Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Năng Lực Của Trương Vũ Thiên

Phiên bản Dịch · 2403 chữ

Nương theo những lần Trương Vũ Thiên bị đánh bay, thời gian nữa năm thấm thoát trôi qua.

Tại trên đất trống trước gian nhà của Tôn Vũ Không...

"Mau tiếp một cước của ta!"

Tiểu Vũ Không không hề giữ lại bất kì chút sức lực nào, nhảy lên cao đá mạnh vào cánh tay đang duỗi ra của Trương Vũ Thiên.

Thế nhưng, nửa thân trên của Trương Vũ Thiên chỉ vẻn vẹn lay động một chút, chứ hắn cũng không bị kích này của Tôn Vũ Không đánh bay đi, mà là phản kích lại.

"Cái chân ngắn ngủn của nữ hầu tử ngươi thì làm được cái gì, phải là tiếp một quyền của ta mới đúng!!"

Nhưng mà, một quyền của Trương Vũ Thiên vừa vung ra lại đấm vào hư không.

"Nữ hầu tử có thể làm được cái này!" Tiểu Vũ Không cười hi hì, điều khiển cái đuôi của mình quấn chặt nấm đấm của Trương Vũ Thiên, không chỉ nhờ vào đó để né tránh được một của Trương Vũ Thiên mà đồng thời còn triển khai lại đòn công kích trí mạng với Trương Vũ Thiên.

"Mau xem hầu quyền của ta!!"

Tiểu Vũ Không lấy ra tư thế của một con khỉ, không ngừng tung trảo vào mặt Trương Vũ Thiên.

"Tiểu hỗn đản, ngươi làm vậy khiến ta hoàn toàn không thể nhìn thấy được cái gì a!!" Trên mặt Trương Vũ Thiên bị cào đến nỗi te tua thảm hại, không thể không bụm lại đầu, nhắm kín hai mắt.

Sau đó, Tiểu Vũ Không lại tung thêm một cước, đá bay Trương Vũ Thiên nằm sấp xuống đất, đồng thời còn đem tay chống lên ngực Trương Vũ Thiên.

"Trương Vũ Thiên, ta lại thắng."

Tiểu Vũ Không làm ra bộ dáng cao nhân nhìn kẻ thấp hè, hưng phấn nói với Trương Vũ Thiên: "Ngươi tiến bộ thật nhanh a, không bao lâu nữa, có lẽ ta phải dùng đến bản lãnh thật sự của mình để đối chiến với ngươi."

"Bản lãnh thật sự sao..." Trương Vũ Thiên nằm ở dưới đất, đảo mắt suy nghĩ một chút liền nói: "Ta thì lại không cho rằng như vậy a."

Đối với việc mình xuyên không đến thế giới này hư hư thực thực thu được một loại năng lực thần bí, trong nửa năm này hắn cũng đã hiểu rõ được thêm một ít.

Cái loại năng lực đó nó có công dụng là 【Cùng đối chiến với gia hỏa mạnh hơn mình, vô luận thắng thua, chỉ cần còn sống sót thì đều nhất định có thể tăng sức mạnh của mình lên.】

Năng lực của Trương Vũ Thiên sau khi bị đánh xong thì cũng chưa chắc đã mạnh lên đơn giản như vậy được, chứng cứ ở chỗ lúc trước Trương Vũ Thiên ở trong núi đã từng gặp được một đàn sói có thực lực yếu hơn hắn, nhưng số lượng lại quá nhiều nên sau trận chiến đó, Trương Vũ Thiên liền bị trọng thương, thế nhưng hắn lại không thể cảm giác được thực lực của mình mạnh hơn như khi được đánh cùng với Tiểu Vũ Không hay con gấu lớn kia.

Cùng giao chiến với gia hỏa mạnh hơn mình, vô luận thắng thua, chỉ cần còn sống sót thì đều nhất định có thể tăng sức mạnh của mình lên, cái năng lực này kì thật cũng không phải thuận tiện cho lắm, chí ít là sau khi Trương Vũ Thiên biết được rằng thế giới lúc trước của hắn chỉ phát triển về khoa học kỹ thuật, mà trình độ cường hãn của nhân loại ở thế giới kia thì lại có hạn, căn bản là không có cách nào có thể tìm tới gia hỏa mạnh hơn mình được nữa, một loại năng lực như vậy khiến cho Trương Vũ Thiên không có cách nào phát huy triệt để được, thế nhưng ở trong thế giới long châu này thì Trương Vũ Thiên hắn như cá gặp nước.

Lý do rất đơn giản, vì tại bên người Trương Vũ Thiên có một gia hỏa có thể cùng hắn hỗ trợ lẫn nhau.

Gia hỏa đó chính là Tôn Vũ Không.

Mọi người có lẽ đều biết năng lực của Tôn Vũ Không, mặc dù xuất hiện trước mặt Trương Vũ Thiên không phải là con khỉ nhỏ như trong nguyên bản, thế nhưng cái con khỉ nữ này lại kế thừa hoàn mỹ những đặc tính của Son Goku.

Mà nữ hầu tử này lại là một dạng gia hỏa cùng người có lực lượng ngang mình đánh nhau thì càng đánh càng mạnh, cuối cùng là tạo ra tình huống tự thân đột phá cực hạn của bản thân.

Kể từ đó, năng lực của Trương Vũ Thiên cùng Tôn Vũ Không kết hợp lại liền tạo thành một cái vòng tuần hoàn.

Đầu tiên, Trương Vũ Thiên cùng Tôn Vũ Không có thực lực mạnh hơn mình tiến hành chiến đấu, sau khi sức chiến đấu của Trương Vũ Thiên tăng lên dần dần tới gần Tôn Vũ Không xong thì qua tình huống chiến đấu ngang bằng nhau, Tôn Vũ Không lại dần dần tự thân đột phá cực hạn của bản thân, sau đó mạnh lên hơn nữa, tiếp tục đem Trương Vũ Thiên bỏ xa đằng sau, sau đó, Trương Vũ Thiên lại thông qua việc khiêu chiến Tôn Vũ Không có thực lực mạnh hơn mình mà lần nữa trở nên mạnh hơn, mà Tôn Vũ Không cũng bởi vì vậy mà có thể tăng cường tiến thêm một bước, cứ như vậy mà làm ra một vòng vô hạn tuần hoàn...

Năng lực bá đạo này của hai người, đơn giản có thể nói là do ông trời tác hợp cho.

Trong lúc bất tri bất giác, sức chiến đấu của Tôn Vũ Không đã lặng yên không tiếng động mà bắt đầu tăng mạnh, bất quá, từ đầu đến có cũng chỉ có một mình Trương Vũ Thiên là người cùng nàng chiến đấu, mà Trương Vũ Thiên từ đầu đến cuối cũng chỉ ở vị trí kẻ rượt đuổi, vì vậy mà khiến cho nàng không phát hiện ra, chứ kỳ thật là nàng đã sớm siêu việt hơn thực lực ban đầu của mình nhiều lắm rồi, hiện tại lực lượng của nàng thật sự đã mạnh hơn bản lãnh trước kia.

Đây cũng là thành quả thông qua việc Trương Vũ Thiên không ngừng tìm tòi trong nửa năm này, từ đó mà tổng kết ra được lý luận như vậy, thế nhưng, hắn cũng lười nhác đi giải thích với Tiểu Vũ Không, bởi vì muốn giải thích được chuyện này cũng khá là phức tạp, mà điều huyền bí trong đó cho dù có tới thêm mười nữ hầu tử nữa thì cũng khó mà có thể hiểu được, bởi vậy mà Trương Vũ Thiên dứt khoát yên lặng, nhưng dù vậy, sức chiến đấu có thể tăng lên cũng là hàng thật giá thật, chỉ cần thực lực của hai người có thể không ngừng lên, mà Tiểu Vũ Không cũng có thể được lợi được từ đó, vậy thì đã đủ lắm rồi.

Nhưng Trương Vũ Thiên cũng vì vậy mà một mực cảm thấy lo lắng.

Loại tăng sức chiến đấu lên gian lận này có thật là chuyện tốt hay không?

Cũng không phải là cái phiền toái đến từ hư vô mờ mịt gì cả, mà là Trương Vũ Thiên thật sự nghiên cứu kỹ càng rồi nội tâm mới phát sinh sầu lo.

Đó chính là hắn một lần đều không thể thắng được Tôn Vũ Không!

Mặc dù nghe tựa hồ như là sự tình đương nhiên, Tôn Vũ Không thế nhưng chính là người của tộc Saiyan, loại tộc trời sinh liền có được bản năng chiến đấu dũng mãnh, đồng thời từ nhỏ còn đi theo lão nhân Son Gohan tiến hành Tu Luyện võ thuật, Trương Vũ Thiên loại người chỉ được huấn luyện có nửa năm làm sao có thể đối phó được?

Nhưng trên thực tế, trong vòng nửa năm này, Trương Vũ Thiên có đến vài lần cảm thấy được lực chiến đấu của mình cơ hồ sắp đuổi kịp Tiểu Vũ Không, duy nhất chỉ có một khuyết điểm là kinh nghiệm cùng bản năng chiến đấu không đủ mà thôi, theo lý mà nói, Trương Vũ Thiên vô luận như thế nào hẳn là cũng có thể cùng Tiểu Vũ Không đọ sức một phen đi!

Nhưng sự tình cũng không phải đúng như vậy, riêng không nói đến sự chênh lệch của kinh nghiệm chiến đấu, mà là Trương Vũ Thiên cảm thấy khi mình vung ra nắm đấm cũng không phải là đối thủ của Tiểu Vũ Không, công kích của hắn căn bản là không thể nào phá nổi lớp Phòng Ngự của nữ hầu tử này, mà công kích của nàng không ngờ lại có thể nhẹ nhõm đánh hắn đến nỗi không thể chống đỡ.

Tại dưới tình huống lực chiến đấu cân bằng nhau, thì đây cũng không phải là kinh nghiệm chiến đấu hay bản năng chiến đấu có thể giải thích rõ ràng hết được, Trương Vũ Thiên cảm thấy mình thông qua việc chiến đấu cùng cường giả để tăng thực lực của bản thân phảng phất giống như dùng hạt cát để xây nên tòa thành, mặc dù nhìn qua tráng lệ mỹ quan, nhưng trên thực tế căn bản là không thể chịu nổi một kích, chỉ cần bị một cơn sóng cọ rửa một chút thì liền sẽ ầm ầm sụp đổ.

Cuối cùng, vẫn là do cơ sở bất ổn.

Đột nhiên lại có được một loại năng lực bá đạo như thế khiến cho Trương Vũ Thiên không có cách nào có thể sử dụng một cách thuần thục được, mà thân thể của hắn có lẽ cũng là do trong lúc vô hình thu được sức mạnh tăng cường, thế nhưng, động tác của hắn, thói quen của hắn, hô hấp của hắn, thậm chí cả phương thức suy nghĩ của hắn vẫn là dừng lại tại chỗ, không có được cường hóa cùng với thân thể, mà hắn cũng là không có trải qua bất kì một cuộc huấn luyện nào cả, hắn cứ vậy mà lãng phí vô vị lực lượng của mình, khiến cho công kích của hắn trở nên sở hở trăm chỗ. Rõ ràng là có được lực chiến đấu mạnh mẽ lại không có cách nào hoàn toàn thi triển đi ra, đây chính là tình huống hiện tại của hắn.

"Kết luận cuối cùng chính là, ta hiện tại cần một đại lượng cơ sở luyện tập, đến khi chỉ một cú đánh liền đập nát một nền tảng bằng cát sỏi, ít nhất cũng phải đem nguyên liệu xây thành từ cát chuyển thành bùn đất, sau đó mới tiến thêm một bước nữa."

Mặc dù loại khẩu hiệu tăng cơ sở luyện tập này có phần lớn đều là bên trong mấy bộ manga, nhưng hiện tại Trương Vũ Thiên cũng là một nhân vật trong thế giới manga chính cống, mà nếu dùng lý luận của thế giới hiện thực để đi lý giải một cái thế giới manga là một loại hành vi hoàn toàn ngu xuẩn, cho nên đã như vậy, thì liền căn cứ theo hành động của cái thế giới nát đường để lý luận thì có gì không đúng đâu?

Đương nhiên, những chuyện này hết thảy cũng không cần phải đi tiến hành giải thích với Tiểu Vũ Không, bởi dù gì có đi giảng cho nàng nghe thì nàng cũng không hiểu.

Trương Vũ Thiên hai tay chống xuống đất đứng lên, vỗ vỗ bụi đất trên người, mở miệng nói ra: "Hôm nay là đến phiên ngươi đi săn, ta hiện tại tiếp tục ở trong nhà rèn luyện thân thể, lần tiếp theo ta nhất định sẽ thắng ngươi."

"Hắc hắc, ngươi mỗi lần đều nói như vậy." Tiểu Vũ Không cười hì hì nói ra: "Rõ ràng là một lần ngươi cũng không thể thắng nổi ta."

"Ít lải nhải, mau đi nhanh về nhanh, ta chờ người sau khi đi săn trở về lại đánh với ta một trận."

"A, vậy thì ta đi đây nha." Tiểu Vũ Không hướng Trương Vũ Thiên phất phất cánh tay, sau đó nhanh chóng rời đi.

"Ân, đi đường nhớ cẩn thận."

Tiểu Vũ Không nhìn Trương Vũ Thiên đang vẫy vẫy tay với mình mà đột nhiên nhớ tới một sự tình thật lâu trước kia, lúc trước, thời điểm khi gia gia của Tôn Vũ Không còn sống, nàng cũng là cùng gia gia chào hỏi như thế này, lúc ấy, gia gia Son Gohan của nàng cũng là hướng nàng vẫy vẫy tay như vậy, sau đó chính là nói một câu giống như vậy, bảo nàng đi đường nhớ cẩn thận.

Đã bao lâu rồi chưa từng được nghe qua câu này? Tựa hồ Tôn Vũ Không cũng đã sắp quên đi chuyện này rồi, nhưng từ sau khi Trương Vũ Thiên xuất hiện thì loại đối thoại dạng này lại xuất hiện.

...

Tại một ngọn cây khác biệt ở địa phương Tiểu Vũ Không vừa tới, nơi này ở khá xa nhà nàng.

Từ nơi này, nàng chỉ có thể trông thấy loáng thoáng phòng ốc nhà mình, Tiểu Vũ Không đang chạy thì bất chợt dừng lại rồi nhảy lên nhánh cây đó, nàng quay đầu lại, nhìn xem căn nhà mơ hồ ở phía xa kia, cùng Trương Vũ Thiên đang ở trước sân rèn luyện thân thể.

"Gia gia, đây chính là 【 trượng phu 】mà ngươi nói sao?"

"Không tồi đâu, ta thích 【 trượng phu 】."

Vừa nói xong câu đó, trên mặt Tiểu Vũ Không liền toát ra một nụ cười đơn thuần.

Nàng tựa hồ mặc dù vẫn như cũ, chưa hiểu được ý tứ bao hàm của hai từ trượng phu là gì, thế nhưng tính cách của Trương Vũ Thiên hắn đã đại biểu cho một người nào đó rất tốt.

Bạn đang đọc Hòa Vũ Không Nhất Khởi Du Long Châu (Dịch) của Tra Tử Trương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LụcTầnDương
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.