Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giáo viên mới

Tiểu thuyết gốc · 3488 chữ

Cụ Dumbledore thấy lũ học trò đã no nê thì bắt đầu lên tiếng dặn dò một số nội quy nhà trường. Khi cụ thông báo năm học này sẽ không tổ chức cúp Quidditch thì một số học sinh kêu lên phản đối.

Cụ mỉm cười định giải thích lý do thì bỗng cánh cửa Đại Sảnh Đường mở bung ra, ngoài cửa có một người đang đứng. Người đó không để ý đến ánh mắt của tất cả học sinh đang đổ dồn về phía mình, cất những bước chân nặng nề khó nhọc đi thẳng đến bàn giáo viên.

Âm thanh cồm cộp vang lên theo mỗi bước chân của người đó trở thành tiếng động duy nhất trong Đại Sảnh Đường lúc này. Điều khiến tụi học trò khiếp sợ không phải là tướng đi kỳ cục hay âm thanh ám ảnh kia mà chính là gương mặt của ông ta. Nó chi chít thẹo, và méo mó một cách khó miêu tả được. Thứ đáng sợ nhất không phải là những vết thẹo lồi lõm mà chính là một con mắt cứ liên tục xoay ba trăm sáu mươi độ trong hốc mắt của ông ta.

Cụ Dumbledore mỉm cười bắt lấy bàn tay thò ra dưới tấm áo trùm lữ hành của người đàn ông, hai người nói gì đó với nhau mấy câu rồi ông ta ngồi xuống cái ghế còn trống duy nhất trong ban giáo viên.

Harry nói với các bạn:

- Đừng nói là ...

Như để xác thực suy nghĩ của Harry, cụ Dumbledore vui vẻ giới thiệu:

- Xin giới thiệu với các trò giáo viên môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám của trường ta năm học này, thầy Moody.

Chẳng một ai vỗ tay, trừ cụ Dumbledore và bác Hagrid, hai người đó vỗ được dăm ba cái rồi cũng dừng lại.

Không khí Đại Sảnh Đường chỉ thay đổi khi cụ Dumbledore thông báo về việc đăng cai tổ chức thi đấu Tam Pháp thuật.

Tất cả học sinh đều tỏ ra hứng thú với cuộc thi này vì số tiền thưởng một ngàn Galleon vàng, kể cả Harry và Ron, dù cụ Dumbledore đã nhấn mạnh chỉ những người trên mười bảy tuổi mới được phép tham gia.

Có lẽ trong đám bạn chỉ có Catherine và Hermione là không hề tỏ ra hào hứng một chút nào về chuyện này.

- Một cuộc thi nguy hiểm. Đâu đáng để mất mạng vì một ngàn Galleon vàng.

Đó là lời nhận xét của Hermione.

Catherine thì nói:

- Mình cũng chẳng ham ngồi xem người ta lấy tính mạng ra chơi đùa.

Dù hai cô bạn nói gì thì cũng không thể ngăn cản Ron và Harry mơ mộng đến một viễn cảnh huy hoàng. Hai thằng bắt đầu nghĩ xem nếu được tham gia và thắng giải thì chúng sẽ làm gì với số tiền thưởng khổng lồ ấy.

Ngày học đầu tiên của năm học không mấy vui vẻ cho lắm.

Tụi nhỏ phải gồng mình vắt mủ của mấy cây củ u trong tiết Thảo dược học đến nỗi tê cứng hai bàn tay. Sau đó lại phải ngồi bu quanh mấy cái thùng gỗ chứa tụi Quái Tôm Đuôi Nổ cứ lăm le đốt đứa học trò nào thò tay lại gần trong tiết Chăm sóc Sinh vật Huyền bí.

Lúc nhìn thấy tụi Quái Tôm Catherine bất lực toàn tập.

Không biết bác Hagrid kiếm ở đâu ra được lũ này. Theo như lời bác ấy nói thì chúng mới nở, dài khoảng ba tấc, chỉ là những con Quái Tôm baby chưa tròn một tuần tuổi, khỏe mạnh và đáng yêu.

Catherine dám cá không một đứa học trò nào ở đây kể cả nó thấy lũ quái vật này đáng yêu. Chúng không những biết đốt người mà còn biết mài hai cái càng bự như hai cây củi khô vào nhau xoèn xoẹt đến tóe ra tia lửa.

Bác Hagrid bảo tụi học trò chia nhóm hai người rồi cho lũ Quái Tôm ăn, sau đó ghi chép lại xem chúng ưa thích loại thức ăn nào hơn.

Bởi vì năm ngoái bác Hagrid đã giới thiệu trên lớp nhiều sinh vật kỳ lạ nên dù không thích lũ Quái Tôm tụi học trò vẫn chia nhóm ra thực hành, không đứa nào có ý kiến gì, kể cả tụi bên nhà Slytherin.

Hồi năm ngoái điểm thi cuối kỳ môn Chăm sóc Sinh vật Huyền bí của đám học sinh thuộc nhà Slytherin là í ẹ nhất trường, cho nên năm nay chúng quyết tâm không để bị ai qua mặt trong môn học này nữa.

Ron vừa bốc một nắm trứng cá thảy vào trong cái thùng gỗ chứa cỡ chục con Quái Tôm vừa nói:

- Lũ này có mùi khiếp thật. Mình mong sao không phải học về chúng quá lâu.

Hermione đảm nhận nhiệm vụ ghi chép, nó quan sát phản ứng của tụi Quái Tôm với trứng cá rồi nói:

- Bồ đừng phàn nàn nữa, tụi mình phải làm xong trước khi tiết học kết thúc thì bản báo cáo mới hoàn chỉnh được. Chúng không ăn trứng cá. Bồ thử sang mấy con giun đất xem.

Ron nhăn mặt cầm lấy giỏ đựng giun lên rồi bốc một vốc định ném vào trong lồng nhưng bị Hermione cản lại. Con nhỏ nói:

- Bồ cho ăn đàng hoàng coi. Bồ ném nhiều như thế làm sao tụi nó thấy đường mà ăn được.

Mặc dù không tình nguyện nhưng Ron vẫn nghe theo lời Hermione, cẩn thận bốc từng con giun đất để vào bên trong thùng.

Ở bên kia Harry và Catherine cũng không khá hơn.

Trong lúc cho ăn Harry bất cẩn bị lũ Quái Tôm đốt mấy chỗ, mu bàn tay phồng rộp hết cả lên. Ban đầu Catherine không để ý, mãi một lúc sau thấy Harry cứ chốc chốc lại nhìn xuống bàn tay thì nó mới nhận ra bạn mình bị thương.

Catherine thấy vậy lập tức vứt tờ giấy da đang viết dở xuống đất, lôi từ trong cặp táp ra một lọ độc dược và một cây kim rồi cẩn thận ngồi lễ gai nhọn của lũ Quái Tôm ra ngoài. Nó bôi thuốc lên tay Harry, vừa làm vừa nói:

- Bồ có đau không? Sao bị đốt mà không cho mình hay.

Harry thấy vẻ mặt lo lắng của Catherine nên nó nhún vai đáp:

- Không đau gì hết. Hồi năm ngoái lúc học về tụi Kỳ Nhông Lửa mình cũng bị bỏng đấy thôi. Đi bệnh thất xin bà Pomfrey ít thuốc là khỏi.

Catherine nghiêm mặt nói:

- Nhỡ lũ Quái Tôm có độc thì sao? Chúng còn biết hút máu nữa nè.

Catherine lật bàn tay Harry lại chỉ cho bạn xem một chỗ còn in nguyên dấu vết của giác mút, đang bị chảy máu.

Harry cười xòa, gãi đầu không đáp.

Bác Hagrid thấy Harry bị thương nên lại gần hỏi thăm, bác áy náy nói:

- Bác cũng biết là lũ này khó chơi, ai dè chúng hung dữ như vậy.

Harry vội trấn an bác Hagrid:

- Con không sao đâu, khỏe re à. Bác cứ tiếp tục buổi dạy đi.

Catherine cầm tay Harry sơ cứu cả buổi, không hề để ý rằng có một ánh mắt chất chứa nhiều tâm sự luôn hướng về mình.

Trong suốt tiết Chăm sóc Sinh vật Huyền bí có không ít học sinh bị Quái Tôm đốt. Mặc dù đã được bác Hagrid sơ cứu nhưng lũ học trò chỉ mong sao nhanh kết thúc để chạy đi bệnh thất cho chắc ăn.

Catherine nói với bác Hagrid vào cuối buổi học:

- Tốt nhất là bác nên nghiên cứu kỹ về chúng trước khi đem ra dạy học trò, tụi Quái Tôm coi bộ sẽ lớn nhanh như thổi và trở nên nguy hiểm hơn bây giờ, với lại chúng cũng hơi vô tích sự.

Bác Hagrid cười hề hề đáp:

- Rồi rồi, bác biết mà Catherine. Con cứ yên tâm. Tụi này không vô dụng như con nghĩ đâu. Chúng thú vị lắm.

Catherine nghe vậy thì tạm yên tâm vài phần.

Suốt buổi học thằng Malfoy cũng chẳng nói gì hay làm gì quá khích, cùng lắm chỉ mỉa mai, châm chọc vài câu sau khi bác Hagrid tỏ ra không biết gì nhiều về lũ Quái Tôm và để chúng đốt học trò vô tội vạ.

Sau khi nhịn bữa ăn sáng Hermione đã chịu ăn uống trở lại và dường như đang ấp ủ một kế hoạch nào đó. Ăn trưa xong là cô bé chạy ngay đến thư viện, bộ dáng thần thần bí bí.

Tiết Tiên tri học buổi chiều càng trở nên tệ hại hơn khi tụi nhỏ chuyển sang nghiên cứu sự vận động của các chòm sao và ảnh hưởng của chúng lên vận mệnh mỗi người.

Catherine không biết chuyện này có cơ sở khoa học hay không và đúng được đến đâu nhưng rõ ràng theo như nó tra trong sách thì sắp tới nó sẽ gặp xui xẻo, có nguy cơ mất mạng.

Cuối buổi học, cô Trelawney giao một núi bài tập về nhà khiến ba đứa ngán ngẩm. Ron than thở:

- Bói trước chuyện sẽ xảy ra trong một tháng trời, sao mà làm nổi cơ chứ!

Catherine nói:

- Không làm được thì bịa đại, cô cũng đâu thể nào chạy theo mà rình xem chuyện tụi mình viết có ứng nghiệm thật hay không đâu.

Harry và Ron nghe vậy thì cùng phá lên cười.

Ba đứa băng qua một khoảng sân rộng có đài phun nước ở giữa để tiến về Đại Sảnh Đường ăn tối. Lúc đi ngang qua đài phun nước thì tụi nó thấy Malfoy và đám bạn đang tán dóc với nhau về chuyện gì đó có vẻ khoái chí lắm. Thấy Ron, Malfoy gọi giật ngược lại rồi ném tờ báo tới, nó nói:

- Trên báo viết về ba mày nè, Weasley. Người ta còn viết sai tên ổng nữa chứ. Arnold Weasley. Không biết báo chí thời nay làm ăn kiểu gì. Tức cười thiệt chớ.

Ron nhặt tờ báo lên rồi bắt đầu đọc lướt qua bài viết, mặt nó tối sầm lại, tức giận chỉ tay vô mặt thằng Malfoy:

- Té ra nãy giờ tụi mày đang cười cợt ba tao phải không?

Malfoy nhướng mày, hất hàm hỏi:

- Phải thì sao, mà không phải thì sao?

Ron không thèm đáp, nó quăng cặp qua một bên mà nhảy xổ vô thằng Malfoy, đè thằng này xuống bãi cỏ.

- Mày sẽ phải hối hận vì chuyện này! - Ron hành động rất nhanh, nó tức giận đấm một cú như trời giáng xuống mặt Malfoy khiến mũi thằng này vẹo qua một bên, máu từ từ chảy ra.

Lúc bấy giờ mấy đứa học trò bên nhà Slytherin mới hoàn hồn, vội chạy lại kéo Ron ra khỏi người Malfoy. Hai thằng bự con Crabbe và Goyle đã túm được áo Ron nhấc bổng lên, mỗi thằng giữ chặt một tay của Ron, hai cây đũa phép lăm lăm chĩa vô mặt thằng nhỏ.

Sự việc xảy ra quá nhanh khiến Catherine cùng với Harry không kịp trở tay. Harry rút đũa phép ra chỉ vô mặt thằng Malfoy mà nói:

- Thả bạn tao ra!

Catherine tiến lên muốn ngăn Harry lại nhưng bị bạn đẩy lùi ra sau:

- Bồ đừng cản mình. Giải giới!

Harry vừa dứt lời thì hai thằng to con Crabbe và Goyle bị hất văng ra xa mấy thước, té lăn cù mèo trên đất. Ron được tự do thì chạy lại chỗ các bạn, cũng rút đũa phép ra mà nói với thằng Malfoy:

- Mày là đồ vô ơn!

Malfoy lau máu mũi, tức giận đến đỏ mặt sau cú tấn công bất ngờ của Ron, bây giờ lại còn bị chỉ trích như vậy. Thấy có Catherine, nó càng muốn chứng tỏ bản thân không phải là thằng chết nhát. Nó đứng dậy, phủi phủi bụi bẩn dính trên người, thản nhiên đáp:

- Mày và thằng bạn của mày đúng là một lũ ngu đần ưa bạo lực. Hôm nay tao sẽ cho mày biết thế nào là lễ độ.

Ron hung hăng nói:

- Mày lấy tư cách gì mà mắng tụi tao? Mày chỉ là một thằng chết nhát dựa hơi ba mình, chẳng làm được trò trống gì. Hôm nay mày chết với tao!

Catherine thấy tình huống mỗi lúc một tệ bèn lên tiếng can ngăn:

- Mặc kệ nó đi, Ron. Những lời nói của nó không có giá trị gì hết, bồ để ý làm gì. Tụi mình về Đại Sảnh Đường ăn tối cho kịp giờ nào.

Ron quát vô mặt Catherine khiến con nhỏ chết sững:

- Ăn, ăn, ăn, bồ chỉ biết có ăn. Làm sao mà mình mặc kệ chuyện này được. Thằng Malfoy vừa mới nói xấu ba mình mà bồ chỉ biết có mỗi chuyện đi về Đại Sảnh Đường để ăn cho no bụng.

Harry gằn giọng nói với Ron:

- Bình tĩnh lại đi! Bồ hơi quá đáng rồi đó.

Nhưng có lẽ ở đây thằng Malfoy là người phản ứng mạnh mẽ nhất. Nó không nói gì mà bất thình lình giơ đũa phép lên đọc một câu thần chú rồi phóng thẳng vô người Ron khiến Ron bị đánh bay ra xa, bất tỉnh nhân sự.

Malfoy cười đắc ý chưa được hai giây thì ngay lập tức có chuyện xảy ra. Một giọng nói khàn đặc, giận dữ vang lên:

- Dám tấn công bạn học à!

Ngay tức thì đám đông tụ tập hóng chuyện ở gần đó kêu ré lên sợ hãi.

Catherine và Harry không thèm để ý, vội vã chạy lại chỗ Ron, Catherine chĩa đũa phép vô Ron mà nói:

- Tỉnh lại.

Bùa Choáng bị vô hiệu hóa, hai đứa đỡ Ron đứng dậy. Thằng nhỏ nhặt đũa phép lên, nó nhìn Catherine mà nói với vẻ áy náy:

- Xin lỗi bồ nha Catherine, mình giận quá mất khôn. Nhưng hôm nay bồ hãy để mình xử thằng này.

Catherine đáp:

- Do mình không biết ăn nói thôi. Bồ đừng cảm thấy có lỗi với mình.

Ba đứa đi lại chỗ đài phun nước, nhưng không thấy thằng Malfoy đâu. Thay vào đó là ông thầy Moody Mắt Điên đang cầm đũa phép chĩa vô một con chồn hương trắng toát nằm xụi lơ trên mặt đất, cả người nó run lẩy bẩy như thể vừa trải qua một sự kiện kinh hoàng nào đó.

Moody Mắt Điên vẫy tay kêu Ron lại gần, ông hỏi:

- Nó tấn công trò phải không?

Ron ngơ ngác nhìn con chồn hương, hỏi:

- Em không hiểu ý thầy, con chồn hương này thì liên quan gì đến em.

Moody Mắt Điên gầm gừ chỉ xuống con chồn hương:

- Draco Malfoy. Là thằng nhóc này đã tấn công trò phải không?

Ron hoảng sợ lùi ra sau mấy bước, không thể tin nổi mà nhìn con vật nằm co ro trên mặt đất. Nó ấp úng nói:

- Đúng là vậy, nhưng mà…

Đột nhiên ông Moody gầm lên:

- Hỗn láo! Để yên đó!

Ron giật mình, chân không tự chủ càng lùi ra xa hơn. Moody Mắt Điên chĩa đũa phép vô thằng Crabbe đang tính nhặt con chồn hương lên mà quát:

- Bỏ xuống! Ta chưa cho phép.

Con chồn hương bị đũa phép nhấc bổng lên không trung, sau đó bị đập mạnh xuống đất, rồi lại bị phù phép cho bay lên, xoay vòng vòng như chong chóng.

Moody Mắt Điên giả này thật đáng sợ, Catherine nghĩ thầm trong bụng, cầu mong cô McGonagall sớm chạy ra giải quyết vụ này. Nhưng mà vài phút đã trôi qua, con chồn hương vẫn đang bị đũa phép của thầy Mắt Điên làm cho quay tít thò lò trong không trung và chưa có dấu hiệu dừng lại.

Catherine không thể nhìn thêm được nữa, nó nói với vẻ lo lắng:

- Tụi mình phải ngăn thầy lại. Ổng đâu có được làm như vậy với học sinh.

Harry hỏi với vẻ ngạc nhiên:

- Tại sao? Thằng Malfoy bị vậy là đáng đời. Dám đánh lén Ron.

Catherine thở dài, rõ ràng là ông Barty Crouch con đang mượn chuyện công mà trả thù tư, nó ghét điều này. Nó khẽ động đậy chiếc đũa phép đã được giấu kỹ dưới ống tay áo.

"Bụp" một tiếng, thằng Malfoy trở lại bình thường, tóc tai rũ rượi. Mặt mày nó đỏ bừng vì bị chổng ngược quá lâu hay vì tức giận thì không ai biết, nhưng nhìn chung là trông rất thảm hại. Cùng lúc này một học sinh nhà Slytherin dẫn theo thầy Snape chạy băng qua sân trường.

Catherine thấy vậy bèn vỗ vai Ron và Harry, nói:

- Đi thôi. Ở lại đây chúng ta sẽ gặp rắc rối với thầy Snape.

Hai đứa kia cũng cho là phải, nhân lúc hỗn loạn mà ôm cặp chuồn thẳng vô cái hành lang dẫn về Đại Sảnh Đường.

Ron kể lại cho Hermione nghe chuyện đã xảy ra bằng một giọng nói vui sướng khó tả. Hermione nghe xong cũng nghĩ như Catherine:

- Thầy làm vậy là sai. Chẳng có trường học nào cho phép thầy cô giáo dùng bạo lực để dạy dỗ học sinh, trừ một số ngôi trường chứa chấp thành phần học sinh nguy hiểm, cá biệt. Nhỡ đâu mai mốt bồ trót làm sai chuyện gì đó mà thầy biến bồ thành một con chồn hương thì để xem bồ có vui nổi không.

Ron cáu:

- Dẹp ba cái mớ lý thuyết của bồ đi. Nó là đứa đã đánh lén mình đó. Và nó đã bị trừng phạt. Nhiêu đó là đủ. Mới đầu dáng vẻ của thầy Moody làm cho mình sợ, nhưng ổng đã trả thù thằng Malfoy giúp mình. Hãy để mình tận hưởng niềm vui sướng này một lúc.

Hermione nghiêm nghị chỉnh đốn lại lời nói của bạn:

- Bồ sai rồi. Bồ mới là đứa tấn công thằng Malfoy trước, như vậy việc nó bất ngờ tung thần chú vô bồ chỉ nên xem như hành vi trả đũa mà thôi. Vả lại theo như mấy bồ vừa kể thì bồ không chính tai nghe thấy Malfoy cười cợt ba bồ, thằng đấy cũng chưa từng thừa nhận điều đó. Về lý bồ không thể kết tội nó được. Tóm lại bồ mới là người sai ở đây, vì bồ đã không làm chủ được cảm xúc của mình và ra tay đánh người. Nếu là cô McGonagall đứng ra phân xử thì cả hai người đã bị phạt cấm túc rồi.

Ron cứng họng, nó im lặng suy nghĩ, sau đó tự bào chữa:

- Cứ cho là mình sai vì đã tấn công trước đi, vậy thì sao? Dù nó không thừa nhận thì mình vẫn khẳng định lũ chúng nó đang cười nhạo ba mình. Nếu không thì nó gọi mình lại cho mình xem bài báo đó làm gì? Bồ có thể bỏ qua khi nghe người khác chế nhạo ba bồ sao?

Hermione im lặng không trả lời, dường như đang suy nghĩ lý lẽ để phản biện.

Catherine chấm dứt cuộc tranh luận giữa hai đứa bạn bằng một giọng nói suy tư:

- Không biết thầy Moody sẽ dạy cái gì trong tiết Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám ha?

Harry hiểu ý Catherine, vội đổi chủ đề:

- Thứ Năm tới là biết thôi. Có vẻ thầy thông thạo nhiều câu thần chú.

Catherine lại nói:

- Mấy bồ có nghĩ một Thần Sáng như thầy Moody đủ sức phá giải lời nguyền mỗi năm một giáo viên của môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám không?

Gặp đúng chủ đề mà mình hứng thú, Ron vội đáp:

- Nếu lời nguyền ấy là có thật thì khó à nha. Hy vọng thầy sống sót và mạnh khỏe cho đến khi năm học kết thúc. Tấm thân tàn tạ đó của thầy chắc không chịu nổi thêm bất kỳ vụ tấn công hay mưu sát nào đâu, thầy có nhiều kẻ thù mà. Nhưng mình nghĩ trường Hogwarts an toàn như vậy nên thầy sẽ ổn thôi.

Hermione đồng tình:

- Thầy từng là một Thần Sáng giỏi thì chắc tự biết cách bảo vệ bản thân thôi.

Như ngầm hiểu ý nhau, tụi nhỏ không nhắc về vụ thằng Malfoy nữa mà bắt đầu bàn tán về tiết học Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám do ông giáo viên từng là Thần Sáng đứng lớp, thắc mắc liệu chúng có thể được dạy để trở thành một Thần Sáng trong tương lai không.

Bạn đang đọc Đồng Nhân Harry Potter - Bảy năm đáng nhớ sáng tác bởi tieunguyet123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieunguyet123
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.