Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồi 2: Quyết tâm.

Tiểu thuyết gốc · 1789 chữ

"Ba, ba về rồi." Lâm Tử Nhi mỉm cười nhẹ, lễ phép cúi đầu chào.

Không giống những gia đình khá giả khác, Lâm thị sở hữu chỗ đứng vỗ cùng vững chãi trong thị trường kinh tế, đồng thời gây tác động mạnh tới giới kinh doanh và từ từ khẳng định vị trí của mình. Cũng vì thế, Lâm thị trở thành một gia tộc mạnh mẽ trong thương trường chi giới, bao người nể trọng, quy củ gia đình cũng rất nghiêm khắc. Chủ gia đình sau khi đi hoặc về nhà cần có người đưa đón, công việc này giao cho tài xế Trương, ngoài đưa đón thì những người thân trong gia đình lần lượt cúi chào, tỏ rõ sự tôn trọng đối với chức vị quan trọng trong gia đình của người ba, hơn thế nữa, những người giúp việc đều phải làm theo, nhất định trước khi chủ gia đình bước vào cần phải xếp thành hàng dài chào đón, có như vậy, mới tuyệt đối khẳng định vị thế trụ cột trong tộc. Thế nhưng, ba Lâm luôn không hài lòng với cách chào đón nồng hậu như vậy. Ông luôn nghĩ rằng gia đình là nơi mình có thể an tâm trở về mỗi ngày sau những giờ làm việc căng thẳng, đồng nghĩa với việc sẽ nhìn thấy những đứa con của mình chạy nhảy khắp nơi vui đùa, sẽ thấy nửa kia đang nhìn mình âu yếm và chuẩn bị bữa sáng. Ước muốn này tự nhiên đối với Lâm Vũ không thể thực hiện, còn không phải do hắn không chịu vác mặt ra ngoài tìm bạn bè đi chơi hay sao, suốt ngày chui vào trong cái xó xỉnh đó mà ngồi, hình như đến ngủ còn không ngủ. Tất cả những gì ông còn lại là vợ và con gái Lâm Tử Nhi ngoan ngoãn của mình.

Kỳ thực, ba Lâm rất thông cảm cho nỗi đau trong lòng của Lâm Vũ, có điều, làm một người nam nhân, đầu đội trời chân đạp đất thì không thể rơi lệ, đó chính là một sự sỉ nhục to lớn. Ông thường nói, "bên dưới đầu gối của người đàn ông là vàng", thế mà con trai ông dám vì bị Bách Tiểu Hằng con nhỏ đó phản bội mà quỳ xuống trước mặt nó, không giữ thể diện mà cúi đầu trước một đứa con gái, thế có chết không. Ông từng đánh Lâm Vũ, bởi vì hắn quá yếu đuối, quá nhu nhược, quá tin vào thứ gọi là tình yêu, cái tát hôm đó ông giành cho hắn thật ra không phải ông tức giận mà đánh ra, mà là, ông muốn hắn tỉnh lại, tỉnh lại từ vực sâu vạn trượng của lòng tin, muốn hắn lại tiếp tục tin tưởng vào tình yêu, rằng một ngày nào đó, hắn sẽ lại tìm thấy tình yêu của đời mình.

Ông không mong con trai mình tài giỏi, chỉ mong rằng hắn sẽ gần gũi với gia đình như trước, sau đó tìm cho mình một công việc thật tốt, như vậy, ông cũng yên lòng.

"Chào cả nhà."

Hai mắt ông nghiêm nghị hẳn lên sau khi nhìn thấy bóng người cao ráo quen thuộc đứng sau lưng vợ mình. Đó, chẳng phải là Lâm Vũ hay sao?

"Nghịch tử, con còn biết xuống chào ta sao?"

Biết ông còn giận, Lâm Vũ liền cúi gập người, mềm mỏng nói:"Ba, con xin lỗi. Bấy lâu nay gây phiền phức cho cả nhà, con thật thấy bản thân thật hổ thẹn. Từ giờ, con quyết định sẽ không làm một tên con trai chỉ biết ăn bám, mà sẽ làm một người đàn ông trưởng thành, giúp ích cho gia đình mình."

Nghe con trai nói, thiếu chút nữa ba Lâm liền rơi nước mắt. Đây là con trai ông sao? Là đứa con trai ngỗ nghịch ông bảo mãi không nghe đây ư? Tự nhiên thấy con mình thay đổi, ông vừa mừng vừa lo. Mừng vì cuối cùng hắn cũng biết lo cho gia đình, nhưng lo, lại là vì lo rằng nó sẽ lại trở thành đứa con bướng bỉnh như trước.

"Hay cho câu 'không làm một tên con trai chỉ biết ăn bám, mà sẽ làm một người đàn ông trưởng thành'. Con nghĩ rằng ta sẽ thật sự coi con đã thay đổi thành người khác rồi hay sao? Những chuyện con đã làm trước đây, con có còn nhớ hay không?"

Lâm Vũ tự cho mình mồm mép không quá tệ, nhưng mà vẫn là thua trước những lời giáo huấn của ba. Đúng là sự việc xảy ra quá nhanh, ba sẽ tự nhiên khó chấp nhận. Phải biết lúc trước hắn ngỗ nghịch thế nào, cư nhiên thay đổi sẽ làm cho ông thấy kì lạ, hắn vẫn là không muốn nói sự việc hắn đã trải qua hai kiếp sống, ngộ ra triết lí a. Biết mình chưa thể làm cho ba tin, hắn liền đợi ba ngồi vào bàn rồi nói:

"Ba không tin cũng được, không chấp nhận cũng được, chỉ là, ba hãy cùng ăn cơm với con, như vậy ba sẽ biết được con có thành thật hay không."

Ăn cơm? Con trai ông muốn ăn cơm cùng cả nhà? Không phải nó ghét nhất là làm điều này hay sao? Lúc trước nó bị bệnh trầm cảm, vẫn là không chữa trị được nên ông mới không cho nó tiếp tục đi học, quyết định giúp nó bảo lưu kết quả học tập, cũng giải quyết hộ nó chuyện con nhỏ Bách Tiểu Hằng, gia đình nó làm ăn bất hợp pháp, tự nhiên Lâm thị sẽ có chứng cứ tố cáo. Nhưng nhớ vẻ mặt đau khổ khi nghe tin con bé đó vào tù của nó thì ông lại không ngủ được, nó quá là chân thành, yêu chân thành mà đối xử với người khác cũng chân thành, sau cú sốc này nó cũng trở thành một đứa khép kín, lạnh lùng ít nói, tính cách cũng có vấn đề. Chuyện con bé Bách Tiểu Hằng đó giải quyết xong cũng được bốn tháng rồi, tính tới lúc nó bị thất tình cũng tròn 8 năm, có khi nào nó chịu thay đổi đâu. Mời bác sĩ tâm lí giỏi nhất tới nhà chữa trị cũng không thể đem nó kéo ra khỏi bàn máy tính, thất bại thảm hại luôn, ông cũng tuyệt vọng dần. Ông cảm thấy thất vọng về đứa con trai của mình, mặc dù ông còn Tử Nhi là một đứa con gái dịu dàng giỏi giang, nhưng dù tốt xấu gì Lâm Vũ cũng là người kế thừa Lâm thị tài sản, nếu không thể khiến nó trở về làm một con người thân thiện trước đây, tất nhiên vấn đề này sẽ được giải quyết.

Cầm đũa lên, ba Lâm bắt đầu ăn. Món ăn hôm nay là do mẹ Lâm và Tử Nhi cùng làm, rõ ràng có mùi vị khác khi quản gia nấu, tràn đầy dư vị tình thương. Lâm Vũ cũng ngồi xuống ăn, không khí gia đình hạnh phúc như thế, hắn có chút không quen. Coca đang dần hết gas, nếu không uống nhanh thì sẽ không còn ngon nữa, nghĩ vậy, hắn liền đưa cốc lên miệng nhấp. Sự mát lạnh của coca liền khiến tâm tình hắn trở nên sảng khoái hơn rất nhiều, tác dụng kích thích thần kinh rất tốt. Lần đầu uống mấy thể loại nước này, cũng không quá tệ.

Thấy Lâm Vũ không có bất kì biểu hiện khó chịu hay cộc cằn nào, ba Lâm mới dần thả lỏng. Vấn đề hắn đề cập, có lẽ càng ngày càng tạo dựng được lòng tin đối với ông, mức độ nghiêm khắc cũng không như lúc đầu khắc nghiệt như thế.

Lâm Vũ nhai thịt, cảm nhận vị ngon mềm mại của từng lớp thịt cừu tan chảy trong miệng, tự nhiên lẩm nhẩm nói:"Sốt cà chua, mẹ cho cả thịt vào nấu chung sao?"

"Vũ ca, mẹ biết ca thích ăn thịt cừu chua ngọt nên mới cố tình nấu cho ca ăn, thật không ngờ ca thật sự xuống đây ăn với chúng ta, Tử Nhi cảm thấy rất vui!" Lâm Tử Nhi ngồi bên cạnh nghe thấy, liền vui mừng nói.

Sốt cà chua ngọt lại thơm vị cà chua chính là thứ gia vị Lâm Vũ thích nhất trên đời, hơn nữa hắn càng yêu thích những món ăn có nấu chung với loại này nước sốt. Mẹ biết được hắn sở thích, mặc dù biết hắn không muốn ăn cùng gia đình nhưng lại cố tình nấu món này, thực sự không thể phủ nhận tình yêu bà giành cho con mình. Hắn thuận tay cầm cốc coca lên, lại nhấp thêm một ngụm. Coca này uống chung với thịt cừu ninh dừ thấm đậm hương vị của cà chua thật sự rất ngon, nếu sớm biết những thứ này ngon như vậy, hắn đã xuống ăn cơm với gia đình từ lâu rồi.

Bách Tiểu Hằng kia là thứ gì chứ, hắn không thể có được thì ít ra hắn vẫn có gia đình, có ba mẹ và em gái, cô ta không thể yêu thương hắn bằng tình yêu người thân hắn giành cho hắn.

Tự nhiên hắn cảm thấy bản thân mình lúc trước đúng là ngu ngốc.

"Vũ nhi, con thật sự thay đổi rồi. Nhớ lúc trước con thật sự yêu thích món thịt này, nhưng lại nhất quyết không cắn nửa miếng, cũng chính vì lẽ đó mà mẹ con cảm thấy rất đau lòng, thế mà hôm nay con đã cho ta thấy được mặt tốt của con, rằng con đã trở lại làm Vũ nhi ôn nhu của chúng ta rồi." Ba Lâm ngồi ăn một lúc rồi bỗng nhiên nói, khiến cho bầu không khí tươi sáng hẳn lên.

"Những lời con nói hoàn toàn là sự thật, sau này con sẽ gánh vác Lâm thị, tiếp tục phát dương quang đại gia tộc của chúng ta. Con muốn trở thành một người vĩ đại giống như ba, một người đứng đầu cả tập đoàn lớn như vậy, và chắc chắn con sẽ thành công."

Một lời nói ra, tứ mã nan truy!

Hắn thực sự quyết tâm rồi, nếu như không thể thực hiện, chỉ có thể là do Lâm Vũ hắn chưa cố gắng hết sức.

Còn có, chuyện của "Huyền Nguyệt", hắn nhất định phải tìm thấy nàng.

Bạn đang đọc Đường Tới Trái Tim Em sáng tác bởi DạVũThiênĐường
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DạVũThiênĐường
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.