Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thịt Tiêu Mị

Tiểu thuyết gốc · 4607 chữ

“Lần thứ hai khảo hạch bắt đầu!”

Âm giọng vang lên giữa sân, Gia Nguyên đứng một góc nhỏ và khoanh hai tay trước ngực. Cậu hôm nay về cơ bản là không cần phải tham gia cái chuyện này, vì thế nên chỉ quyết định đứng một góc mà thôi.

Bên cạnh Gia Nguyên chính là Huân Nhi.

Gương mặt thanh cao xinh đẹp, mái tóc đen suôn mượt cùng đôi mắt tinh xảo. Vóc dáng cân đối và thậm chí có chút ít phát dục, Gia Nguyên đã rất cố gắng để bồi dưỡng nàng.

Váy ngắn hồng nhạt cùng đôi chân thon dài, làn da trắng nõn và mùi hương cơ thể ngọt ngào nhưng rất nhẹ nhàng càng khiến Gia Nguyên thưởng thức một cách vui vẻ.

“Gia Nguyên ca ca sao thế?”

“Ta thích muội chết mất!”

Gia Nguyên nghiêng đầu và hôn nhẹ lên bên má Huân Nhi, gương mặt nàng cũng chỉ loáng lên chút ít sắc đỏ và nhanh chóng trở lại bình thường. Dù sao thì hai người họ trong mấy năm qua chỉ chưa tiến đến bước cuối cùng mà thôi, thậm chí cả việc hôn sâu cũng không còn tính là hiếm nữa.

Phần dưới của Huân Nhi gần như chỉ để cho mỗi mình Gia Nguyên tùy ý sử dụng, cậu nghịch ngợm và không ngừng nâng niu nơi thiêng liêng đó của nàng.

Hiện tại đã đến mạch cốt truyện cần thiết, có lẽ ở tương lai thì Gia Nguyên sẽ tạm giao quyền sử dụng cơ thể cho Nagil nhiều hơn. Nagil đã đưa ra ý muốn thu thập toàn bộ dàn nhân vật nữ trong cốt truyện để thỏa mãn bản thân, và Gia Nguyên cũng không phản đối.

Dù sao thì cả hai đã có mối quan hệ thân cận hơn cả ruột thịt, cậu rất vui lòng cho Nagil sống cuộc đời mà anh muốn.

Mỗi người có một nửa cuộc sống của nhau.

Và Nagil cũng có lý do cần phải đi ngao du, anh phải tăng cường sức mạnh của bóng tối bên trong mình và tạo thật nhiều đồng minh nhất có thể.

Hiện tại sức mạnh màn sương đen chưa đủ sức giúp Nagil và Gia Nguyên chống lại những thế lực cấp cao hơn ở chiều không gian khác. Hồn tộc và Cổ tộc vẫn còn là mối đe dọa với họ, riêng Trung Châu thì không quá uy hiếp đến thế.

Nagil nếu không sử dụng đến năng lượng tối của mình thì thậm chí chẳng thể đánh thắng một Đấu Sư của thế giới này, vì thế nên cả Gia Nguyên cùng anh đã phải thành lập một hoặc nhiều thế lực để phòng ngừa việc tương lai cả hai vô tình mất đi sức mạnh.

Dù sao thì khả năng đó có tỷ lệ xảy ra rất thấp, nhưng an toàn vẫn rất cần thiết.

“Thịt nàng đi!”

Nagil nói vọng trong đầu Gia Nguyên, cậu im lặng trong chốc lát và mỉm cười với Huân Nhi. Bàn tay đưa lên vuốt nhẹ sợi tóc đen của nàng.

“Để bố mày làm việc, lắm chuyện thế cu.”

“Hôm nay tao sẽ khai trương thằng em, Tiêu Mị sẽ nát hết cả bím với tao.”

“Rồi nói với tao làm gì? Định rủ tao xem phim mày đóng à?”

Gia Nguyên có chút khổ sở với Nagil, do cả hai đều cùng một cơ thể nên việc cặp kè với cả Tiêu Mị và Huân Nhi sẽ khiến cho nhiều rắc rối vô tình được sản sinh ra.

Mỗi khi đi cùng Huân Nhi thì Gia Nguyên đều sử dụng màn sương để tách riêng cả hai ra khỏi vùng không gian xung quanh. Cốt là để tránh bị Tiêu Mị phát hiện, và Nagil cũng cần phải làm như thế mỗi khi đi cùng Tiêu Mị.

Nagil rất thường hay khoe khoang với Gia Nguyên, và cậu cũng chưa bao giờ khó chịu với điều đó cả.

Kể từ ngày cậu nhận thức được mọi thứ, Nagil đã luôn ở bên cạnh.

“Hôm trước tao đã thử tìm đến đế đô, nhưng nơi đó lại chẳng có gì đáng lưu ý cả.”

“Mày đã nói vào tối qua rồi.”

“Gia Nguyên ca ca được miễn khỏi kiểm tra nhỉ?”

Huân Nhi mỉm cười dịu dàng với Gia Nguyên và nói, nàng vẫn nhớ vào khoảng một năm trước, khi mà Tiêu gia tộc trưởng Tiêu Chiến và toàn thể trưởng lão đều đồng tình để Gia Nguyên ra khỏi bài kiểm tra thực lực.

“Ừm.”

Vuốt nhẹ mái tóc Huân Nhi, Gia Nguyên hôn nhẹ lên đầu nàng và ôm Huân Nhi vào lòng.

Cảm giác ấm áp khiến trái tim cả hai đồng loạt di động với tốc độ cao, gương mặt Huân Nhi trở nên ửng hồng và phần dưới lại vô thức rỉ ra một chút ít nước trong.

Thời gian bị bàn tay Gia Nguyên du hành trên cơ thể đã khiến nàng có một loại phản xạ trong vô thức, chỉ cần bị Gia Nguyên hành động thân mật hay thậm chí chỉ là nghĩ đến cậu cũng khiến âm hộ nàng rỉ ra từng đợt nước đặc sệt.

“Hôm nay ta có việc, muội hãy kiểm tra thật tốt nhé.”

Gia Nguyên mỉm cười và lui người lại, cậu vẫy tay tạm biệt Huân Nhi và nhanh chóng đi đến một góc tối khác.

Màn sương đen bao trùm đôi mắt và màu nâu được thay bằng một sắc đen thuần, Nagil xoay nhẹ cổ và nhướng vai trong chốc lát. Anh nhanh chóng đi về một phương hướng đã khá quen thuộc với bản thân mình.

Gian phòng của Tiêu Mị!

Nàng đã được sắp xếp để kiểm tra rất sớm, thậm chí trước cả khi Huân Nhi cùng Gia Nguyên tiến đến thì nàng đã được kết thúc và trở về phòng. Hôm nay nàng đã được Nagil hẹn trước, nhưng lời hẹn cũng chỉ là ăn uống một chút mà thôi.

“Món ăn và nước uống hôm nay sẽ rất ngon đây!”

Nagil liếm nhẹ môi, anh di động cơ thể và cửa phòng Tiêu Mị đã xuất hiện trước mắt.

Cốc! Cốc!

Cánh cửa nhẹ nhàng mở ra, một gương mặt xinh xắn nhưng lại có phần non nớt xuất hiện trước mặt Nagil. Anh bước một chân lên và ôm nhẹ lấy Tiêu Mị, nàng cũng ngay lập tức cứng người và khuôn miệng nhỏ dường như đang muốn nói gì đó.

Tiêu Mị có nhan trị tuy rằng thua xa với Huân Nhi, nhưng cũng là hàng xuất sắc nhất tại nơi Ô Thản Thành này. Chắc có lẽ là trừ những nhân vật nữ khác, họ đều được thiết lập để trở nên thật xinh đẹp.

Váy ngắn và áo màu mận chín, Tiêu Mị với đôi chân thon dài cùng phần ngực cũng chỉ mới chớm nở. Nagil đặt một nụ hôn nhanh lên má trái nàng và rất nhanh bế Tiêu Mị đến chiếc bàn lớn giữa phòng.

“Huynh đến rồi.”

Tiêu Mị lí nhí nói, nàng ngoan ngoãn nằm gọn trong lòng ngực Nagil. Với toàn bộ kinh nghiệm chơi và tán gái ở thế giới cũ thì việc tán đổ Tiêu Mị thậm chí còn đơn giản hơn bình thường rất nhiều, tại vì thế giới nơi đây tôn sùng thực lực mạnh mẽ.

Nagil với thân phận là Tiêu Viêm thì chỉ cần giữ vững vị thế thiên tài số một của gia tộc là sẽ giải quyết ngay Tiêu Mị vào tay mình.

Tương lai sẽ còn rất nhiều nữ nhân bị anh sử dụng cách này để bắt về toàn bộ.

Có lẽ là không phải toàn bộ.

Nagil nhẹ nhàng đặt Tiêu Mị lên bàn, anh chen mình vào giữa hai chân nàng và hai gương mặt bỗng chốc tiếp cận rất gần nhau.

Cự ly hiện tại thậm chí giúp Nagil ngửi được rất rõ ràng hơi thở của Tiêu mị, và nghe được cả tiếng tim đập mạnh mẽ của nàng.

“Tiêu Viêm... huynh làm gì thế?”

Tiêu Mị có chút hoảng hốt, nàng vẫn cảm thấy rất ngại với loại hành động thân mật này của Nagil. Dù rằng tình cảm của cả hai vẫn là rất tốt, nhưng nàng cũng chỉ là một cô gái mới lớn mà thôi. Với sự tấn công mãnh liệt của Nagil thì từng lớp phòng ngự trong tâm trí Tiêu Mị cũng dần dần bị gỡ bỏ.

“Tiêu Mị, muội thật xinh đẹp!”

Nagil đưa chất giọng trở nên trầm ấm hơn khá nhiều khi Gia Nguyên làm chủ cơ thể, hiện tại cậu đang có chất giọng rất quyến rũ cùng nam tính.

“Thật xinh đẹp chứ? Có xinh hơn Tiêu Huân Nhi không?”

Tiêu Mị cảm nhận nhiệt độ cơ thể từ Nagil và do anh đang áp chặt bộ phận sinh dục của cả hai vào gần sát nhau. Tuy rằng có nhiều lớp vải ngăn cách nhưng Tiêu Mị vẫn có thể cảm nhận được chiếc dương vật cứng ngắc và nóng hỏi đang dựng thẳng và chọt vào bụng nàng.

“Chắc chắn là Tiêu Mị nhà ta xinh đẹp hơn.”

Ngón tay vuốt nhẹ lên gương mặt trắng trẻo và cảm nhận được làn da mịn màng của Tiêu Mị, Nagil cười một cách đầy mê hoặc và ghé miệng vào gần sát mũi nàng và dùng lưỡi liếm nhẹ chiếc mũi nhỏ của Tiêu Mị.

“Ah!”

Tiêu Mi giật mình và đưa cả hai tay lên để che lại chiếc mũi nhỏ cao, nàng dùng ánh mắt có chút tức giận nhìn vào Nagil.

“Không cho khi dễ ta!”

Nàng tỏ ra giận dữ, tuy nhiên gương mặt lại đỏ bừng và ánh mắt lại mang nhiều cảm xúc ngượng ngùng hơn là tức giận.

Và đương nhiên là Nagil hoàn toàn nhìn thấu nàng, anh nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn và mềm như nhung lụa của Tiêu Mị. Miệng ghé sát vào tai nàng và thủ thỉ.

“Muội có muốn khi dễ ta hay không?”

Nói đoạn, Nagil cầm lấy bàn tay nhỏ của Tiêu Mị và đặt vào khúc thịt cương cứng của mình đang chọt vào bụng nàng.

Do hiện tại cơ thể sinh học của cả Nagil và Gia Nguyên chỉ mới mười lăm tuổi hơn một chút mà thôi, có thể đã bước sang mười sáu tuổi. Nên thằng nhỏ của anh cũng không nằm ở kích thước quá to lớn.

Nó chỉ dài khoảng hơn mười bốn centimet và chiều ngang cũng chỉ hơn hai ngón tay một chút.

Thằng nhỏ có cấu tạo cong về bên trái và gân guốc cũng rất đầy đủ, bàn tay Tiêu Mị chạm vào nó thông qua lớp quần của Nagil nhưng nàng vẫn hoàn toàn cảm nhận được thứ bộ phận có phần kích dục này.

“Huynh!”

Bàn tay Tiêu Mi rất nhanh thu lại, nàng nắm chặt hai tay vào nhau và ánh mắt vô thức nhìn xuống phía dưới háng Nagil.

Đối với bản thân Tiêu Mị mà nói, thứ đó là quá to. Nó thậm chí còn là chiếc dương vật đầu tiên mà nàng tiếp xúc.

“Muội không thích sao?”

Lần nữa thì thầm vào tai Tiêu Mị, Nagil lè lưỡi và liếm nhẹ vào vành tai khiến Tiêu Mị run nhẹ lên một nhịp.

“Muội... còn nhỏ lắm.”

Tiêu Mị nói, nàng dùng hai tay với ý định đẩy Nagil ra. Nhưng anh đã nhanh hơn và bế thẳng Tiêu Mị đến chiếc giường lớn gần đó.

Oạch!

Tiêu Mị bị bỏ xuống giường, một cơ thể mềm mại với các phần da thịt lấp loé khiến đôi mắt Nagil hiện lên một tia ham muốn nho nhỏ. Anh đặt một chân lên giường và rất nhẹ nhàng ôm lấy Tiêu Mị vào lòng mình.

“Ta sắp phải rời đi khỏi Tiêu gia rồi, chẳng biết đến khi nào mới có thể gặp nhau. Cũng vì thế mà ta đã vô tình làm muội khó xử, thật có lỗi quá.”

Nói với chất giọng trầm hơn bình thường Nagil không quên một tay xoa đầu và một tay còn lại thì tìm đến cặp mông căng tròn mềm như thạch của Tiêu Mị ngay phía dưới.

“Huynh phải rời khỏi đây?”

Tiêu Mi có chút chấn kinh, nàng chưa từng nghe được thứ gì tương tự thế cả. Thậm chí ngay lúc này nàng đang nghi ngờ liệu rằng Nagil có đang lừa gạt nàng.

Phần nhạy cảm phía dưới bị xâm hại đến khiến Tiêu Mị khẽ rên lên một tiếng be bé, nhưng Nagil đã rất rõ ràng nắm trọn cảm xúc của nàng.

Hôm nay, nàng chắc chắn phải trở thành nữ nhân của anh.

Bàn tay rất điêu luyện trong việc nghịch cô bé của các phụ nữ khi trước đang không ngừng xoáy trộn phần mông Tiêu Mị. Chiếc quần lót nhỏ cũng bị xé rách thành từng mảnh nhỏ và bàn tay Nagil cảm nhận được sự ẩm ướt, tuy rằng cũng chỉ có một chút ít nước nhờn mà thôi.

“A...”

Rên nhẹ một nhịp, Tiêu Mị lờ mờ nhìn vào Nagil, nàng vô thức mở rộng cái miệng nhỏ của mình.

Nagil là một người rất quen thuộc chuyện này, vì thế nên anh rất nhanh đáp trả nàng bằng một nụ hôn sâu.

Hai chiếc lưỡi quấn chặt lấy nhau, răng cạ nhẹ vào và hai bên môi cũng không ngừng mút lấy nhau. Nước bọt chuyển giao liên tục và hai tay Nagil cũng chẳng hề để yên.

Tai trái tìm đến bầu vú nhỏ xinh của Tiêu Mị, cậu se nhẹ chiếc núm nhỏ và tay phải thì mò mẫm vào vùng cấm địa của bất kỳ người con gái nào.

Chiếc rãnh nhỏ bị vuốt ve nhẹ nhàng đang rỉ ra một làn nước nhờn nhớp nháp, Tiêu Mị dùng tay ôm lấy Nagil và một tay thì chậm rãi chạm đến khúc thịt cứng ngắc cũng đã sớm trở nên nhớp nháp.

Nắm chặt dương vật trong tay mình, Tiêu Mị bóp bóp và cảm nhận được sự cứng cáp từ phần thịt thừa của nam nhân. Nàng có chút hồi hộp và trái tim lại càng đập mạnh hơn nữa.

“Ưm!”

Rên nhẹ một tiếng, Tiêu Mị được buông nhẹ ra và nước bọt chảy dài từ khoé miệng nàng. Một biểu cảm có phần đê mê khiến sự non nớt trước đó của Tiêu Mị cũng hoàn toàn biến mất.

Nagil cười nhẹ, anh lùi người và nâng cả hai chân Tiêu Mị lên cao. Phần âm đạo không bị bất cứ thứ gì che lấp lộ rõ trước mắt mình.

Màu trắng của da thịt rất đẹp đẽ, và hai mép thịt đã thấm đẫm nước nhờn. Dâm thuỷ vẫn đang rỉ ra một cách chậm rãi, Nagil dùng hai ngón tay tách nhẹ cặp mép ra và một màu hồng nhạt xuất hiện.

Nước nhờn bám đầy khiến vị trí này có chút bóng loáng, và mùi hương tỏa ra từ nó có phần hơi hăng. Nhưng lại đầy sự mê hoặc cùng quyến rũ, mùi vị của sự kích thích khiến Nagil rất nhanh chóng áp chiếc lưỡi của mình vào phần thịt thơm ngon kia.

“Tiêu! Đừng!”

Tiêu Mị định kêu lên tên gọi của Nagil nhưng lại rất nhanh chẳng thể nói tiếp, nàng cắn chặt hàm răng lại với nhau và phần dưới đó có cảm giác thật sự rất kỳ lạ.

Cảm giác như thể có ai đó đang cù lé, nhưng thay vì buồn cười thì nó lại tạo ra một khoái cảm sung sướng đến khó tin.

Nagil dùng lưỡi rất điêu luyện, cậu liếm nhẹ bề mặt bên ngoài và sau đó là nhắm thẳng vào chiếc lỗ nhỏ xíu nằm ở giữa. Đây là một chiếc âm đạo hoàn toàn mới cứng, vì thế mà mùi vị của dâm thuỷ cùng cảm giác từng sớ thịt cũng ngon đến mức khó tin.

Lưỡi lên xuống tại phần môi dọc của Tiêu Mị, âm thanh sùm sụp của tiếng húp nước phát ra từ Nagil khiến gương mặt đỏ chót của nàng càng trở nên ửng hơn nữa.

Giờ đây Tiêu Mị đã ngừng việc phản kháng, nàng thậm chí còn đang vô thức nâng hông của mình lên cao và hai tay đặt lên đầu Nagil rồi ấn vào giữa háng mình.

“Muội thấy! Kỳ lạ quá!”

Tiêu Mị gần như hét lên, nhưng khu vực xung quanh đây đã chẳng còn ai. Vì thế mà Nagil cũng không cần lo lắng gì cả.

Phần hông co giật mạnh, Nagil biết nàng đang muốn ra nên chiếc lưỡi càng mạnh bạo khoét sâu vào hang thịt hơn nữa.

“Ah!”

Xì!!!

Tiêu Mị căng cứng cơ thể và phần hông nàng vểnh cao lên, giữa háng bắn mạnh một tia nước như vòi rồng và Nagil cũng rất nhanh phản xạ né được.

Anh cũng có nghĩ đến khả năng Tiêu Mị sẽ ra một cách hoành tráng như thế rồi, mỗi lần anh thử thân mật với nàng thì nơi đó đều rỉ nước rất nhanh.

“A...”

Mệt mỏi nằm xuống, Tiêu Mị với đôi chân vẫn đang dạng rộng ra nằm im một chỗ và ánh mắt đã hoàn toàn đê mê đi.

“Huynh thật xấu!”

Khó khăn nói, Tiêu Mị nuốt ực một ngụm nước bọt và ngón tay vô thức di chuyển về giữa hai chân mình.

Nagil đang nhìn thấy rất rõ cô bé của nàng, và lúc này đây thì nàng đã cảm nhận được cơ thể mình đang đến một giai đoạn hứng tình rất cao.

Ngón tay chạm vào thành âm đạo và Tiêu Mị vuốt ve nhè nhẹ lấy nó, nàng dùng thêm một tay và hai bàn tay rất nhẹ nhàng banh rộng âm đạo hồng hào nhỏ xíu của mình ra trước mặt Nagil.

“Giúp muội, thêm lần nữa đi.”

m thanh nhỏ xíu như tiếng mèo kêu, Tiêu Mị ngại ngùng quay mặt đi và hai tay dường như đang run rẩy rất nhiều.

“Đương nhiên, lần này muội nhất định sẽ rất thích.”

Nagil mỉm cười nói, cậu có chút dự tính sẽ để Tiêu Mị thử bú dương vật mình. Nhưng anh tạm thời bỏ qua dự định đó, để sau này huấn luyện nàng thì vẫn ổn cả thôi.

Chiếc quần nhanh chóng bị tháo dỡ, dương vật Nagil chổng thẳng lên trời một cách ngạo nghễ và ngay phía đỉnh cũng đang rỉ ra một đoạn nước trong veo.

“Cái này là...”

Tiêu Mị vẫn đang banh rộng âm đạo mình, nàng lần nữa nuốt ực một hơi. Đôi mắt không kiểm soát nhìn chằm chằm vào khúc thịt cứng như sắt và được trang trí bằng rất nhiều sợi gân mang theo nét hoang dại.

Nagil tiến lên một nhịp, dương vật cậu đã được để vào vị trí đủ gần với âm đạo Tiêu mị. Nàng vẫn đang dùng hay tay banh rộng phần âm đạo nhỏ xinh ra, màu hồng nhạt cùng một cái lỗ nhỏ xíu khiến cho dương vật của Nagil vô tình có cảm giác khá to lớn.

“Nó to quá... Muội sợ.”

Đến lúc này thì hai tay Tiêu Mị với buông mép âm đạo ra, nàng rút hay tay lên và đôi mắt rưng rưng nhìn vào Nagil.

“Không sao, sẽ rất thoải mái ngay thôi.”

Nagil cúi nhẹ người và hôn lên trán nàng, Tiêu Mị nhắm nhẹ đôi mắt và đầu gật nhẹ một cái.

Nhận được sự cho phép của người đẹp, Nagil đưa tay cầm lấy thằng em mình và vuốt ve theo chiều dọc trên thành âm đạo. Nước nhờn của anh và Tiêu Mị hoà trộn vào nhau tạo ra một mùi hương gợi dục đến tối đa.

“Muội ngứa quá.”

Tiêu Mị mở mắt và nhìn thấy Nagil đang dùng phần thịt nóng hổi kia trêu đùa môi dưới của nàng.

Hiện tại phần bên trong nàng đang khó chịu đến cùng cực, cảm giác thèm muốn được lấp đầy khiến hai chân Tiêu Mị dang rộng ra trong vô thức.

Cảm giác đã đủ ướt, Nagil rất nhẹ nhàng đưa phần đầu dương vật len lỏi vào cùng khe của Tiêu Mị. Việc này đối với người đầy kinh nghiệm như Nagil thì không khó, nhưng Tiêu Mị thì lại chưa từng được khai phá nên vị trí này dán vào nhau khá chặt. Chiếc lỗ nhỏ cũng chẳng đủ rộng để Nagil có thể nhét thẳng dương vật mình vào.

“Dùng tay muội banh nó ra.”

Nagil nói nhỏ, Tiêu Mị cũng ngoan ngoãn làm theo và hai tay lần nữa banh rộng chiếc âm đạo trắng hồng ra.

Phần đầu dương vật đâm được vào chiếc lỗ nhỏ, nhưng lại khá khó khăn để tiến vào sâu hơn. Cơ bản là vì Nagil khá sợ sự mạnh bạo sẽ khiến Tiêu Mị quá đau đớn và nguy hiểm hơn là có thể bị rách âm đạo.

Anh rất nhẹ nhàng vuốt ve hột le của nàng, nước chảy ra càng nhiều và tiến độ xâm nhập trở nên nhanh hơn khá nhiều.

Phần đầu đã công phá thành công vào bên trong, cảm nhận rõ sự co bóp của từng thớ thịt đang không ngừng siết chặt lấy đầu dương vật mình. Nagil cười nhẹ, cô nàng này cũng thật là khít.

Đây chỉ mới là phần đầu, vì thế nên màng trinh của Tiêu Mị vẫn chưa bị phá bỏ. Nàng chau mày và cơ thể có chút cảm giác lạ lẫm khi nhận thêm một phần thịt vào bên trong mình.

“Sẽ khá đau đấy.”

Nagil nói, cậu cũng rất dứt khoát đâm mạnh hông mình và dương vật đi thẳng một đoạn khoảng chừng sáu centimet vào sâu bên trong Tiêu Mị.

“A! Muội đau! Đau quá!”

Tiêu Mị co rút người và hai chân bỗng chốc bám chặt vào thân Nagil, hai tay nàng giơ cao và nắm chặt vào lớp chăn.

Nagil đưa mắt nhìn xuống, rất nhiều dòng máu đỏ đang rỉ ra từng nơi kết nối của dương vật cùng âm đạo của Tiêu Mị. Cậu chỉ mới đâm sâu quá nửa dương vật mình mà thôi, nhưng nếu lúc này tiếp tục đi vào thì Tiêu Mị sẽ càng cảm giác đau hơn.

Vì thế nên Nagil dừng lại, sự co thắt điên cuồng cùng nhiệt độ ấm nóng nơi âm đạo Tiêu Mị khiến anh rất thoải mái.

“Đúng là gái tơ non, rất thơm ngon!”

“Mày cũng đang là trai tơ non thôi.”

Gia Nguyên tuy rằng chẳng cảm nhận được gì, nhưng cậu biết rõ hiện tại đang xảy ra chuyện gì. Mà thật ra thì chuyện này cũng không ảnh hưởng gì đến cậu cho lắm.

“Ngoan. Sẽ hết đau nhanh thôi.”

Nagil vỗ về Tiêu Mị, anh có thể nhìn thấy nơi khóe mắt nàng đã chảy ra một dòng nước mắt.

Cả hai người vẫn đang kết nối với nhau ở giữa háng, nhưng hiện tại thì Nagil cùng Tiêu Mị chẳng hề có động tác gì cả, chỉ đơn giản là một người nằm dưới và người còn đang ngồi im lặng.

Khoảng chừng hai đến ba phút, Tiêu Mị chậm rãi mở mắt. Nàng đã bớt đi cảm giác đau rát, nhưng nơi đó vẫn đang có cảm giác rất âm ỉ, khó chịu.

“Huynh rút nó ra được không? Muội khó chịu quá.”

“Ừm.”

Nagil gật đầu, Tiêu Mị mỉm cười nhẹ và cơ thể cũng thả lỏng đi một chút. Nàng thích cảm giác được Nagil liếm tại âm đạo, nhưng cảm giác bị cả một đoạn thịt to cứng và nóng hổi xâm nhập vào cơ thể lại quá sức chịu đựng.

“A!”

Đẩy mạnh hông một cái, Nagil hoàn toàn đưa cả dương vật đâm lút cán vào âm đạo của Tiêu Mị. Anh liếm nhẹ môi mình và chậm rãi rút dương vật một cách từ tốn ra.

m đạo Tiêu Mị hoàn toàn bám lấy dương vật anh rất chặt, chặt đến mức Nagil gần như chỉ có thể di chuyển một cách rất miễn cưỡng. Khi dương vật được rút đến phần đầu thì Nagil lại lần nữa đâm mạnh vào chỗ sâu nhất của nàng.

“A!!!”

“Muội đau!”

Tiêu Mị nhướng đầu và cắn mạnh vào vai Nagil, nhưng phần hông cậu vẫn chưa hề dừng lại. Chuyển động của dương vật đang rất chậm rãi đi ra và đi vào chiếc âm đạo non nớt kia.

Anh luôn rút ra đến gần hết và ngay sau đó là đâm toàn bộ dương vật vào bên trong nàng, cơ thể Tiêu Mị run lên và nước nhờn được chảy ra liên tục.

Âm thanh lẹp xẹp của dâm thuỷ phát ra khi dương vật ra vào âm đạo khiến không gian nơi đây trở nên thật ồn ào.

Tiêu Mị nhả miệng mình ra và phần giữa háng nàng cảm nhận rất rõ ràng sự ma sát tại đó, một cỗ năng lượng nóng như lửa đang không ngừng khiến toàn bộ các giác quan của nàng bị phong bế.

Nagil tăng tốc độ một cách nhịp nhàng, hông cậu di chuyển đều đặn và phần mu nơi tiếp xúc của âm đạo Tiêu Mị cùng dương vật Nagil đã bị sưng đỏ lên rất nhiều.

Tốc độ tăng cao khiến rất nhiều âm thanh kỳ lạ được tạo ra.

Bạch! Bạch! Bạch!

“A... a... a...”

Tiêu Mị rên rỉ, nàng dùng hai tay che lấy mặt mình và bộ phận quan trọng nhất của người con gái đang không ngừng bị Nagil càn quét.

Nagil nhấp hông và dương vật mạnh mẽ dập vào âm đạo đang thít chặt lại của Tiêu Mị, anh hít nhẹ một hơi và bàn tay rất nhẹ nhàng đặt vào vùng dưới rốn nàng sau đó ấn mạnh một nhịp.

“A!”

Tiêu Mị rên lớn, nàng cảm nhận được một sự khoái lạc kỳ lạ và dường như có thứ gì đó đang mãnh liệt tiến đến.

“Muội! Ra!”

Nagil cũng rất nhanh nhịp dương vật nhanh hơn nữa, anh cảm giác thằng nhỏ mình đã chạm đến đỉnh cao sung sướng và một cỗ sức mạnh đàn ông tuôn trào mạnh mẽ.

Đẩy mạnh dương vật vào nơi sâu nhất của Tiêu Mị, Nagil nghiến chặt răng và thằng nhỏ của anh co giật mạnh rồi bắn nhanh một loạt tinh dịch thẳng đến tử cung nàng.

Tiêu Mị ôm chặt lấy Nagil, phần dưới của nàng bắn thẳng từng đợt dâm thuỷ và tại nơi sâu nhất bên trong cơ thể xuất hiện một dòng sữa nóng. Nàng thở một cách khó nhằn và cảm giác phần bụng đã dường như bị lấp đầy.

“Ha... Ha...”

Dùng tay vuốt ve nhẹ bụng dưới của mình, Tiêu Mị dường như cảm giác được bản thân đã xảy ra một sự thay đổi kỳ lạ. Nhưng nàng vẫn chưa thể hình dung được cảm giác đó là gì.

“Tiếp nào!”

Nagil cười lớn và dương vật đã mềm đi chút ít của anh bỗng chốc căng cứng lên trở lại, sự ma sát lại tiếp tục và âm thanh dâm đãng lại tiếp tục được tạo ra từ cả Tiêu Mị và Nagil.

Bạn đang đọc Đấu Phá Sắc (Đồng nhân) sáng tác bởi AlfinioFlores
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AlfinioFlores
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 1135

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.