Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cái gì! Nên đột phá rồi sao?

Phiên bản Dịch · 1779 chữ

Từ một Đại hội Đoán Tạo đang diễn ra tốt đẹp, đã bị Vân Phi Vũ biến thành Đại hội cho vay nợ, giờ phút này ngoại trừ những tên dong binh cần tiền dùng gấp, còn có Tô Tâm Nhu vẫn còn đứng ở bên cạnh Vân Phi Vũ, sau khi công tử nhà họ Thẩm mua được Ngân Thiết Kiếm, thì lập tức rời đi, Hỏa Phong đại sư cũng không còn mặt mũi hỏi Vân Phi Vũ về khối quặng Ngân Thiết nữa, ông nhanh chóng mang theo đồ đệ rời đi, cả Tiêu Chiến và những tên con cháu thế gia kia tất cả cũng đều rời đi.

Vân Phi Vũ tuy bận rộn, nhưng trong lòng hắn lại rất vui sướng, bỗng trong đầu vang lên âm thanh nhắc nhở không ngừng từ hệ thống, khiến cho thân thể hắn hưng phấn đến phát run.

Hắn không ngừng ký tên đồng ý lên giấy, rất nhanh túi tiền 2000 kim tệ liền cạn thấy đáy.

Có điều, những tên dong binh đến vay tiền cũng không còn lại bao nhiêu, ai mượn được tiền rồi đều bận bịu đi trang bị vũ khí của mình, sót lại cũng không đến năm mươi người.

Đợi đến khi Vân Phi Vũ cho mượn hai kim tệ cuối cùng, sắc trời cũng đã tối hẳn.

Nhìn Tô Tâm Nhu ở bên cạnh mình hỗ trợ thu dọn phiếu cho vay nợ, lúc này Vân Phi Vũ cảm thấy có phần không biết nói như thế nào.

- Vất vả cho Tô tiểu thư nhiều lắm.

Vân Phi Vũ nói lời cảm ơn.

- A?

Tô Tâm Nhu đang ngồi trên ghế, cẩn thận thu dọn hộ phiếu vay nợ cho Vân Phi Vũ, nghe thấy Vân Phi Vũ nói như vậy, lập tức giật mình đứng lên, trên mặt lộ ra vẻ thẹn thùng.

- Đi thôi, bụng của ta đã kêu đói rồi.

Tô Tâm Nhu đối với Vân Phi Vũ luôn cảm thấy rất tò mò, giờ phút này có thể ở chung với hắn thời gian dài như vậy, trong lòng cũng cực kì vui vẻ, chỉ có điều cũng do thời gian trôi qua quá lâu cho nên nàng cảm thấy thật đói.

- Ăn cơm?

Vân Phi Vũ còn đang định về nhà ngắm nghía mấy cái kĩ năng ngày hôm nay thu được, căn bẳn là không có ý định đi ăn cơm.

- Đúng vậy, ngươi không cảm thấy đói bụng sao?

Tô Tâm Nhu nhìn ra ý tứ của Vân Phi Vũ, có chút oán giận nói.

Vân Phi Vũ:

- Ta không đói bụng a!

Tô Tâm Nhu: ...

Không nghĩ ra tên này lại là một người không tim không phổi, khiến cho trong lòng Tô Tâm Nhu

nhất thời cảm thấy có chút hụt hẫng, không vui.

- Người đi về trước đi nhé, ta còn có việc gấp cần phải về nhà.

Vân Phi Vũ cúi đầu bắt đầu thu lại phiếu cho vay nợ.

"Anh~" một tiếng Ưng gáy kéo dài, Tô Tâm Nhu chạy tới trước mặt Phi nhi, miệng hơi cong lên, nàng thật sự cảm thấy oan ức a, chính mình nhọc nhằn khổ sở cả ngày, đường đường là tiểu thư Thiên Tâm Các lại trở thành chân chạy vặt, ngươi thậm chí ngay cả một bữa cơm mà ngươi cũng không mời người ta.

Xoa xoa cái bụng trống rỗng, Tô Tâm Nhu tức giận nhảy lên trên lưng Phi nhi, chuẩn bị bay lên thì bỗng nhiên nghe thấy âm thanh của cái tên “bạch nhãn lang” (vong ân bội nghĩa) kia.

- Này! Chờ một chút a.

Vân Phi Vũ đứng phía dưới con ưng thú to lớn và hét to.

- Gọi ta làm cái gì!

Tô Tâm Nhu có phần không vui trả lời.

Vân Phi Vũ vừa ngẩng đầu lên, chỉ thấy một người, một thú dùng ánh mắt lạnh lùng 'trừng trừng' nhìn hắn.

- Chờ một chút, cái này cho tiểu thư!

Vân Phi Vũ cũng không suy nghĩ nhiều, đem cuốn sách nhỏ trong tay ném lên trên cho Tô Tâm Nhu, sau đó nhanh chân sử dụng Truy Tinh Đạp Nguyệt, như một làn khói chạy như bay chỉ chớp mắt đã không thấy bóng dáng đâu.

- Đây là cái gì vậy.

Tô Tâm Nhu bắt được đồ Vân Phi Vũ ném lên, nhìn chữ trên mặt rồi nhẹ nhàng đọc lên.

"Kiếm Vũ Cửu Thiên?" Nàng lật ra xem, tùy lúc này sắc trời đã hoàn toàn đen kịt lại, thế nhưng đối với những người tu hành thì nhìn mọi vật vào ban đêm là kiến thức cơ bản nhất, chẳng mấy chốc nàng nhanh chóng đắm chìm vào nội dung trong cuốn sách.

Nhìn được một lúc, Tô Tâm Nhu đã hoàn toàn chấn kinh rồi!

- Chuyện này... Cái này…

Khuôn mặt Tô Tâm Nhu hiên ra vẻ không dám tin tưởng: "Bộ kiếm pháp này, cấp bậc tuyệt đối không thấp a!"

Dựa vào Truy Tinh Đạp Nguyệt, Vân Phi Vũ rất nhanh về tới tiền trang Linh Vân, đem một đống phiếu cho vay nợ từ trong nhẫn trữ vật đưa cho quầy hàng, sau đó hắn nhanh chóng trở lại tiểu viện của mình.

Lão quản gia lúc đầu còn đang ngủ gà ngủ gật, lúc này bỗng cảm thấy trước mặt có thêm một số đồ vật, nhìn kĩ lại, ông sợ đến mức ngã xuống mặt đất, sau đó cầm lấy sấp phiếu cho vay nợ, lập tức đi đến gian phòng của Vân lão gia.

- Lại làm sao đây?

Khi Vân lão gia đang chuẩn bị đi ngủ, thì nhìn thấy lão quản gia đi đến với vẻ mặt vội vã, liền hỏi.

- Lão gia, người xem a!

Lão quản gia từ trong người lấy ra sấp phiếu cho vay nợ, đôi tay run run đưa cho Vân lão gia.

Vân lão gia nhanh chóng cầm lấy, ngay lập tức, trên mặt lập vừa lộ ra vẻ nghi ngờ, lại vừa vui mừng.

- Lão gia, thiếu gia nhà chúng ta đã lớn rồi!

Lão quản gia vội lau đi giọt nước mắt vừa tràn ra.

- Đúng vậy a, người đi về trước đi.

Vân lão gia đem những tờ ngân phiếu cho vay nợ đặt ở trên đùi mình, rồi xếp ngay ngắn lại để lên bên cạnh đầu giường của mình, sau đó khoác lên một cái áo khoác, đi đến trước cửa tiểu viện của Vân Phi Vũ.

"Lớn rồi đây…”

Mà lúc này Vân Phi Vũ còn đang lo lắng tìm kiếm.

"Đâu rồi, đi đâu rồi." Lúc này Vân Phi Vũ đang điên cuồng lật xem hệ thống, lúc xế chiều ngày hôm nay mình có nhìn thấy trong số những tên dong binh đến vay tiền hắn đều có những kĩ năng hắn cần, dù không nhìn kĩ nhưng hắn vẫn nhớ là có một cái kĩ năng là luyện chế thuốc.

"Tìm được rồi!" Rốt cục, sau khi tra qua mười mấy tên rong binh, hắn cuối cùng cũng tìm thấy thứ mà hắn cần.

- Kĩ năng Sinh hoạt: Luyện đan dược.

- Cấp độ: 0.

- Điểm kinh nghiệm (exp): 0/100.

Vân Phi Vũ cực kỳ hài lòng, không nghĩ tới lại lấy được một cái kĩ năng chế thuốc, Vân Phi Vũ biết thuốc ở thế giới này đây chính là một mặt hàng rất là béo bở a, không biết bao nhiêu dong Binh bởi vì không có đủ thuốc nên không thể săn giết được những ma thú cao cấp kia.

Giờ phút này bản thân mình lại có được kĩ năng này, về sau ở phương diện dược phẩm, hoàn toàn không cần phải lo lắng nữa a.

Ngày hôm nay hơi mệt chút, cho nên Vân Phi Vũ chuẩn bị là ngày mai sẽ đem một số dược liệu đem về đây, bắt đầu thử nghiệm luyện chế đan dược.

Thời gian qua nhanh, hắn bên này chế thuốc, ở bên kia đúng là xuất hiện một số chuyện.

....

Hai tên dong binh trên mặt tỏ vẻ vui mừng tiến vào ngân hàng tư nhân Linh Vân, vừa vào cửa liền đem giấy chứng từ đặt lên trên quầy:

- Chưởng quỹ, chúng ta mượn thiếu gia nhà các ngươi 5 kim tệ, cho nên hôm nay chúng ta đến đây để trả tiền.

Đến trả tiền? Chưởng quỹ vừa nghe, vội vàng để xuống chuyện đang làm, cầm lấy biên lai nhận tiền xem kĩ.

Khoản tiền Vân Phi Vũ cho vay lãi suất cũng không cao, chỉ 5%, vì vậy cho vay 5 kim tệ, trả về chính là 5 kim tệ 25 ngân tệ.

Lãi tuy không nhiều, có điều dù sao Vân Phi Vũ cho người ta vay số lượng cũng không nhỏ, đây chính là tích tiểu thành đại, tích tiểu thành đại a.

- Tốt, tổng cộng là 5 kim 25 ngân tệ.

Chưởng quỹ khẽ mỉm cười, nói ra số tiền.

- Đây.

Hai tên Dong Binh đem cả gốc lẫn lãi đưa cho chưởng quỹ rồi cười nói:

- Thiếu gia nhà các người đối nhân xử thế rất không tệ, cho nên sau này chúng ta có nhu cầu vay tiền thì chúng ta sẽ quay lại.

Chưởng quỹ cực kì vui vẻ, liền vội vàng đứng lên tiễn khách:

- Được, không có vấn đề!

….

- Đinh! Trương Vinh đã trả lại khoản tiền cho vay, có hay không đem kĩ năng chuyển hóa thành exp?

Âm thanh từ hệ thống phát ra.

Hả, cái gì cơ? Có người đến trả tiền?

Vân Phi Vũ nhanh chóng đi đến nhìn phần kĩ năng của Trương Vinh ------"Hỏa Hồ Quyền, công pháp Hoàng giai cấp thấp, có thể đổi được thành 25 exp.”

Kĩ năng này cũng không cần thiết, đổi!

“Kinh nghiệm thăng cấp: 150/400.”

- Đinh! Lưu Dao đã trả lại khoản tiền cho vay, có hay không đem kĩ năng chuyển hóa thành exp?

Vân Phi Vũ vừa nhìn, đây là Linh Hầu Quyền, công pháp Hoàng giai cấp thấp, có thể đổi 25 exp.

Tiếp tục đổi!

"Kinh nghiệm thăng cấp: 175/400."

Khoảng thời gian sau đó, Vân Phi Vũ một bên chế thuốc, một bên lại có người đến trả tiền. Chờ Vân Phi Vũ đem từng cái kĩ năng vô dụng đối với hắn đổi hết thành điểm kinh nghiệm, lúc hắn đổi đên tên Dong Binh cuối cùng thì hắn chợt nghe thấy hệ thống thông báo.

- Kí chủ! Ngài chuẩn bị đột phá, xin hãy chuẩn bị!

Cái gì! Nên đột phá rồi sao?


Dịch: TrongHuy

Biên: tinhtinh

Nguồn: TruyenYY

Lời Nhắn Chương 27
Cảm ơn các vị đạo hữu đã ủng hộ! Cầu kim phiếu cho tháng 5 tới! Cảm ơn!
Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 15
Lượt đọc 144

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.