Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Uy lực của Phong Lôi Thần Chưởng

Phiên bản Dịch · 1816 chữ

Dịch và Biên: tinhtinh

- Là ngươi?

Ngay tại lúc Vân Phi Vũ còn đang nghiên cứu chiêu thức của Phong Lôi thần chưởng, không nghĩ tới lại gặp Hùng Bá.

- Như thế nào, chẳng lẽ lại tới tìm ta mượn tiền sao?

Vân Phi Vũ không nhịn được chế nhạo Hùng Bá.

Hùng Bá bị Vân Phi Vũ châm chọc như vậy sắc mặt liền thay đổi, vẻ mặt nhất thời đen lại, nhưng dù sao chính mình cũng đánh không lại Vân Phi Vũ, cho nên giờ phút này không thể làm gì khác hơn là làm bộ không nghe thấy lời Vân Phi Vũ nói, hắn quay sang Hùng Thiên và chỉ tay về phía Vân Phi Vũ nói:

- Hừ! Chó con! Ngày hôm nay có sư huynh ta là võ giả Luyện Khí cấp năm tới đây, ta xem ngươi còn dám hung hăng càn quấy được bao lâu.

Lời này vừa thốt ra, ở phía xa xa mọi người đang vây xem cũng không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh.

- Quào! Là Luyện Khí cấp năm đấy, xem ra tiểu tử kia ngày hôm nay sẽ gặp xui xẻo rồi.

- Đúng vậy, không nghĩ tới sư huynh của Hùng Bá lại là Luyện Khí cấp năm, không trách được vì sao ngày thường Hùng Bá lại lớn lối ở trên trấn như vậy.

Mọi người xung quanh không ngừng than thở, khiến cho trên mặt của Hùng Bá lộ ra thần thái cao ngạo. Quả thực với tu vi Luyện Khí cấp năm cũng coi như có khả năng quét ngang thành Vân Châu.

- Tiểu tử, ngươi đả thương sư đệ ta, cuối cùng cũng cần phải trả giá chút gì đó.

Hùng Thiên không nhanh không chậm bất chợt nói lời đe dọa Vân Phi Vũ.

- Ây, vậy ngươi nói ta nên trả giá như thế nào đây?

Nội tâm Vân Phi Vũ vô cùng buồn cười nhưng bên ngoài lại lạnh lùng nói.

Chỉ là hắn không ngờ được tu vi Hùng Thiên mặc dù khá cao, nhưng lại đầu gỗ giống y đúc Hùng Bá, luôn khinh thường người khác.

- Ngươi đã nói vậy, ta cũng nương tay, ngươi chỉ cần bồi thường 100 kim tệ sau đó tự phế tu vi là được.

Hùng Bá đối với việc Vân Phi Vũ cũng biết Phục Hổ Quyền vẫn luôn canh cánh trong lòng, cho nên giờ khắc này đột nhiên nghĩ đến việc bắt Vân Phi Vũ tự phế võ công.

Nghe thấy lời nói này, ánh mắt Vân Phi Vũ nhất thời lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.

Xem ra tên Hùng Bá này chưa thấy đủ đắng, cho nên tâm tư vẫn còn ác độc như vậy.

Có điều, đứng bên cạnh hắn là Hùng Thiên dù sao cũng có tu vi Luyện Khí cấp năm, điều này khiến cho Vân Phi Vũ hơi do dự. Hùng Thiên chính là Luyện Khí cấp năm đúng chuẩn, chắc chắn kĩ năng phòng thân và thực chiến có không ít, hắn chỉ sợ tên đó bỗng nhiên xuất ra một chiêu thức trong võ kỹ cao cấp nào đó.

Hắn bên này trong lòng còn đang do dự, nhưng Hùng Thiên ở bên kia chỉ một chút đã bắt đầu phát động tấn công.

Chỉ trong nháy mắt, Hùng Thiên xuất hiện trước mặt Vân Phi Vũ, tốc độ rất quỷ dị, đến cả Vân Phi Vũ đang nắm giữ võ kỹ thân pháp Hoàng giai cao cấp là Truy Tinh Đạp Nguyệt cũng có phần kinh ngạc.

Có điều, năng lực phản ứng của Vân Phi Vũ cũng không kém, lập tức sử dụng Truy Tinh Đạp Nguyệt tránh thoát, tuy rằng chiêu thức kia cấp bậc không cao, thế nhưng dù sao cũng là uy lực gấp đôi, khiến cho mọi người kinh hãi thốt lên, thân pháp thật nhanh!

Cao thủ Luyện Khí cấp năm đúng là có chút thủ đoạn, thế nhưng khiến cho bọn họ khiếp sợ chính là, cái tên tiểu tử không biết tự lượng sức mình kia vậy mà thân pháp dĩ nhiên là không kém nửa phần, thậm chí còn mạnh hơn Hùng Thiên một chút.

- Mẹ nó! Ngươi nói tới thì tới a!

Vân Phi Vũ không nghĩ tới Hùng Thiên dĩ nhiên là trực tiếp ra tay. Sau khi tránh né được cú đấm này của Hùng Thiên, hắn rốt cuộc cũng nổi giận thật sự, không nghĩ tới tính cách của hai huynh đệ nhà này lại giống hệt nhau, chưa nói câu nào đã trực tiếp ra tay đánh lén.

Kỳ thực ngay khi Vân Phi Vũ đang tức giận, thì Hùng Thiên lại khiếp sợ!

Phải biết rằng, bộ thân pháp này của hắn cũng có lai lịch tương đối lớn, nhưng lại không nghĩ tới không chiếm được chỗ tốt nào.

- Tiểu tử, không nghĩ tới ngươi cũng có chút tài cán.

Một chiêu không thể thắng được đối phương cho nên Hùng Thiên tiếp tục hừ lạnh nói:

- Ta lại cho ngươi ba giây, sau ba giây nếu ngươi không tự phế đi võ công thì đừng trách ta đây vô tình.

- Hừ! Tên khốn nhà ngươi đánh lén ta mà còn dám nói khoác như vậy, ngươi không thấy ngượng mồm sao, đã thế hôm nay ông đây sẽ dạy cho ngươi thế nào là đạo lý làm người.

Vân Phi Vũ phản bác, nếu không phải vừa rồi hắn phản ứng nhanh thì bây giờ hắn còn có thể đứng đây nói sao!

Vừa nói chuyện, Vân Phi Vũ vừa đem linh khí tụ tập với song trưởng.

Trong lòng hắn lúc này cũng có phần chờ mong, Phục Hổ Quyền với uy lực gấp đôi đã tiêu hao 40 điểm linh khí mà đã có uy lực lớn như vậy rồi. Mà võ kỹ Phong Lôi Thần Chưởng này tiêu hao 50 điểm linh khí, hơn nữa mình và đối phương cùng là Luyện Khí cấp năm, vậy thì uy lực kia sẽ lớn như thế nào?

- A, tiểu tử, không phải ngươi bị dọa sợ đến choáng váng rồi chứ!

- Luyện Khí cấp năm, hắn làm sao có thể tránh thoát...thật đáng thương, đáng thương...

- Aizzz, thân pháp của đứa trẻ này cũng không tệ, có điều Hùng Thiên dù gì cũng là Luyện Khí cấp năm, đứa trẻ này thật tội nghiệp, tiếc cho thân pháp tốt như vậy.

Mắt thấy Vân Phi Vũ chuẩn bị động thủ, mọi người đều lắc đầu.

Dù sao ác danh của Hùng Bá đã sớm lan xa, giờ khắc này lại có một sư huynh Luyện Khí cấp năm bảo kê, khiến cho tất cả mọi người ở đây đều không coi trọng Vân Phi Vũ.

Lúc này Hùng Thiên cũng bắt đầu dồn sức tấn công, giết chết một tiểu lâu la như thế này đối với người khác có chút khó khăn, thế nhưng đối với mình mà nói chẳng khác nào đánh chết một con gián, dù sao mình cũng là cao thủ Luyện Khí cấp năm.

- Tiểu tử, chịu chết đi!

Theo tiếng rống to đấy, quanh người của Hùng Thiên xuất hiện một luồng khí xoáy màu vàng mà mắt thường vẫn có thể nhìn thấy, quả nhiên là cao thủ Luyện Khí cấp năm có khác, vừa ra tay đã thấy không tầm thường rồi, dĩ nhiên tại thời điểm xuất chiêu còn dẫn theo khí thế của bộ công pháp mà họ tu luyện nữa.

- Hàng Long Chưởng! Kia là Hàng Long Chưởng!

Rất nhanh xung quanh đã có người nhận ra bộ công pháp võ kỹ mà Hùng Thiên sử dụng, kinh sợ nói:

- Lần này phiền phức lớn rồi!

Hàng Long Chưởng là chưởng pháp Hoàng gia trung cấp, khí thế như khai bi liệt thạch, giờ phút này tất cả mọi người ở đây đều lo lắng thay Vân Phi Vũ.

Mà đúng lúc này, Vân Phi Vũ rốt cuộc động!

Hắn phối hợp với thân pháp nhanh nhẹn vừa rồi, khiến mọi người vây xem không thể dùng mắt thường nhìn thấy được tốc độ của hắn, tiến lên nghênh đón chưởng pháp kia.

Một chưởng dẫn tới cuồng phong mù mịt, khiến cho xung quanh cũng nhiễm khí thế Long Quyển Phong (gió thần phong), mạnh đến mức khiến không ít người không nhịn được lùi về sau mấy bước.

“Ầm!” Hai cỗ lực lượng va chạm vào nhau, linh khí nhất thời bắn ra bốn phía, gió sấm lan ra xung quanh!

Hầu hết mọi người vây xem đều là những người có thực lực yếu ớt, cho nên khi kình phong đập vào người khiến cho bọn họ cũng cảm thấy có chút đau nhức!

- Aaaaaa!

Ngay lúc này, tại trung tâm xảy xa trận đấu bỗng vang lên một tiếng thét thê thảm.

Là ai? Nhất định là thiếu niên kia đi. Trong lòng mọi người không nhịn được thở dài, thiếu niên tuấn tú như vậy mà lại gặp chuyện lành ít giữ nhiều, thật đáng tiếc!

Không ít người cũng đã tiếc nuối lắc đầu, Hùng Bá đứng cách đó không xa cũng đang định cười to, nhưng rất nhanh sắc mặt đột nhiên biến đổi, sau đó hô to:

- Xảy ra chuyện gì thế này!

Mọi người cả kinh, đợi cho linh khí xung quanh tiêu tan, bất ngờ phát hiện người nằm trên mặt đất là Hùng Thiên có tu vi Luyện Khí cấp năm.

- Sư huynh!

Vẻ mặt Hùng Thiên tràn đầy khiếp sợ, hắn không thể tin được sư huynh mình lại có thể thất bại.

Hùng Bá nhìn sư huynh nằm bất khả tư nghị dưới đất, khóe miệng vẫn còn đang chảy máu, vẻ mặt vô cùng thống khổ, càng kinh khủng hơn chính là, vừa rồi cái tay xuất chưởng kia giờ khắc này bị bẻ cong một cách quỷ dị đúng một góc vuông.

Thế mà tay lại bị gãy!

Phải biết rằng Hùng Bá và Hùng Thiên cùng tu luyện theo phương thức cương mãnh, thân thể cực kỳ cứng rắn, so với người bình thường mạnh không biết gấp bao nhiêu lần, vậy mà giờ phút này lại bị một chưởng của Vân Phi Vũ đánh cho tàn phế.

Nhìn cục diện như vậy, mọi người ai nấy cũng đều kinh ngạc, miệng há to, không thể tin nổi chuyện gì đang xảy ra.

Vân Phi Vũ nhìn Hùng Thiên vừa rồi còn hung hăng vênh váo, mà giờ khắc này lại nằm bẹp trên mặt đất giống như chó chết, khóe miệng hắn nhếch lên một nụ cười lạnh lùng, đi tới, đạp một cước vào trước ngực Hùng Thiên.

Hùng Bá núp ở phía sau, bị dọa đến khuôn mặt cũng trắng bệch, mồ hôi lạnh thi nhau chảy ra.

Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 26
Lượt đọc 495

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.