Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người nam nhân này biết võ công

Phiên bản Dịch · 1089 chữ

Ở cửa thành quả nhiên có một chiếc xe ngựa đang đợi, xa phu đang nhìn khắp nơi như đang chờ đợi ai tới.

Tô Dĩ Nam từ xa nhìn thấy xa phu, bỗng nhiên trong lòng nảy lên một tia bất an, dừng bước chân nàng đem Trúc Tía kéo đến trong một góc dò hỏi, “Người kia chính là xa phu miễn phí đưa chúng ta đến kinh đô? Không có nói điều kiện?”

Trúc Tía nói: “Tiểu thư, phu nhân vẫn còn ở Tô phủ, kinh đô chúng ta nhất định phải trở về. Vì lộ phí, nô tỳ sáng sớm nay đã đem hai vò rượu tối hôm qua tiểu thư mang về tới kia …… Lấy đi ra ngoài bán, tiểu thư nô tỳ thực xin lỗi đã đem đồ vật người vất vả mang về lại cấp bán.”

Tô Dĩ Nam cũng không có sinh khí “Vô phương, muốn bán liền bán đi ngươi cũng chỉ là vì lộ phí hồi kinh mà suy nghĩ. Sau lại lại có thể trách ngươi? Ngươi dùng ngân lượng bán rượu mướn xe ngựa?”

“Vốn là mang theo bán rượu tiền đi cửa thành mướn xe ngựa lại trùng hợp chính là nô tỳ đụng một người đồng dạng cũng muốn đi kinh đô, chính là vị kia hảo tâm xa phu kia.”

Nói rồi Trúc Tía chỉ về hướng phía nơi phu xa “Hắn nói tiện đường, không cần bạc, chỉ cầu này dọc theo đường đi có bằng hữu trò chuyện, giải giải buồn liền đủ rồi.”

“Kia nơi này cách kinh đô có xa lắm không?”

“Rất xa ah,từ An Huyện đến kinh đô kia chính là núi cao hoàng đế xa. Rồi lại nghĩ đến sở dĩ các nàng đang phải ở cái nơi thâm sơn cùng cốc địa phương này đều là đều là do đám người ở Tô phủ xấu xa đó gây ra Trúc Tía liền giận sôi máu “Tiểu thư, Tô phủ đám người xấu kia đem chúng ta đưa đến một nơi xa lạ, chúng ta sớm hay muộn có một ngày chúng ta cũng trở về. Chỉ cần nhìn thấy phu nhân, tiểu thư liền không cần lại chịu khổ.”

Tô lão gia yêu thương Thất di nương như thế chỉ cần Thất di nương mở miệng, ai còn dám động thất tiểu thư.

Nếu không phải Thất di nương đột nhiên bị bệnh Tô lão gia lại không ở trong phủ nếu không đám người xấu kia mới không có cơ hội đem thất tiểu thư đuổi ra khỏi Tô gia môn.

Tô Dĩ Nam vuốt cằm nhìn xa phu suy nghĩ nơi đây từ nơi đây đến kinh đô kia kêu một cái núi cao hoàng đế xa, kẻ hèn và hai vò rượu tiền căn bản đến không được kinh đô. Nếu như hàng năm rong ruổi trên xe ngựa người này hẳn là phải có thân thể phách cường tráng màu da ngăm đen, nhưng cái kia xa phu kia lại nhỏ và gầy.

Trên trời sẽ không tự nhiên xuống một cái bánh có nhân đi, xa phu kia nhất định có vấn đề.

Trong lúc Tô Dĩ Nam đang nghiêm túc phân tích xa phu kia có vấn đề nam tử kia đã lặng yên xuất hiện ở phía sau lung của nàng.

Trúc tía phát hiện sau có người liền sợ hãi kêu thành tiếng “Ngươi như thế nào theo tới?”

Xa phu nghe được giọng nói của Trúc Tía thanh liền hướng bên này nhìn lại.

Tô Dĩ Nam xoay người, thiếu chút nữa đụng phải nam tử đứng trước mặt nàng, nàng liền ngẩng đầu lên không biết có phải là do nam tử này quá cao hay vẫn là nàng quá thấp. Chiều cao của nàng, còn kém một chút mới đến bả vai bả vai của nam tử kia nhìn thập phần xứng đôi.

Có lẽ là do Tô Thất Nhi còn nhỏ đi,nàng chỉ mới có mới mười bốn tuổi chiều cao còn có trường thành đâu. Đối phương đã hai mươi tuổi, chiều cao của nàng cùng hắn sao có thể so bì.

Tô Dĩ Nam vô thức lui ra phía sau hai bước, nam tử không chỉ có thân hình cao lớn to lớn mà còn có một tuấn mỹ khuôn mặt tuấn mỹ, là nữ nhân tâm đều sẽ có điểm loạn, bao gồm nàn chỉ có bảo trì điểm khoảng cách tâm mới có thể bình tĩnh. “Ngươi, sao ngươi lại tới đây?”

Nam tử kia đang muốn đáp lời thì xa phu ở một bên chạy tới kêu trúc tía, dường như các nàng là con mồi của hắn lạib lo sợ rằng con mồi chạy mất. “Vị kia cô nương giờ thần đã đến chúng ta nên mau chóng lên đường.”

Trúc tía còn không có ý thức được xa phu không thích hợp vội vàng hướng Tô Dĩ Nam nói: “Tiểu thư,chúng ta nhanh chóng lên xe đi bỏ lỡ cơ hội này về sau lại muốn trở về kinh đô càng thêm khó khăn. Chúng ta ra đây đã hơn một tháng không biết bệnh tình của phu nhân hiện giờ là tốt lên hay là xấu đi còn chưa biết được, chúng ta nên sớm một chút trở về nhìn xem.”

“Xa phu kia đối chúng ta khả năng có ý đồ khác, không thể ngồi xe của hắn được. Đi, chúng ta trước mắt rời đi khỏi nơi này rồi nói sau.”

Mắt thấy đám người Tô Dĩ Nam muốn chạy, xa phu hướng khắp nơi nói “Các nàng muốn chạy, mau đem các nàng ngăn lại.”. Vốn dĩ ở khắp nơi đều là người qua đường lại lập tức nhanh nhẹn lập thành một vòng vây đem đám người Tô Dĩ Nam vây kín.

Sự tình phát sinh quá đột ngột kiến Trúc Tía sợ hãi không thôi.

Chình vào lúc xa kia xa phu muốn bắt lấy Tô Dĩ Nam, nam tử kia đột nhiên một tay ôm vòng qua eo của Tô Dĩ Nam đem cả người nàng nhấc lên đưa hướng về phía chính mình còn chân thì hướng bụng của xa phu kia mà đá . Xa phu kia liền bị đá bay xa nhiều trượng.

Khi Tô Dĩ Nam còn chưa hoàn hồn, nỗ lực ngẩng đầu nhìn nam tử còn ôm nàng trong mắt tràn sự bất ngờ.

Người nam nhân này cư nhiên lại biết võ công!

Bạn đang đọc Hộ Thê Cuồng Ma, Phế Sài Thất Tiểu Thư Nghịch Thiên của Lạc Thải
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emmychang1004
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.