Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hệ thống muốn thăng thiên

Tiểu thuyết gốc · 1545 chữ

Chương 2 : Hệ thống muốn thăng thiên

Thất Ma tông thuộc về Đông Linh châu, gần biển Đông, nằm trên một dãy núi cao quanh năm sương mù bao phủ. Tông môn không quá lớn, trong bảng xếp hạng ma môn có thể đếm được từ dưới lên.

Cái tên nói lên tất cả, nơi này có bảy toà núi nằm so le, ở giữa vắt ngang một con sông rộng, trong đó có một toà núi trực tiếp nằm biệt lập, thấp hơn các toà núi khác, nghe bảo là cấm địa nam nhân Hồng Ma phong.

Đừng hỏi tại sao một tông môn nhỏ lại có thể chiếm được một diện tích lớn như vậy. Thất Ma tông truyền thừa lâu đời, vốn từng là một đại tông môn, chỉ tiếc vị trí nằm giữa tiên tông và ma tông, trong chiến tranh tiên ma tử thương vô số, hiện tại chỉ còn lay lắt hơi tàn.

Tông môn này, tuỳ tiện một hơi thở cũng bị những tông môn khác đè bẹp, nhưng không tông môn nào nguyện ý đè, bởi lẽ Thất Ma tông biến mất, lại sẽ có tông môn khác bị đẩy ra biên giới cõng nồi.

Vì thế, ba ngàn một trăm tám mươi năm qua, vị thế Thất Ma tông trên trường tu chân vẫn chưa từng giảm sút.

Thất ma tông tại thư các, lúc này nhộn nhạo một đoàn người. Lê Từ Phong ngó ngang ngó dọc, chỉ thấy xung quanh toàn sách là sách, hắn triệt để không quan tâm nữa, nhắm mắt dưỡng thần.

Mà cũng lúc này lão già râu tóc bạc phơ, tự xưng là thủ thư tại thư các, mới đứng dậy cất lên chất giọng ồm ồm.

“Như vậy, khảo tư chất Thất Ma tông lần thứ ba trăm mười tám có thể bắt đầu.”

Không có những tiếng ồn ào phấn khích, đám thiếu niên tuyệt đối im lặng, nín thở xếp hàng. Lê Từng Phong xếp hàng thứ năm, đứng thứ ba mươi, rất nhanh đã đến lượt mình.

“Linh căn một đoạn, tầm thường.”

Nghe xong Từ Phong cũng không có gì thất vọng cả. Các đồng chí xuyên không khác cơ bản cũng đều là công tử phế vật, đệ tử phế vật, thiên tài phế vật, tóm lại là phế đến tận cùng. Thế nhưng ngay sau đó hắn lại phát hiện ra tiết tấu có chút không đúng.

“Linh căn nửa đoạn, phế vật.”

“Linh căn một phần tư, vô vọng.”

“Linh căn một phần bảy, tên nào mang đứa nhóc nào lên đây vậy?”

Do đó, Lê Từ Phong được nhận vào ngoại môn.

Ngoại môn cũng không giống như trong suy nghĩ của hắn, đếm đi đếm lại cũng chỉ đến năm sáu trăm người, lại chia đều ra sáu phong, nghĩa là một phong chỉ đến gần một trăm người, mỗi đệ tử dễ dàng có một gian phòng riêng.

Đệ tử ngoại môn không chia ra các phong cụ thể, dù toạ lạc phong nào cũng chỉ có tên gọi chung là ngoại môn đệ tử Thất Ma tông. Đệ tử ngoại môn dẫn khí nhập thể, đạt đến Linh sư cảnh tầng thứ nhất liền được coi là bắt đầu tu ma, liền đạt tới Linh giả cảnh tầng tám, hoặc được các trưởng lão thu nhận làm đệ tử, liền được coi là đệ tử nội môn, danh xưng cũng theo ngọn núi trưởng lão phụ trách mà xưng hô.

Thất Ma phong có bảy ngọn núi, một ngọn bỏ hoang, gọi là Viễn Tiên phong.

Một ngọn núi cao bốn mùa hoa nở, do tam trưởng lão trông coi, gọi là Dược Ma phong, phụ trách luyện dược, luyện độc.

Một ngọn núi kì bí sương mù, do ngũ trưởng lão trông coi, là Trận Ma phong, chuyên bày trận, phụ trách thêm cả bếp núc.

Một ngọn núi như tiên cảnh nhân gian, có hồ nước nóng, có ao sen đầm súng, chỉ thu nhận nữ đệ tử, gọi là Hồng Ma phong.

Một ngọn núi lập loè tia lửa, thi thoảng còn nghe tiếng cháy nổ đì đoàng, do đại trưởng lão quản lí, gọi là Phù Ma phong, chuyên luyện phù, phụ trách cả cứu hoả và đổ rác.

Một ngọn núi lạnh lẽo âm u, người nhìn người khiếp sợ, do nhị trưởng lão nắm giữ, là nơi truyền thụ kiếm pháp, đánh lôi đài, nhận nhiệm vụ tông môn.

Ngọn núi cuối cùng do tứ trưởng lão cùng tông chủ ở chung, nghe nói hai người thời trẻ từng có một đoạn nhân duyên viên mãn, đây là nơi họp hành nghị sự của các bậc trưởng lão, cũng là nội môn danh vị cao nhất trong bảy phong, gọi là Ma phong.

Mà Lê Từ Phong lúc này, đang đứng trước phòng của mình trên Dược Ma phong, tham lam hít lấy hít để mùi hương thảo mộc.

Vị nội môn đệ tử dẫn đường không tỏ ra ngạc nhiên, như thể đã thấy cảnh này nhiều lần quá, chỉ hơi hắng giọng nói với hắn.

“Đây liền là một cuốn Đan Điền Thổ Nạp, có thể giúp ngươi dẫn khí nhập thể. Đến khi ngươi thấu triệt tầng một công pháp, đạt đến Linh sư cảnh tầng một, liền có thể đến thư các tìm kiếm bí tịch khác.”

Lê Từ Phong cũng không nói nhiều, chỉ cầm cuốn bí tịch trên tay, lật qua xem một chút.

“Đinh”

“Chúc mừng ký chủ học được Đan Điền thổ nạp tầng 1.”

Giây phút này Lê Từ Phong hắn lệ rơi đầy mặt. Cuối cùng bàn tay vàng hắn mong đợi đã đến. Theo quy tắc xuyên không xưa nay truyền lại, liền nhiệm vụ giả mạnh nhất, sau đến hệ thống, sau đến xuyên không, mà trọng sinh là hàng cuối. Nghĩa là chỉ cần không gặp phải nhiệm vụ giả đi xuyên vị diện ép hắn trở về, lão tử từ nay gặp thần giết thần, gặp phật giết phật.

Mà đệ tử nội môn nhìn thấy Lê Từ Phong rưng rưng nước mắt, lòng cũng thoáng ngạc nhiên.

“Vị sư đệ này chỉ vì một cuốn điển tịch sơ đẳng đã cảm động như thế, chính là một hạt giống ma tu tốt. Chỉ tiếc linh căn không tốt, có lẽ phải mất nửa năm mới dẫn khí nhập thể thành côn-…”

Chưa dứt khỏi ý nghĩ, vị đệ tử chợt há hốc mồm miệng.

“Đinh”

“Chúc mừng kí chủ học được Tầm thường công pháp, kinh nghiệm +10.”

“Chúc mừng ký chủ đạt đủ kinh nghiệm lên cấp, cảnh giới hiện tại, Linh sư cảnh tầng một.”

“Kinh nghiệm lên cảnh giới tiếp theo: 32”

“Ký chủ khi đủ kinh nghiệm có thể lựa chọn lên cấp ngay lập tức hoặc giữ kinh nghiệm. Mỗi lần lên cấp sẽ hồi phục hoàn toàn vết thương. Không thể giữ kinh nghiệm vượt quá 10 cấp.”

“Nhận được 1 điểm bối rối.”

Cùng lúc đó, Lê Từ Phong cảm thấy một dòng nước lạnh chảy qua kinh mạch mình, như muốn đóng băng tất cả, hơi thở hắn bốc ra tà khí nhè nhẹ. Hắn lật khẽ tay mình lên, những sợi lông tơ trên cánh tay khẽ run, như đang tiếp nhận ma khí.

“Vị sư đệ này… đã đạt Linh sư cảnh tầng 1?”

Vị đệ tử nội môn nghi hoặc hỏi.

“Phải.”

Lê Từ Phong khẳng khái trả lời.

“Việc này… ta cần bẩm báo lại với cao tầng. Sư đệ nghỉ ngơi trước, linh thạch và đan dược tối nay sẽ được mang đến.”

Vị đệ tử như nhìn thấy ma, ba chân bốn cẳng đạp lên phi kiếm bay đi.

Lúc này, chỉ còn Lê Từ Phong quay trở lại phòng nghiên cứu hệ thống của mình.

Thế nhưng điều làm hắn điên đầu chính là… hệ thống gọi mà không lên.

Không cần biết hắn đã thử đủ mọi biện pháp, khấn đủ kiểu thần chú, đốt trăm vạn loại nhang, hệ thống đại nhân vẫn cứ im hơi lặng tiếng.

Hệ thống này… chính là muốn thăng thiên nha!

Mà trong khi đó, tại phòng Nghị Sự trên Ma phong, bảy vị trưởng lão đang ngồi quanh bàn trà bàn luận.

“Năm nay có bốn mươi tám thiếu niên được chọn về. Trong đó có 17 linh căn một đoạn, 9 cái linh căn dưới một đoạn. Linh căn ba đoạn có hai người, đã được tông chủ thu nhận. Mười hai thiếu nữ cũng đã theo về Hồng Ma phong.”

Vị tứ trưởng lão sau khi đọc to báo cáo, thì quay lại nhìn sáu người còn lại.

“Tư chất đệ tử mấy trăm năm qua ngày càng kém. Vị thế Thất Ma tông chúng ta nay giống như mặt trời ban trưa, thế nhưng thực lực lại không hề xứng tầm. Chỉ cần một lần biến động Tiên Ma, toàn tông ta có thể sẽ huỷ diệt.”

Sáu người kia cũng chỉ biết thở dài một tiếng nhìn lên trời.

Chỉ là đúng lúc này đá truyền tin của một nội môn đệ tử lại phát sáng lên.

Bạn đang đọc Hệ thống lại dạy ta bậy bạ sáng tác bởi ghdfds

Truyện Hệ thống lại dạy ta bậy bạ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ghdfds
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.