Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thời Gian Đếm Ngược

Phiên bản Dịch · 1545 chữ

Trước tiên hồi tưởng lại một lần tất cả những sự kiện đã phát sinh.

Nói thật, Nhan Tuấn Trạch không ngờ hung thủ giết Nhậm bà bà lại là con trai trưởng của bà, Lữ Cường.

Xem ra tên này chết cũng không oan, chỉ đáng thương cho những người khác của Lữ gia.

Tuy bọn họ đối xử với Nhậm bà bà không tốt, nhưng tội cũng không đáng chết. Thế nhưng hiện tại, Nhậm bà bà đã điên rồi, là ác linh cấp bậc “Bán Tố Linh”, hắn không thể dùng góc độ người thường để đánh giá hành động của bà ta được.

Hiện tại, nếu như Tổ sự kiện linh dị không phải người đến bảo vệ hắn… Nhan Tuấn Trạch chỉ còn một cách duy nhất là kéo Vu Tiểu Sướng đến bên cạnh mình.

Nhưng Tăng Thân Bà vẫn có thể đến Vu gia, còn hắn thì không thể dọn đến đó được, hơn nữa, nếu không đi học, như vậy chẳng khác nào từ bỏ cuộc sống hiện tại.

Nhan Tuấn Trạch nằm nhoài trên bàn học, khuỳu tay tì lên mép bàn, hai tay vô thức vò đầu.

Phương án thứ hai của hắn là…

Vừa mới nghĩ đến đây, một âm thanh quen thuộc vang lên bên tai.

- Ồ!

Không cần quay đầu lại, Nhan Tuấn Trạch cũng biết là Khả Nhi đã trở về.

Cô bé nhìn thấy Nhan Tuấn Trạch gục xuống bàn, hai tay vò đầu, còn tưởng hắn đang gội đầu, cho nên cảm thấy rất kinh ngạc.

Bất quá, sau khi biết hắn chỉ chà chà vậy thôi, Khả Nhi có hơi thất vọng, dùng cả tay chân bò lên lưng Nhan Tuấn Trạch, một mực ôm lấy hắn.

Cảm giác lạnh lẽo từ sau lưng truyền vào cơ thể, khiến thần trí Nhan Tuấn Trạch từ từ bình tĩnh lại.

Phương án thứ hai là lợi dụng Khả Nhi.

Nhưng thỉnh thoảng nha đầu này lại chạy đi đâu mất biệt, hơn nữa, mỗi một lần cảm nhận được bối thân nữ xuất hiện, nó chạy nhanh còn hơn thỏ, không thể nghi ngờ, so với còi báo nguy còn chuẩn hơn.

Trước mắt, Nhan Tuấn Trạch có thể thiết trí vòng lặp khoảng 240 phút, tương đương khoảng 4 giờ.

Nếu như trong khoảng thời gian này không trở về, năng lượng không tiêu hao, như vậy sau 4 giờ, hắn có thể một lần nữa thiết đặt vòng lặp.

Nói cách khác, có thể không ngừng thiết lặp vòng lập.

Chỉ cần trong thời gian vòng lặp bao trùm, một khi Khả Nhi phát báo động, hắn lập tức trở về trước khi nha đầu kia bỏ trốn, trước một bước né tránh tình huống đột ngột phát sinh.

Đương nhiên, Tăng Thân Bà không thể thời thời khắc khắc chạy đi báo thù hắn, cho nên không cần liên tục trở về, năng lượng dị thứ nguyên cũng có thời gian thôi phục.

Trước mắt, xem ra chỉ có biện pháp này là khả thi nhất.

Thật ra, cẩn thận ngẫm lại, Tổ sự kiện linh dị phải người đến phải vệ hắn không phải là không thể, mặc dù nói hắn chỉ là một cái cẩu cấp ba, không có bối cảnh gì, nhưng dù gì cũng đã trợ giúp Trừ Linh nhân giải quyết rắc rối vừa rồi.

Nếu như Hoàng Sâm cơ trí một chút, lúc báo cáo, nói rõ trong sự kiện Tăng Thân Bà lần này, hắn đã góp sức lớn như thế nào, đến lúc đó, phái một Trừ Linh nhân đẳng cấp cao đến bảo vệ hắn cũng không hẳn là không được.

Haiz, nếu như Hoàng Sâm đáng tin cậy thì đỡ.

Vỗ vỗ đầu, vừa rồi, Cao Năng Hội Động nổ một phát, tro bụi không chỉ dính lên người hắn, mà ngay cả tóc cũng bịt kín một tầng tro, hiện tại gục xuống bàn, trên bàn đều là tro bụi.

- Đi, đi tắm gội lần nữa, cho nhóc xem cho đã! – Nhan Tuấn Trạch tạm yên lòng, chuận bị dùng hết sức thỏa mãn Khả Nhi.

- Ồ! – Khả Nhi nghiêng đầu, ghé vào lưng Nhan Tuấn Trạch, duỗi ngón tay không ngừng cọ cọ cái ót hắn.

Mười phút sau, Nhan Tuấn Trạch đang đứng trong buồng vệ sinh, cả người trần trụi, đầu đầy bọt, đột nhiên nhận được thông báo từ thời không đồ phổ.

“Độ hảo cảm của Khả Nhi (Du linh) đã tăng lên, hiện tại độ hảo cảm là: Thân Mật!”

Nhan Tuấn Trạch nhớ rõ, lúc mới đầu, thái độ của Khả Nhi với hắn chỉ là “Trung Lập”, nhưng ở chung một thời gian, cộng thêm tư thế gội đầu của hắn quá mức tiêu sái, khiến nhóc con này mê mẩn, cho nên hảo cảm tăng lên “Hữu Hảo”.

Hiện tại, hảo cảm lại lần nữa tăng lên, đến “Thân Mật”.

Nếu là vậy, có thể độ hảo cảm của ác linh đến đây đã là cực hạn, bởi vì sau khi thân mật… Chẳng lẽ lại là lấy thân báo đáp?

Giờ cơm tối, vì không muốn bố mẹ lo lắng, Nhan Tuấn Trạch không đề cập đến chuyện phát sinh hôm nay.

Về phần ba ngày sau, nếu như Tăng Thân Bà thật sự tìm đến, hơn nữa không có Trừ Linh nhân bảo vệ bên cạnh, hắn đã nghĩ đến chuyện vào ở ký túc xá.

Hiện tại, học sinh ở lại trong trường không nhiều, còn khá nhiều phòng trống, thủ tục xin vào ở cũng nhanh thôi, hơn nữa, hoàn toàn có thể một mình một phòng, không quấy rầy đến nhưng người khác.

Đương nhiên, hiện tại Nhan Tuấn Trạch chưa có ý định nói chuyện này với bố mẹ, hắn muốn chờ ít hôm.

Hảo hữu tăng lên thành “Thân Mật”, đối với Nhan Tuấn Trạch, Khả Nhi là nói gì nghe nấy, thông thường thì cô bé sẽ nằm sấp trên người Nhan Tuấn Trạch, nhưng chỉ cần hắn miệng, nó sẽ ngoan ngoãn trượt xuống đứng bên cạnh.

Sau đó lẳng lặng cùng Nhan Tuấn Trạch đi đi lại lại.

Chiêu này Nhan Tuấn Trạch đã thử mấy lần, rất hữu dụng.

Hôm sau, sau khi tan học, Nhan Tuấn Trạch gọi điện thoại cho Đường Chính Nghĩa, biên tập của nền tảng Mở Mắt.

Nghe hắn báo video dò linh sợ là phải hoãn lại một thời gian, Đường Chính Nghĩa có hơi ngạc nhiên:

- Tại sao phải hoãn?

Chung quy, Nhan Tuấn Trạch không thể nói với người ta rằng mình bị một linh dị hung ác đuổi giết, lỡ như vị biên tập này hưng phấn quá, đưa ra mấy cái đề nghị quái đản cũng không biết chừng.

Ví dụ như bảo hắn mang theo camera tùy thân, phát sóng trực tiếp một trận bị quỷ đuổi giết vô cùng mỹ lệ…

Đầu dây bên kia im lặng hồi lâu, sau đó, Đường Chính Nghĩa lên tiếng:

- Vậy cậu uống thuốc rồi nghỉ ngơi vài hôm đi, đợi hết cảm thì lập tức nói cho tôi biết. Mấy cái thiết bị đó cũng không thể cứ để đó không dùng được.

- Ừm, tôi biết rồi! – Nhan Tuấn Trạch cúp điện thoại.

Giờ mới nhớ, hắn đã quên quay lại quá trình thực hiện nhiệm vụ “Ăn Quỷ”, tuy nhiên, ngẫm lại, dù cho có quay được thì cũng không thể đăng lên mạng.

Dù sao, đối với nhiều người, rất khó để tiếp nhận loại chuyện ăn quỷ này, lại còn quay lại, chẳng lẽ muốn nổi danh đến điên rồi.

Đến lúc đó, đừng nói là bách tính bình dân chú ý hắn, ngay cả cao tầng của Tổ sự kiện linh dị Hoa Ứng Đại Đô cùng để mắt đến hắn, sau này muốn chấp hành những nhiệm vụ khác e là còn khó hơn lên trời.

Kỳ thi Đại học mỗi lúc một gần.

Mấy ngày nay, có rất ít học sinh bàn bạc những chuyện không liên quan, hầu hết đều nói đến việc học hoặc là trường đại học muốn ghi danh vào.

Lại nói về Chu Đại Lực, từ sau lần trò chuyện với Nhan Tuấn Trạch trên sân thượng, hắn như thay đổi thành một con người khác, không chỉ chăm chỉ học các môn văn hóa, mà mỗi ngày, trên bãi tập cũng ra sức rèn luyện.

Đương nhiên, cái khẩu hiểu ngớ ngẩn “Tam Trung hữu Đại Lực, Đại Lực xuất kỳ tích” vẫn không rời khỏi miệng.

Một ngày này, Nhan Tuấn Trạch đột nhiên phát hiện mình có một thói quen xấu, đó là liên tục nhìn đồng hồ.

Gần như cứ qua một giờ, hắn lại nhìn đồng hồ một lần, thầm tính toán còn bao nhiêu nữa là đến 72 giờ.

Cảm giác này cứ như đếm ngược chờ tận thế vậy.

Ngày kế tiếp vẫn trôi qua một cách bất an như vậy.

Đến ngày thứ ba, lúc xế chiều, hắn dự định “thẳng thắn” với bố mẹ, lấy cơ cùng bạn học ở trường tổ chức ôn tập, tạm thời chuyển vào ký túc xá.

Bạn đang đọc Đụng Quỷ Ta Liền Trở Về (Dịch) của Dạ Hành Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mịii
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.