Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1195 chữ

Sarene kéo thẳng áo khoác của Raoden, sau đó đứng lùi lại, gõ nhẹ vào má khi cô ngắm cậu. Cô thích một bộ đồ trắng hơn là vàng, nhưng vì lý do nào đó, màu trắng có vẻ nhợt nhạt và vô hồn khi được đặt bên cạnh làn da bạc của cậu.

"Sao nào?" Raoden hỏi, đưa hai tay ra sang hai bên.

"Thế chắc là ổn rồi," cô hời hợt quyết định.

Cậu cười, đến gần và hôn cô với một nụ cười. "Chẳng phải em đáng ra là đang ở một mình trong nhà nguyện, cầu nguyện và chuẩn bị sao? Chuyện gì đã xảy ra với truyền thống vậy?"

"Em đã thử điều đó một lần rồi," Sarene nói, quay đi để chắc chắn rằng cậu đã không làm hỏng trang điểm của cô. "Lần này em định sẽ theo dõi anh sát sao. Vì một số lý do, những người chồng tiềm năng của em rất hay biến mất."

"Nó có thể nói lên gì đó về em, Leky Stick." Raoden trêu chọc. Cậu đã cười rất lâu khi phụ thân cô giải thích cái biệt danh cho cậu, và kể từ đó cậu đã cẩn thận sử dụng nó trong mọi dịp có thể.

Cô lơ đãng đánh cậu một cái, làm phẳng khăn che mặt.

"Thưa ngài, thưa quý cô," một giọng nói khắc kỷ phát ra. Seon của Raoden, Ien, trôi qua cửa. "Đã đến giờ."

Sarene nắm chặt lấy cánh tay Raoden. "Đi." Cô ra lệnh, gật đầu về phía ô cửa. Lần này, cô ấy sẽ không buông tay cho đến khi có ai đó cưới cô.

¤ ¤ ¤

Raoden đã cố gắng chú ý đến buổi lễ, nhưng các dịch vụ cưới của Korathi rất dài và thường khô khan. Cha Omin, nhận thức rõ về tiền lệ được đặt ra bởi một người Elantris yêu cầu một linh mục người Korathi làm lễ tại đám cưới của mình, đã chuẩn bị một bài phát biểu dài cho dịp này. Như thường lệ, mắt của người đàn ông lùn trở nên hơi thờ thẫn khi ông ấy huyên thuyên, như thể ông ấy đã quên rằng có người khác ở đây.

Vì vậy, Raoden cũng để tâm trí mình lang thang. Cậu không thể ngừng nghĩ về cuộc trò chuyện mà cậu đã có với Galladon trước đó trong ngày, một cuộc trò chuyện bắt đầu vì một mảnh xương. Xương, được lấy ra từ cơ thể của một thầy tu Fjorden đã chết, bị biến dạng và vặn vẹo - nhưng nó vẫn đẹp hơn là kinh tởm. Nó giống như một mảnh ngà được chạm khắc, hoặc một bó các thanh gỗ được chạm khắc xoắn lại với nhau. Đáng lo ngại nhất là, Raoden đã thề rằng cậu có thể nhìn ra các biểu tượng hơi quen thuộc trong tác phẩm. Những biểu tượng mà cậu nhận ra từ việc học vấn của cậu - những ký tự Fjorden cổ xưa.

Các thầy tu Derethi đã nghĩ ra phiên bản AonDor của riêng họ.

Nỗi lo lắng dồn nén trong tâm trí cậu mạnh mẽ đến mức nó thu hút sự chú ý của cậu ngay cả giữa đám cưới của chính mình. Trong nhiều thế kỷ, chỉ có một điều khiến Fjorden không thể chinh phục được phương Tây, Elantris. Nếu Wyrn đã học được cách truy cập được Dor… Raoden luôn nhớ đến Dilaf và khả năng kỳ lạ chống lại và thậm chí là tiêu diệt các Aon của ông ta. Nếu một vài trong số các thầy tu đã sở hữu sức mạnh đó thì trận chiến có thể dễ dàng đi theo một hướng khác.

Quả cầu ánh sáng giống như bong bóng quen thuộc của Ien trôi nổi ở một bên Raoden. Sự phục hồi của con Seon gần như đã bù đắp cho những người bạn thân mà Raoden đã mất trong trận chiến cuối cùng để khôi phục Elantris. Karata và những người khác sẽ được nhớ đến. Ien nói rằng không nhớ gì về khoảng thời gian điên loạn của mình, nhưng có gì đó hơi… khác biệt về con Seon. Nó im lặng hơn bình thường, thậm chí còn chu đáo hơn. Ngay khi có thời gian rảnh, Raoden đã lên kế hoạch thẩm vấn các cư dân Elantris khác với hy vọng khám phá thêm về các Seon. Điều đó làm cậu băn khoăn rằng trong suốt quá trình nghiên, đọc và học hỏi, cậu chưa bao giờ khám phá chính xác các Seon được tạo ra như thế nào – liệu chúng có thực sự là những sáng tạo của AonDor.

Tuy nhiên, đó không phải là điều duy nhất làm phiền cậu. Ngoài ra còn có câu hỏi về điệu nhảy ChayShan kỳ lạ của Shuden. Những người chứng kiến, bao gồm cả Lukel, tuyên bố rằng chàng Jindo đã đánh bại một trong những thầy tu của Dilaf một mình, với đôi mắt nhắm nghiền. Một số người thậm chí còn nói rằng họ đã nhìn thấy vị nam tước trẻ tuổi phát sáng khi anh ấy chiến đấu. Raoden bắt đầu nghi ngờ rằng có nhiều hơn một cách để truy cập Dor – nhiều hơn rất nhiều. Và một trong những phương pháp đó nằm trong tay của tên bạo chúa độc đoán, tàn bạo nhất trong Opelon, Wyrn Wulfden Đệ tứ. Nhiếp chính của toàn bộ tạo hóa.

Có vẻ như, Sarene đã chú ý đến sự mất tập trung của Raoden, vì cô đã cho cậu một cái cùi chỏ vào một bên người khi bài phát biểu của Omin bắt đầu trở nên chậm lại. Luôn luôn là một nữ chính khách, cô ấy điềm đạm, bình tĩnh và cảnh giác. Chưa kể là xinh đẹp.

Họ thực hiện nghi lễ, trao đổi mặt dây chuyền Korathi mang Aon Omi và nguyện thề sự sống và cái chết của họ cho nhau. Mặt dây chuyền cậu tặng cho Sarene đã được Taan chạm khắc tinh xảo từ ngọc bích nguyên chất, sau đó phủ lên các dải vàng để phù hợp với mái tóc của cô. Món quà của Sarene ít xa hao hơn, nhưng không kém phần phù hợp. Đâu đó cô đã tìm thấy một hòn đá đen bóng như thể nó là kim loại, và bóng tối phản chiếu của nó khen ngợi làn da bạc của Raoden.

Cùng với đó, Omin tuyên bố với tất cả Arelon rằng nhà vua của nó đã kết hôn. Tiếng reo hò bắt đầu, và Sarene nghiêng người đến để hôn cậu.

"Đây có phải là tất cả những gì em đã mong muốn?" Raoden hỏi. "Em nói rằng em mong đợi thời điểm này cả đời."

"Nó thật tuyệt vời," Sarene trả lời. "Tuy nhiên, có một thứ em còn mong đợi hơn cả đám cưới của mình."

Raoden nhướn mày.

Cô mỉm cười tinh nghịch. "Đêm tân hôn."

Raoden cười trả lời, tự hỏi cậu đã khiến bản thân và Arelon vướng vào cái gì khi đưa Sarene đến Arelon.

Bạn đang đọc Elantris - Thành Phố Của Các Vị Thần của Brandon Sanderson
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrueBK98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.