Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 657 chữ

Hrathen không thèm che giấu sự biến đổi của mình. Anh ta trang trọng bước đi ra từ các căn phòng của mình, phơi bày sự đày đọa của mình cho toàn bộ nhà thờ. Dilaf đang làm các buổi lễ sáng. Sự mất đi mái tóc và màu da đã khiến vị linh mục Arelon thấp loạng choạng lùi lại trong cơn sốc kinh hoàng.

Các linh mục Korathi đã đến chỗ Hrathen một thời gian ngắn sau đó. Họ mặc cho anh ta một chiếc áo choàng trắng lớn để che giấu sự biến dạng của anh, sau đó dẫn anh đi ra nhà thờ giờ đã trống rỗng. Hrathen mỉm cười với chính mình khi thấy Dilaf bối rối nhìn từ trong phòng của hắn, đôi mắt hắn lần đầu tiên công khai ghét bỏ Hrathen.

Các linh mục Korathi đưa anh ấy đến nhà nguyện của họ, lột trần anh ra, rồi rửa cơ thể đốm đen của anh bằng nước từ sông Aredel. Sau đó, họ quấn anh với một chiếc áo choàng trắng được làm bằng những dải vải dày và cứng. Sau khi tắm rửa và mặc quần áo cho anh, các linh mục lùi lại và để cho Omin đến gần. Nhà lãnh đạo đầu trọc thấp của Korathi tại Arelon lặng lẽ chúc phúc cho Hrathen, vẽ biểu tượng Aon Omi trên ngực anh. Đôi mắt của người đàn ông Arelon để lộ một ít sự hài lòng.

Sau đó, họ vừa dẫn Hrathen qua các con phố, vừa tụng kinh. Tuy nhiên, trong chính thành phố, họ đã thấy một đội quân lớn mặc màu của Iadon chặn đường họ. Những người lính đứng với vũ khí trong tay, nói với giọng khe khẽ. Hrathen nhìn họ với sự ngạc nhiên - anh có thể nhận ra những người đang chuẩn bị cho chiến đấu. Omin đã tranh cãi với đội trưởng của đội bảo vệ thành phố Elantris một lúc trong khi các linh mục khác kéo Hrathen vào một tòa nhà thấp bên cạnh nhà bảo vệ - một nơi giam giữ, được khắc đầy Aon Omi.

Hrathen nhìn qua cửa sổ nhỏ của căn phòng khi có hai người lính gác hết hơi phi nước đại đến và đưa cho những người lính của Iadon một tờ giấy cuộn. Vị đội trưởng đọc nó, cau mày, rồi quay sang tranh luận với người đưa tin. Sau khi Omin trở lại, ông giải thích rằng họ sẽ phải đợi.

Và họ đã đợi – gần hai tiếng đồng hồ.

Hrathen đã nghe nói rằng các linh mục chỉ ném người vào trong Elantris vào một thời điểm nhất định trong ngày, nhưng có vẻ như đó là một khoảng thời gian, chứ không phải là một khoảnh khắc cụ thể. Rồi cuối cùng, các linh mục nhét một giỏ thức ăn nhỏ vào tay Hrathen, đưa ra một lời cầu nguyện cuối cùng cho vị thần đáng thương của họ, rồi đẩy anh ta qua cổng.

Anh ấy đứng trong thành phố, đầu hói, da anh đầy những vết đen lớn. Một cư dân Elantris. Thành phố này giống hệt với khi nhìn từ trên bức tường - bẩn thỉu, mục nát và báng bổ. Nó không có gì cho anh cả. Anh xoay người, ném cái giỏ thức ăn ít ỏi một bên và quỳ xuống.

"Ôi, Jaddeth, Chúa tể của sự sáng tạo," anh bắt đầu, giọng anh to và chắc nịch. "Giờ hãy nghe lời thỉnh cầu của một tín đồ trong đế chế của Ngài. Hãy loại bỏ vết nhơ này ra khỏi máu của tôi. Trả lại tôi sự sống. Tôi khẩn cầu Ngài với toàn bộ sức mạnh của vị trí là một vị gyorn linh thiêng của tôi.

Không có phản hồi. Vì vậy, anh lặp lại lời cầu nguyện. Một lần nữa. Và một lần nữa. Rồi một lần nữa….

Bạn đang đọc Elantris - Thành Phố Của Các Vị Thần của Brandon Sanderson
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrueBK98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.