Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thật thơm

Phiên bản Dịch · 2278 chữ

Nàng thực sự không nghĩ muốn lợi dụng sơ hở, nhưng nàng cũng sẽ không vội vàng mở quán khi chưa tìm hiểu kỹ công thức mà hệ thống đưa ra.

Phí thời gian, phí tiền bạc, có thời gian mà lãng phí kia, ở nhà làm một con cá muối có phải hơn không? ( cá muối nghĩa là lười nhác, không muốn làm gì cả)

Tất nhiên, nàng tuy rằng không chăm chỉ gì cho cam, nhưng nếu có thể có lời, nàng hẳn nguyện ý mười phần làm a.

Trình Nguyên Hoa nhìn vào công thức trứng luộc trong nước trà mà hệ thống đưa ra, liền trầm mặc.

Cách làm trứng luộc trong nước trà nàng cũng biết rất nhiều cách, Trình ra cũng có truyền xuống công thức, nhưng nguyên liệu cũng chỉ mười mấy loại, đến trứng luộc nước trà hiện bán ở trên thị trường cũng chỉ dùng nguyên liệu cơ bản lá trà với muối là chính.

Mà công thức hệ thống đưa ra có tận hai mươi loại nguyên liệu!!!

Trong số đó có không ít là dược liệu.

Cũng may mấy thứ này đều coi như là phổ biến, không có nguyên liệu nào đặc biệt đắt.

Phía dưới cũng có viết phương pháp chế biến, này nếu như là người mới học nấu ăn thì còn khó khăn, nhưng đối với nàng chỉ cần xem qua vài lần liền hiểu.

Quả thực thiên phú nấu ăn của nàng rất ca, không thường xuống bếp cũng là vì không thích nấu ăn.

Hiện tại xem ra trứng luộc nước trà này có thể trở thành một thứ kiếm được nhiều tiền, nàng vẫn là nguyện ý thử làm xem sao.

"Con đi vào trong thành một chuyến!" Trình Nguyên Hoa nói với ông bà ngoại đang tưới cây trong sân.

Hai người thực sự là rất yêu thương nàng, dù cho bỗng nhiên nàng mang một biển hiệu cửa hàng về treo lên, bọn họ cũng chỉ mỉm cười, cưng chiều cháu gái, tùy tiện nàng như làm như thế nào cũng được .

Lúc này nghe được nàng muốn đi vào trong nội thành, cũng chỉ là dặn dò: "Nguyên Hoa, chú ý an toàn nhé!"

"Vâng ạ!" Trình Nguyên Hoa đáp ứng, liền cầm di động ra cửa.

Nàng đứng ở ven đường đợi tầm 10 phút, xe đã tới rồi, ngồi vào trong xe một đường thuận lợi vào nội thành.

Trình Nguyên Hoa không vội mua xe, trong nhà có hai người lớn tuổi, vẫn là giữ nhiều tiền ở trong tay mới tốt, chưa biết thứ mà hệ thống xuất ra có thể hay không kiếm được tiền, vì vậy nàng phải kiềm chế trong chi tiêu mới được.

Đa số nguyên liệu trong công thức có thể tới cửa hàng nguyên liệu là mua được, nhưng có vài thứ phải đi tới cửa tiệm thuốc Đông y mới tìm được.

Khi về tới nhà trời cũng đã tối rồi.

Bà ngoại cũng vừa nấu cơm xong, thấy nàng trở về, lập tức bưng đi ra: "Nguyên Hoa, mau tới ăn cơm !"

"Vâng ạ." Trình Nguyên Hoa bỏ đồ đạc mới mua xuống, nhanh chóng rửa tay sạch sẽ, ngồi trên bàn ăn.

Dương Lâm có chút kinh ngạc: "Con sao lại mua nhiều trứng về vậy ? Trong nhà trứng còn có không ít."

" Con định làm trứng luộc trong nước trà, " Trình Nguyên Hoa cầm đũa, cười giải thích: " Con trước làm thử trứng gà công nghiệp trước, còn trứng gà ta giữ lại để cả nhà chúng ta ăn."

Ông ngoại gật đầu cười, cũng không hỏi nhiều nữa.

Bọn họ bình thường không can thiệp tụi nhỏ làm cái gì, hơn nữa Trình Nguyên Hoa cũng là người Trình gia, xem như là xuất thân từ gia đình đầu bếp thế gia, bọn họ cũng thực yên tâm tay nghề của nàng .

Vì thế, đêm nay Trình Nguyên Hoa không có đi ngủ sớm.

Trứng luộc trong nước trà phải làm theo thời gian quy định, nếu nấu lâu quá hoặc là ngâm lâu quá, hương vị quá đậm, mùi vị sẽ không hoàn hảo nữa.

Nàng rửa trứng , chuẩn bị tốt nguyên liệu, liền tính thời gian.

Đúng chín giờ, đem bếp lò dùng để hấp bánh bao bật lên, sau đó bắc một nồi nước lớn lên nấu sôi.

Nước sôi, nàng bỏ lá trà cùng muối vào trước, sau đó mới đem trứng gà bỏ vào.

Dùng thìa lớn đập nhẹ nhàng vào từng trái trứng, vết nứt không được làm quá lớn, nếu không lòng đỏ cùng lòng trắng sẽ bị vỡ ra ngoài, không đẹp mắt.

Cũng không thể làm quá nhỏ, nếu không sẽ không ngấm vị.

Sau khi gõ xong từng cái một, Trình Nguyên Hoa dựa theo công thức của hệ thống, lần lượt bỏ các nguyên liệu khác vào.

Trước tiên bỏ vào trần bì, đợi cho sôi trong chốc lát, mới bỏ các nguyên liệu khác vào.

Lúc này vẫn để lửa lớn, nước sôi ùng ục sủi bọt, mùi thơm từ các nguyên liệu liền tỏa ra. Mùi hương chính là của lá trà, tiếp sau đó là hương vị của các nguyên liệu khác hòa quyện lại với nhau, ngửi mùi liền không kìm được mà chảy đầy nước miếng.

Lúc sau, Trình Nguyên Hoa đem lửa vặn nhỏ lại, hít một hơi thật sâu.

Má ơi, này cũng quá là thơm đi!

Trước kia nàng ăn không ít trứng luộc trong nước trà, có một đoạn thời gian khẩu vị nàng nặng hơn, không muốn ăn trứng luộc nguyên vị, chỉ thèm ăn trứng luộc trong nước trà đậm đà hương thơm này.

Trứng luộc nước trà ở cửa tiệm bên ngoài trường học nàng trước kia có vị cũng không tồi, buôn bán cũng rất tốt, nhưng vẫn còn kém xa cái mùi vị này.

Chỉ riêng hương vị này cũng đã thu hút không ít người mua rồi.

Việc kinh doanh này có thể thực hiện được.

Trình Nguyên Hoa ngồi trên ghế, vừa thưởng thức mùi hương mĩ vị này, vừa tính toán việc bán trứng luộc trong nước trà này ra.

Lại qua một lúc, nàng nghe được tiếng động ở trong phòng, nhìn lên, thì ra là ông ngoại của nàng đi lên.

"Ông ngoại, sao ông đã thức rồi?" Trình Nguyên Hoa thanh âm kinh ngạc.

Tầm mắt của ông lão hướng vào trong nồi ở trước mặt, trong nồi những quả trứng màu nâu nhạt nổi lên trên nước canh màu nâu sẫm, mùi thơm bay khắp cả gian bếp.

Dương Lâm nuốt nuốt nước miếng: "Rất thơm, liền tỉnh giấc. . . . . ."

Vừa nói vừa có phần ngượng ngùng,mùi thơm trứng luộc trong nước trà này lan tỏa khắp gian bếp, lại còn bay tới cả vào trong phòng ngủ, khiến ông ngửi mùi mà chảy nước miếng.

    Làm ông đang ngủ mà tỉnh giấc, sau đó không nhịn được chạy đến nhìn xem.

Dương Lâm buổi tối ăn không ít, nhưng lúc này nghe mùi vị này, bụng lại bắt đầu kêu.

Trình Nguyên Hoa nào còn không rõ, nhất thời nở nụ cười: "Còn phải đợi lát nữa mới có thể ăn."

"Được, chờ chút, chờ chút nữa." Lão gia tử nói xong, ngồi xuống ở bên cạnh nàng, tầm mắt thẳng tắp hướng vào trong nồi, hít hít mũi, ngửi hương thơm này càng thêm mong đợi.

Trình Nguyên Hoa cười lộ lúm đồng tiền, ông nàng lúc này mới có dáng vẻ "Lão ngoan đồng" a.

Tuổi lớn, phải luôn sống cao hứng mới tốt.

Lại đợi trong chốc lát, bà ngoại cũng đi lên, ngồi bên cạnh bếp lò, cùng ông nàng giống nhau, đôi mắt - trông mong nhìn vào trứng luộc trong nước trà trong nồi.

Trình Nguyên Hoa thấy thời gian vừa đủ, liền gắp than ra, nhiệt độ còn lại khiến cho nồi vẫn sôi nhẹ.

     Nàng vớt lấy ba cái trứng ra bát, ông ngoại nàng liền bất chấp phỏng tay, vội vàng cầm lấy một cái trứng bóc ăn thử.

Hiển nhiên còn rất nóng, liền đã cắn một ngụm, nhưng lại không muốn mở miệng khiến mùi hương bay ra, hốc mắt hơi ướt, nhưng vẻ mặt lại vô cùng thỏa mãn, ngon lành nuốt xuống.

Bà ngoại cũng cầm một cái trứng luộc trong nước trà, cùng một dạng biểu tình, ăn đến thỏa mãn không thôi.

Trình Nguyên Hoa nhịn không được nuốt nuốt nước miếng, cầm lấy một cái trứng còn lại.

Khoảnh khắc lớp vỏ màu nâu của trứng gà được lột bỏ, hương thơm liền tràn ra, xộc vào cánh mũi một mùi hương mằn mặn của trứng trà thơm phức, khi kết hợp với mùi hương tinh tế của lá trà, khiến cho nước miếng không kìm được chảy ròng ròng.

Bản thân lòng trắng trứng có màu trắng, các vết nứt trên vỏ trứng vừa nhỏ, nhưng vì chưa có được ngâm đủ thời gian liền vớt ra, cho nên lòng trắng trứng vẫn còn là màu trắng, chỉ có vị trí kẽ nứt là một đường màu nâu, màu vân đẹp, lộ rõ ràng.

Trình Nguyên Hoa há mồm cắn một ngụm, nàng vốn nghĩ rằng trứng còn chưa có ngấm vị, nhưng trăm ngàn lần không nghĩ tới, hương vị thế nhưng theo kẽ nứt ở vỏ đã ngấm vào bên trong trứng.

Đây là chính nguyên do phải làm nứt vỏ trứng thật tốt.

Trình Nguyên Hoa bị nóng đến phỏng đầu lưỡi cũng không chịu mở miệng, mùi hương trong miệng lúc này thật quá mê người rồi, sau khi nuốt xuống, trong miệng vẫn tràn đầy dư vị.

Khi nàng mở mắt ra, lão gia tử Dương Lâm biểu tình thập phần kích động cầm thìa, vớt trứng luộc trong nước trà ra.

Trình Nguyên Hoa: ". . . . . ."

Thanh âm nàng mang theo đầy ý cười: "Ông ngoại, trứng luộc trong nước trà còn chưa ngâm đủ thời gian đâu, chưa phải thời điểm ăn ngon nhất đâu. Đã khuy rồi, lại ăn một cái cuối cùng nữa, rồi phải đi ngủ thôi, ngày mai lại ăn tiếp."

Sau khi đã được ăn thử một cái, làm sao có thể đau khổ kiềm chế cái hương vị mỹ vị này a?

Lão gia tử nhịn không được nói: "Ăn hai cái không đủ no. . . . . ."

Trình Nguyên Hoa cầm lấy thìa, lại vớt ra ba cái, không nể tình: "Lại ăn một cái nữa rồi trở về đi ngủ."

Nói xong, nàng thu được hai ánh mắt đầy trách móc.

Trình Nguyên Hoa vẫn thực bình tĩnh, dùng thìa ở trong nồi đảo đảo, đậy nắp lại.

Vì là cái trứng luộc trong nước trà có thể ăn cuối cùng của đêm nay, hai vị lão nhân liền ăn thật chậm, trên mặt vẫn là biểu tình không cam lòng, hai người ngồi cạnh nhau, vừa ăn vừa tỏ vẻ không có đủ, trông thật buồn cười.

Đợi cho hai người ăn trứng luộc trong nước trà xong, Trình Nguyên Hoa nói: "Ngày mai buổi sáng hai người đừng dậy sớm nữa, ở đây có năm mươi quả trứng, ngày mai chúng ta đi xem thử giá của trứng trà trên thị trường xem sao, nếu được, về sau chúng ta sẽ không bán bánh bao nữa mà bán trứng trà đi ."

Nàng nói là đi xem thử giá thị trường, nhưng dựa vào hương vị của trứng luộc trong nước trà này. . . . . . Còn sợ không bán được sao?

Nàng ở Trình gia tửu lâu lớn lên, đi theo Trình lão gia tử cùng ba nàng mưa dầm thấm đất, đương nhiên biết, chỉ cần dựa vào công thức trứng luộc trong nước trà này, cũng đủ nàng làm giàu, giàu to rồi !

Hai ông bà sửng sốt một chút, ông ngoại nàng nói: "Lúc bán trứng luộc trong nước trà cũng tiện thể bán bánh bao luôn, chúng ta cũng đã mua bột mì nhiều như vậy rồi. . . . . ."

"Con không muốn hai người vất vả như vậy a." Trình Nguyên Hoa dứt khoát làm nũng, "Chúng ta bán trứng luộc trong nước trà cũng đã đủ vất vả , không cần lại bán bánh bao nữa , bột mì con sẽ nghĩ biện pháp, về sau chúng ta lại làm món ngon khác."

Nàng hiện tại rất yên tâm vào sản phẩm của hệ thống, chỉ một quả trứng trà liền đánh bại hết các loại trứng trà nàng đã từng ăn trong quá khứ, còn có những công thức khác, đoán chừng hương vị làm ra cũng sẽ không kém .

Vậy nên. . . . . . mở một cửa hàng cũng thật không tệ.

Nghề này có thể kiếm được tiền, về sau càng ngày càng mở rộng, chưa biết chừng còn có thể mua được canh kéo dài tuổi thọ,. . . . . . lại sánh ngang với tên tuổi của Trình gia tửu lâu.

Trình gia tửu lâu đã bị ông bác trai thiếu đạo đức kia của nàng lấy được , Trình Nguyên Hoa không cùng bọn họ đối chọi, nhưng không có nghĩa là nàng không tức giận, nếu chính mình có thể làm so với bọn họ tốt hơn, ba mẹ nàng cùng ông nội cũng có thể mỉm cười nơi cửu tuyền .

Nghĩ đến đây, nàng cảm thấy được chính mình phải vượt qua ý kháng cự làm đầu bếp. Cũng phải từ bỏ lười biếng, chịu khó làm giàu!

Bạn đang đọc Dựa Vào Mỹ Thực Trở Thành Quốc Bảo của Thập Vĩ Thố
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuNgưăncỏ
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 72

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.