theo trên người để trói buộc, sau đó dùng thuốc dẫn đặc chế đưa cho uống mới có thể dẫn linh hồn nhập vào mộng cảnh được. Bao nhiêu bước rườm rà như thế, nếu không phải người thân quen ra tay thì rất khó để thành công. Xem này!

Vừa nói xong, hắn dùng hai tay bắt ấn, miệng niệm chú thuật làm cho những dòng văn tự màu đen thẫm cùng với nét vẽ pháp trận ẩn bên trong y phục của Đỗ Băng Nhi lần lượt hiện ra trước sự kinh ngạc của mọi người xung quanh. Phạm Tĩnh vừa thoáng thấy hình dạng của văn tự liền nhận xét:

-Chữ viết của Ma tộc! Nhìn cách sắp xếp và ma lực được yểm trên từng nét vẽ bao quanh có thể đoán được đối phương tu vi từ cửu tinh trở lên.

-Là cửu tinh thượng phong cường giả! – Đỗ Hành bất ngờ lên tiếng.

Hàn Phong nghe xong lập tức lo ngại vô cùng:

-Cửu tinh thượng phong? Kẻ lập trận thực lực quá mạnh, Băng Nhi tỷ... không phải đang rất nguy hiểm sao?

Phạm Nhiên lắc đầu:

-Cả đời ta lần đầu tiên thấy trường hợp này đấy! Nếu cửu tinh thì có khi nào là trò của bọn Thập Tướng Ma Quân bày ra chăng?

Cái tên “Thập Tướng Ma Quân” vừa mới được nhắc đến tức khắc khiến bầu không khí xung quanh trở nên nặng trĩu, ai nấy nghe xong đều chau mày căng thẳng. Kể cả Đỗ Hành cũng tỏ ra kiêng dè đôi ba phần đối với cái tên này. Riêng Hoa Vô Tư thì chẳng thèm để ý đến tình hình ở đằng sau lưng mình, hắn tiếp tục tập trung quan sát hình dạng pháp trận được vẽ vào từng lớp y phục trên người Đỗ Băng Nhi. Thậm chí khi đã thầm hiểu rõ lai lịch của chủ pháp trận Mộng Hồn vậy mà cũng không thể đủ tầm để ngăn cản cái trề môi chê bai từ hắn:

-Chữ của hai kẻ này sao lại xấu quá vậy? Ăn học có đến nơi đến chốn không thế?

Phạm Tĩnh ngạc nhiên hỏi:

-Có tới tận hai người sao?

~ oOo ~

- Bao Đồng công tử -

Bạn đang đọc Hỗn Thế thần kiếm - Huyết Lệ hoa (FREE) sáng tác bởi HuyetLehoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuyetLehoa
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.