Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ăn Quỷ (8)

Phiên bản Dịch · 1612 chữ

Tăng Thân Bà càng ăn càng nhanh, cuối cùng, nuốt trọn Vương Cầm chỉ tốn một nửa thời gian so với Lữ Cường.

Hơn nữa, không chỉ nhai hết quỷ hồn, mà cả ngọn nến bọn họ ăn cũng bị Tăng Thân Bà nuốt vào.

Vệt đỏ lưu lại trên khóe miệng chính là sáp nến, không phải máu của hai cái quỷ hồn, bởi lẽ bọn họ căn bản không có máu thịt.

Tất cả mọi người ở đây, ngoại trừ Lữ Gia Nghiên đã té xỉu, đều trơ mắt nhìn Tăng Thân Bà ăn hết Lữ Cường cùng Vương Cầm.

Ăn xong, trên mặt Tăng Thân Bà lộ ra thỏa mãn, tặc lưỡi, thế nhưng, ngay sau đó, bà ta chau mày.

Sau khi dục vọng bản thân được thỏa mãn, rốt cuộc, lão thái bà cũng tỉnh táo lại.

Mình vừa ăn quỷ?!

Không bao lâu sau, Tăng Thân Bà cảm giác được quá trình hấp thu cùng bài xích từ trường linh dị bắt đầu diễn ra kịch liệt, bà ta há hốc mồm, nhìn chằm chằm Nhan Tuấn Trạch đứng cách đó không xa.

Nhan Tuấn Trạch thành thật đứng ở một góc, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía Tăng Thân Bà, rồi lại nhìn chằm chằm xuống đất, dường như thẹn thùng, lại có chút xấu hổ, còn có chút không biết làm thế nào.

- Ôi, xém chút quên mất, vẫn chưa khóa bình gas! Không có chuyện gì thì tôi đi trước…

Nhan Tuấn Trạch còn chưa nói hết lời, Tăng Thân Bà đã gào lên một tiếng, vọt về phía hắn.

Rầm!

Dù cho không đáng tin cậy cỡ nào, hiện tại, Hoàng Sâm cũng biết Tăng Thân Bà đã đến kỳ suy yếu, chỉ cần ăn quỷ, dù bà ta có lợi hại cỡ nào thì chắc chắn cũng phải trải qua quá trình hấp thu cùng bài xích.

Cho nên hắn không chút do dự ném ra viên “Cao Năng Hội Động” duy nhất.

Sự thật chứng minh, tuy hắn kịp thời cứu giúp, nhưng hành động vẫn không đáng tin như cũ.

Cao Năng Hội Động trực tiếp đánh trúng Tăng Thân Bà, đồng thời, sóng xung kích to lớn do nó phát ra cũng khiến cả đám người ngã ngựa đổ.

Ngay cả bàn trà cũng bị đánh văng đến cửa buồng vệ sinh, Nhan Tuấn Trạch thì văng thẳng đến cửa sổ, thầm cảm thấy may mắn là cửa sổ không để mở.

Hai người Hoàng Sâm cùng Lữ Gia Nghiên bị hất tung ra sau ghế salon.

Lữ Hâm thì sau khi bị chấn ngã ra đất, lập tức trượt đi mấy mét, đồng thời, phân linh trong cơ thể bị đánh văng ra. Luồng khí hình người màu trắng hoảng sợ gầm thét, thông qua khe cửa chui ra ngoài.

Lại nói đến Tăng Thân Bà, ngay kỳ suy yếu đụng phải Cao Năng Hội Động, hiển nhiên, bà ta không thể dễ dàng chóng lại năng lượng trùng kích sinh ra từ Hội Động như trước, thân ảnh bằng mắt thường có thể thấy nhanh chóng mờ nhạt, sau đó biến mất.

- Tốt rồi, tốt rồi! - Hoàng Sâm từ sau ghế salon bò dậy, sau khi cẩn thận quan sát một lượt, hắn vỗ ngực, trấn an trái tim mém chút vọt khỏi lồng ngực. - Nhậm bà bà bỏ chạy, sau khi ăn quỷ, ít nhất hai ngày bà ta không cách nào hiện thân.

Bẹp!

Nhan Tuấn Trạch từ trên cửa sổ trượt xuống, hắn lồm cồm bò dậy, sửa sang lại quần áo cùng đầu tóc của mình.

Lữ Hâm thì nằm trên mặt đất rên hừ hừ, tạm thời không dậy nổi.

Sau khi ôm Lữ Gia Nghiên đặt lên salon, đỡ Lữ Hâm ngồi dậy, Hoàng Sâm mới quay sang hỏi Nhan Tuấn Trạch:

- Sao cậu biết Lữ Cường cùng Vương Cầm ở trong buồng vệ sinh? Lại còn nghĩ ra cách khiến Nhậm bà bà ăn bọn họ? Tôi có cảm giác như cái gì cậu cũng biết cả!

Nhan Tuấn Trạch cười hắc hắc:

- Hoàng Sâm tiên sinh chưa từng nghe nói có vài người có thiên phú dị bẩm à, tôi nghĩ… Rất có thể tôi chính là dạng như vậy.

Hoàng Sâm nói:

- Chưa từng thấy loại thiên phú như của cậu, nếu là thật thì… Hôm nào chúng ta làm một bài khảo thí Trừ Linh nhân?

Nhan Tuấn Trạch lúng túng.

Đúng lúc này, bên ngoài hành lang vang lên tiếng bước chân dồn dập, không bao lâu sau, một đám người ùa vào căn hộ 503.

Sau khi nhìn thấy cảnh tượng bừa bộn bên trong, cả đám đứng sững ra.

Mấy người này chính là Dương Đức Bồi, Triệu Soái dẫn theo một nhà Vu Tiểu Sưởng chạy đến hỗ trợ.

Chạy đến rất… đúng thời điểm, y hệt như cảnh sát những năm đầu thập niên 90, mỗi lần đều là nhân vật chính một thân một mình bày ra đủ loại tư thế siêu soái xử lý hết tất cả bọn cướp, sau đó còi cảnh sát mới vang lên inh ỏi, các vị nô bộc cho dân khoan thai lên sàn.

- Hi, Tiểu Sướng, đã lâu không gặp! - Nhan Tuấn Trạch vẫy tay với nhóc con kháu khỉnh vừa đến.

- Chào chú! - Vu Tiểu Sướng ngoan ngoãn đáp.

Tươi cười trên mặt Nhan Tuấn Trạch thoáng cứng lại, chuyển thành âm u.

- Không sao chứ? - Nhị tinh Trừ Linh nhân Dương Đức Bồi là người đầu tiên đi vào, bước đến hỏi Hoàng Sâm.

Hoàng Sâm lắc đầu, liếc nhìn Nhan Tuấn Trạch, trả lời:

- Lữ Gia Nghiên chỉ bị ngất thôi, đợi lát nữa tôi giải thích với anh, chúng ta thu dọn chỗ này một chút, về trước đã.

- Người này là… - Triệu Soái chỉ vào Nhan Tuấn Trạch, hỏi.

- Tôi là bạn của Hoàng Sâm tiên sinh, quen biết sau vụ linh dị phụ thể giáo viên Trương Điềm Điềm. - Nhan Tuấn Trạch mỉm cười đáp, đồng thời quay qua Hoàng Sâm hỏi. - Tôi có một việc không biết có nên hỏi hay không.

- Cậu nói đi! - Hoàng Sâm gật đầu.

Nhan Tuấn Trạch sờ ót:

- Tôi có thể xin… Trừ Linh nhân theo sát bảo vệ hay không?

Hiện tại, trong đầu Nhan Tuấn Trạch đã xuất hiện ba cái thông báo từ thời không đồ phổ.

“Ăn quỷ, Đảm Chiến Kinh Tâm (Cao), đã hoàn thành, nhận được 900 điểm năng lượng dị thứ nguyên.”

“Nhắc nhở hữu nghị: Bạn đã thành công gây thù hận với Tăng Thân Bà, báo thù sẽ chính thức bắt đầu sau 72 giờ.”

“Tăng Thân Bà (Bán Tố Linh), độ hảo cảm hiện tại: Cừu hận.”

Bản thân có bao nhiêu phân lượng, Nhan Tuấn Trạch rất có giác ngộ, đối mặt với Tăng Thân Bà đã chung cực diễn hóa, ngoại trừ trở về, hắn thật không nghĩ ra bất kỳ biện pháp hữu hiệu nào để đối phó với lão bà này.

Cho nên, nếu quả thật có thể xin một Trừ Linh nhân đến bảo hộ mình, đó là tốt nhất.

Đương nhiên, Trừ Linh nhân này không thể cùng đẳng cấp với Hoàng Sâm được, càng không thể không đáng tin như hắn ta. Người bảo vệ hắn ít nhất phải từ tam tinh trở lên.

Bởi vì lúc trước, Nhan Tuấn Trạch đã từng nghe Hoàng Sâm nói, ngay cả đạo sư nhị tinh Trừ Linh nhân cũng phải chết dưới tay Tăng Thân Bà, nói cách khác, ít nhất phải là tam tinh Trừ Linh nhân mới có cơ hội đấu với bà ta một ván, nếu không chỉ toàn là nói suông.

Có điều, Nhan Tuấn Trạch rất rõ, với thân phận hiện tại, hắn muốn một tam tinh Trừ Linh nhân theo sát 24/24 bảo hộ mình…Coi bộ không dễ.

Chính vì vậy, hắn chỉ có thể lên tiếng thử, còn người ta có phái người đến hay không thì lại là chuyện khác.

Dù chỉ có một cơ hội, hắn cũng không muốn bỏ qua.

Nghe Nhan Tuấn Trạch hỏi, Hoàng Sâm liền hiểu, liếc nhìn Dương Đức Bồi bên cạnh, hắn ta hiển nhiên không biết là có chuyện gì đang xảy ra.

Hoàng Sâm gật đầu:

- Tôi trở về xin chỉ thị của cấp trên, sẽ nhanh chóng cho cậu câu trả lời thuyết phục.

Mọi người đơn giản thu dọn đồ đạc trong nhà một lượt, Nhan Tuấn Trạch đi trước một bước, xuống lầu.

Tinh thần Lữ Hâm vẫn vô cùng uể oải, mệt mỏi. Vừa rồi, năng lượng từ Cao Năng Hội Động gây ra động tĩnh quá lớn, ngoại trừ Nhan Tuấn Trạch, không ai biết trên người hắn đã xảy ra chuyện gì.

Lữ Hâm được Hoàng Sâm cùng Triệu Soái khiêng đi, Lữ Gia Nghiên thì được Vu Đào cõng trên lưng, đoàn người nhanh chóng rời đi.

Sau đó, Hoàng Sâm còn đến cục cảnh sát một chuyến, trần thuật lại chuyện Lữ Cường uống say lỡ tay giết chết mẹ ruột là Nhậm bà bà.

Vụ án này rốt cuộc cũng có thể kết thúc.

Có điều đối với Nhan Tuấn Trạch, tất cả chỉ là mới bắt đầu.

Về đến nhà không lâu, rốt cuộc bố mẹ hắn cũng tan ca trở về.

Nhan Tuấn Trạch giam mình trong phòng, tự hỏi nên làm thế nào để giải quyết ác linh khó nhằn nhất mà hắn từng gặp này.

Đương nhiên, khi quyết định thực hiện nhiệm vụ, trong đầu hắn đã có hai phương án ứng phó.

Bạn đang đọc Đụng Quỷ Ta Liền Trở Về (Dịch) của Dạ Hành Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mịii
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.