Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yêu thương quay về

Phiên bản Dịch · 1744 chữ

Lời của tác giả​

Vĩ Thanh đã biết thân thế thật của Jolly và Huy, nhưng nó không hề giận hai người. Nó hiểu mà, tình bạn không xuất phát từ hoàn cảnh.

Sau một tuần ốm không làm nên chuyện gì, nó đang ngồi trên ghế đá ở sân cỏ bên cạnh khu giảng đường. Ngồi triền miên nghĩ về những chuyện đã qua. Kể từ tối hôm ấy, nó rất sợ bóng tối, sợ ở một mình. Mỗi lần nó nhắm mắt là cảnh tượng ấy hiện lên, kèm theo sau đó là chuỗi những cảnh đánh đập của mẹ nó trong quá khứ.

Người mẹ ấy... đã bao lần nó tự hỏi bà còn có chút tình người nào không? Bà vô tâm quá! Bà để một đứa vốn mạnh mẽ không sợ ma quỷ trời đất gì như nó bị ám ảnh. Nếu trái tim nó là cục băng ngàn năm không tan thì bà là một kẻ không có tim. Nhưng tại sao... người đời vẫn luôn bảo hổ dữ không ăn thịt con vậy mà bà lại đối xử thế với nó?

Đang chìm trong mạch cảm xúc vô tận, nó bỗng cảm nhận ra điều gì đấy khác lạ. Nó cảm giác như có ai đó đang ẩn lấp theo dõi nó. Theo phản xả, nó quay tứ phía nhìn nhưng không thấy ai cả. Nó bắt đầu run run, toát mồ hôi lạnh. Cảnh tượng ấy lại quay về như thác đổ, kinh hoàng, đáng sợ!

Nó ôm đầu gục xuống, miệng lảm nhảm mấy câu:

- Tránh xa tôi ra, tránh xa tôi ra! Tôi xin các người. Không, đừng động vào người tôi!

Từ đằng xa, Hoàng và Jolly cùng chạy lại hốt hoảng đỡ nó dậy. Nó nhìn Hoàng bằng ánh mắt lạ lùng rồi phũ phàng đẩy hắn ra:

- Anh tránh ra! Tránh xa tôi ra, đừng động vào tôi.

Jolly vỗ vỗ vai nó chấn an:

- Tao đây, không có chuyện gì nữa rồi. Là tao đây mà.

Nó túm chặt lấy Jolly, đôi mắt vô hồn nhìn Hoàng sợ hãi.

Jolly lườm Hoàng một cái rồi đỡ nó đứng dậy.

- Đừng làm nó phải thêm đau lòng nữa! Đi tìm món đồ trang sức khác đi.

Bóng nó và Jolly khuất dần trong mắt Hoàng. Ban nãy, khi hắn định bỏ đi thì nghe thấy tiếng hét của nó phía sau, trong lòng nhói lên một cảm giác cố kéo hắn lại chỗ nó. Nhưng... đôi mắt mà nó nhìn hắn bây giờ không phải là đôi mắt ánh lên sự yêu thương mà là đôi mắt vô cảm xúc.

Sao lòng hắn xót xa thế này? Chỉ vì tối hôm ấy hắn không nghe điện thoại của nó ư? Tin tưởng hắn đến mức ấy ư? Nếu tối ấy hắn mà nghe thì đã không có chuyện đó, nó đã không sốt liền cả tuần, không bị ám ảnh, và có lẽ sẽ không đẩy hắn ra phũ phàng như thế. Nếu hai năm trước, không phải vì hắn dễ nghe lời kẻ khác mà bỏ rơi nó chắc giờ hắn và nó đang hạnh phúc lắm! Không phải nhìn nhau bằng ánh mắt nửa quen nửa vô tình như vậy.

Cuộc tình đẹp như trong ngôn tình ấy đã bị một tay hắn bóp nát. Chỉ vì hắn quá lăng nhăng, chỉ vì hắn đã xem thường giá trị của người con gái, chỉ vì hắn đã đi tin lời của những kẻ vô tâm khác.

Đây là lúc hắn cần nhất ánh mắt yêu thương của nó, cần nhất những câu nói ngọt ngào mang đầy ý nghĩa của nó, cần cả những sự quan tâm ân cần tỉ mỉ của một người con gái dịu dàng nhưng không dễ dãi.

---------

Jolly đưa nó xuống phòng y tế nghỉ ngơi thì bắt gặp Huân ở sân trường. Anh lo lắng nhìn nó hỏi:

- Hôm nay Thanh đã khỏi ốm rồi hay sao mà đi học. Trông mặt Thanh vẫn hơi thiếu sắc!

- Lẽ ra là khỏe rồi thấy ạ. Nhưng mà... có một số chuyện...

Huân đỡ lấy nó từ tay Jolly, rồi sờ lên trán nó kiểm tra xem còn sốt hay không. Đã hết sốt nhưng mà Huân vẫn không thấy yên tâm.

Đột nhiên, giọng nói đầy uy quyền của thầy hiệu trưởng vang lên:

- Này này, giờ học sao lại tụ tập ở đây? Đồng chí Huân sao cũng góp mặt vậy?

Đang bối dối chưa biết giải thích chuyện này ra sao với thầy hiệu trưởng thì Vĩ Thanh vòng tay ôm lấy Huân nói trong vô thức:

- Em biết thầy thích em... nếu thầy thích em thì hãy làm em quên hắn đi! Em muốn hẹn hò với thầy.

Huân, Jolly và thầy hiệu trưởng nhìn chằm chằm nó đang ôm chặt Huân. Cái cảnh tượng gì thế này? Thầy hiệu trưởng như không tin vào mắt mình lắp bắp:

- Chuyện này... là thế nào... đây?

Jolly cố gỡ tay Vĩ Thanh ra khỏi Huân vừa giải thích:

- Bạn ấy bị ốm, thầy Huân thấy nên giúp em đưa bạn ấy vào phòng y tế ạ.

Lý do ấy chưa làm hết nghi hoặc trong mắt thầy hiệu trưởng, vẫn không lý giải nổi chuyện nó ôm Huân và nói lảm nhảm. Thầy hiệu trưởng nói rồi quay đi:

- Đưa em học sinh vào phòng y tế rồi lên gặp tôi.

Bóng thầy hiệu trưởng đã khuất, Huân mới lặng lẽ cúi xuống nhìn nó. Trong lòng anh xuất hiện thứ cảm giác gì đó mãnh liệt, tim đập hơi nhanh.

Jolly nói:

- Đã làm khó thầy rồi, em thay mặt nó xin lỗi.

- Không sao! Thầy vui vì điều ấy. Để trái tim lạnh lẽo của Thanh mở ra một lần nữa, thầy sẽ cố gắng khiến Thanh quên đi hình bóng cũ. Bằng tất cả tình cảm và cơ hội thầy có được.

- Nhưng thầy... thầy sẽ bị... em nghĩ là thầy nên...

- Không sao đâu mà. Thầy đã nói là tận dụng mọi cơ hội thầy có. Dù bị đuổi việc thầy cũng không sợ đâu.

Jolly không nói lên lời. Sao lại có người tốt như thế cơ chứ? Ước gì hắn cũng như vậy thì tốt biết mấy. Sao lại nghĩ đến hắn, không được, không được!

Sau khi đưa nó vào phòng y tế nghỉ ngơi, Huân đi lên phòng hiệu trưởng. Điều đầu tiên là thầy hiệu trưởng ném cho Huân cái nhìn không được thiện cảm.

- Thầy giải thích sao về chuyện này đây, thầy Dương Mạnh Huân?

- Thì... tôi cũng chỉ giúp em ấy thôi. Em ấy bị ốm nên nói hơi lảm nhảm thầy hiệu trưởng không chấp với người ốm chứ?

- Được rồi, tôi tin thầy lần này. Thầy có thể ra ngoài.

Thầy hiệu trưởng thở dài thất vọng. Một học sinh giỏi giang gương mẫu, một thầy giáo trẻ đầy tài năng và nhiệt huyết... thầy sợ sẽ mất cả hai.

---------

Huân ảo não bước xuống sân trường. Có lẽ thầy hiệu trưởng đã nghi ngờ chuyện giữa anh và Vĩ Thanh nhưng anh tự tin mình có thể chống đỡ cho nó trước mọi giông bão cuộc đời.

Xuống đến tầng một, anh thấy Phạm Duy Hoàng - người cháu ruột của anh và Jolly đang dựa lưng vào tường dưới chân cầu thang nói chuyện. Giữa hai người đó, dường như có mối quan hệ mờ ám. Anh hơi nép người vào góc tường để xem họ nói gì. Dù biết là không quang minh chính đại nhưng mà...

- Sao anh vẫn cứ đeo bám Vĩ Thanh vậy? Anh thấy nó chưa đủ đau khổ hay sao?

- Đeo bám? Em dùng từ thật là... Với Vĩ Thanh, tình cảm của anh là thật. Anh rất muốn quay lại.

- Quay lại ư? Anh nói dễ nghe nhỉ? Trước kia chắc anh nói chia tay với nó cũng dễ như thế. Là anh, anh thấy có dễ dàng không? Giờ đây, đã có người thương nó, quan tâm nó chứ không vô tâm như anh. Hãy để nó đi! Một kẻ lăng nhăng không thể đem đến cho nó hạnh phúc.

- Quyền là của cô ấy. Anh sẽ chứng minh anh có thể sưởi ấm trái tim Vĩ Thanh.

Jolly lặng đi. Lòng cô hơi quặn lại khi nghe những lời nói mà chính miệng hắn nói ra. Không ngờ hắn cũng có tình cảm chân thật như vậy. Jolly muốn vươn tay ôm chầm lấy hắn mà nói "em yêu anh" nhưng... hai người đâu là gì của nhau.

- Anh có biết không, nếu anh gặp tôi trước, có lẽ nào anh cũng dành cho tôi tình cảm như thế? Nhiều lần trái tim tôi như muốn gào lên gọi tên anh... tôi rất muốn ôm lấy anh để nói một câu thôi. Em yêu anh! Nhưng... tôi biết, anh chưa bao giờ yêu tôi cả. Lúc nào tôi cũng chỉ hy vọng, nếu anh không thể quay lại với Vĩ Thanh, thì hãy thử yêu tôi một lần! Hãy cho tôi cơ hội để mang đến cảm giác như Vĩ Thanh mang đến cho anh.

Hoàng nhìn Jolly bằng ánh mắt lạ lùng. Đây là những lời nói thật lòng của công chúa lạnh lùng Jolly - công chúa của màn đêm lạnh lẽo ư? Bao nhiêu cô gái, Hoàng chỉ có thể chọn một mà thôi. Và người đó... trái tim hắn đã chọn, là nó.

- Anh xin lỗi, anh đã quyết định rồi.

Khoé mắt Jolly cay cay nhưng cô không thể khóc được. Cô cố giữ cho mình mạnh mẽ.

Nó thì vẫn còn tình cảm, hắn thì muốn quay lại. Có khi nào họ sẽ quay lại thật? Nhưng như vậy cũng là chuyện tốt, nên quay lại với người mà mình yêu chứ không nên gượng ép người mà mình không yêu. Nhìn vào mắt Hoàng, Jolly thấy sự chân tình, những yêu thương nồng cháy.

Ở phía kia, Huân đã nghe hết câu chuyện của họ. Thì ra đứa cháu của anh lại là người khóa cửa trái tim nó ư? Thì ra... Anh hơi sững sờ khi nghe câu cuối của Jolly: "Vậy tôi tác hợp cho hai người."

Jolly cũng muốn nó quay lại với Hoàng rồi vậy còn anh? Tình cảm của anh lại phung phí ư?

Hết chương 8​

Bạn đang đọc Hãy để anh được yêu em lần nữa của Thủy Hàn (Eaquil)
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi daipham
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.