Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đấu rượu

Tiểu thuyết gốc · 2143 chữ

“Lộc cộc, lộc cộc! Bà chủ, bên ngoài có người đến gây sự, xin bà chủ hãy nhanh ra ngoài giải quyết đi ạ!”

Ngay trong lúc hai người còn đang chìm đắm trong hoang lạc, thì một tiếng gõ cửa gấp gáp từ bên ngoài truyền vào, làm cho cả hai đều giật mình tỉnh lại. Mặc dù lúc này trên mặt vẫn còn một mảng phiến hồng, nhưng Nguyệt Nương đã nhanh chóng đem quần áo mặc vào, miệng thì hướng ra ngoài nói: “Là kẻ nào lớn mật như vậy, dám đến chỗ của lão nương gây sự?”

“Dạ, là một đám người từ bên ngoài đến, bọn họ nói muốn đấu tửu với bà chủ, mà không thấy bà chủ xuất hiện, bọn họ đã nháo thành một đoàn, nói nếu bà chủ còn không chịu ra mặt, bọn họ sẽ đem khách sạn này đập bể!” Ở bên ngoài truyền đến thanh âm lo lắng của thiếu nữ.

“Được rồi, chờ ta một chút!” Nguyệt Nương chỉnh lý lại chút tóc tai trên người, sau đó liền bước đi xuống giường.

Trần Lâm âm thầm bực bội trong lòng, rõ ràng chỉ còn một chút xíu nữa, là hắn đã có thể ăn nàng, vậy mà ngay lúc này lại có kẻ đến chen ngang, làm phá vỡ hết mọi thứ. Sau này, hắn muốn chiếm tiện nghi như vậy nữa, thật sự là không dễ dàng chút nào. Dường như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng của hắn, Nguyệt Nương xoay đầu lại, hai tay đưa đến vuốt vuốt trên khuôn mặt của Trần Lâm, ôn nhu nói: “Đệ ở đây chờ ta đi, khi nào xong việc ta sẽ quay trở lại!”

Nghe thấy lời này, mặc dù có chút vui mừng, nhưng Trần Lâm cũng cảm thấy không được tốt lắm. Dù sao, cũng là có người đến gây sự với nữ nhân của hắn, hắn có thể ngồi yên trong phòng chờ được sao? Cho nên, Trần Lâm cũng mặc quần áo vào, đi tới ôm lấy vòng eo của nàng, nói: “Đệ cũng muốn ra xem, kẻ nào là ăn tim báo, gan hùm, mà dám đến chỗ của tỷ gây sự, thật sự là không biết trời cao đất dày là gì mà!”

“Được, vậy thì đệ cũng đi cùng với ta đi!” Vốn dĩ nàng không muốn để người bên ngoài nhìn thấy tình cảnh hai người thân mật ở trong phòng, nhưng nghĩ đến lời của hắn nói cũng có lý, dù sao hai người đã có hành động như vậy rồi, sau này không thể làm như là không có chuyện gì. Với lại, trong thâm tâm của nàng, cũng không hề ghét bỏ Trần Lâm chút nào.

Cửa phòng được mở ra, cô gái đang đứng đợi ở ngoài cửa, nghe thấy trong phòng có tiếng đàn ông nói chuyện, trong lòng đã thấp thỏm không thôi. Đợi cho đến khi hai người cùng nhau dắt tay đi ra, nàng chỉ có thể mở to hai mắt lên mà nhìn.

“Làm sao? Trên mặt ta có dính thứ gì à?” Nhìn thấy thiếu nữ trước mặt cứ nhìn mình không thôi, Trần Lâm mới quay sang hỏi.

“Không có, không có!” Thiếu nữ có chút sợ hãi, liên tục lắc đầu không thôi. Mà trong đầu của nàng lúc này cũng đã loạn một hồ: “Chuyện này rốt cuộc là sao?”

“Nguyệt Nhi!” Ngay lúc nàng còn đang thất thần không rõ, đột nhiên âm thanh của Nguyệt Nương vang lên bên tai, làm cho nàng giật mình không thôi.

“Dạ, thưa bà chủ!” Nàng tỉnh lại, nói.

“Chuyện ngày hôm nay, ta muốn ngươi phải giữ bí mật cho ta, ngươi tuyệt đối không được tiết lộ ra bên ngoài, có biết hay không?”

Giọng nói của Nguyệt Nương hết sức nghiêm nghị, càng làm cho thiếu nữ sợ hãi không thôi.

“Dạ, em biết! Em biết rồi thưa bà chủ!” Nguyệt Nhi liên tục gật đầu đáp.

Mà vẻ mặt Trần Lâm lúc này, hiện lên một vẻ không vui.

“Lát nữa ta sẽ giải thích sau cho đệ!” Nguyệt Nương cũng không nói gì nhiều, chỉ nắm chặt lấy tay của Trần Lâm, kéo hắn đi ra ngoài.

Đến lúc này, tâm trạng của Trần Lâm mới tốt hơn một chút. Nhìn thấy cảnh này, Nguyệt Nhi càng thêm khó hiểu.

Chẳng phải bà chủ kêu mình không nói chuyện này ra ngoài hay sao? Làm sao lại còn nắm tay chặt như vậy? Thật sự là hồ đồ mất thôi!

Ba người cùng nhau đi đến đại sảnh, lúc này, trong sảnh âm thanh ồn áo, tiếng người liên tục huyên náo không thôi.

“Bà chủ đâu rồi, bà chủ đâu rồi? Mau ra đây, mau ra đây cho ta! Ông đây hôm nay nhất định sẽ đem nàng đánh gục, cho nàng biết nam nhân là không thể trêu vào!” Một giọng nói khàn đặc, vang rền từ trong đại sảnh truyền ra ngoài.

Mà những người xung quanh cũng bắt đầu hùa theo.

“Đúng đúng, Trương lão tam, ngươi hôm nay nhất định phải đánh gục a ta cho ta! Nhất định phải khôi phục lại hùng phong cho nam nhân!”

“Đúng vậy, đánh gục ả, đem ả chơi đến ba ngày ba đêm cho ta! Ha ha ha!”

Theo đó là những tràng cười đầy thô tục. Trần Lâm vừa đi tới đại sảnh, chân mày liền nhíu lại. Mà vẻ mặt của Nguyệt Nương cũng không vui vẻ chút nào. Nếu như thường ngày, nàng sẽ cùng với bọn họ vui đùa miệng lưỡi một phen, nhưng hôm này có Trần Lâm ở đây, nàng cảm giác như bản thân mình hơi không được tự nhiên. Nàng đi vào bên trong đại sảnh, hướng mắt nhìn những gã đàn ông thô tục kia, vẻ mặt chán ghét, nói: “Ồ, nghe như có ai muốn đem lão nương ngủ đến ba ngày ba đêm! Không biết là vị đại gia nào có bản lĩnh như vậy đây?”

Thanh âm của nàng, mặc dù nghe rất êm tai, nhưng khi vang vào trong tai của mấy tên kia, đều có một loại chấn nhíp không nhỏ. Rất nhanh, không khí ồn ảo trong đại sảnh, dần dần trở nên yên ả lại. Một lúc sau, gã đàn ông có hàm râu quai nón, thân hình hơi lùn, cầm theo một đôi rìu lớn, đặt mạnh trên bàn, dùng đôi mắt ti hí như diêu hâu của hắn, hướng về phía nàng quét tới.

“Ngươi chính là chủ nhân của khách sạn này?” Gã hỏi.

“Đúng vậy, không biết vị đại ca này có gì chỉ dạy hay không?” Nguyệt Nương cũng quét mắt về phía gã nhìn lại, vừa nhìn, nàng liền có chút giật mình. Tên này, vậy mà đã đạt đến cấp bậc Võ Sư rồi, mặc dù thực lực vẫn thua kém nàng một chút, nhưng người này cũng không hề đơn giản một chút nào.

“Chỉ dạy thì không dám, nhưng ta nghe nói, bà chủ đây từng có một lời thách thức, nói rằng chỉ cần có người đấu tửu thắng nàng, thì nàng sẽ ngủ với kẻ đó một đêm, chuyện này có thật hay không?” Ánh mắt của hắn nhìn về phía nàng càng lúc càng dâm tục.

Mặc dù cảm giác rất khó chịu, nhưng ngoài mặt, nàng vẫn cố tỏ ra tươi cười, nói: “Chuyện đó chẳng qua chỉ là lời nói vui đùa nhất thời mà thôi! Nếu như vị đại ca này có hứng thú đấu tửu với muội, thì muội sẽ bỏ ra mười bình rượu loại thượng hạng để cá cước với đại ca, đại ca thấy thế nào?”

Lời nàng nhẹ nhàng, có chừng mực, nhưng tên kia vẫn cương quyết lắc đầu không chịu, miệng còn nói lớn: “Bà chủ, trên cửa vẫn còn ghi lại mấy chữ này, lẽ nào bà chủ lại muốn nuốt lời hay sao? Hay bà chủ cho rằng, ta nhất định sẽ thắng trận cá cược này, nếu đã như vậy, bà chủ chỉ cần ngủ với ta một đêm là được rồi! Phải không anh em!”

“Đúng đúng, lời của Tam ca nói rất đúng!” Gã vừa nói xong, đám người trong đại sảnh lại ồn ào hô lên hưởng ứng.

Sắc mặt Nguyệt Nương lúc này đã tái lại, đến lúc này, nàng đã rất rõ ràng, bọn người này là đến để gây sự. Mà nhìn thực lực của bọn họ, không phải là hạng người mà nàng có thể đối phó được.

“Ngươi rốt cuộc là ai?” Nàng nhịn không được, liền lên tiếng hỏi.

“Ha ha ha, muốn biết tên của ta sao? Vậy thì đấu tửu với ta đi, chỉ cần nàng thắng, thì ta sẽ nói ra tên của mình, còn nàng thua, thì bồi ta ngủ một đêm, thế nào?” Gã dường như rất đắc ý, cười lên ha hả nói.

“Ngươi…” Trần Lâm đứng nhịn từ nãy giờ, rốt cuộc cũng không nhịn được nữa, mới bước ra phía trước nói.

Nhưng Nguyệt Nương liền đưa tay ngăn cản hắn lại: “Chuyện này cứ để ta giải quyết đi!”

Nàng nói xong, lại hướng về người đàn ông kia, nhếch môi lên cười nói: “Đấu tửu thì đấu tửu, nhưng ta muốn thêm một yêu cầu!”

“Yêu cầu gì?” Nghe câu này, hai mắt của gã liền sáng lên.

“Ngươi thắng, mạng của ta thuộc về ngươi. Ta thắng, ta muốn ngươi để đầu lại ở chỗ này!”

Lời này của nàng, nhất thời làm cho bầu không khí trong đại sảnh trở nên ngưng bặc lại. Mà gã kia cũng suýt nữa bị dọa cho sợ, chuyện lần này, quả thật là chơi lớn rồi.

“Thế nào, ngươi không dám sao?” Nguyệt Nương đảo mắt nhìn qua tên kia một cái, nhếch miệng cười nói.

“Có… có gì mà không dám! Trương Tam ta chẳng lẽ còn sợ một ả đàn bà hay sao? Đấu thì đấu!” Ở trước mặt nhiều người như vậy, bị nàng xem thường hắn có chút nhịn không được, đành phải vỗ ngực hô to.

Mà những người trong đại sảnh cũng cuồng nhiệt hoan hô lên. Nét cười trên khuôn mặt Nguyệt Nương càng lúc càng tươi. Từ trước đến giờ, nàng chưa đấu tửu thua ai bao giờ. Hôm nay, nàng cũng muốn đem trận thắng thua này, xóa bỏ hết toàn bộ quy định trước đây của nàng đề ra. Dù sao, nàng cũng có nam nhân của nàng rồi.

“Tỷ, ngươi cần gì phải như vậy? Hay là, để ta đi lên đấu với hắn một trận đi, cùng lắm thì ta chết là được rồi!” Trần Lâm nghe nàng dùng mạng ra để thách cược, trong lòng nhịn không được, mà đi đến khuyên nhủ nàng một câu.

“Đệ không tin ta sao? Yên tâm đi, chỉ là đấu tửu thôi mà! Ta có lòng tin tất thắng! Với lại, những người này là đến đây gây sự, tỷ không đồng ý, bọn họ nhất định sẽ không chịu buông tay. Đã như vậy, thì cứ chơi lớn một lần xem sao!” Trên mặt Nguyệt Nương lộ ra nụ cười cực kỳ tự tin.

Mà phía bên kia, vẻ mặt của Trương Tam đã chuyển sang màu xám tro.

“Thuốc đó thật sự là có công hiệu đấy chứ?” Suy nghĩ một hồi, Trương Tam vẫn phải cúi đầu xuống, nhỏ giọng nói chuyện với một người bên cạnh.

Người này tướng mạo cực kỳ phổ thông, phía trên còn đeo theo khăn bịt mặt, không rõ hắn là nam hay nữ, chỉ thấy hắn khẽ nhấp vào một ngụm rượu trắng, nhếch môi cười nói: “Ngươi yên tâm đi, thuốc của ta đem đến, hiệu quả không cần phải nghi ngờ! Chỉ cần người đem nó uống vào, trong vòng một ngày, dù ngươi có uống bao nhiêu rượu, thì ngươi cũng không thể nào say được!”

“Vậy thì ta yên tâm rồi!” Nghe được lời khắn định của hắn, Trương Tam mới tạm thời yên tâm, quay sang nhìn trong đại sảnh hô lớn: “Đến đây đi, mau mau đem rượu đến đây đi! Hôm nay ta không đánh gục bà chủ của khách sạn Duyệt Lai này, thì ta không còn mang têm Trương Tam nữa!”

“Tốt, tốt tốt! Bà chủ, mau đem rượu đến đây đi! Mau đem rượu đến đây đi!”

Bầu không khí trong đại sảnh đã bắt đầu náo nhiệt trở lại. Nguyệt Nương cũng hơi liếc mắt nhìn về phía người bịt mặt một chút, trong lòng mặc dù có chút nghi hoặc, nhưng nàng vẫn cho người đem rượu ra đại sảnh.

Bạn đang đọc Dưỡng Thi sáng tác bởi MạcVôDanh

Truyện Dưỡng Thi tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MạcVôDanh
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 146

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.