Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trương Tiểu Mạt

Phiên bản Dịch · 1548 chữ

Sau bữa tối, người một nhà ngồi trên salon xem TV.

Nhan Đại Quốc cố ý mở kênh giáo dục khu Thiên Minh cho con trai.

Đã đến giai đoạn cuối đăng ký nguyện vọng vào đại học, mấy cái kênh giáo dục như thế này thường có tin tức giới thiệu về học viện, cùng với kinh nghiệm đăng ký nguyện vọng và các chính sách liên quan.

Mặc dù hai vợ chồng nghe cũng không hiểu gì mấy, nhưng để con trai tự tham khảo một chút có lẽ vẫn hữu dụng.

Nhan Đại Quốc không nói gì, cứ thế nhìn chằm chằm vào tin tức về mấy cái học viện mà đối với hắn là vô cùng xa lạ, thỉnh thoảng lại đề nghị với con trai mấy cái ý tưởng quái lạ.

Nhan Tuấn Trạch không yên lòng, độ khoảng nửa tiếng sau, hắn mở miệng nói:

- Bố mẹ, con muốn nói với hai người một chuyện!

- Ừm, chuyện gì? – Nhan Đại Quốc cầm lấy điều khiển từ xa, giảm âm lượng xuống một chút.

Lý Mạn thì đóng lại trang web trên di động, đặt nó xuống bàn trà, quay sang nhìn con trai mình.

Nhan Tuấn Trạch hắng giọng, vừa định nói thì bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

Tiếng gõ cửa này nghe rất có lễ phép, gõ ba lần, mỗi một lần có khoảng cách đều nhau, khiến cho người ta có cảm giác gõ cửa cũng là một môn nghệ thuật, được huấn luyện đặc biệt.

Ba người trong phòng vô cùng kinh ngạc.

Bà con xa hiện tại đều ở nông thôn, ngày thường hiếm khi có người tới thăm hỏi, hơn nữa còn là buổi tối.

Lý Mạn định đi ra mở cửa, nhưng Nhan Tuấn Trạch đã vượt trước một bước.

Bất quá, ngay khi hắn vừa đứng dậy, Khả Nhi nằm trên lưng bỗng nhiên “soạt” một tiếng, tuột xuống, cơ hồ là dùng cả hai tay hai chân, nhanh chóng bò vào buồng vệ sinh.

Nhan Tuấn Trạch ngẩn ra, suy nghĩ đầu tiên chính là Tăng Thân Bà đến?

Thế nhưng Tăng Thân Bà không thể nào lễ phép như vậy? Chưa từng nghe đến báo thù còn lễ phép gõ cửa đấy!

Hơn nữa, hiện tại cách thời điểm Tăng Thân Bà ăn quỷ mới có hai ngày thôi, dựa theo thời không đồ phổ nhắc nhở, phải 72 tiếng đồng hồ sau, bà ta mới có thể hiện hình.

Tuy là thế, nhưng khi mở cửa, Nhan Tuấn Trạch vẫn đề cao cảnh giác.

Ngoài dự liệu, đứng trước cửa là một cô gái, thân cao đại khái một mét bảy, tóc ngắn ngang vai, trên người mặc một cái áo phông dài tay màu trắng, trước ngực còn in một quả hồ đào màu hồng phấn, phối cùng với quần jean có vài vết rách chỗ đầu gối, chân mang một đôi bata trắng, trên tay xách theo túi du lịch.

Cô gái này độ khoảng hai mươi hai, hai mươi ba tuổi gì đấy, bất quá, cảm giác đầu tiên cô ta mang lại cho Nhan Tuấn Trạch chính là… Đi lộn nhà rồi!

Tuy Nhan Tuấn Trạch không có ký ức nguyên chủ, nhưng hắn tin chắc trong tìm thức của mình không có thân thích nào như vậy.

- Cậu là… Nhan Tuấn Trạch? – Cô gái kia mở miệng hỏi.

Nhan Tuấn Trạch kinh ngạc, khẽ gật đầu:

- Là tôi, xin hỏi cô là…

- Tổ sự kiện linh dị khu Thiên Minh, tam tinh Trừ Linh nhân, Trương Tiểu Mạt. – Cô gái hờ hững cười. – Sau khi Hoàng Sâm báo cáo với Tổ sự kiện linh dị khu, cấp trên điều động tôi tạm thời đến bảo hộ cậu… Ừm, một tuần lễ.

- Cô là Trừ Linh nhân? – Nhan Tuấn Trạch đẩy cửa ra, lui về sau một bước, có hơi ngạc nhiên nhìn cô gái thoạt nhìn còn không lớn hơn hắn.

- Không ai quy định Trừ Linh nhân phải ăn mặc như một Trừ Linh nhân thì mới có thể gọi là Trừ Linh nhân… - Trương Tiểu Mạt cười nói.

Lúc này, Nhan Đại Quốc cùng Lý Mạn nghe thấy tiếng động, đã đi đến trước cửa, hai người tròn mắt nhìn Trương Tiểu Mạt, thậm chí mắt Lý Mạn còn nhấp nháy sao trời.

- Con gái à, con tìm ai? – Lý Mạn hỏi.

- Mẹ, đây là gia sư con mời về. – Nhan Tuấn Trạch trước một bước giới thiệu.

Trương Tiểu Mạt có hơi ngẩn ra, nhưng ngay lập tức, gật đầu xác nhận.

- Gia sư? – Nhị lão kinh ngạc.

- Đúng vậy. – Nhan Tuấn Trạch nói. – Con cảm thấy thấy Toán, Lý, Hóa của mình còn hơi yếu, sợ không qua nổi kỳ thi lần này. Lần trước quay video vẫn còn dư chút tiền. Cho nên con tạm thời mời Trương lão sư đến phụ đạo cấp tốc vài ngày.

Trương Tiểu Mạt mỉm cười, không nói gì.

- Được, con có thể phát hiện thiếu sót của mình, chúng ta lại không giúp đỡ được gì… - Nhan Đại Quốc cười nói. – Chuẩn bị ôn tập như thế nào? Mỗi tối phụ đạo hai tiếng?

- Không phải! – Trương Tiểu Mạt lắc đầu. – Là như thế này, tôi là gia sư online đến từ thành phố khác, tạm thời ở đây không có chỗ ở. Cho nên tôi định tìm một nơi yên tĩnh, một mình phụ đạo cho Nhan Tuấn Trạch trong vòng một tuần, khoảng thời gian đó không cần đến trường, cũng không sẽ không quay về nhà.

- Cái gì? – Hai vợ chồng há hốc mồm.

Nhan Tuấn Trạch vội nói:

- Cha mẹ, hai người cứ yên tâm, các môn khác không thành vấn đề đối với con, hiện tại chủ yếu là môn chính. Con đã tìm trên mạng rất lâu, Trương lão sư nổi tiếng lắm đấy, chỉ cần ôn tập kỹ càng, vẫn có thể đạt điểm cao. Con cảm thấy… Thiên Minh Bách Khoa đã vẫy gọi con rồi!

- Trương lão sư, cô… Mời cô vào! Ngại quá, để cô đứng ở ngoài lâu như vậy! – Nhan Đại Quốc kịp phản ứng, vội mới Trương Tiểu Mạt vào nhà.

Lý Mạn quay sang nhỏ giọng nói với Nhan Tuấn Trạch:

- Gia sư này… Hình như rất đắt!

- Không đắt, không đắt, con có tiền, mẹ đừng lo! – Nhan Tuấn Trạch khoát tay.

Lý Mạn khôn nói gì nữa, xoay người lấy cho Trương Tiểu Mạt một đôi dép lên, còn Nhan Đại Quốc thì cầm lấy túi du lịch trên tay cô.

Trương Tiểu Mạt thay ra đôi bata trắng kia, ngồi xổm xuống, cẩn thận đặt giày đúng vị trí, sau đó mới đứng dậy đi vào phòng khách.

Nhan Đại Quốc nói:

- Tôi đặt túi du lịch của cô trong phòng ngủ. Như vậy đi, tối nay cô ngủ cùng mẹ tiểu Trạch, tôi cùng tiểu Trạch…

- Không cần đâu. – Trương Tiểu Mạt lắc đầu cắt lời hắn. – Tôi ngủ trên salon ở phòng khách là được rồi.

- Tối nay cô ngủ phòng tôi, tôi ngủ phòng khách. – Nhan Tuấn Trạch nói.

Hai vợ chồng không nói gì thêm, Nhan Đại Quốc xách túi du lịch của Trương Tiểu Mạt vào phòng Nhan Tuấn Trạch, lúc trở ra, Lý Mạn đã rót cho cô một ly trà nóng.

Ngồi trong phòng khách chốc lát, Nhan Tuấn Trạch lấy cớ Trương Tiểu Mạt cần hiểu rõ tình hình học tập của hắn, cho nên hai người liền đi vào phòng.

Chờ hắn đi khỏi, Lý Mạn nói với Nhan Đại Quốc:

- Con trai không bị người ta lừa đấy chứ, hiện tại trên mạng có rất nhiều gia sư gạt người.

Nhan Đại Quốc lắc đầu:

- Con trai đã trưởng thành, học tập cũng không tệ, gia sư này có bản lĩnh hay không, thằng bé so với chúng ta càng rõ hơn, không cần lo lắng!

Trong phòng ngủ.

- Gia sư? Vậy mà cậu cũng nghĩ ra! – Trương Tiểu Mạt cười nói.

Nhan Tuấn Trạch nhún vai:

- Không có biện pháp, không thể để bố mẹ lo lắng. Đúng rồi, cô nói trong bảy ngày này tôi không thể đi học, không thể về nhà, vậy chúng ta đi đâu?

- Tôi chỉ đảm nhiệm vai trò bảo vệ, những chuyện khác tự cậu sắp xếp. – Trương Tiểu Mạt mở túi du lịch ra, sắp xếp mấy thứ mình mang đến.

Nhan Tuấn Trạch nghĩ một lát, sáu đó gọi cho Chu Đại Lực.

Không bao lâu sau, Chu Đại Lực gọi lại cho hắn.

Hai người nói một hồi, sau khi cúp điện thoại, Nhan Tuấn Trạch nói với Trương Tiểu Mạt:

- Họ hàng của bạn tôi có một công ty cho thuê phòng, cậu ấy nói mấy ngày này có thể cung cấp cho chúng ta một phòng trọ tạm thời, tuy nhiên là ở khu vực ngoại thành.

- Ngoại thành càng hay! – Trương Tiểu Mạt nói. – Tuy mục tiêu của Nhậm bà bà chỉ có cậu, nhưng tận lực đừng để liên lụy đến thân nhân, bằng hữu cũng không được.

Bạn đang đọc Đụng Quỷ Ta Liền Trở Về (Dịch) của Dạ Hành Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mịii
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.