Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đến thành Diên Khánh

Tiểu thuyết gốc · 1099 chữ

Hỗn Thế thần kiếm – Huyết Lệ hoa

Đỗ Nguyệt chết lặng trước hành động vô cùng tàn nhẫn vừa rồi của Đỗ Hành. Sự việc diễn biến quá nhanh, thậm chí ông ta còn chẳng thèm do dự mà đã quyết định kết liễu mạng sống của một cường giả cửu tinh, hơn nữa còn là y sư dưới trướng Đỗ Thực – cha của nàng. Cảm giác kinh hãi trong lòng còn chưa kịp tiêu tan thì nàng lại tiếp tục bị Đỗ Hành tra tấn tinh thần:

-Đây chính là kết cục của những kẻ đứng ở vị trí cao nhưng thực lực không xứng tầm. Một lũ vô dụng chẳng chịu yên phận, vẫn cứ muốn tranh đoạt thứ vốn không thuộc về chúng.

Bầu không khí đang càng lúc càng căng thẳng, Đỗ Nguyệt chỉ biết cúi đầu im lặng, hiện tại nàng ta lo sợ đến nỗi chẳng thể mở miệng nói thêm điều gì. Ngay sau khi ném cái nhìn đầy đe dọa vào đứa cháu gái của mình, Đỗ Hành quay ngoắt sang Thế Cường, hỏi:

-Đường đến đảo Kim Quy phải mất bao lâu?

Thế Cường chau mày lo ngại, đáp:

-Bẩm gia chủ! Với tốc độ của kị thú cấp cao thì cũng mất hơn nửa tháng mới đến được đảo Kim Quy. Còn nếu cưỡi linh thú Viêm Long của gia chủ thì nhanh nhất cũng phải năm ngày đường. Sợ lúc đó... đại tiểu thư... e là không kịp.

Hàn Phong chợt sực nhớ ra điều quan trọng, lập tức lên tiếng cắt ngang:

-Y Thánh vẫn còn một đệ tử!

Lời Hàn Phong vừa nói ngay tức khắc khiến sắc mặt Đỗ Hành thay đổi. Thế Cường nghe xong liền tỏ vẻ không tin tưởng mấy:

-Phong công tử chắc không? Y Thánh từ bao giờ lại có thêm một đệ tử nữa ngoại trừ hai vị Y Lão và Dược Vương cơ chứ?

-Đúng đấy Hàn Phong! Tỷ cũng chưa từng nghe qua việc Y Thánh có đệ tử thứ ba. – Đỗ Nguyệt đột nhiên lên tiếng nghi ngờ.

Hàn Phong sốt sắng trả lời:

-Ở thành Diên Khánh có một vị y sư tự nhận bản thân là tam đệ tử của Y Thánh, xưng danh Y Đế, Hoa Vô Tư. Hiện đang sống trong Tứ phủ. Điều này do đích thân ta nghe được từ Phạm gia, hơn nữa cũng đã gặp mặt rồi, có lẽ Y Đế sẽ giúp được Băng Nhi tỷ!

-Thật khó tin! Sao ta chả có thông tin gì vậy? – Thế Cường lẩm bẩm, dáng vẻ lưỡng lự, vẫn còn bán tính bán nghi.

Đỗ Hành nhắm nghiền đôi mắt sâu thẳm một lúc rồi nói:

-Y Đế sao? Hừ, lại có kẻ tự tin đến mức xưng Đế tại Yêu giới này, thật khiến người khác tò mò. Nếu hắn đã có can đảm như vậy thì ta sẽ đến đó một chuyến.

Thế Cường trong lòng còn hơi do dự nên mở lời ngăn cản:

-Gia chủ! Hiện các y sư giỏi trên khắp hai mươi mốt thành trì thuộc Long tộc đều đang trên đường đến. Nếu bây giờ ngài đưa đại tiểu thư tới thành Diên Khánh... lỡ như... lỡ như kẻ tự xưng Y Đế đó không thể chữa trị được cho đại tiểu thư thì chẳng khác nào...

Đỗ Hành cúi người xuống bế Đỗ Băng Nhi trên tay, cẩn thận đặt đầu nàng tựa vào ngực mình:

-Cửu tinh song y của Long Tộc đều không cứu được, ngươi nghĩ rằng những kẻ khác sẽ cứu được con gái ta hay sao? Dù có đến đảo Kim Quy cũng chưa chắc gặp được Y Lão, vì vậy chỉ còn cách trông chờ vào kẻ tự xưng Y Đế kia thôi! Nếu hắn là kẻ vô dụng... – giọng của Đỗ Hành chợt trầm xuống một cách đáng sợ - thì hôm nay, cả thành Diên Khánh sẽ là mồ chôn của hắn.

Luồng sát khí tỏa ra khiến ai nấy đều phải e ngại, tuy nhiên vào lúc này duy chỉ có Hàn Phong là chẳng hề bận tâm tới điều ấy. Toàn bộ tâm trí chàng ta đều đang tập trung vào gương mặt bị hủy hoại của Đỗ Băng Nhi, lòng chàng như nhói lên từng cơn, đôi mắt phảng phất nỗi buồn bã, âu sầu. Đỗ Hành quay mặt sang nhìn Hàn Phong, nói:

-Nhưng nếu hắn quả thật có cách để cứu con gái ta thì Hàn Phong ngươi chính là người có công đầu tiên. Hãy đi cùng với ta đến thành Diên Khánh.

Nét mặt Đỗ Nguyệt biểu hiện giống như có ý muốn ngăn cản, tuy nhiên nàng ta lại không có cái lá gan đó. Hàn Phong gật đầu đồng ý rồi cùng Đỗ Hành bước ra phía cửa. Với dáng vẻ đầy oai vệ, đôi mắt của một trong Tứ Lão Yêu đột nhiên sáng lên chói lòa, nhuộm màu đỏ rực. Ngay lập tức, một luồng hỏa khí áp đảo từ trên không trung truyền xuống kèm theo tiếng gầm rú vang vọng.

Đám y sư đứng xếp hàng ở bên ngoài bất ngờ trợn tròn mắt, há hốc miệng kinh ngạc trước sự xuất hiện của Viêm Long – một trong Tứ Linh Thú của trời đất. Thú cưỡi của Đỗ Hành lại là một trong Tứ Linh, điều đó phần nào nói lên thực lực của vị gia chủ này đáng sợ đến nhường nào. Đặt chân lên mình của Viêm Long, Hàn Phong nói với Đỗ Hành:

-Gia chủ! Hàn Phong biết một đường tắt dẫn đến Tứ phủ nhanh nhất!

-Được, chỉ đường đi!

Viêm Long cuộn vòng tròn một cái rồi phóng bay vút lên cao, vô tình tạo ra trận cuồng phong hất tung mọi thứ ở dưới đất. Đám y sư bị trận gió đầy mạnh mẽ và dữ dội này thổi cho té lộn nhào, cây cối thì ngã bật gốc loạn lên hết cả. Thế Cường lập tức đi ra dọn dẹp mớ hỗn độn tàn dư mà Viêm Long để lại còn về phần Đỗ Nguyệt thì càng lúc càng cắn mạnh ngón tay hơn. Lòng nàng ta cứ mãi thấp thỏm lo âu, tâm trí bị đè nặng bởi những lời nói bóng gió chứa ẩn ý đe dọa của Đỗ Hành. Bất giác, môi nàng khẽ mấp máy:

-Sao tự nhiên giờ lòi ra thêm một tên Y Đế cơ chứ?

~ oOo ~

Bao Đồng công tử

Bạn đang đọc Hỗn Thế thần kiếm - Huyết Lệ hoa (FREE) sáng tác bởi HuyetLehoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuyetLehoa
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.