Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại hội Đoán Tạo

Phiên bản Dịch · 1826 chữ

Dịch và Biên: tinhtinh/TruyenYY

- Ý của Hùng Thiên là đúng sao? Thiếu nợ thì phải trả luôn là đạo lý bất di bất dịch, chẳng lẽ các ngươi muốn ỷ thế ăn hiếp người khác hả?

Vân Phi Vũ nhìn Hùng Bá và cười lạnh nói.

Bất quá, giờ khắc này Vân Phi Vũ cũng vô cùng khiếp sợ, không nghĩ tới một chưởng của Phong Lôi Thần Chưởng lại mạnh đến như vậy, không thể tin được trên người của tên lính đánh thuê kia lại có bộ công pháp nghịch thiên như thế, xem ra về sau bản thân mình không thể quyết định qua loa, cho vay tiền không phân biệt ít hay nhiều, chỉ cần cho vay tiền, bản thân mình cũng đã đạt được công pháp cầu được ước thấy, so với Phục Hổ Quyền còn mạnh hơn không ít.

Dù sao, vừa rồi một chưởng của Hùng Thiên có bao nhiêu uy lực, hắn cũng vô cùng rõ ràng.

Đáng tiếc, dù sao thì mình cũng có hệ thống bên người, hơn nữa Phong Lôi Thần Chưởng bản thân nó đã là chưởng pháp Hoàng giai cao cấp, bây giờ lại còn gấp đôi uy lực...

- Không phải... Tiểu nhân không dám nữa!

Hùng Thiên liều mạng cầu xin tha thứ:

- Xin thiếu gia tha cho tiểu nhân!

- Bây giờ ngươi còn muốn ta phế đi tu vi?

Nhìn Hùng Thiên nằm dưới mặt đất, Vân Phi Vũ lạnh lùng hỏi.

- Không dám, không dám!

Giờ phút này Hùng Thiên vô cùng hối hận, hắn rất sợ Vân Phi Vũ ra tay giết mình, cho nên vội vàng gọi Hùng Bá đến và nói:

- Còn chờ cái gì nữa, mau trả tiền cho vị công tử này!

Lúc này Hùng Thiên đau gần chết, cánh tay của hắn đoán chừng cũng đã bị phế, vì vậy hắn nhanh chóng gọi tên đầu sỏ là Hùng Bá tới.

Hùng Bá sớm đã bị dọa sợ đến choáng váng đầu óc, hắn rất muốn chạy nhưng lại không có lá gan chạy, vừa rồi chứng kiến thân pháp của Vân Phi Vũ, hắn cũng biết chuyện chạy trốn không mang lại khả quan gì, cho nên vừa nghe thấy Hùng Thiên gọi tên mình, hắn lập tức mang theo vẻ mặt đau khổ chạy như bay tới.

Kỳ thực, tại thời điểm nhìn thấy người nằm trên mặt đất là Hùng Thiên thì hắn đã vô cùng hối hận, vì vậy hắn nhanh chóng móc 121 đồng tiền từ trong túi ra.

- Công tử, đây là tiền của tiểu nhân nợ ngài, ta mong, mong, công tử bỏ qua cho hai người tiểu nhân!

Lúc này Hùng bá đã sợ đến mức sắp tè cả ra quần, vội vàng cầm hơn một trăm đồng tiền rồi đưa cho Vân Phi Vũ.

- Coi như các ngươi thức thời, bây giờ thì nhanh cút đi.

Vân Phi Vũ cầm lấy tiền rồi phất phất tay:

- Về sau đừng nên xuất hiện trước mặt ta!

Hùng Bá và Hùng Thiên vội vàng chạy nhanh như ma đuổi rời đi, và cũng đúng lúc này, âm thanh hệ thống vang lên.

- Người đi vay Hùng Thiên đã trả nợ, quan hệ cho vay của hai bên kết thúc, Phục Hổ Quyền có cần chuyển thành điểm kinh nghiệm không?

Cái này còn cần phải hỏi sao? Hắn đã có Phong Lôi Thần Chưởng thì cần Phục Hổ Quyền làm gì nữa!

- Chuyển thành kinh nghiệm.

Vân Phi Vũ chắc chắn nói.

Hệ thống:

- Chuyển hóa kinh nghiệm hoàn tất.

Đã xong rồi sao?

Vân Phi Vũ nhanh chóng kiểm tra thông tin của bản thân bên trong hệ thống, quả nhiên thấy tư liệu của mình đã thay đổi.

- Họ tên: Vân Phi Vũ.

- Cấp bậc: 15 (Luyện Khí cấp năm hoàn mỹ).

- Linh khí: 72/140.

- Kinh nghiệm thăng cấp: 120/400.

- Đánh giá tổng hợp: Yếu gà.

Tuy hệ thống vẫn như trước đánh giá mình là yếu gà, nhưng khi nhìn tư liệu ở bên trên, Vân Phi Vũ bất ngờ phát hiện kinh nghiệm thăng cấp của mình từ 0 tăng lên thành 120, xem ra Phục Hổ Quyền chuyển hóa được thành 120 exp.

Hơn nữa linh khí vừa rồi khi sử dụng Phong Lôi Thần Chưởng, từ 70 tăng lên 72 rồi, Vân Phi Vũ nhớ rằng hệ thống đã từng nói qua, bản thân linh khí mỗi một phút sẽ khôi phục 1%, xem ra đây đúng là sự thật.

Trong đám người thỉnh thoảng truyền tới thanh âm khen ngợi, người xem lại bắt đầu xúm vào bàn luận.

- Thiếu hiệp, có bản lĩnh thật lớn!

- Vị thiếu hiệp này, nhà ở phương nào, trong nhà ta còn có mấy người con gái chưa có hôn phối (chưa kết hôn).

- Lão Lý, nhìn ngươi kìa! Con gái nhà ngươi làm sao xứng với vị thiếu hiệp này? Ngươi ngay cả tên của vị thiếu hiệp là gì cũng không biết! Vị thiếu hiệp này chính là Thiếu công tử của tiền trang Vân gia đó.

Vân Phi Vũ:... (cạn lời)

Giang hồ hiểm ác! Có cơ hội thì phải nhanh chóng chuồn đi, rồi bao giờ lại xuất hiện sau!

Vân Phi Vũ đau cả đầu, vì vậy hắn nhân cơ hội mấy người này đang bàn tán sôi nổi, trốn vào trong đám đông rồi nhanh chóng rời đi.

Xem ra hắn vẫn phải nhanh một chút đề thăng thực lực của mình, vừa rồi Hùng Thiên chỉ là Luyên Khí cấp năm cho nên hắn không sợ Hùng Thiên sẽ đến trả thù, bởi vì chính mình chiếm được Phong Lôi Thần Chưởng, đây là một bộ công pháp nghịch thiên đó.

Nếu không... Vừa rồi mình sẽ không được may mắn như vậy.

Cho nên giờ phút này, Vân Phi Vũ quyết tâm phải thăng cấp.

- Ai da! Rốt cuộc cũng về đến nhà rồi!

Vân Phi Vũ thả lỏng người, cuối cùng thì cũng về tới nhà, nhưng ngay khi hắn chuẩn bị bước chân vào cửa nhà, thì trên không trung bỗng xuất hiện một bóng lớn, Vân Phi Vũ ngẩng đầu lên thì phát hiện đó là yêu thú Ưng và cưỡi trên lưng nó là Tô Tâm Nhu.

- Công tử, xin dừng chân!

Tô Tâm Nhu ngồi trên lưng Ưng thú, vừa thấy Vân Phi Vũ, nàng nhanh chóng gọi hắn, sau đó từ trên lưng Ưng thú nhảy xuống.

- Sao vậy?

Vân Phi Vũ nhìn Tô Tâm Nhu và nhíu mày hỏi:

- Tìm ta có việc gì sao?

- Công tử!

Từ sau khi Vân Phi Vũ cho một đám dong binh vay kim tệ, đã khiến trong lòng nàng khắc sâu hình bóng của nam nhân này, lại không ngờ tới tìm không thấy bóng dáng của hắn, hiện tại tìm được Vân Phi Vũ khiến cho mặt nàng lộ ra vẻ mừng rỡ, nói:

- Công tử, gần đây ở thành Vân Châu có tổ chức một Đại hội Đoán Tạo, không biết công tử có hứng thú tham gia hay không?

Vân Phi Vũ đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng Tô Tâm Nhu, cho nên nàng muốn mời hắn đi cùng.

Nghe thấy vậy Vân Phi Vũ sửng sốt, hả? Đại hội Đoán tạo? Vừa hay mình vừa thu được kĩ năng này, trùng hợp như vậy sao?

Tô Tâm Nhu thấy Vân Phi Vũ ngây người, nàng nhanh chóng nói:

- Đại hội Đoán Tạo này sẽ có sự xuất hiện của một đại sư vô cùng nổi tiếng, sở trường chế tạo kiếm của ông đã vang xa, kiếm được đoán tạo chém sắt như chém bùn, thực dụng hơn so với dùng linh khí, công tử không muốn đi xem sao?

Người khác đoán tạo thì có quan hệ gì tới mình chứ? Hiện tại đối với mình thì cho vay tiền mới là điều quan trọng nhất!

Theo bản năng Vân Phi Vũ đang muốn từ chối, nhưng mà trong đầu hắn nhanh chóng lóe ra ý tưởng khiến mắt hắn sáng lên!

Chờ đã! Đại hội đó!

Tô Tâm Nhu nổi bật như vậy mà còn hâm mộ vị đại sư kia, thì chính bản thân mình cũng có thể từ đó học được một số kĩ năng cần thiết, đây không phải là việc tốt từ trên trời rơi xuống sao?

Cơ hội hiếm gặp a! Nói không chừng mình còn có thể cho đại sư kia vay tiền, như vậy chẳng phải sẽ phát đạt sao?

Bất quá, suy nghĩ kỹ một chút, thì người ta đã nổi tiếng như vậy rồi, chắc sẽ không thiếu tiền đâu...

Mặc kệ đi, thế sự khó có thể lường trước, biết đâu được mình lại có thể cho đại sư kia vay tiền, chẳng phải sẽ lại đạt được một kỹ năng nữa sao?

Hắn nhìn Tô Tâm Nhu dáng người xinh đẹp lại lễ phép, khiến cho hắn nở nụ cười và nói:

- Được, đến khi đó, ta sẽ đi cùng với tiểu thư!

- Thật sao? Tốt quá!

Tô Tâm Nhu vừa nghe thấy Vân Phi Vũ đáp ứng lời mời của mình, trong lòng vui sướng không có gì sánh được, trên mặt nở nụ cười thật tươi như người con gái e ấp, khiến cho những người xung quanh nhìn đến ngây người, bọn họ không nghĩ tới Vân Phi Vũ còn có bản lãnh này, khiến cho Tâm Nhu tiểu thư xinh đẹp như tiên thiên nở nụ cười.

- Đây là lệnh bài của Thiên Tâm Các chúng ta, bằng vào lệnh bài này công tử có thể tự do ra vào tại Đại hội Đoán Tạo.

Tô Tâm Nhu vừa nói, vừa lấy ra một lệnh bài màu tím bên trên có khắc một chữ Thiên theo kiểu phồn thể rồi đưa cho Vân Phi Vũ.

- Cảm ơn!

Vân Phi Vũ nhận lấy, trong lòng hắn lại tăng thêm mấy phần hảo cảm đối với Tô Tâm Nhu. Mặc dù không biết cô gái nhỏ đến đây là có ý gì, bất quá cách cư xử đối với mình cũng không tệ lắm, hơn nữa lại đưa cho mình lệnh bài của Thiên Tâm Các, cho dù mình không biết lệnh bài này có chỗ gì tốt, nhưng khẳng định sẽ có rất nhiều thứ tiện lợi, lập tức vẻ mặt hắn dịu dàng không ít.

- Được rồi! Hẹn gặp lại, còn bây giờ đã đến lúc ta phải trở về!

Trong lòng hắn đã có tính toán riêng, cho nên Vân Phi Vũ cũng không muốn nói nhiều, hắn muốn trở về sớm một chút còn chuẩn bị tiền, nếu vị đại sư kia có uy danh vang xa, lại có thể sẽ đi vay tiền của hắn, như vậy chắc chắn số tiền vay sẽ không nhỏ, vẫn nên chuẩn bị sớm một chút là tốt nhất.

Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 22
Lượt đọc 409

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.