Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sợi dây tình thủa ban đầu

Phiên bản Dịch · 938 chữ

Xa phu bị đá ra đi sau hung hăng mà phun ra một ngụm máu sau đó liền hôn mê.

Đám người đi cùng xa phu kia nhìn thấy nam tử biết võ công, vì thế liền hô một câu“Cùng nhau lên”, sau đó cùng nhau tiến đến nam tử kia. Nam tử liền đem Tô Dĩ Nam đưa tới bên người Trúc Tía.

Thấy nam tử này muốn đi đối phó đám kia người Tô Dĩ Nam liền theo bản năng mà bắt lấy hắn tay, đối phương ước chừng có mười bảy tám người tất cả đều mang bình khí, đao kiếm không có mắt, nàng sợ hắn đánh không lại ngược lại còn bị thương chính mình hơn nữa hắn trên người liền còn mang theo vết thương. “Ngươi đánh thắng được bọn họ sao?”

Cảm giác được trên cổ tay khác thường, nam tử liền rũ mắt nhìn xuống Tô Dĩ Nam nháy mắt liền hiểu ý liền đem cánh tay mình rút về nhưng trong tim lại không được trấn định nàng như mặt ngoài như vậy. ‘’Ý tứ của ta là ngươi tay còn chịu thương, hơn nữa bọn họ người nhiều như vậy, ngươi thực sự có thể đánh lại.”

“Ta có thể cảm giác đến ra tới bọn họ đều không thể gây thương tổn tới ta, tin tưởng ta.” Nam tử thanh âm ôn nhu,trầm ấm đối với Tô Dĩ Nam ánh mắt cũng cũng là ôn nhu, là một loại làm người an tâm thả lỏng và tín nhiệm cùng ôn nhu.

Tô Dĩ Nam cố ý rũ mi mắt xuống, xem nhẹ kia lời nói cùng ánh mắt ôn nhu, trên khuôn mặt non nớt thanh thuần lại hiện lên một tia ánh mắt không hề đơn thuần

Tô Thất Nhi mới mười bốn tuổi nhưng kiếp trước Tô Dĩ Nam đã hai mươi mấy, nếu so sánh với Tô Thất Nhi nhiều đã trải qua mười năm tính tình sao có thể sẽ giống nhau.

Kiếp trước vì thay cho người nhà trả nợ, Tô Dĩ Nam mộtlòng muốn đi theo con đường kiếm kiền huống hồ chi kiếp trước tư sắc của chính mình rất bình thường , chẳng những không có người khác phái khác phái đối chính mình có ý ái mộ, chính mình cũng không có tâm nói cảm tình. Cho nên, chuyện tình cảm của nàng kiếp trước vẫn luôn là số không.

Nếu không phải do nàng sinh ra có đầu óc không cũng sẽ không tuổi còn trẻ như vậy màl là một tổng tài của một công ty niêm yết.

Nợ đã trả, sự nghiệp cũng có, nàng hoàn toàn có thể dừng lại bước chân để nghiêm túc tìm cho mình một người để gả, nhưng nàng có thói quen khiêu chiến chính mình, nàng nghĩ tiếp tục đi lên, đem sinh ý càng làm càng lớn.

Nhìn đến ánh mắt của người nam nhân này Tô Dĩ Nam có chút hoảng hốt, nàng không phải không có gặp qua nam nhân soái khí. Chỉ là có thể làm nàng phát từ nội tâm ra thấy sự thoải mái hắn là ngưởi đầu tiên, nhưng điều buồn cười chính là cư nhiên là nột người cổ nhân.

Có lẽ là đối chính mình bên ngoài không tự tin, làm Tô Dĩ Nam không dám tiếp thu nam tử này ôn nhu truyền tới

Nam tử không có do nhận được sự cố ý lảng tránh ánh mắt hắn của Tô Dĩ Nam mà cảm thấy mất mát, xoay người liền vọt tới một người nhấc chân đá vào.

Mọi người vì nam nhân kìa liền ùa mà lên, nam tử hai mắt hiện lên hàn ý theo đó tay chân cũng ra chiêu thức tấn mạnh mẽ mà đầy ưu nhã, một hai câu nói mười bảy tám người liền bị hắn toàn bộ đánh quỳ rạp trên mặt đất.

Trúc tía xem đến sợ ngây người “Tiểu thư, hắn thật là lợi hại nha.”

Tô Dĩ Nam khóe miệng gợi lên nhợt nhạt độ cung, trong lòng lại có điểm mất mát. Người nam nhân này võ công lợi hại như thế diện mạo lại thập phần ưu tú, hiện tại đối nàng ôn nhu có lẽ là xuất phát từ nàng đã cứu hắn, chờ hắn khôi phục ký ức, đối bộ dạng bình phàm của nàng, khẳng định sẽ không xem nhiều một cái đi?

Nhưng Tô Dĩ Nam lại như thế nào biết được, Tô Thất Nhi mới mười bốn tuổi lớn lên liền thanh thuần động lòng người chỉ sợ đã là một đại mỹ nhân. Nàng còn tưởng rằng Tô Thất Nhi liền nhận định dung mạo này cũng giống như nàng kiếp trước đều bình phàm nàng giống nhau.

Nam tử quét một vòng mặt đất thấy không còn ai lúc này mới trở lại bên Tô Dĩ Nam trên gương mặt như cũ không thay đổi chính là ôn nhu. “Ta đưa hai người các ngươi trở về kinh.”

Tô Dĩ Nam chưa kịp mở miệng nói điểm gì Trúc Tía cũng đã cao hứng mà đáp ứng rồi “Hảo a hảo a, tiểu thư, có vị công tử này toàn bộ hành trình hộ giá, chúng ta gặp phải kẻ xấu liền cần cần sợ.”

Trúc tía nhìn lướt qua xa phu xe ngựa lại nói: “Xe ngựa kia từ giờ trở đi là chúng ta, ai bảo cho bọn họ khi dễ chúng ta. Đi, tiểu thư, chúng ta hiện tại liền lên đường trở về kinh.”

Bạn đang đọc Hộ Thê Cuồng Ma, Phế Sài Thất Tiểu Thư Nghịch Thiên của Lạc Thải
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emmychang1004
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.