Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyện Này Không Đúng

Phiên bản Dịch · 1857 chữ

Dịch: Linda.

Biên: Cẩu ca.

Nhóm: Vạn Yên Chi Sào.

Nguồn: Truyenyy.com

Người khác thấy Kim Nhạc đen mặt thì tưởng rằng Vân Hoa Môn xảy ra chuyện:

-Vân Hoa Môn đã xảy ra chuyện gì?

-Vân Hoa Môn không có việc gì cả, là chúng ta có việc đó!

Kim Nhạc ném tin truyền đến lên trên bàn, ánh mắt nhìn về phía mọi người:

-Tân nhiệm môn chủ của Ngự Tiêu Môn là ai?

-Môn chủ tiền nhiệm chuẩn bị đột phá vào cửa ải Xuất Khiếu kỳ nên năm trước đã từ chức rồi, môn chủ tân nhiệm hình như là sư đệ của hắn ta?

Đường chủ Chấp sự đường nhớ tới cửa hàng của Ngự Tiêu Môn mở tại Ung Thành nên hỏi:

-Chẳng lẽ là cửa hàng mở tại Ung Thành xảy ra chuyện sao?

Cửa hàng của phái này mở ở Ung Thành khá lâu rồi, nghe nói tiền lời hằng năm vẫn luôn khá ổn định, cũng đôi khi có tán tu có tu vi cao đến gây chuyện nhưng họ cũng vẫn được Vân Hoa Môn giúp đỡ xử lý tốt rồi mà, sao lại gặp chuyện gì nữa đây?

Môn phái dưới sự quản lý của Lưu Quang Tông rất nhiều, vì để nghiêm khắc quản lý lời nói việc làm của bọn họ mà họ đều an một địa vị phong chủ hoặc là quản sự giám sát ở mỗi tông môn kia, mấy chuyện như ỷ thế hiếp người thế này gần như đã không có gì ai dám làm nữa rồi!

- Vân Hoa Môn gửi thư lại đây, nói đệ đệ của môn chủ tân nhiệm Ngự Tiêu Môn sau khi đến Ung Thành thì ức hiếp bá tánh địa phương, đùa giỡn đệ tử thân truyền Vân Hoa Môn,.

Kim Nhạc vô cùng xấu hổ, không muốn nói thêm gì nữa:

-Kêu môn chủ tân nhiệm của Ngự Tiêu Môn tự mình đi nhận lỗi với Vân Hoa Môn đi! Nếu hắn ta không giải quyết được chuyện này thì để cho Ngự Tiêu Môn đổi môn chủ lần nữa đi. Người nhà còn quản không xong thì sao quản lý tốt một môn phái được đây!

-Trọng Tỉ!

Kim Nhạc quay đầu đi nhìn Phong chủ trẻ tuổi im lặng từ đầu tới cuối ở phía dưới:

-Về sau Ngự Tiêu Môn sẽ giao cho ngươi quản.

Vị Phong chủ trẻ tuổi cung kính chắp tay với chưởng môn, biểu tình trên mặt không thay đổi, nhưng cặp mày kiếm và đôi mắt sáng kia nhìn qua có chút đạm bạc:

-Sư phụ, gần đây tâm cảnh của đồ nhi không ổn định, không rảnh để đi quản lý việc này đâu ạ!

Kim Nhạc hình như cũng nhớ lại điều gì đó, thở dài một tiếng:

-Thôi vậy!

Phong chủ trẻ tuổi kia trầm mặc lần nữa, hắn cúi đầu nhìn lòng bàn tay trắng nõn của mình, giống hệt một pho tượng không có tình cảm.

-Chưởng môn, không biết lần này Vân Hoa Môn gửi tin riêng cho chúng ta để……

Gương mặt của đường chủ Chấp sự đường có chút xấu hổ.

-Với tính cách của chưởng môn Hành Ngạn thì ông ta sẽ báo chuyện này cho mười đại tông môn để lấy lại công bằng cho môn phái bọn họ.

Nếu không phải có nguyên cớ này thì sau khi Kim Nhạc đọc xong tin truyền đến, sắc mặt ông cũng sẽ không khó coi như vậy. Nghĩ như vậy, ông lại an bài một vị Phong chủ đi chung với môn chủ Ngự Tiêu Môn tới Vân Hoa Môn để cáo tội. Tuy nghiêm túc mà xem xét thì chuyện này không có liên quan gì với nội môn Lưu Quang Tông, nhưng môn phái bọn hắn đã hữu hảo, có giao tình với Vân Hoa Môn gần ngàn năm rồi, làm sao có thể chỉ vì loại chuyện như thế này mà để nảy sinh hiềm khích chứ.

Kim Nhạc dự đoán không sai, mấy tông môn khác đều thu được phi tin của Vân Hoa Môn ngay sau đó, bọn họ hồi đáp sẽ lấy lại công bằng cho Vân Hoa Môn, đồng thời còn lén lút điều tra rõ ràng căn nguyên mọi chuyện Ngự Tiêu Môn. Vị môn chủ tân nhiệm này của Ngự Tiêu Môn- Chu Thương có tu vi không tệ lắm, tính cách cũng tốt, vì vô ý mà nuôi đệ đệ như đang nuôi nhi tử cho nên mới khiến hắn ta trở nên vô pháp vô thiên.

Vốn dĩ ban đầu là Chu Thương làm việc ở trong nội môn Ngự Tiêu Môn, cho nên có thể mỗi ngày quản lí chặt chẽ được cái tên đệ đệ không nên thân này, không cho đối phương có cơ hội gây hoạ lớn. Ai ngờ lần này hắn ta lại dùng cái cớ “Tuần tra cửa hàng” để đến Ung Thành, sau đó chọc phải Vân Hoa Môn, còn mở miệng muốn hai nữ đệ tử thân truyền của người ta làm thiếp cho mình.

Vân Hoa Môn người ta tuy xếp cuối trong mười đại tông môn nhưng người ta cũng là môn phái lớn đã đứng sừng sững ở Lăng Ưu giới nhiều năm không ngã rồi, ngươi chỉ là đệ đệ của môn chủ Ngự Tiêu Môn, một môn phái phải dựa vào Lưu Quang Tông thôi, ngươi lấy gan ở đâu ra mà dám kêu đệ tử thân truyền của người ta làm thiếp cho ngươi hả? Chắc là ở nhà được chiều đến mức không dùng đầu óc rồi nên mới không biết trời cao đất rộng.

Vân Hoa Môn là một phái ôn hoà như thế mà cái tên tu sĩ Nguyên Anh tên Chu Hưng này có thể chọc giận bọn họ thì cũng thật là bản lĩnh đấy!

Phản ứng và suy nghĩ của các môn phái lớn khác đều giống nhau, điều này cũng có nghĩa là dù chuyện này vẫn chưa giải quyết thì bọn họ đều đã đứng về phía Vân Hoa Môn rồi. Nếu không phải là mấy năm nay Ngự Tiêu Môn không có là chuyện xấu xa gì thì bọn họ còn viết thêm mấy câu khiển trách trong thư hồi âm.

Cuộc sống khi mới lên làm môn của Chu Thương không quá thoải mái, hắn cho rằng đệ đệ mình cuối cùng cũng trở nên hiểu chuyện, không ngờ hắn chỉ mới lơ là một chút thì đệ đệ lập tức ra cửa gây chuyện. Gây chuyện thì thôi đi, tên này còn chọc tới trên đầu Vân Hoa Môn, tuyên bố muốn nạp đệ tử thân truyền của phong chủ Vân Hoa Môn làm thiếp. Dù xem đệ đệ như nhi tử nhưng Chu Thương cũng nhịn không được mà muốn hỏi cái thân đệ đệ không nên thân kia một câu: rốt cuộc là mặt ngươi dày cỡ nào mà nói ra được câu đó hả?

Chu Thương cũng không dám nghĩ nhiều mà nhanh chóng chuẩn bị hậu lễ, đi theo phía sau Phong chủ Lưu Quang Tông, vội vàng bay tới Vân Hoa Môn.

Họ vừa tiến vào phạm vi Ung Thành thì lập tức có hai đệ tử thân truyền của Vân Hoa Môn tiến lại nghênh đón. Đệ tử có tu vi Kim Đan thì hắn đã gặp qua trước kia, còn đệ tử có tu vi Trúc Cơ sơ giai thì nhìn thật lạ mắt, nhưng mà hai đệ tử này cư xử vô cùng ôn hòa với bọn họ, hai người cũng không có bởi vì Chu Hưng phạm sai lầm mà giận chó đánh mèo, điều này làm cho trong lòng Phong chủ Tùng Hà của Lưu Quang Tông dễ chịu rất nhiều.

-Cung nghênh Phong chủ Tùng Hà và môn chủ Chu Thương. Vãn bối là đại đệ tử Thành Dịch thuộc Tê Nguyệt Phong của Vân Hoa Môn, đây là sư muội của vãn bối- Đàn Không.

Thành Dịch hành lễ với hai người.

-Hai vị sư điệt không cần đa lễ, làm phiền hai vị sư điệt dẫn đường!

Phong chủ Tùng Hà từng nghe nói qua tên của Thành Dịch, nghe nói đây là một trong những đệ tử có tư chất xuất sắc trong nội môn Vân Hoa Môn. Ông cười với Thành Dịch rồi chuyển ánh mắt nhìn thiếu nữ trẻ tuổi đứng kế bên Thành Dịch. Tiểu cô nương này cũng chỉ khoảng mười bốn, mười lăm tuổi, tướng mạo không tầm thường, mấy ngày trước có tin tức truyền tới nói là vị nữ đệ tử có Ngũ linh căn do Vân Hoa Môn tuyển nhận đã thành công tiến vào Trúc Cơ, chẳng lẽ chính là vị này?

-Phong chủ khách khí!

Tùng Hà đang nhìn Đàn Không, trên thực tế Đàn Không cũng đang trộm đánh giá bọn họ. Đã sớm nghe nói qua Lưu Quang Tông vô cùng lợi hại, cao thủ nhiều như mây, lần này tông môn họ bắt giữ tên tu sĩ Nguyên Anh kia lại để giam giữ, nàng còn tưởng rằng Lưu Quang Tông cùng Ngự Tiêu Môn sẽ hùng hổ doạ người, không nghĩ tới thái độ bọn họ lại đoan chính thân hòa như thế, nhưng như vầy cũng làm cho kế hoạch nàng suy nghĩ cả đêm chết non từ trong trứng rồi.

Không phải trong thoại bản đều viết: đại tông môn cao cao tại thượng, dùng cằm nhìn người sao? Gặp được loại chuyện thế này thì thường thường đều là tranh đấu gay gắt, ai khí thế càng mạnh thì người đó chiếm thế thượng phong. Hôm nay nàng cố ý đi chung với Đại sư huynh lại đây, là tính toán tìm hiểu đối thủ một chút, không ngờ…… Cứ như vậy thôi sao?

-Vị sư điệt này chính là đệ tử thân truyền quý phái mới thu sao?

Tùng Hà lấy một pháp hình thức tinh xảo ra:

-Vân Hoa Môn và Lưu Quang Tông chúng ta giao hảo nhiều năm, con gọi ta một tiếng sư thúc cũng không quá mức, khi ra cửa cũng không mang theo thứ gì tốt có thể cho con, con cầm thứ này chơi đi, đừng ghét bỏ nó!

Không có khiêu khích? Ngược lại còn tặng lễ vật cho nàng à?

Đàn Không nhìn đại sư huynh, thấy huynh ấy cũng không phản đối thì mới đem này phân lễ gặp mặt này nhận lấy, rồi hành lễ với Tùng Hà. Đảo mắt nhìn thấy vị huynh trưởng là tu sĩ Nguyên Anh kia cũng chuẩn bị duỗi tay vào túi trữ vật thì Đàn Không vội vàng nói:

-Thời gian không còn sớm, mời hai vị tiền bối đi theo vãn bối!

Bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm, lễ của Phong chủ Lưu Quang Tông thù có thể thu, nhưng nếu là của vị môn chủ Chu Thương này thì không được.

Để tí nữa thu thập đệ đệ của ông ta cũng đỡ phải xấu hổ.

Bạn đang đọc Đừng Cản Ta Phi Thăng của Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.