Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mộng Hồn Đại Pháp

Tiểu thuyết gốc · 1163 chữ

Hỗn Thế thần kiếm - Huyết Lệ hoa

Thái độ điềm tĩnh vốn có của Đỗ Hành bỗng chốc biến mất sạch, ông ta vội vàng bước vào bên trong kiểm tra. Những ánh mắt kinh ngạc ở xung quanh lần lượt đổ dồn về phía giường ngủ, trong lòng ai nấy đều đồng loạt dấy lên sự tò mò. Chỉ vài giây sau đó, một giọng quát lớn tựa như sấm vang lên gây rung chuyển mặt đất:

-Rốt cuộc là kẻ nào? Kẻ khốn kiếp nào gây ra chuyện này?

Hàn Phong, Đỗ Nguyệt, Thế Cường và cả Bình y sư giật nẩy mình trước cái uy lực mà Đỗ Hành vừa tạo ra. Không chỉ thế, cả thảy đám y sư đang đứng xếp hàng bên ngoài cũng bị sự giận dữ của vị gia chủ này dọa cho sợ chết khiếp. Khi tất cả hãy còn chưa kịp trấn an bản thân thì chất giọng đáng sợ đó lại tiếp tục cất lên thêm lần nữa:

-Bình y sư! Ngươi còn định đứng mãi một chỗ cho tới bao giờ?

Bình y sư đột ngột mất bình tĩnh, lão trả lời lắp bắp rồi dè dặt đi đến gần giường ngủ của Đỗ Băng Nhi:

-Dạ… dạ… gia chủ!

Đỗ Nguyệt đưa ngón tay cái lên miệng cắn thật mạnh, biểu hiện của nàng ta dường như rất khác lạ. Tuy nhiên hiện tại chẳng ai để mắt đến điều này cả, mọi sự chú ý đều tập trung vào người con gái đang nằm ngủ đằng sau tấm màn che kia. Đặc biệt là Hàn Phong, trong lòng chàng chợt nóng như thiêu như đốt, thầm nhủ: “Nàng tuyệt đối không được xảy ra chuyện! Tuyệt đối không!”

Giường ngủ của Đỗ Băng Nhi nằm khuất sau một tấm màn che bằng vải mỏng. Trên khuôn mặt thanh tú xinh đẹp của người nữ nhân với đôi mắt nhắm nghiền tựa như đang ngủ ấy bỗng nhiên lại bị vấy bẩn bởi những vệt màu đỏ sẫm. Máu từ đường rạch dài sâu hoắm kéo từ gò má xuống đến mang tai chảy ra khiến gương mặt nàng ta lúc bấy giờ trông thật sự ghê sợ. Bình y sư chăm chú quan sát kĩ càng vết thương trên mặt Đỗ Băng Nhi xong rồi trầm ngâm suy nghĩ lúc lâu mới quay sang Đỗ Hành, nói:

-Gia chủ! Tình hình của đại tiểu thư không hề giống như bị mắc bệnh mà là bị yểm phải một loại pháp thuật vô cùng hiếm gặp. Loại pháp thuật này có thể đã giam đại tiểu thư vào mộng cảnh nên mới không thể tỉnh lại được. Hơn nữa, nếu trong mộng bị thương thì ngoài đời thực cũng sẽ bị vết thương y như vậy!

Đỗ Hành nắm chặt lòng bàn tay, chau mày kìm nén sự tức giận tột độ:

-Là Mộng Hồn Đại Pháp của Ma tộc.

-Ma tộc sao? – Hàn Phong bất ngờ thốt lên.

Ánh mắt của Đỗ Nguyệt thoáng chút lay động, nhưng ngay lập tức bị che giấu bởi giọng nói nhẹ nhàng quen thuộc:

-Không ngờ kẻ hãm hại Băng Nhi muội lại là Ma tộc!

Đỗ Hành đưa tay vén bức màn che qua một bên, trừng mắt nhìn thẳng vào Đỗ Nguyệt, nói ẩn ý:

-Có những kẻ lợi dụng Ma tộc để hại con gái ta cũng không biết chừng.

Đỗ Nguyệt bị ánh mắt chứa đầy sát khí của Đỗ Hành dọa cho giật thót tim, nàng ta đảo mắt liên tục không dám đối diện tuy nhiên vẫn cố gắng bình tĩnh đáp:

-Thúc nói rất đúng! Chuyện này cần điều tra cặn kẽ!

Ngay lúc Đỗ Hành vừa định nói thêm điều gì đó thì bị tiếng kêu gấp gáp của Bình y sư gọi lại:

-Gia chủ! Đại tiểu thư tiếp tục bị thương trong mộng cảnh nữa rồi!

Hàn Phong không kìm lòng được liền vội tiến lên phía trước để xem rõ tình hình. Tức khắc tim chàng ta tựa như bị dao cứa vào từng nhát khi nhìn thấy người mình thầm ái mộ xuất hiện chằng chịt các vết thương trên gương mặt. Dung nhan của Đỗ Băng Nhi lúc bấy giờ đã bị hủy hoại hoàn toàn, từng đường rạch dài cứ lần lượt hiện lên nhiều đến mức không thể kiểm soát nổi. Sắc mặt Bình y sư tái nhợt, lão vội vã quỳ xuống dưới đất, dập đầu tạ tội:

-Bẩm... bẩm gia chủ! Tình hình của đại tiểu thư hiện đang rất nguy hiểm. Loại pháp thuật này không phải là thứ mà một y sư bình thường có thể dễ dàng phá bỏ. Trên cả Hỗn Mang e rằng... e rằng chỉ duy nhất hai vị đệ tử của Y Thánh sở hữu y thuật cấp thần là Kim Quy Y Lão và Dược Vương Trúc Lâm mới có bản lĩnh cứu được đại tiểu thư!

Đỗ Hành nghiến chặt răng, gằn từng chữ:

-Thế ngươi nói xem ta phải tìm bọn họ ở đâu hả?

Từng ngón tay của Bình y sư bắt đầu run rẩy, lão bây giờ thậm chí còn chẳng thể tự làm chủ được sự sợ hãi của bản thân. Những nếu nhăn nơi khóe miệng động đậy, Bình y sư nói bằng giọng yếu ớt:

-Bẩm... bẩm Y Lão hiện đang ở đảo Kim Quy còn Dược Vương thì… không rõ tung tích ạ!

Lóe lên tia cuồng nộ trong ánh mắt, ngay lập tức Bình y sư đã bị nhấc bổng khỏi mặt đất bởi một bàn tay to lớn đang nổi lên từng đường gân đỏ rực. Hỏa khí tỏa ra hung bạo đến nỗi khiến cho một cường giả tu luyện hệ băng như Hàn Phong cũng phải kiêng dè mà lùi về sau vài bước. Sức nóng từ lòng bàn tay đang áp chặt vào cổ của Bình y sư khiến lão đau đớn vô cùng nhưng lại chẳng còn tồn tại chút ý chí nào để phản kháng cả. Đỗ Hành nhìn thẳng vào gương mặt già nua khốn khổ trên tay mình, hỏi lần cuối:

-Dương y sư cũng nói giống như vậy và giờ hắn ta sẽ vĩnh viễn không bao giờ mở miệng nói tiếp được nữa. Còn ngươi? Ngươi có cách nào để chữa trị cho con gái của ta không?

Cảm giác tuyệt vọng vây lấy Bình y sư, lão cố dùng hết chút hơi tàn còn lại khẩn khoản van xin:

-Gia... gia... chủ xin tha... mạ... mạng!

Rắc!!!

Tiếng vỡ vụn của xương cốt, Đỗ Hành ngay tức khắc vung tay quăng tấm thân mềm nhũn của Bình y sư ra ngoài. Phong thái này quả nhiên chỉ có thể là của một trong Tứ Lão Yêu uy danh lừng lẫy khắp chốn Hỗn Mang này mới dám làm thôi!

~ oOo ~

- Bao Đồng công tử -

Bạn đang đọc Hỗn Thế thần kiếm - Huyết Lệ hoa (FREE) sáng tác bởi HuyetLehoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuyetLehoa
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.