Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thống nhất Văn Lang (1)

Tiểu thuyết gốc · 1534 chữ

Từ thuở hồng hoang, Linh giới xuất hiện rất nhiều gia tộc thượng cổ tu tiên.

Nổi bật nhất trong số ấy là ngũ đại gia tộc, bao gồm các họ Lạc, Lê, Đỗ, Lý, Đinh.

Năm gia tộc này được Thiên Đạo ưu ái ban cho khả năng nắm giữ sức mạnh phi thường của ngũ hành thuộc tính.

Họ Lạc nắm giữ sức mạnh của Kim thuộc tính.

Họ Lê nắm giữ sức mạnh của Mộc thuộc tính.

Họ Đỗ nắm giữ sức mạnh của Thổ thuộc tính.

Họ Lý nắm giữ sức mạnh của Thuỷ thuộc tính.

Họ Đinh nắm giữ sức mạnh của Hoả thuộc tính.

Nếu tu sĩ sở hữu linh căn thuộc tính tương ứng đối mặt với người của ngũ đại gia tộc thì sẽ bị áp chế đến năm thành thực lực, thua thiệt là rất lớn.

Có điều, tung tích của ngũ đại gia tộc cực kỳ thần bí, rất hiếm khi xuất đầu lộ diện.

Lý Lan Ngọc là người của Lý gia, thuộc một trong ngũ đại gia tộc ấy, chưởng khống Thủy thuộc tính.

Nguyên nhân vì sao nàng lại xuất hiện ở Văn Lang chưa rõ, nhưng chiếu theo suy đoán của Trần Phong thì nhiều khả năng liên quan đến kiện chí bảo Linh Quang Kim Trảo Thần Nỏ.

Quay trở lại tình huống hiện tại.

Nghe lão già tu vi Hợp Thể hậu kỳ báo cáo, nhãn quang Lan Ngọc đảo qua rồi hỏi:

“Phụ thân ta còn dặn dò gì thêm nữa không?”

Lão già kia lập tức lấy ra một khối ngọc giản dâng lên:

“Đây là ngọc giản tộc trưởng gửi riêng cho tiểu thư!”

Thần niệm Lan Ngọc quét tới, xem xét hồi lâu bỗng sắc mặt khẽ biến.

Nội dung trong ngọc giản thông báo một tháng sau Đằng Ngà sẽ kết trái, phụ thân yêu cầu nàng cấp tốc trở về.

Đám lão quái vật của tứ đại gia tộc kia nhận được thiệp mời cũng đang trên đường tới Lý gia góp vui.

Đáng nói là, lần này bọn họ còn dẫn theo thiên kiêu nam tử của gia tộc mình đến, mục đích muốn nhân cơ hội để cầu thân, kết tình thông gia với Lý gia.

Phụ thân Lan Ngọc chấp chưởng vị trí tộc trưởng Lý gia, cho nên đối tượng bọn họ nhắm tới đương nhiên chính là nàng rồi.

Xem ý tứ của cha dường như cũng muốn từ trong đám thiên kiêu ấy tuyển chọn ra một chàng rể quý.

Thảo nào mà cha lại cấp tốc triệu hồi nàng quay trở về tộc.

Nhưng đây là hôn nhân đại sự cả đời của mình, Lan Ngọc há có thể đồng ý cơ chứ?

Nhắc đến chuyện thành thân, tâm trí nàng bất chợt nhớ đến bộ dáng lưu manh hạ lưu của Trần Phong, chẳng rõ vì nguyên cớ gì lại cảm giác có chút dư vị ngọt ngào.

Trông thấy biểu hiện của nàng có điểm khác thường, lão già áo trắng khẽ gọi:

“Tiểu thư… Tiểu thư…”

Lan Ngọc sực tỉnh, đôi gò má nhuộm một màu hồng rực rỡ, dậm chân sẵng giọng nói:

“Lũ người tứ đại gia tộc thực là quá quắt! Các ngươi mau theo ta trở về!”

. . .

Sau khi Lan Ngọc rời đi, Trần Phong thẩn thơ mất cả buổi mới bình ổn được tâm trạng.

Nhớ đến An Vy, hắn bèn mở bảng quan hệ nhân sinh ra kiểm tra thấy hai huynh muội vẫn bình yên vô sự mới bớt lo lắng.

Rạng sáng ngày thứ hai, lão già Tôn La bất ngờ xuất hiện trước động phủ.

Cánh cửa đá bật mở, thân hình Trần Phong chậm rãi bước ra.

Tôn La cung kính bái kiến, đoạn cất giọng nói:

“Bẩm báo thiếu chủ! Nhiệm vụ ngài giao cho lão phu đã hoàn thành. Huynh muội Nguyễn gia chừng non nửa canh giờ nữa sẽ về tới đây.”

Nghe vậy, Trần Phong trong lòng nhẹ nhõm, hỏi thêm:

“Trên đường không xảy ra vấn đề nghiêm trọng nào chứ?”

Tôn La biết Nguyễn Bảo Nhân thân là đệ tử ký danh, mà muội muội An Vy lại càng có mối quan hệ thân mật với Trần Phong.

Để lấy lòng Trần Phong, trong đầu lão liền điểm lại ngôn từ một lượt rồi cười nịnh nói:

“Thiếu chủ liệu sự như thần! Vũ gia quả nhiên có một tên Nguyên Anh sơ kỳ tọa trấn. Ban đầu lão phu vốn định xuất thủ nhưng thiếu chủ đã căn dặn không can thiệp vào nội tình đôi bên, cho nên lão phu đành âm thầm che giấu hành tung. Hôm ấy đúng ngày Vũ gia tổ chức tế tổ, tộc nhân cùng khách khứa kéo đến rất đông…”

Thấy lão già này tựa hồ còn muốn luyên thuyên một chặp nữa, Trần Phong tỏ vẻ mất kiên nhẫn bảo:

“Được rồi, mau nói vào chuyện chính đi!”

Tôn La giật thót mình, vâng dạ đáp lời rồi nhanh chóng thuật lại sự việc.

Ngày đó hai huynh muội Nguyễn gia thuận lợi tiến vào từ đường Vũ gia.

Nguyễn Bảo Nhân đại triển thần uy chỉ trong vài chiêu đánh bại Vũ Văn Cần, tộc trưởng đương nhiệm Vũ gia.

Có điều, vào thời khắc mấu chốt, bỗng tên khách khanh trưởng lão Nguyên Anh sơ kỳ xuất đầu lộ diện ngăn cản.

Nguyễn Bảo Nhân lấy tu vi Kết Đan Kỳ viên mãn đối chiến với đối phương không ngờ bất phân thắng bại.

Sau một hồi kịch chiến, Nguyễn Bảo Nhân đột nhiên thi triển một thần thông vô cùng lợi hại, thành công bắt sống nguyên anh đối thủ.

Vẫn chưa dừng tay, Nguyễn Bảo Nhân lâm vào trạng thái điên cuồng đồ sát.

Vũ gia toàn tộc mấy trăm nhân mạng đều bị giết sạch, chết không toàn thây. Cơ ngơi đồ sộ gây dựng trăm năm bị một mồi lửa thiêu huỷ hoàn toàn.

Kể đến đây, Tôn La vẫn còn cảm thấy kinh hãi cực độ trước chiến lực khủng khiếp của Nguyễn Bảo Nhân.

Mặc dù nói Kết Đan Kỳ viên mãn và Nguyên Anh sơ kỳ chỉ cách nhau một bước nhưng thực tế chênh lệch rất lớn.

Nhưng ngẫm lại đối phương là đệ tử ký danh của Trần Phong, trong lòng Tôn La bỗng cảm nhận điều này là lẽ đương nhiên.

Trần Phong nghịch thiên như vậy thì đệ tử do hắn dạy dỗ nào phải dạng thấp kém tầm thường?

Nếu Trần Phong đọc được suy nghĩ trong đầu lão lúc này hẳn là phải xấu hổ chết mất thôi.

Kỳ thực đối với sự trưởng thành thần tốc của Nguyễn Bảo Nhân, Trần Phong vừa bất ngờ vừa vui mừng.

Những người thân bên cạnh càng mạnh thì hắn càng yên tâm nhiều hơn.

Hỏi han thêm vài câu, Trần Phong liền phẩy tay ra hiệu cho Tôn La lui xuống.

Hắn không vội vào động phủ mà lặng lẽ đứng yên tại chỗ chờ đợi.

Quả nhiên không bao lâu sau, trên bầu trời bất chợt vẽ lên thân ảnh của huynh muội Nguyễn gia.

Hai người từ từ đáp xuống mặt đất, đồng thời hai âm thanh cùng lúc vang lên.

“Đại ca…”

“Sư phụ…”

. . .

Xuân hạ thu đông…

Một năm bốn mùa trôi qua thật nhanh.

Trong một năm này, để bù đắp cho Nguyễn Bảo Nhân, Trần Phong ngoài việc tĩnh tâm tu luyện còn dành thời gian chỉ điểm Lạc Thần Kiếm Pháp cho gã.

Không ngờ ngộ tính của Nguyễn Bảo Nhân trên phương diện kiếm đạo cực kỳ ưu tú, chỉ trong thời gian ngắn đã nắm bắt được những tinh túy cơ bản Lạc Thần Kiếm Pháp.

Nguyễn Bảo Nhân tuân theo lệnh Trần Phong cũng đã sớm chuyển động phủ vào Lạc Thần Linh Mạch.

Khúc mắc vướng bận bấy lâu được giải toả, Nguyễn Bảo Nhân liền dốc lòng quyết chí tu luyện.

Dưới sự trợ giúp của Trần Phong, tu vi của gã càng lúc càng tăng trưởng mạnh mẽ, phỏng chừng chưa đến hai mươi năm nữa liền có thể thử đột phá vào Nguyên Anh Kỳ.

Cân nhắc nhiều lần, sau cùng Trần Phong gọi ba người Hoàng Linh, An Vy và Bảo Nhân đến, quyết định truyền thụ cho bọn họ khẩu quyết ba tầng đầu của Cửu Chân Tinh Thần.

Đối với những người thân cận, Trần Phong luôn đối xử hết sức chân thành.

Tất nhiên hắn dặn dò bọn họ phải che giấu thực kỹ, không được để lộ công pháp này ra bên ngoài.

Kế đó, hắn lại cùng hai nàng An Vy và Hoàng Linh tỉ mỉ nghiên cứu Hợp Thể m Dương Công cả tháng trời mới vừa lòng mãn ý.

Mọi sự đã sắp xếp ổn thỏa, Trần Phong bắt đầu tiến vào trạng thái bế quan trường kỳ, mục tiêu chứng đạo Hóa Thần thẳng tiến.

. . .

Tác giả:

Cảm ơn bạn Quân_Jeff đã đẩy kim phiếu cho truyện (xin lỗi mình giờ mới để ý thấy, mong bạn thứ lỗi ^^)!

Bạn đang đọc Cực Phẩm Song Tu sáng tác bởi PhamHung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi PhamHung
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 10
Lượt đọc 339

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.