Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bunma Xuất Hiện

Phiên bản Dịch · 1981 chữ

Vào lúc hoàng hôn buông xuống.

Tiểu Vũ Không mang về không chỉ có mỗi riêng con mồi săn được.

Sau lưng của nàng còn có một cô nương mái tóc màu tím đang cẩn thận đi theo, cùng một chỗ với nàng tiến vào trong nhà.

"Trương Vũ Thiên, ta đã trở về rồi, ngươi xem ta bắt được cái gì này!" Tiểu Vũ Không cõng một con cá lớn vừa đi đến trước mặt Trương Vũ Thiên mà khoe khoang.

"Ách! Là một tiểu cô nương? Ngươi rốt cục đã lộ diện ra gương mặt thật của ngươi a! Ta không ngờ ngươi lại là một con khỉ ăn thịt người!!"

"Ta đã nói rồi, ta không phải là con khỉ ăn thịt người a!!" Mặc dù đã bị Trương Vũ Thiên trêu đùa trò này rất nhiều lần, thế nhưng Tiểu Vũ Không vẫn là giống như lần đầu tiên bị hắn đùa giỡn, mạnh mẽ khẩn trương phản bác, cũng bắt đầu tức giận rồi triển khai trò đùa loạn đả với Trương Vũ Thiên.

Ngược lại là cô nương tóc tím đi cùng một chỗ với Tôn Vũ Không rõ ràng là cực kì kinh dị, không ngừng liên tục lùi về phía sau.

"Được rồi, được rồi, ta giỡn thôi mà, hoan nghênh ngươi trở về." Tiếp nhận mấy kích liên tiếp của Tiểu Vũ Không, Trương Vũ Thiên cũng là liên tục lùi về phía sau.

"Hừ, thật đúng là, không được nói đùa như vậy nữa a." Tiểu Vũ Không bất mãn nhìn Trương Vũ Thiên, sau đó đối với thiếu nữ tóc tím phía sau lưng nói: "Bunma, người này tên là Trương Vũ Thiên, hắn chính là trượng phu của ta."

"Trượng... Trượng phu?!"

Bunma, là nhân vật nữ chính xứng đáng nhất trong toàn bộ bộ truyện Dragon Ball, năm nay đã là một thiếu nữ thiên tài 16 tuổi, mặc dù là nhìn có nhỏ tuổi như Tôn Vũ Không, thế nhưng vẫn là trưởng thành hơn so với Trương Vũ Thiên.

Bunma sau khi nghe được lời này của Tôn Vũ Không liền lấy cây súng tiểu liên một mực giấu ở sau lưng ra nhắm ngay Trương Vũ Thiên.

"Biến thái! Hạ lưu! Vô sỉ! Ngươi đã làm những gì rồi hả? Không ngờ thế mà lại ra tay với một ấu nữ! Cái gia hỏa buồn nôn như ngươi này tránh xa ta ra một chút!!"

"Ây... tiểu thư Bunma, cô đang gì thế? Đối với sự tình chưa hiểu rõ ràng mà đã tùy ý kết luận thì nói thật ra là ấn tượng đầu tiên với ta cũng không được tốt lắm đâu." Trương Vũ Thiên gãi gãi mặt, bình tĩnh nói.

Bị người khác dùng vũ khí chỉ vào khiến cho Trương Vũ Thiên cảm thấy rất khó chịu, trên lý thuyết mà nói hiện tại hắn đã có thể cùng đối kháng một phen với Tiểu Vũ Không thì trên căn bản hắn sẽ không phải sợ hãi súng ống mới đúng, thế nhưng Trương Vũ Thiên dù sao cũng là người đến từ thế giới tràn đầy khoa học kỹ thuật, nếu như chưa được một lần thực tế đối kháng cùng với súng ống thì hắn vẫn còn bảo trì trạng thái sợ hãi với súng ống cũng là một sự tình đương nhiên.

"Hiện tại ngươi có thể bỏ cái thứ vũ khí trên tay xuống được hay không? Bị món đồ chơi kia chỉ vào mặt khiến ta cảm thấy rất khó chịu a."

"Ngươi tưởng ta sẽ mắc lừa ngươi à?! Tiểu Vũ Không nói trượng phụ là có ý gì? Ngươi mau thành thành thật thật trả lời cho ta!"

"Trượng phụ chính là người liền làm qua động tác hôn hít a, Bunma ngươi không biết sao?" Tựa hồ còn không biết chuyện gì đang xảy ra, Tiểu Vũ Không vẫn là tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa.

"Hôn... hôn? Ngay cả ta còn chưa có từng làm qua! Chờ một chút, ngươi thế mà lại đi chơi trò hôn hôn hít hít với một tiểu hài nữ còn nhỏ như vậy?! Ngươi là cái đồ biến thái! Cái đồ la lỵ a!!!" Càng thêm khẳng định Trương Vũ Thiên là một tên biến thái không hơn không kém, tiểu thư Bunma theo bản năng nắm chặt thân súng.

"Cho nên nói cái nữ hầu tử ngươi này đừng có thêm dầu vào lửa nữa a!!"

"Hả? Những gì ta nói đều là sự thật mà."

"Ta biết là ngươi nói sự thật, nhưng cái hình thức nói chuyện là không chính xác a!"

"A! Vậy để ta đi chỗ khác cho các ngươi nói chuyện đi!" Vừa nói xong như vậy, Tiểu Vũ Không liền nhanh chóng lợi dụng cái đuôi của mình đi móc câu lên trên một thân cây gần đó, rồi cười hì hì nhìn xem hai người Bunma và Trương Vũ Thiên.

"Đối với cái con khỉ nữ thiếu gân này, ta nghĩ ngươi có lẽ cũng đủ để hiểu rõ rồi nhỉ? Tiểu thư Bunma." Trương Vũ Thiên vô tội giang rộng hai tay.

"Ừm! Ta cảm thấy tựa hồ hiểu rõ đôi chút rồi." Bunma thở dài một hơi, thu hồi cây súng trong tay.

Sau khi thành công giải quyết cái hiểu lầm nho nhỏ đó xong thì Tôn gia liền bắt đầu náo nhiệt.

...

Trong phòng, tiểu thư Bunma phát hiện ra trên bàn thờ phụng gia gia của Tiểu Vũ Không có một viên tinh châu bốn sao.

Sau đó dựa theo nguyên tác của bộ truyện, nơi đây liền xảy ra một trận lắc lư, thế nhưng đối với cái trận lắc lư này thì Trương Vũ Thiên vẫn là thơ ơ lạnh nhạt.

Can thiệp vào cái bộ kịch bản này đối với hắn mà nói là một sự tình cực kì đơn giản, lý do căn bản chính là sự tín nhiệm của Tôn Vũ Không hiện tại đối với Trương Vũ Thiên tuyệt đối ăn đứt Bunma, nhưng Trương Vũ Thiên cũng là không có đi trở ngại Bunma dụ dỗ Tiểu Vũ Không rời núi, vì đây chính là bước đầu tiên khiến Tôn Vũ Không đi ra đại sơn, đồng thời cũng là điểm xuất phát trong cái thế giới long châu này, nếu như mà không có được bước đầu tiên này, thì tất cả những thứ khác cũng đừng mong có thể bắt đầu, nếu như hiện tại Tiểu Vũ Không không có đi cái bước đầu tiên này, về sau trên địa cầu xuất hiện mấy tên cường địch thì ai đánh đây? Trương Vũ Thiên hắn à?

Dù sao thì Trương Vũ Thiên vẫn cảm thấy mình có thể đánh thắng tên Đại Ma Vương Piccolo, thậm chí còn thể khiến cho Vegeta bại dưới tay mình, nhưng chỉ sợ là cũng không có cách nào chiến thắng đế vương vũ trụ - Fide, chứ đừng có mà nói chi sau này còn xuất hiện thêm tên Cell gì đó, rồi cả thêm tên Ma Nhân Buu nữa, Trương Vũ Thiên cũng thật không thể xác định mình có thể một đời lưu ở thế giới này hay không, để mà có thể nhất thời thoải mái xáo trộn kịch bản bên trong này, cho nên thay vì như vậy, ngược lại còn không bằng ngoan ngoãn xuôi theo kịch bản này, để nó có thể tiếp tục tiến hành, để Tiểu Vũ Không dựa theo con đường đã định mà trưởng thành, miễn cho tương lai sau này gặp phải cường địch mà không ai có thể ngăn cản, nếu như chuyện này thật sự xảy ra như vậy thì Địa Cầu nhất định sẽ gặp phải bi kịch.

Sau khi Tiểu Vũ Không quyết định sẽ cùng đi ngao du với Bunma xong, nàng liền xoay đầu lại hướng Trương Vũ Thiên nói ra:

"Trương Vũ Thiên, ngươi hay là cũng cùng đi với chúng ta đi."

"Hắc hắc, ta đích thật là sẽ rời đi, bất qua cũng là sẽ không cùng rời đi với các ngươi."

"Vậy ngươi muốn đi với ai??" Tiểu Vũ Không kinh ngạc nhìn Trương Vũ Thiên.

Trương Vũ Thiên sờ lên mái tóc nhọn hoắc của Tiểu Vũ Không, có cảm giác như là mình đang bị kim đâm, bất quá hắn cũng là tự nhiên nói ra: "Nguyên bản là ta định sẽ rời đi nơi này một thời gian, hiện tại đã có tiểu thư Bunma chăm sóc cho ngươi, ta cũng yên tâm."

"Thế nhưng là ngươi muốn đi đâu?" Tiểu Vũ Không lo lắng nói ra: "Không phải là ngươi đang lạc đường sao? Ngươi một người căn bản là không thể tìm được đường đi ra khỏi đây a."

"Ngươi quên rồi nha!" Trương Vũ Thiên nở nụ cười nói: "Ta hiện tại đã mạnh hơn lúc trước rồi, coi như lại lạc đường cũng không có xảy ra chuyện gì, bất quá chỉ cần hướng phía trước đi tới là được."

"Có thể... Thế nhưng là..."

"Đừng có mà thế nhưng thế nhị gì nữa, chúng ta hay là lập ra một cái ước định đi."

Trương Vũ Thiên nói xong liền đi tới trước mặt Tiểu Vũ Không, ngồi xổm xuống, để ánh mắt của mình ngang bằng với ánh mắt của Tiểu Vũ Không, sau đó nói ra: "Một năm sau, sẽ có một cái đại hội vô cùng nổi danh có tên là đại hội Thiên Hạ Đệ Nhất khai mạc, đó chính là một cái đại hội tỉ thí võ thuật, đúng vào thời gian ấy, ta sẽ đến đó để so tài, đến lúc đó, chúng ta hãy ở chỗ đó quyết chiến một trận thắng thua đi."

"Thế nhưng là ta chưa từng nghe nói đến cái đại hội này a?" Tiểu Vũ Không lần nữa nghe đến một cái từ ngữ chưa từng nghe qua, mờ mịt nhìn xem Trương Vũ Thiên.

"Tiểu thư Bunma hẳn sẽ biết, đến lúc đó cứ để nàng dẫn ngươi đi."

Vừa nói xong câu đó, Trương Vũ Thiên liền đưa ánh mắt nhìn sang Bunma: "Ta hiện tại dùng viên tinh châu bốn sao kia làm thù lao trả cho ngươi, chuyện này có thể nhờ ngươi được không, tiểu thư Bunma?"

Ngọc rồng sau khi thực hiện xong hiện xong nguyên ước thì liền sẽ hướng bốn phương tám hướng mà bay đi, Borr Mari cũng là biết Tiểu Vũ Không không biết điểm này mà đi lừa gạt nàng để nàng cho mượn ngọc rồng của bản thân, cái dụng tâm hiểm ác này dĩ nhiên là đã bị Trương Vũ Thiên nhìn thấu, sau khi phát giác được điểm này, tiểu thư Bunma liền thức thời vỗ vỗ ngực bảo đảm tuyệt đối sẽ không có bất cứ vấn đề gì.

"Một năm sau, ta sẽ trở nên mạnh hơn, nhất định sẽ chiến thắng được ngươi!"

Mặc dù vẫn còn có chút không nỡ, nhưng Tiểu Vũ Không chung quy vẫn là tính tình sáng sủa, nàng rất nhanh liền điều chỉnh tâm trạng của mình, cười hì hì nói ra: "Không chắc đâu nha, ta cũng nhất định sẽ mạnh lên đó, đến lúc đó người thắng nhất định sẽ lại là ta!"

"Một năm sau, gặp lại tại đại hội Thiên Hạ Đệ Nhất."

"Ân!"

Trương Vũ Thiên cùng Tiểu Vũ Không cụng nắm đấm của hai người vào nhau, biểu thị thành công ước định.

"Ta nói này, giờ có thể ăn cơm được chưa? Người ta biết đói bụng nha." Luôn cảm thấy chính mình bị bỏ rơi ngoài rìa, tiểu thư Bunma cảm thấy cực kì khó chịu, cuối cùng nhịn không được nữa mà lên tiếng.

Bạn đang đọc Hòa Vũ Không Nhất Khởi Du Long Châu (Dịch) của Tra Tử Trương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LụcTầnDương
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.