Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế đánh Chiêm.

Tiểu thuyết gốc · 2121 chữ

Phải nói là giữa quân chính quy và quân không chính quy có khoảng cách rất lớn, nhất là ở thời đại này. Ở thời hiện đại, một người cầm súng một thời gian thì có thể thành lính chiến nhưng ở thời này thì không như vậy. Việc dùng kiếm chém chết một người cần dũng khí khá lớn. Thêm vào đó, không chỉ một hai nhát là có thể kết thúc. Tóm lại, nếu đánh với đám quân lính quân giết người ở chiến trường quy ước bằng một đám thanh niên chỉ giết thú thì đúng là tự sát.

- Nếu như không phải đánh nhau với quân Chiêm Thành mà vào rừng săn bắn thì toàn tộc có thể động viên được bao nhiêu người ?

An Phong hỏi.

Mọi người không hiểu ý Giang Phong, ngơ ngác nhìn nhau. Nhiều người tự hỏi “thần tiên” này có phải do từ trên trời rơi xuống nên không hiểu tình hình hay không.

Trong khi đó, lão Điền bình tĩnh đáp:

- Nếu chỉ là săn bắn, phần lớn người già và phụ nữ đều có thể tham gia, tính ra cũng khoảng ba ngàn người.

Nói về tình hình ở đây thì khu vực này vốn còn chịu sự xâm phạm của quân Ai Lai. Tuy quân Trần tạm thời đánh đuổi được giặc, nhưng cũng chỉ có thể giữ không cho quân giặc vào trong cõi cướp phá, chứ không diệt được hẳn, do đó mới phái tướng quân họ Phạm dẫn bản bộ trấn giữ. Họ Phạm người Mường, nên dân Mường ở mạn Thanh Hóa theo về rất đông, hình thành nên Giang Đông tộc hiện giờ, đời đời trấn giữ đất này. Trong những lần đánh Chiêm Thành gần đây, quân triều đình thường xuyên đại bại, các hào trưởng trong vùng cùng nhiều tôn thất nhà Trần đều theo hàng Chiêm, chỉ có Phạm Thế Căng và Phan Mãnh một lòng một dạ theo triều đình, nên sau khi dẹp giặc xong đều được trọng thưởng. Phạm Thế Căng chính là con của Trưởng lão Phạm Thế Hưng, hiện đang làm thiêm phán đất Kiềm Châu.

Trong những người dự hội cũng có cả Phạm Thế Căng. Y là người từng dẫn quân chinh chiến, hiện lại đang là quan quân triều đình, nên nói thêm :

- Phía Kiềm Châu cũng có thể điều động 500 quân, nhưng chỉ là dân binh, không phải tinh nhuệ. E rằng không giúp được nhiều. Cha ta tuổi cao sức yếu nên có lẽ ta phải đưa ta tới nơi an toàn trước.

Thông điệp rất rõ ràng. Hắn sẽ không điều quân đến giúp. Nói rõ hơn là không muốn chết chung cùng đám người trước mặt. Thân là tướng lĩnh, gã này hiểu rõ dùng ba ngàn người chưa qua chiến đấu để đánh với mấy ngàn quân tinh nhuệ là tự sát tập thể. Hắn chưa bỏ đi là vì không muốn làm cho cha hắn là tộc trưởng mất mặt.

Phong không ngạc nhiên vì thái độ của tên này. Trong lịch sử, khi Hồ Quý Ly cướp ngôi nhà Trần thì Phạm Thế Căng theo nhà Hồ. Khi nhà Minh bên Tàu sang đánh nhà Hồ, họ Phạm lại theo nhà Minh. Khi quân Hậu Trần nổi lên, họ Phạm chống lại, sau bị tướng nhà Hậu Trần là Đặng Tất bắt được giết đi, chết năm 1408. Đây là loại người gió chiều nào theo chiều đó. Để hắn lại không biết chừng gây ra hậu quả.

Dĩ nhiên, hiện tại thì không ai biết tên họ Phạm này là đồ phản quốc. Thân phận của hắn là quan lại triều đình, lại còn là của tộc trưởng nên người người kính nể. Do đó, việc giết chết hắn là chuyện không nên.

- Xem ra chúng ta có 2.000 dân binh chống nhau với 2.000 quân tinh nhuệ của Chiêm Thành. Số còn lại đành hộ tống Phạm trưởng lão và phạm đại nhân tới nơi an toàn.

- Xin huynh đệ nhận một lạy của tại hạ

Sau đó, tên họ Phạm lời khỏi. Hắn định đưa cha hắn đi cùng nhưng ông gạt phắc đi. Trước sự kiên quyết của cha mình, tên này đành đi trước.

- Các vị. Họ Phạm ta có lỗi với các vị. – Lão tộc trưởng cuối đầu.

- Ông à, đừng quá đau lòng. – Một gã thiếu niên lên tiếng. Hắn là Phạm Đống Cao, cháu của Phạm Thế Căng.

“Nếu lão biết con mình trong lịch sử sẽ phản quốc thì không biết còn đau lòng tới mức nào”

Phong nghĩ thầm.

Trong khi đó, Phan Mãnh vẫn ở lại. Hắn không muốn bỏ chạy lại người dân nơi đây dù bản thân tự hỏi mình sẽ chống lại quân Chiêm kiểu gì.

- Đại nhân. Chúng ta nên làm thế nào?

Nên nhớ cho rõ kẻ có chức quan hiện tại là Phan Mãnh. Vậy mà hắn lại gọi một kẻ không biết ở đâu ra như An Phong là đại nhân chứng tỏ tình hình đã tới mức nguy cấp.

Giang Phong mỉm cười nói :

- Dùng 4 chữ : nhiễu, dụ, phục, sát.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, rồi phân phân bàn tán.

Thực ra, bản thân An Phong có trang bị một khẩu AK47, súng M1911 và cả súng bắn tỉa. Tuy nhiên, hắn không thể lãng phí tài nguyên được. Cái hắn đang làm là vạch ra một kế hoạch phục kích để tiêu diệt toàn bộ quân giặc. Đó cũng là chiến lược của Trần Hưng Đạo nhưng được áp dụng ở hình thức cao hơn. Nếu tình hình quá khẩn cấp, hắn sẽ dùng vũ khí hiện đại để giết chết tướng địch rồi làm chúng bỏ chạy.

Sau đó, kế hoạch được định ra, và mọi người phân đầu hành sự.

…………………………….

Vài ngày sau.

Quân Chiêm Thành từ phía nam kéo sang, lần theo bờ sông Tiết La kéo về đất Kiềm Châu. Mục tiêu của bọn họ rõ ràng là Giang Đông tộc. Lần này tuy quân Chiêm chỉ có 2.000, nhưng toàn là tinh nhuệ, phần lớn đã từng theo Chiêm vương Chế Bồng Nga bốn lần tiến vào cướp phá Thăng Long. Những người này đối lãnh thổ Đại Việt cũng khá quen thuộc, là chủ lực của những đạo quân quấy nhiễu Đại Việt bấy lâu nay.

Thế nhưng, khác với những lần trước, lần này quân Chiêm không thể nào yên ổn tiến quân.

- Các ngươi tìm hiểu xem coi có kẻ nào phục kích không? – Một tên bách phu trưởng của Chiêm Thành hét lớn.

Mấy ngày qua, liên tục có những toán dân binh Giang Đông tộc từ trong rừng dùng cung tên bắn lén, dùng đá ném, thậm chí chỉ hò hét thị uy giả vờ như phục binh. Tuy quân Chiêm không thiệt hại bao nhiêu, mấy ngày qua chỉ tổn thất gần trăm người, nhưng không thể nào yên tĩnh nghỉ ngơi được, cả đoàn quân mệt mỏi vô cùng. Chiêm tướng không phải không muốn đuổi theo tiêu diệt những kẻ địch đáng hận kia, nhưng bọn họ không sao thông thuộc địa hình bằng người của Giang Đông tộc, mỗi khi truy đuổi không những tốn công vô ích, mà đôi khi còn tổn thất không ít người. Cuối cùng, Chiêm tướng chỉ còn cách mắt nhắm mắt mở, không cho truy đuổi nữa mà truyền lệnh quân Chiêm tăng cường đề phòng bị tập kích.

- Xem ra mọi thứ cũng tạm ổn rồi.

Một tên chỉ huy Chiêm Thành thở dài.

Bắt đầu từ hôm qua, sử dụng cách ứng phó trên, quân Chiêm đã không còn tổn thất nhân mạng nữa. Dù vẫn còn chịu sự quấy nhiễu không ngừng, mệt mỏi vô cùng, nhưng đó cũng là một thành tích đáng mừng. Chiêm tướng thở phào nhẹ nhõm, định tăng gia tốc độ hành quân, khi nào đến gần lãnh địa của Giang Đông tộc sẽ cho quân nghỉ ngơi dưỡng sức trước khi chiến đấu.

- Ong! Cứu mạng!

Đột nhiên, giữa đoàn quân có nhiều tiếng quát tháo xen lẫn với những tiếng rên rỉ kêu la.

- Chỉ là mấy con ong mà hò hét cái gì!?

Chiêm tướng hét lên. Sau đó, khi quay lại nhìn hắn bất giác thất sắc.

- Thần Shiva ơi! Các quái quỷ gì thế này?

Hàng đàn ong độc bay đầy trời, xông vào châm chích quân Chiêm, khiến cả bọn trúng độc, kêu la rên rỉ inh ỏi. Ong không như người, thân hình quá nhỏ, lại bay khá nhanh, nên không sao tiêu diệt hết được. “Làm thế nào mà xuất hiện vô số ong độc như thế này. Phải rồi ! Giang Đông tộc ! Chắc chắn là bọn người Giang Đông tộc đã làm.”

Tên Chiêm thành nghĩ. Hắn tuy tức giận vô cùng, nhưng cũng đành phải lo đối phó với sự tình trước mắt.

- Truyền lệnh toàn quân nổi lửa đuổi ong!

Dù sao thì cũng là tướng lĩnh của đạo quân tinh nhuệ. Hắn tuyệt đối sẽ không vì một chút trò vặt mà để toàn quân đại loạn.

Trong khi đó, ở phía xa, trong cánh rừng, mọi người đang hả hê nhìn quân giặc. Tất cả đều được Phong cho nguy tan kín đáo để tránh quân địch phát hiện.

- Không ngờ bọn chúng còn biết dùng lửa. – Tên Phong nhíu mày.

- Huynh chưa từng nấu cơm phải không? – Thanh Vân hỏi. – Đừng nhìn ta. Nếu từng nhóm lửa thì huynh cũng nên biết là rất tốn thời gian. Đến lúc nhóm xong thì bọn chúng cũng bị đốt đến phân nửa rồi.

- Ta quên mất là thời này chưa có bật lửa. – Hắn nói.

- Bật lửa là gì? – Cô bé mười bốn tuổi ánh mắt tròn xoe nhìn An Phong. Không chỉ nàng mà ai cũng ai nhìn hắn với ánh mắt của trẻ hiếu học.

- Khi nào có thời gian thì ta sẽ giải thích cho mọi người.

Trong khi đó, quân Chiêm đang chịu tổn thất thảm trọng. Tiếng la hét vô cùng khủng khiếp làm nhiều người nhớ tới năm đó bị quân Trần phục kích.

- Chết bao nhiêu người. – Tên tướng Chiêm quát.

- Khởi tấu tướng quân. Tuy không có người chết nhưng thọ thương cũng gần 500, không đi lại được.

- Khốn nạn!

Chiêm tướng tức đến trào máu miệng. Chưa tiến đến chỗ địch nhân mà đã thiệt hại gần một phần ba quân số rồi. Tình thế có vẻ không may a.

Kế sách dùng ong đuổi giặc này, Giang Phong đã học theo cách làm của quân dân miền Tây sử dụng thời chống Mỹ, tuy không giết chết quân giặc, nhưng khiến số quân giặc không thể chiến đấu tăng gấp ba lần, bởi thương binh không thể bỏ mặc, mỗi thương binh cần phải có hai người khiêng. Cứ có một thương binh thì sẽ có ba người bị loại khỏi vòng chiến. Quân Chiêm thì không đến nỗi như vậy, nhưng ít ra cũng mỗi người cõng một người. Kết quả là có gần nghìn quân Chiêm bị loại khỏi vòng chiến. Bản thân quân Mỹ với kỹ thuật hiện đại mà còn bó tay thì đạo quân thời trung đại hoàn toàn không có khả năng chống trả.

- Nhìn trời chắc cũng sắp chiều rồi. Đêm tới cứ làm như cũ làm được.

- Tiểu nhân đã rõ. – Phan Mãnh lên tiếng.

Bầu trời dần chuyển sang màu cam. Mặt trời to như quả trứng gà khuất sau núi. Bóng tối bao trùm tất cả mọi thứ.

Đêm đến, khi quân Chiêm cắm trại nghỉ ngơi thì đến nửa đêm, từ bên ngoài có những tiếng hò reo vang dội như muốn tập kích doanh trại.

- Quân địch tập kích! – Một tên lính Chiêm hét lớn.

- Kệ mẹ nó đi. Bọn chúng chỉ hù dọa mà thôi. – Một tên lính khác nói.

Mấy ngày qua, quân Chiêm đã quá quen với cảnh này rồi, nên ai canh gác tiếp tục canh gác, ai ngủ cứ tiếp tục ngủ. Đặc biệt là số thương binh và những người phải cõng thương binh, do cả ngày hành quân mệt nhọc nên đều kiệt sức, ngủ say như chết.

- Tướng quân. Để như vậy liệu có ổn không? – Một tên phó tướng quân Chiêm nói.

- Không sao. Làm gì có đạo quân nào tập kích mà reo hò như thế. Chủ tướng bọn chúng cảm thấy bản thân sống quá lâu hay sao?

Bạn đang đọc Đại Việt Thần Thánh Đế Quốc sáng tác bởi dangtuanviet2018
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dangtuanviet2018
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 123

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.