Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Động phòng (một)

Phiên bản Dịch · 1693 chữ

Đêm tân hôn, Viên ngũ lang chưa về phòng.

Vốn nên do hắn đích thân dùng hỉ xứng (1) gỡ khăn cưới xuống, nhưng cuối cùng lại do chính Thôi Linh tự gỡ xuống. Phu thê vốn nên khoác tay nhau uống rượu giao bôi, cũng bị gác lại một bên. Đối với con gái Thịnh triều mà nói, không có sự hài lòng và hứa hẹn mãi không xa rời của trượng phu, thì hôn lễ này không trọn vẹn.

Cát Ngạnh và Mộc Cẩn hơi luống cuống hoảng hốt: "Tiểu thư, bây giờ nên làm gì đây? Có cần bọn muội mời cô gia về không?"

Ngày mai cô gia sẽ xuất chinh. Trong thời gian ba năm rưỡi sắp tới, tiểu thư phải sống một mình ở nơi phủ đệ xa lạ. Nếu bị người ngoài cười nhạo và khinh thường vì tối nay chưa hoàn thành nghi lễ, lẻ loi không một ai giúp nàng, thì những điểm tốt mới vừa liệt kê tỉ mỉ cũng sẽ thành chuyện cười.

Uất ức lớn đến nhường ấy, nhưng Thôi Linh vẫn không để ý tí nào.

Nàng xõa búi tóc đen xuống, sửa sang lại lớp áo lót bên trong, sau đó từ từ bò vào trong giường: "Thời gian không còn sớm, các muội mau đi ngủ đi. Từ sáng sớm đến giờ, hai người các muội vẫn luôn ở cạnh ta, cũng mệt cả rồi."

Thành thân quả thật là việc tiêu hao rất nhiều thể lực, từ lúc trời chưa sáng đã phải thức dậy, đợi thẳng đến tối khuya.

Trong toàn bộ quá trình, hai nha đầu này theo sát không rời một tấc. Nàng ngồi ngay ngắn, các nàng ấy cũng đứng bất động, cũng cùng đợi đến giờ Tý với nàng. Nàng đã mệt đến rã cả người, sao các nàng ấy không mệt cho được?

Nhưng Cát Ngạnh đến chết cũng cố chấp không chịu đi ngủ: "Tiểu thư!"

Thôi Linh mỉm cười vỗ vỗ bả vai nàng ấy: "Tuy ta không biết vì sao Viên ngũ lang lại làm thế này, nhưng các muội yên tâm, nhiều nhất là nửa canh giờ nữa, hắn sẽ ngoan ngoãn quay về phòng."

Sắc trời quá trễ, nàng buồn đã rất buồn ngủ, không nhịn được ngáp một cái: "Thế nên, hai người các muội yên tâm mau đi ngủ đi."

Cát Ngạnh còn muốn nói gì đó, Mộc Cẩm cũng đã tự hiểu trong lòng, buông lỏng nét mặt.

Mộc Cẩn kéo Cát Ngạnh nói: "Tiểu thư nói gì, hai ta cứ làm theo như thế, sao lại "nhưng nhà" nhiều vậy? Hơn nữa, có khi nào tiểu thư lừa chúng ta chưa? Người nói lát nữa cô gia sẽ về, thì nhất định cô gia sẽ về."

Sát cạnh phòng tân hôn có sắp xếp một gian nhĩ phòng (2), hai nha hoàn hồi môn được thu xếp ở đó trước.

Thôi Linh nhìn Mộc Cẩn kéo Cát Ngạnh đi rất vất vả, không khỏi lắc đầu thở dài: "Cát Ngạnh một lòng trung thành, nhưng đầu óc lúc nào cũng xoay chuyển vô cùng ngoằn ngoèo. Sau này cũng không thể chọn cho muội ấy một chàng rể quá mức tinh vi, nếu không nhất định sẽ bị nhà chồng tương lai ức hiếp."

Nàng nghĩ lý do Viên ngũ lang không chịu về phòng hoặc là do không thích nàng, hoặc là do không muốn hại nàng, hoặc là lý do khác mà nàng chưa đoán ra.

Nhưng lý do Viên lão thái quân khăng khăng muốn xin cưới con gái Thôi thị thì chỉ có một.

Trên phố đã sớm truyền rằng con gái Thôi gia phủ An Ninh Bá vượng (3) con nối dòng. Con gái gả ra ngoài mấy chục năm qua mới cưới đều mang thai, hơn nữa ba năm sinh hai đứa, lại còn là sinh con trai.

Nhất là đường tỷ chi trưởng của nàng, sau khi gả cho con trai độc đinh, thế tử nhà Hàm Ninh bá, sinh liên tiếp bốn thằng nhóc mập mạp, khiến Hàm Ninh bá phu nhân mừng rỡ gặp người nào cũng khoe. Từ đó về sau, cái danh con gái Thôi thị dễ sinh nở truyền khắp triều Đại Thịnh.

Viên lão thái quân vẫn còn trông chờ vào Viên Ngũ lang, tối nay có thể ra quân một lần được cháu, sao có thể để hắn qua đêm một mình ở thư phòng chứ?

Quả nhiên, qua gần nửa khắc sau, Thôi Linh đã nghe bên ngoài có động tĩnh.

Viên Tuấn gần như bị quăng vào phòng cưới, những bà tử to khỏe kia đều là người đắc lực bên cạnh Viên lão thái quân.

Viên gia rất trọng hiếu đạo, trấn quốc đại tướng quân Viên Thế Thao nổi danh hiếu thảo với lão thái quân, chỉ cần lão thái quân nói đông, ông ấy tuyện đối không dám chỉ tây. Tướng quân uy phong lẫm liệt, ở trước mặt lão thái quân như hoa hiên vàng ủ rũ, không nói được nửa chữ.

Cứ như vậy, ngay cả các ma ma ở Thái An viện của lão thái quân cũng uy nghiêm hơn người khác mấy phần, đó chính là tai nghe trực tiếp của lão thái quân. Thậm chí, ngay cả Viên Tuấn cũng không thể phản kháng, bèn ngoan ngoãn bị bắt về phòng.

Tất nhiên, hắn cũng thấy uất ức trong lòng, nhưng còn cách nào cơ chứ?

Tuy bây giờ hắn không có chút chờ mong với người con gái trong phòng, trong lòng thậm chí còn mang theo một chút ghét bỏ. Nhưng ngày mai phải ra đi, chuyến đi này cũng không biết có về được hay không, nếu có thể làm cho lòng của tổ mẫu an tâm hơn một tí, đến núi đao biển lửa cũng dám xuống, chứ đừng nói là việc trở về viên phòng.

Một người phụ nữ mà thôi!

Hắn thở nhẹ ra một hơi, nhắm mắt tiến vào trong phòng.

Điểm tâm trên bàn cưới bát tiên (4) đã có dấu vết chạm qua, chung rượu bạch ngọc được đẩy sang một bên. Mũ phượng lộng lẫy mà nặng trĩu được để yên ở một góc, khăn cưới thêu uyên ương đỏ thắm ỉu xìu, rũ xuống một góc mũ phượng.

Nến mừng long phượng cháy hết một nửa, chiếu lờ mờ lên người con gái ngủ yên trên giường cưới.

Viên Tuấn ngồi ở mép giường, nhìn khuôn mặt hết sức yên tĩnh lúc ngủ , cảm xúc trong mắt phức tạp.

Thê tử mới cưới của hắn là một mĩ nhân không thể nghi ngờ.

Khuôn mặt trắng ngần như vầng trăng sáng tỏ, mi mắt tinh tế tỉ mỉ như phong cảnh thủy mặc, lộ ra một cánh môi anh đào hồng nhuận trơn bóng nhỏ nhắn, đầy đặn và quyến rũ. Dưới lớp chăn bông mỏng manh, bọc một thân hình lộn xộn đầy hứng thú, dù là vóc người hay khuôn mặt, cô gái này đều có thể nói là hoàn mỹ.

Có thể tưởng tượng, đến lúc nàng mở mắt ra đứng trước người hắn thì quyến rũ xinh đẹp đến mức nào.

Viên tuấn nghĩ, nếu lúc trước không nghe được lí do giải thích tàn nhẫn vô tình kia của nàng, hắn chắc chắn sẽ thấy may mắn vì có thể có được một người vợ hiểu rõ nghĩa lớn, xứng đôi vừa lứa, lại còn xinh đẹp như tiên như thế. Dù cho chiến trường hiểm ác thế nào, chỉ vì nàng, hắn nhất định sẽ luôn luôn cảnh giác, thề phải sống trở về.

Nhưng tâm tình lúc này đương nhiên trái ngược hoàn toàn.

Hình như cưới cô gái này trở thành một việc vô ích, hắn cưới nàng chẳng qua chỉ vì khiến người nhà yên tâm, hai bên đều không có gì là chờ mong, lại càng không có gì gọi là tiếc thương và đau lòng.

Nhưng đến cùng, Viên Tuấn cũng không phải những người đàn ông phàm tục tầm thường kia. Đối với người con gái không có thiện cảm, hắn không thể xem động phòng trở thành một nhiệm vụ cần phải hoàn thành.

Ở cạnh nhau vài lần cũng không có cách nào bước qua phía sau cách cửa trong lòng kia. Hắn quyết định buông tay, giả vờ say rượu bất tỉnh, để những chuyện hỗn độn tối nay đã qua rồi thì thôi. Dù sao, đợi đến ngày mai thức dậy dâng trà, hắn phải đi, sau này nàng ra sao là do chính nàng ấy.

Hắn thổi tắt nến, chỉ cởi áo ngoài nhưng không động đến lớp áo trong rồi lên giường. Vì không muốn dựa quá gần cô gái trên giường, bèn ôm ngực đắp nửa bên chăn rồi nghiêng người nhắm mắt lại.

Không lâu sau, một âm thanh nhỏ bé yếu mềm vang bên tai: "Phu quân..."

Viên Tuấn hơi nhíu mày, có chút không muốn phản ứng lại nàng cho lắm, bèn im lặng vờ như đã ngủ. Nhưng nàng vẫn không chịu bỏ qua, liên tục gọi thêm vài tiếng “phu quân”, sau đó lại to gan đặt tay lên thắt lưng của hắn.

Suy cho cùng tuổi trẻ khí thịnh, lại còn nằm trên giường cưới trong phòng tân hôn, ngón tay trơn nhẵn của cô gái xa lạ và ấm áp từ lòng bàn tay nàng truyền vào người hắn, trong lúc vô tình đã làm cho bộ phận nào đó trên người hắn xuất hiện thay đổi.

Hắn không cách nào yên lòng giả bộ ngủ nữa, đành phải bình tĩnh lên tiếng hỏi: “Chuyện gì?”

Thôi Linh cắn răng: “Không thể ngủ! Chúng ta… vẫn chưa động phòng…”

(1) Hỉ xứng: Gậy để gỡ khăn cưới xuống.

(2) Nhĩ phòng: phòng nhỏ ở cạnh gian nhà chính.

(3) Vượng: Chữ "vượng" ở đây chính là chữ "vượng" trong từ vượng phu.

(4) Bàn cưới bát tiên: Là bàn như thế này, có trải khăn cưới đỏ ở trên.

Bạn đang đọc Đóa Hoa Mềm Mại Nhà Tướng của Phỉ Yên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nuoccom
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.