Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bắt đầu lại nhé.

Tiểu thuyết gốc · 904 chữ

Hai tháng sau

Công ty Nhân Ý

" Sao em lại đến đây, có mệt không?"

"Em không sao, chỉ là đi một chút thôi mà, vả lại đoạn đường từ phòng vẽ tới công ty đâu có xa, chị ăn cơm tối chưa, em tính rủ chị đi ăn."

" Em đợi chị chút nhé" - " Vâng"

"Em thấy nhà hàng này thế nào, đẹp chứ"

"Vâng, rất đẹp, sao trước đây em không biết là có một nhà hàng đẹp thế này nhỉ?"

" Vậy sau này chúng ta cứ thường xuyên đến đây ăn là được, uống chút rượu vang nhé?" - " Được ạ"

"Mình đi xem phim nhé, nhóc." - "Được, để em đi lấy xe."

Rạp chiếu phim hôm nay là cuối tuần nên khá đông, Từ Phong xếp hàng đi mua vé và bỏng ngô, còn Vô Ưu đi mua nước ngọt cho cả hai người Trong rạp chiếu phim, nhạc phim vang lên đầy du dương, đây là bộ phim nhạc kịch khá hot trong tháng này. Hai người ngồi cạnh nhau vừa xem phim vừa ăn bỏng ngô, nhìn họ chẳng khác nào một cặp đôi đã yêu lâu năm, không cần nói nhưng đã có sự ăn ý mà chính họ cũng không phát hiện ra.

"Bộ phim hay chứ?" Cậu nghiêng đầu hỏi cô.

" Rất hay, lâu rồi chị chưa đi xem phim rạp chiếu phim giờ trông khác quá. Mà em về trước nhé, chị có chút việc phải về sau."

"Để em lai chị về, dù gì bây giờ cũng không còn sớm nữa."

"Được, vậy chị quá giang chút nhé" Cô nháy mắt cười nói.

Cậu mở cửa xe rồi đưa tay ra tạo tư thế mời lịch thiệp, cười : " Vô cùng vinh dự "

Gió ngoài cửa thổi vào mát rượi, chợt có một chiếc ô tô tải phóng về phía họ. Đùng , hai chiếc xe kịch liệt va vào nhau, chiếc ô tô của hai người văng ra ngoài đâm vào khu lan can đường.

Trong bệnh viện, đèn cấp cứu vẫn sáng xuốt từ đêm hôm qua tới giờ, bác sĩ chủ trị đi ra, cô Như vội vàng chạy lại hỏi tình hình hai người

" Hai đứa nó sao rồi bác sĩ, có nguy hiểm gì không?"

" Không sao, cuộc phẫu thuật rất thành công, chỉ là bệnh nhân nam bị thương khá nặng vẫn phải ở trong phòng đặc biệt, còn bệnh nhân nữ có thể xuống phòng hồi sức được rồi."

"Cảm ơn bác sĩ"

" Không có gì, đó là trách nhiệm của chúng tôi."

Hai ngày sau, cô nhẹ nhàng tiến vào phong bệnh nơi Từ Phong nằm, kéo chiếc màn gió ra cho ánh sáng chiếu vào phòng, rồi bước lại gần chiếc giường, cầm khăn đã chuẩn bị từ trước lau mặt cho anh, cầm bàn tay anh đặt lên môi và hôn rồi nói:

"Sao nhóc còn chưa tỉnh dậy vậy, nhóc nhìn xem bên ngoài nắng đẹp chưa kìa, nhóc lại định ngủ lướng nữa đấy à? Hay nhóc sợ bị đau nên không muốn tỉnh dậy à? Vẫn cứ bướng bỉnh như trước nhỉ, nhóc à ta lo quá, bác sĩ bảo nếu hôm nay nhóc còn không tỉnh lại là sẽ không còn cơ hội đâu. Sao nhóc ngốc thế, sao lúc ấy lại phải che trở cho ta chứ, ta đâu cần đâu, nếu nhóc có mệnh hệ gì thì ta phải làm sao đây? Đã bảo đi là không cần trở lại nhóc còn quay về làm gì, nhóc có biết lúc gặp lại nhóc ta vui thế nào không,nhóc có biết ta thích nhóc không, chắc là không đâu nhỉ? Ngày gặp nhóc ta đã muốn nói ta yêu nhóc, đừng đi nữa, nhưng ta không giám thử, ta sợ sẽ làm nhóc sợ rồi chạy đi, bỏ lại ta một mình một lần nữa, ta không muốn vậy. Nhưng bây giờ chỉ cần nhóc tỉnh lại ta sẽ nói với nhóc: Ta yêu nhóc Từ Phong à."Giọt nước mát lăn dài trên má rồi rơi xuống mi mắt của anh.

"Chị nói thật chứ, không được nuốt lời đâu."

"Từ Phong em tỉnh rồi, để chị đi gọi bác sĩ"

Nói rồi cô vội chạy đi kiếm bác sĩ, bác sĩ làm thủ tục kiểm tra cho cậu rồi quay ra nói:

" Không sao nữa rồi, chỉ cần tỉnh lại là được, có thể chuyển cậu ấy xuống phòng hồi sức được rồi."

" Cảm ơn bác sĩ."

"Không có gì, khoẻ lại nhanh nhé chàng trai, bạn gái của cậu lo lắm đấy."

Anh mỉm cười: "Vâng ".

"Phong, thật ra chuyện vừa nãy chị chỉ là..."

" Chị chỉ là đùa giỡn em đúng không" Mặt cậu trầm xuống, vẻ không vui hiện rõ trên mặt, nhưng nhìn kĩ sẽ thấy có cái gì đó vui vẻ, giống như một con hồ ly đang tính kế con mồi nhỏ của mình.

"Không, ý chị không phải vậy." Cô vội vàng đáp lại, cái vẻ luống cuống khác hẳn với sự trấn tĩnh thường khi.

"Ừ, em biết, mình bắt đầu lại từ đầu nhé Ưu."

" Được" Cô gật đầu, sau đó lại mở lớn mắt kinh ngạc: " Em nói gì?" - " Em nói chúng ta bắt đầu lại từ đầu nhé, ngốc à."

Bạn đang đọc Đoá hoa hồng đen ở nhà tù Bạch Lãng sáng tác bởi LáBòngKhô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LáBòngKhô
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.