Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Túi Gấm

Phiên bản Dịch · 2684 chữ

Dịch: Linda.

Biên: Cẩu ca.

Nhóm: Vạn Yên Chi Sào.

Nguồn: Truyenyy.com

Dù nhiều năm không sống ở Tu Chân Giới nhưng Vong Thông cảm thấy vận khí nhặt bao lì xì của mình vẫn tệ như ngày xưa.

–Phiếu ưu đãi chiết khấu 20% khi mua một pháp khí!

–Phiếu giảm giá pháp y chỉ định!

Vong Thông mở túi gấm, nhìn ấn pháp của Ngự Tiêu Môn Pháp trên phiếu ưu đãi thì cảm thấy có chút mất mát. Phiếu ưu đãi công nhận là tốt nhưng chủ yếu là với tài chính eo hẹp của ông thì không thể mua nổi đồ của Ngự Tiêu Môn.

Tùy tùy tiện tiện chọn một kiện pháp y thì giá đều phải hơn mấy trăm hoặc tận một ngàn linh thạch. Đừng nói là 20%, cho dù là giảm 90% thì ông cũng cảm thấy tâm như đao cắt mà thôi. Vong Thông quay đầu nhìn hai đồ đệ, một người thì nhặt được phiếu đổi trị giá năm mươi linh thạch, người còn lại thì là phiếu đổi tám mươi linh thạch, lợi ích của mấy thứ này so với phiếu ưu đãi giảm giá thì thực tế hơn nhiều, chỉ tiếc là môn phái gian xảo giống như Ngự Tiêu Môn thì không có khả năng phát quá nhiều phiếu đổi linh thạch.

Vong Thông nhét lại phiếu ưu đãi đơn vào trong túi gấm, nỗ lực để bản thân không lộ ra biểu hiện ghen tị. Trên đường tu chân, thực lực rất quan trọng, vận khí tuy là thứ huyền diệu khó giải thích nhưng ai chả mong mình có nhiều may mắn chứ.

Năm đó khi ông nhận hai đồ đệ này, ông còn ghét bỏ căn cốt hai hài tử này bình thường, nào biết rằng vận khí của hai người lại rất tốt. Tốc độ tu luyện cũng không kém gì so với những người được gọi là thiên chi kiêu tử kia, thế cho nên những người khác bên trong tông môn đều nói vận may đời này của ông đều dùng để thu hai đệ tử tốt này rồi.

Cũng may là hai đồ đệ của ông rất hiếu thuận, thường thường ở thời điểm ông gặp nan đề thì giúp ông tìm ra cách giải quyết. Nghĩ nghĩ như vậy một hồi, trong lòng Vong Thông vui vẻ trở lại, đồ đệ tốt cũng chính là đồ đệ của ông, thịt hầm nhừ thì vẫn phải ở trong nồi thôi.

–Sư phụ!

Giọng nói trẻ con mềm mại vang lên, tiểu cô nương xõa tóc ôm một đống túi gấm, khuôn mặt tròn tròn nhăn thành bánh bao:

–Con cầm không hết rồi!

–Bỏ vào đây đi!

Đàm Phong tìm ra một cái túi vải rồi kêu Đàn Không bỏ hết túi gấm vào đó, sau đó nắm tay bé nói:

–Tiểu sư muội thật là may mắn đó! Chúng ta trở về khách điếm rồi mở ra nhé!

–Dạ!

Đàn Không gật đầu, bé vô cùng tò mò bên trong mấy túi gấm này:

–Mấy túi gầm này có thể đổi rất nhiều tiền sao ạ?

Đàm Phong vốn muốn nói đây thật ra chỉ là thủ đoạn tuyên truyền của Ngự Tiêu Môn để bán pháp khí cùng đan dược của họ mà thôi. Bất quá khi nhìn thấy ánh mắt chờ mong của tiểu sư muội, thì hắn lại trái lương tâm mà gật đầu:

–Ân, có thể đổi. Tiểu sư muội cũng quá may mắn, sư phụ cùng hai sư huynh cũng không thể nhặt được nhiều túi gấm như vậy đâu!

Tiểu hài tử thích người lớn làm gì nhất? Tất nhiên là muốn được người lớn khích lệ rồi!

Đàn Không nghe xong lời Đàm Phong nói thì rất phấn khởi, bé vừa mới tới Tu Chân giới mà đã có thể cướp được nhiều bao lì xì có lợi như vậy thì sư phụ cùng các sư huynh nhất định sẽ càng thêm thích bé.

Về tới khách điếm, sau khi tò mò quan sát khách điếm Tu Chân giới, Đàn Không lập tức đoan chính ngồi ở trên ghế, sau đó nghe Vong Thông nói:

–Tuy rằng các con không cướp được nhiều túi gấm nhưng cũng đừng buồn, chờ ta mở được đồ tốt sẽ phân cho các con.

Vong Thông nâng chén trà chậm rãi uống, gian thương Ngự Tiêu Môn đúng là hại người mà, hại ông phải làm gì đó để mấy đồ đệ của mình không bị thất vọng.

–Thật sao ạ?

Đàm Phong phối hợp lộ ra biểu tình kinh hỉ:

–Vậy thì thích quá rồi!

–Dạ!

Đàn Không gật mạnh đầu:

–Con sẽ giữ lời mà!

Bé cũng không còn là đứa nhỏ hai ba tuổi, nói chia sẻ thì sẽ làm, tuyệt đối sẽ không đổi ý.

Sau khi hứa hẹn một cách nghiêm túc, Đàn Không bắt đầu mở túi gấm, đang mở giữa chừng, bé ngẩng đầu nhìn Đàm Phong:

–Nhị sư huynh, muội mở huynh nhìn xem, được không ạ?

–Được!

Đàm Phong rất có hứng thú chơi trò mở bao lì xì với tiểu sư muội.

–Phiếu đổi mười linh thạch.

–Phiếu đổi hai mươi linh thạch

Vong Thông nâng mí mắt lên nhìn nhị đồ đệ, xem ra ông không ở Tu Chân giới mấy năm nay thì nhị đồ đệ đã tích cóp hạ không ít vốn riêng rồi mới có thể lấy ra nhiều linh thạch như vậy để dỗ dành tiểu hài tử nha.

–Phiếu đổi một,...một trăm linh thạch

Đàm Phong cầm lấy chén trà trên bàn, uống vào để nhuận giọng.

Ngay cả Thành Dịch cũng bắt đầu nhìn Đàm Phong, tiểu sư muội còn có một đống túi gấm chưa mở, sư đệ đang tính toán xài hết tiền riêng để dỗ sư muội vui vẻ sao?

–Phiếu đổi pháp y

Vong Thông nhịn không được kéo kéo tay áo nhị đồ đệ, dùng thuật truyền âm khuyên nhủ:

–Tiểu nhị, pháp y của Ngự Tiêu Môn rất đắt, Đàn Không còn nhỏ, lại đang là tuổi phát triển chiều cao, mặc y phục tốt như vậy có phải hơi quá xa xỉ hay không hả?

–Sư phụ……

Đàm Phong đẩy đống phiếu đổi thưởng tới trước mặt Vong Thông, biểu tình thập phần vi diệu:

–Tiểu sư muội thật sự trúng đấy ạ!

Nhìn từng tờ phiếu đổi linh thạch, Đàm Phong hoài nghi mà nhìn chằm chằm Vong Thông:

–Sư phụ, có phải người phát hiện tiểu sư muội có vận khí tốt nên mới lừa gạt nàng tới đây không ạ?

–Nói hươu nói vượn, vi sư là người như vậy sao?

Vong Thông cười tủm tỉm sờ sờ phiếu đổi linh thạch trên bàn.

Đàm Phong:……

Nhìn qua rất giống vậy nha!

Mở hết tất cả túi gấm, ba thầy trò Vong Thông tính toán thay Đàn Không một chút, đại khái có thể đổi gần năm trăm linh thạch, còn có một phiếu đổi pháp y ít nhất trị giá năm trăm linh thạch, đây thật sự là tiền phi nghĩa rơi từ trên trời xuống mà.

Vong Thông càng thêm chua xót, không ngờ tiểu đồ đệ vừa mới đến Tu Chân giới chưa được hai canh giờ nữa mà đã giàu hơn ông rồi, như vậy làm sư phụ như ông còn có tôn nghiêm gì chứ?

_A! Còn nữa ạ!

Đàn Không sờ sờ tay áo, móc ra một cái túi gấm màu vàng:

–Đây cũng là vừa rồi con hứng được, có ích lợi gì sao ạ?

Nhìn chằm chằm cái túi gấm màu vàng này, Vong Thông rốt cuộc cũng vô pháp ức chế sự ghen tị của mình.

Túi gấm màu vàng này là trừ tịch mỗi năm Ngự Tiêu Môn chỉ phát một cái, năm nay thế mà lại rơi trên tay đồ đệ mình!

Trầm mặc hồi lâu, Vong Thông vỗ bàn một cái rồi đứng lên.

–Sư phụ?

Đàn Không đang cùng hai vị sư huynh phân chia phiếu đổi linh thạch lại bị động tác của Vong Thông làm cho giật mình, mở cặp mắt to, đen lúng liếng nhìn Vong Thông.

–Ngày mai trở về tông môn, vi sư sẽ dẫn con đến Ngũ Hành Đường để đăng ký, sau đó tổ chức đại điển bái sư cho con.

Vong Thông nói tiếp:

–Càng nhanh càng tốt!

Đàn Không liên tục gật đầu:

–Được ạ! Được ạ!

Sau khi nói xong, bé đẩy đống phiếu đổi linh thạch đến trước mặt Vong Thông:

–Sư phụ, đây là của người!

Một trăm năm mươi linh thạch.

Vong Thông nhìn phiếu đổi linh thạch, rồi lại nhìn tiểu cô nương đang cười đầy chân thành, ngây thơ trước mặt mình, cười sờ sờ đầu bé:

–Con cất đi, trên người một cô nương sao lại không có tiền tiêu vặt được chứ!

Đàn Không khó hiểu:

–Nhưng con đã hứa chia cho người rồi mà!

–Đứa nhỏ ngốc, tâm ý của con, vi sư nhận là được rồi. Còn cái này…

Vong Thông cố gắng dời mắt ra khỏi đống phiếu đổi linh thạch:

–Mấy thứ này coi như là tâm ý của vi sư cho con, trưởng giả ban không thể từ, con hiểu chưa?

Đàn Không nghĩ nghĩ, hiểu rõ lời sư phụ rồi mới nói:

–Ngài cho con, con lại cho ngài!

Đây là quan hệ nhân quả

–Cám ơn sư phụ, ngài tốt với con quá!

Vong Thông bất đắc dĩ mà sờ đầu bé, đứa nhỏ này sao khờ quá vậy, nếu ông là một tu sĩ tâm thuật bất chính, thì nhân sinh đứa nhỏ này xem như là bị hủy rồi.

Ai, về sau ông nên cẩn thận dạy đỗ mới được.

Đêm khuya, nằm ở trên một chiếc giường khắc hoa xa lạ, Đàn Không ngủ không được, bé từ dưới gối đầu lấy ra túi gấm màu vàng, bên trong có một khối ngọc thạch lớn bằng ngón cái, nắm ở trong tay thập phần thoải mái, toàn thân đều nhẹ nhàng như là đang nằm ở trên lông chim vậy. Sư phụ nói: đây là cục đá giúp khai thông kinh mạch gia tăng tuổi thọ, nếu đeo ở trên người sẽ có ích cho việc tu luyện.

Tu luyện là gì đây?

Là giống như vai chính trong thoại bản tu tiên ngồi xếp bằng để cảm nhận linh khí trong Bát Hoang lục hợp cùng ngũ hành sao? Nghĩ như vậy, bé từ trên giường bò dậy, ngồi xếp bằng một hồi, linh khí thì không có cảm nhận được, chỉ cảm thấy gió lạnh thôi, còn chân thì thấy tê nữa.

Hậm hực mà nằm trở lại ổ chăn, Đàn Không lại lo lắng: vạn nhất bé không có thiên phú tu luyện thì làm sao bây giờ, sư phụ cùng sư huynh có phải sẽ đưa bé trở lại hoàng cung hay không?

Nhưng mà……

Bé sờ sờ cục đá khiến mình cảm thấy thoải mái mà nghĩ: bé thà rằng ở lại Tu Chân giới xa lạ này cũng không muốn trở lại tòa kim bích huy hoàng kia trong hoàng cung đâu.

Nơi đó không có ai thích bé, cũng không có ai để ý bé.

Ở trên giường lăn qua lộn lại suy nghĩ thật lâu, Đàn Không rốt cuộc cũng nặng nề ngủ mất. Bé mơ một giấc mộng, mơ thấy Cảnh Hồng Đế mang theo đại quân vọt vào hoàng cung, bé một mình trốn chạy trong một cái ngõ nhỏ thật dài, chạy thật lâu thật lâu nhưng không có tìm được lối ra.

Tiếng chém giết đuổi sát ngay phía sau bé, bé không ngừng chạy, không ngừng chạy rốt cuộc cũng thấy được một cánh cửa. Cánh cửa này đã được mở, phía sau cửa là đám mây trắng tinh, chim tước bay múa líu lo hót, cùng với vô tận tự do.

–Tiểu sư muội!

Đàn Không mở mắt ra, ngơ ngẩn mà nhìn màn lụa.

–Tiểu sư muội, huynh vào nhé!

Sau một lát, Đàm Phong mới cầm một bộ y phục đi vào. Thấy Đàn Không còn nằm ở trên giường thì cười nói:

–Còn nằm nướng sao? Huynh kêu một bà tử tới chải đầu cho muội rồi, muội tự thay y phục được không?

–Nhị sư huynh!

Đàn Không nháy nháy mắt, gật đầu;

–Muội có thể tự mặc đồ mà!

–Vậy huynh ra ngoài trước nhé! Muội cứ từ từ thay nha!

Đàm Phong đặt quần áo xuống, đi ra khỏi phòng mới nói với Thành Dịch đang chờ bên ngoài:

–Tiểu nha đầu đã tỉnh, sao huynh biết sư muội không biết tự chải đầu?

– Đây chính là công chúa hoàng tộc giúp đỡ sư phụ độ kiếp thành công.

Thành Dịch dẫn Đàm Phong tới phòng mình:

–Tiểu sư muội ở trong cung tuy không quá thoải mái nhưng loại chuyện như chải đầu này, hẳn là sẽ không cần phải tự làm đâu nên tiểu cô nương sẽ không biết làm.

Nếu tiểu sư muội biết buôc tóc thì tối qua cũng đã không để xõa cả đêm như vậy.

–Vậy về tới sư môn thì sao đây?

Đàm Phong liên tục lắc đầu:

–Đệ không biết buộc tóc cho tiểu cô nương đâu!

Thành Dịch nhìn chằm chằm Đàm Phong một lúc lâu mới banh mặt nói:

–Huynh cũng sẽ không làm!

Sư huynh đệ hai người hai mặt nhìn nhau, trăm triệu lần không nghĩ tới chuyện khó khăn đầu tiên trong việc nuôi dạy tiểu sư muội lại là chải đầu.

Đàn Không từ trên giường thức dậy, thay y phục nhị sư huynh mang tới. Trên mép cổ áo có lông xù xù, Đàn Không mặc vào giống như một chú hồ ly nhỏ mới vừa hóa hình vậy, cho dù là người không thích con nít nhìn thấy thì cũng phải khen một tiếng đáng yêu.

Sau khi bà tử nhận việc chải đầu nhìn thấy Đàn Không thì khen hết lời, sau đó búi hai búi hai bên cho bé, bây giờ nhìn càng giống tiểu hồ ly hơn nữa.

Ba thầy trò Vong Thông nhìn thấy Đàn Không thì cũng bắt đầu hiểu tại sao môn phái nào cũng thích khoe khoang dưa nhỏ hay tiểu sư muội nhà mình rồi.

–Bên ngoài tuyết rơi rồi!

Thành Dịch đi đến trước mặt Đàn Không:

–Vi huynh nắm tay muội đi nha!

Đàn Không đặt tay nhỏ mập mạp của mình vào tay Thành Dịch, Thành Dịch lộ ra nụ cười thỏa mãn:

–Đi thôi! Sư huynh dẫn muội đi mua đồ!

Vong Thông:……

Đồ nhi, nửa canh giờ trước, vi sư muốn mua thêm mấy bộ y phục thì ngươi nói trên người không có mang theo linh thạch mà.

Cái tên đồ đệ ngỗ nghịch này!

Tặng đồ cho sinh vật nhỏ nhắn, đáng yêu là bản năng rất nhiều người trưởng thành vô pháp khống chế được. Thành Dịch mua cho tiểu sư muội mua vài bộ y phục mùa đông có lông xù rồi mới lấy ra phi kiếm, nói với vị sư phụ bị hắn bỏ quên nãy giờ:

–Sư phụ, chúng ta trở về sao?

Vong Thông phủi phủi y phục mới trên người, banh mặt duy trì tư thái cao nhân:

–Ừ!

Ông muốn cho toàn bộ môn phái đều biết Vong Thông ông đây đã vẻ vang trở lại, lại còn có trực tiếp vượt qua Nguyên Anh kỳ rồi, trở thành đại năng Xuất Khiếu kỳ.

Tác giả có lời muốn nói: Vong Thông: đại gia ngươi vẫn là đại gia ngươi!

Bạn đang đọc Đừng Cản Ta Phi Thăng của Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.