Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắc động

Tiểu thuyết gốc · 2490 chữ

[Phù! Sướng kinh khủng!]

Nagil chậm rãi rút dương vật đã mềm oặt của mình ra khỏi âm đạo Tiêu Mị, một đống tinh dịch ngay lập tức trào mạnh ra và nhuộm trắng cả một mảng chăn.

Cơ thể Tiêu Mị đã hoàn toàn hết lực, nàng nằm im đìm và đôi mắt chậm rãi khép lại. Thể lực nàng đã tiêu hao gần như hoàn toàn và ngay sau khi Nagil tiến công lần cuối cùng, nàng mới có thể nghỉ ngơi.

Cậu đã giã Tiêu Mị một cách điên cuồng trong khoảng vài giờ, và hình như cả hai đã chinh chiến khoảng bốn năm hiệp gì đấy.

Chiếc giường giờ đây đã thành một đống hỗn loạn, hơn ba phần tư diện tích giường đã bị dâm thuỷ cùng tinh dịch nhuộm dơ hoàn toàn. Phần còn lại thì cũng bị nhăn nheo và rách đi vài phần do Tiêu Mị đã nắm rất chặt vào nó.

Mùi hương của dâm thuỷ cùng tinh dịch khiến nơi đây bỗng nhiên có chút tanh hôi, và toàn bộ phần cơ thể bắt đầu từ rốn cho đến chân của Tiêu Mị đã bị thấm đầy hỗn hợp nước này.

[Quá sảng khoái!]

Nagil cười nói, cậu cũng ngả người nằm xuống và mặc kệ đống dâm thuỷ cùng tinh dịch kia mà ôm lấy Tiêu Mị. Cả hai chìm dần vào giấc ngủ một cách ngon lành.

...

“Nơi đây vẫn là Ma Thú Sơn Mạch chứ?”

Gia Nguyên hỏi, cậu dụi nhẹ mắt và nhìn thấy một cảnh tượng có phần xa lạ.

Lắc nhẹ hông mình, một cảm giác đau nhức và mỏi nhừ tại hạ bộ khiến cơ thể Gia Nguyên run nhẹ lên.

“Thằng khốn nạn, mày lại định chạy thận hay gì à?”

[Đúng là tao có hơi sung quá thật.]

Nagil có chút vui vẻ nói, anh đã làm thêm vài nháy với Tiêu Mị vào sáng sớm và sau đó là rời đi một mạch đến thẳng nơi đây. Cũng vì thế mà ngay khi vừa chuyển giao cơ thể cho Gia Nguyên thì cậu lại có sẵn tại nơi đây.

“Tao còn chưa kịp chào Huân Nhi.”

Gia Nguyên đấm vào lưng mình vài cái, phần dương vật dường như cũng bị sưng lên chút ít. Dù sao thì cơ thể sinh học của cậu chỉ mới đến mười sáu tuổi mà thôi, làm tình với cường độ như thế kia thì chưa liệt đã là may rồi.

[Tao chào giúp mày rồi, yên tâm là không có hôn tạm biệt đâu. Dù rằng dường như nàng ta đang mong chờ điều đó.]

Nagil nói và cười thầm, anh nhớ lại cảnh Huân Nhi giương nhẹ khuôn miệng lên và anh chỉ gật đầu với nàng. Biểu cảm thất vọng cùng tủi thân đó cũng thật khiến anh thưởng thức chút ít.

Nhưng Nagil là người rất có nguyên tắc, anh sẽ không tùy tiện tổn thương đến những người quan trọng của bạn bè mình – cụ thể là Gia Nguyên. Và tùy tình huống thì Nagil cũng sẽ có chút cảm tình với những cô gái mà anh đã lên giường cùng, mặc dù cũng chỉ là chút ít.

“Ừ, thế thì cũng tạm.”

Gia Nguyên rất tin tưởng Nagil, cậu chắc chắn anh sẽ không tùy tiện đụng chạm đến Huân Nhi. Hiện tại thì có lẽ cần hướng đến một mục tiêu mới hơn.

Nagil đang có thực lực mạnh mẽ, nhưng Gia Nguyên thì chỉ có những kỹ năng phụ trợ mà thôi. Cậu không có sức tấn công, và ngay cả phòng ngự cũng hoàn toàn yếu kém. Cái duy nhất mà Gia Nguyên hiện có là khả năng giết người cùng lập kế hoạch của kiếp trước, nhưng giờ đây thì việc sử dụng mưu kế cũng nên được lược bỏ.

Vì thế nên cậu tiến đến Ma Thú Sơn Mạch này với hai mục tiêu chính.

Một là săn giết người và ma thú để tăng thêm sức mạnh của màn sương, việc này cũng giúp Nagil tăng cường sức mạnh rất nhiều.

Và hai là tiếp cận đến Tiểu Y Tiên cùng Vân Vận, việc chinh phục hai nàng và biến cả hai thành đồng minh sẽ là việc của Nagil.

Nạp Lan Yên Nhiên tuy rằng chưa đến đoạn thời gian để từ hôn, nhưng nàng chắc chắn vẫn sẽ tiến đến và làm theo đúng cốt truyện. Chuyện đó thật ra cũng chẳng ảnh hưởng gì đến Gia Nguyên, và Nagil cũng có chút ít quen biết với Nhã Phi sẵn nên sau này sẽ có thể du nhập vào đế đô một cách dễ dàng hơn.

Già Nam học viện cùng Tiêu Ngọc thì vẫn chưa đến thời điểm cần thiết, đó là hơn một năm kể từ lúc Nạp Lan Yên Nhiên từ hôn.

Cậu vẫn còn hai năm thời gian là tối thiểu để hoàn toàn biến nơi đây trở thành một vùng thế lực của mình.

Gương mặt vẫn còn chút ít uể oải, Gia Nguyên đứng dậy và bước đi một cách chậm rãi vào sâu bên trong khu rừng.

Để tránh trường hợp cậu không thể đoán được mọi thứ do hiệu ứng cánh bướm, Gia Nguyên vẫn sẽ cố để đi theo đúng thời gian cốt truyện. Không thể để thế mạnh của việc biết trước kịch bản trở thành vô dụng được.

Ngón tay lắc nhẹ, một chấm đen bé xíu xuất hiện trên đó và Gia Nguyên mỉm cười trước vùng ma thú rộng lớn.

Mục tiêu hiện tại: Trong vòng một năm tăng cường sức mạnh bản nguyên hắc động!

...

Phẹp!

Gia Nguyên phun mạnh ngụm máu ra ngoài và cơ lùi lại vài bước lớn, cậu dựa lưng vào một góc tường và nhìn vào cánh tay trái đã bị dập nát đến tận xương.

“Cũng đau.”

Nhìn vào Tử Tinh Dực Sư Vương đang bay lượn trên bầu trời kia, Gia Nguyên cười nhẹ và nhanh chân rời khỏi đây. Chỉ với dư chấn tạo ra từ đòn đánh của ma thú cũng đã khiến cho phần cánh tay của cậu gãy nát, tuy nhiên đây cũng là do Gia Nguyên đã thử khả năng chịu đựng của cơ thể vật lý nên hoàn toàn để yên mà không chống cự.

Một đoàn hoả diễm màu đen cháy phực từ trái tim cậu và nhanh chóng lan rộng ra cả cơ thể, Gia Nguyên bước một chân về phía trước và thân ảnh hoàn toàn biến mất.

[Mày không thử hứng cả đòn xem, nhìn cái tia năng lượng đó cũng đau ra trò đấy.]

Nagil cười nói, một bên mắt của Gia Nguyên đã chuyển thành màu đen tuyền. Anh đang nhìn mọi thứ thông qua con mắt này.

Thời gian cả hai ở trong Ma Thú Sơn Mạch cũng hơn tám tháng, hiện tại thì sức mạnh của Gia Nguyên đã tăng cường rất nhiều. Mặc dù chỉ là dạng sức mạnh không nằm chung thế giới này, cậu vẫn không có đấu khí và tu vi thì rõ ràng là bằng không. Nhưng sức mạnh từ hắc động và màn sương đen cùng năng lượng tối đã cho Gia Nguyên cùng Nagil khả năng chiến đấu ngang hàng với Đấu Tôn đỉnh phong nếu phải đánh trực diện.

Dù sao thì khả năng của họ là thuộc về phương diện thao túng và ám sát, chiến đấu sòng phẳng sẽ luôn luôn dưới sức một cách rõ rệt mà thôi.

Bàn tay xoay nhẹ, bốn quả cầu to bằng đầu ngón tay xuất hiện trước mặt Gia Nguyên. Đoạn thời gian qua đã giúp cậu nâng cấp hắc động lên và đủ điều kiện sử dụng đến bốn cái cùng lúc, nếu để Nagil sử dụng cơ thể thì số lượng sẽ là mười ba.

Một quả cầu đen di động và bắn thẳng vào cánh tay đã gãy nát của cậu, với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn theo, cánh tay lành lại và gần như trở về trạng thái nguyên vẹn ban đầu.

“Đau.”

Cậu rên rỉ trong chốc lát, cảm giác thật sự là rất khó chịu.

Về mặt cơ bản, cơ thể của cậu hiện tại đã có thể tính là hai phần khác biệt hoàn toàn. Cơ thể vật lý và bản nguyên của cơ thể.

Sức mạnh thể chất và các khả năng cơ bản thì vẫn đến từ cơ thể vật lí mà thôi, nhưng thứ sức mạnh và sinh mệnh cậu lại đang được tồn tại ở một dạng cơ thể khác.

Bản nguyên sự sống.

Nhờ vào bản nguyên này mà Gia Nguyên có thể dễ dàng biến cơ thể vật lí của mình thành giống với những tu sĩ ở thế giới này, cảnh giới cao nhất hiện tại cậu có thể thôi động là Đấu Tông thất tinh, và Nagil có thể đẩy đến Đấu Thánh nhất tinh sơ kỳ.

Bóp chặt lòng bàn tay mình chút ít, Gia Nguyên thở dài một hơi và nhìn vào đoàn người đang tiến đến ở phía xa kia.

Cậu đã chừa lại những kẻ có vai trò trong cốt truyện, nên việc xảy ra biến cố ở tương lai sẽ được giảm ở mức độ thấp nhất có thể.

Ba quả cầu đen bay thẳng đến phương hướng đó và một vùng trời bỗng chốc hóa thành màn đêm, Gia Nguyên nghiêng nhẹ người về trước và không gian nơi đây lại chẳng còn nhìn thấy hình bóng của cậu.

...

Gió thổi nhè nhẹ, váy ngắn tung bay một cách rất tao nhã. Huân Nhi nắm chặt hai tay vào nhau và nhìn về một phương hướng xa xăm, nàng mím môi và gương mặt mang theo chút sầu thảm.

Đã gần một năm kể từ ngày Gia Nguyên rời đi Tiêu gia, lý do hoàn toàn mờ mịt. Huân Nhi vẫn còn cảm giác nuối tiếc vào ngày cậu rời đi, vào lúc ấy, biểu hiện của Gia Nguyên ca ca hoàn toàn khiến nàng chịu chút tổn thương và thất lạc.

Cứ nghĩ rằng huynh sẽ hôn mình thật sâu và ôm nhau thật lâu.

Một bóng đen khẽ di động phía sau, Huân Nhi vẫn đang thản nhiên và đôi mắt dường như đã trở nên đỏ hơn.

“Tiểu thư!”

“Có thông tin của Gia Nguyên ca ca không?”

Lăng Lão quỳ gối và cúi đầu thật sâu trước nàng, lão lắc nhẹ đầu.

“Hành tung của công tử thật quá khó đoán.”

Nói đoạn, Lăng Lão giật mình và dường như lão cảm giác được gì đó.

“Nhưng tiểu thư yên tâm, Gia Nguyên công tử thật sự rất bất phàm!”

Hiện tại tuy đã hoàn toàn chịu kiểm soát của Nagil, nhưng Lăng Lão vẫn có ý thức và tư duy riêng biệt. Lão thật sự đánh giá rất cao cậu và không có bất kỳ suy nghĩ bất trung nào tồn tại cả.

“Ừm.”

Màu đen bao trùm và bóng dáng Lăng Lão nhanh chóng biến mất, Huân Nhi cố nén hơi thở dài của bản thân và trái tim nàng cảm giác được một sự khó chịu.

Màn sương đen nhẹ nhàng bao phủ toàn bộ mặt đất, phía trên hư không tại bầu trời rộng lớn xuất hiện một bóng người đang đứng yên giữa không trung như thể mặt đất bằng phẳng.

Gia Nguyên vuốt nhẹ cằm mình và khuôn miệng vẽ lên một nụ cười nhẹ.

Huân Nhi đã càng trở nên xinh đẹp hơn, dù rằng nàng trong mắt cậu thì vẫn luôn là người đẹp nhất.

Nhưng Gia Nguyên cũng hiểu rõ một chuyện, nàng vẫn chưa hoàn toàn yêu cậu, hoặc ít nhất là nàng chỉ mới tiếp cận ranh giới đó mà thôi. Một bước cuối cùng để nàng hoàn toàn dành trọn trái tim mình cho cậu, đó sẽ là bước đi tốn thời gian và công sức nhất đời này.

“Nhưng đáng mà, nhỉ?”

Nói đoạn, Gia Nguyên xoay đầu và đôi mắt nâu chuyển thành một màu đen thuần tuý. Nagil bẻ cổ và búng tay một nhịp.

Tách!

Hàng chục bóng đen xuất hiện trên bầu trời, Nagil gật nhẹ đầu và bọn chúng ngay lập tức tản sang tứ phía.

[Không hẳn là tao đã quên, nhưng hiện tại thì đã đến đoạn nào của cốt truyện rồi?]

Nagil chậm rãi hạ xuống, phần thân cậu đang được một lớp sương đen bao phủ và phừng phực cháy như ngọn lửa.

“Do tao đã đời việc sát hạch đến sớm hơn một năm, vì thế nên hiện tại theo cốt truyện là đúng ngay tập đầu tiên. Thời điểm Tiêu Viêm bước lên đài và nhận được kết quả đấu khí tam đoạn.”

[Vậy là sắp tới lúc từ hôn?]

“Có thể trễ hơn, hiện tại thì chúng ta đã làm nhiễu đi cốt truyện khá nhiều và Nạp Lan Yên Nhiên khả năng cao sẽ đến từ hôn trễ hơn một tí. Hoặc không.”

Đôi chân hướng về một phương, Nagil gật đầu và lớp áo choàng xuất hiện từ hư không bao phủ lấy toàn bộ cơ thể cậu.

Hướng đi tiếp theo, Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá!

Những lần trước thì Nagil đã sử dụng danh tính giả để tiến hành đến nơi đây bán Tụ Khí Tán, đương nhiên đan dược là do cậu đi cướp được từ địa phương khác. Nhưng mọi hành động của Nagil vào lúc đó là hoàn toàn giống hệt với Tiêu Viêm sẽ làm, vì anh đã làm theo lời của Gia Nguyên.

Hiện tại thì cũng nên lộ diện chút ít, để nàng bắt đầu phần cốt truyện của mình rồi.

Đôi mắt loé nhẹ và Nagil biến mất tại chỗ.

“Mày đã thử đến không gian thuật chưa?”

Gia Nguyên hỏi, bên mắt phải Nagil hóa thành màu nâu và anh lắc nhẹ đầu.

[Tao chỉ có thể tạm thời phá vỡ không gian và chút ít tạo ra dao động mà thôi, không gian thuật vẫn còn quá khó để nắm được.]

Dừng chân trước một khu vực rộng lớn và có phần xa hoa, Nagil cười nhẹ và bước nhanh vào bên trong. Nơi đây chính là phòng đấu giá của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc – cũng là nơi anh có thể tạo thêm liên kết cho mối quan hệ với một nhân vật nữ khá quan trọng khác.

[Tạm nghỉ ngơi đi.]

“Ừ.”

Đôi mắt trở lại màu đen thuần, Nagil phủi phủi người và trên tay xuất hiện thêm một chiếc nhẫn nhỏ.

...

Lời nhắn của tác giả: Do việc sử dụng khung thoại Nagil in đậm và chữ nghiêng khá tốn công nên kể từ chương 6 thì khung thoại của Nagil sẽ chuyển thành [ ].

Bạn đang đọc Đấu Phá Sắc (Đồng nhân) sáng tác bởi AlfinioFlores
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AlfinioFlores
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 473

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.