Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp Gỡ (3)

Tiểu thuyết gốc · 1018 chữ

Tối nay chính là hội hoa đăng, trên đường chỗ nào cũng thấy nhộn nhịp, đèn đuốc sáng trưng, người qua lại như nước. Trừ Tết ra, đây có lẽ là ngày lễ mà người dân Bắc Biến thành mong chờ nhất. Ngày này không chỉ là ngày cho mọi người vui đùa, mà còn là ngaỳ cho trai tài gái sắc kết đôi. Bắc Biến thành tương truyền rằng, cặp đôi nào mà nên duyên trong đêm hội sẽ sống với nhau hạnh phúc cả đời.

Hai tỷ muội Tranh Bạch Liên và Bạch Sơn Sơn cũng ùa nhau đi chơi hội. Tranh Bạch Liên mặc bộ y phục trắng nhẹ nhàng, tóc búi nửa đầu,số tóc còn lại là để thả xuống dài thướt tha, đầu cài trâm ngọc bích, có mấy sợi đính đá hoa nhỏ li ti buông thõng, đung đưa theo từng bước chân nàng, khuôn mặt rạng rỡ, tươi cười. Nàng thường ngaỳ đã đẹp nay còn đẹp hơn khiến cho chàng trai naò cũng phaỉ ngẩn ngơ. Nhưng trái lại với vẻ trang nhã đó, Bạch Sơn Sơn đi bên cạnh lại hết sức giản dị. Mái tóc dài được tết buộc qua loa, trên đầu còn không thèm cài thêm bất cứ trang sức nào, mặt hoa da phấn thì càng không, chỉ là vào tối nay, nàng trông ''gọn gàng'' hơn thường ngày thôi. Tuy ăn mặc đơn giản nhưng gương mặt khả ái của nàng vẫn khiến cho người khác phải ngắm nghía.

Hai cô nương cùng nhau đi hội, đi đến đâu cũng tấp vào một ít rồi mới đi tiếp. Tranh Bạch Liên bị Bạch Sơn Sơn kéo qua kéo lại đến chóng hết cả mặt, cũng bởi cái tính ham vui của nàng mà khiến Tranh Bạch Liên phải vất vả như vậy. Dù bị lôi lôi kéo kéo liên tục nhưng mỗi lần đến gần nơi nào có người tài đối chữ, thi văn, ngâm thơ... là Tranh Bạch Liên cũng vẫn đứng lại, lắng nghe, tham gia cùng. Nàng rất thích những nơi như vậy.

Hai người đi qua một sạp đối, Tranh Bạch Liên bỗng kéo Bạch Sơn Sơn nán lại. Nàng nhìn thấy trên một chiếc đèn lồng trắng có một vế ra rất thú vị: ''Tế vũ tà phong khê thiển thủy

              Hoành vân đoạn nhạn hướng ly hương''

                                     (trích Thu nhật sơn hành)

Nàng kéo Bạch Sơn Sơn tiếp lại gần, đưa tay sờ chiếc đèn có câu đối hay kia. Người này ra câu này rất khéo, ở câu đầu: chữ vũ nhỏ là tế vũ, chữ phong xiên là tà phong, chữ khê có bộ thủy thấp xuống là khê thiển thủy, Câu 2 chữ vân nằm ngang là hoành vân, chữ nhạn bị đứt là đoạn nhạn, chữ hướng có chữ hương viết rời ra là hướng ly hương. Vế ra như vậy cũng thật tài tình, kể cả những người có học tài cũng khó mà đối lại được ( tác giả chém tí).

Chiếc đèn lồng này như có gì thu hút, nó khiến nàng đứng trước quầy một hồi lâu, đăm chiêu suy nghĩ ra vế đối, trong lòng nàng nhắc: '' Ta nhất định phải lấy được chiếc đèn kia''. Cuối cùng, sự kiên trì cũng đã cho nàng một kết quả thỏa đáng. nàng từ trong túi lấy ra một ít tiền đưa cho chủ sạp, nàng cũng mua một chiếc đèn lồng trắng như chiếc đèn kia, hướng trên mặt đèn viết" Cúc tàn trúc chiết sầu thu đoản

Thạch khuyết sơn khuynh lượng lý trường'' ( trích Thu nhật sơn hành)

-Chữ cúc thiếu nét là cúc tàn, chữ trúc bị sứt là trúc chiết, chữ sầu có chữ thu viết ngắn là sầu thu đoản, chữ thạch hở phía dưới là thạch khuyết, chữ sơn chúc về phía trước là sơn khuynh, chữ lượng có chữ lý viết dài là lượng lý trường - Hay ! Rất hay! Lão không ngờ một tiểu cô nương như cô lại có thể đưa ra vế đối hay như vậy, kể cả mấy kẻ tài ban nãy đi qua kia cũng chưa chắc đã có vế đối hay như vậy. Ta xin bái phục!

-Chủ quán ông nói quá rồi! Ta cũng không giỏi như ông nói vậy đâu, lần này chắc chỉ là may mắn thôi. Ấy! Vậy ông có còn nhớ ai là người đưa ra câu đối này không, ta muốn hỏi danh tính người đó để sau này còn học hỏi nhiều!

- Cậu ta? Nhớ chứ, nhớ chứ. Gương mặt khôi ngôi tuấn tú đó chắc cả đời ta không thể quên được!( chủ quán cười) - Cậu ta.... kia! chính là cậu ấy!

Lão chủ quán chỉ tay về phía đối diện quầy. Tranh Bạch Liên bất giác quay lại, nàng có cảm giác như vừa tìm được điều gì rất quan trọng của mình.

- Là chàng ấy!.... Dương Tần!

Dương Tần từ phía kia bỗng quay lại như bị cái gì đó thu hút. Trước mắt chàng là một hình bóng quen thuộc, một hình bóng mới gặp qua mấy lần mà sao lại nhớ đến như vậy, ''là nàng ấy!''. Chàng hướng phía Tranh Bạch Liên bước tới:

-Cô nương, chúng ta lại gặp nhau rồi! Thật có duyên quá!

-Đúng! Chúng ta thật có duyên!

Tất cả náo nhiệt xung quanh như dừng lại, hiện tại chỉ còn có thế giới của hai người, trái tim họ bỗng chậm một nhịp rồi đập nhanh hơn. Có vẻ họ giống như vừa tìm được duyên phận của mình?

Thế nhưng phía xa kia, có ai để ý đến một người đang mải mê ngắm nhìn duyên phận bất ngờ ấy. Bạch Sơn Sơn lại lần nữa nhói lên trong tim, chính nàng cũng không biết tại sao bản thân lại như vậy. Nàng vừa đi một vòng hội, gặp được người muốn gặp, đi theo người đó, dõi theo từng bước chân mà sao đến đây rồi lại không giám bước tiếp nữa, chỉ có thể quay về.

Bạn đang đọc DẠ sáng tác bởi MạcSơnSơn001
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MạcSơnSơn001
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.