Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phù Đổng Thiên Vương

Tiểu thuyết gốc · 1743 chữ

Ngũ đại gia tộc?

Nam Hải Tông?

Đây chẳng phải là tông môn của lão già đầu trọc Trường Giang đó ư?

Không lẽ thân phận đối phương nàng đã biết từ sớm nên cố ý nhắc nhở ta?

Trần Phong nghi ngờ hỏi:

“Ngọc tỷ tỷ, thế nào là ngũ đại gia tộc? Lại còn cái gì mà Nam Hải Tông?”

Lan Ngọc mỉm cười thâm ý, lắc lắc đầu khe khẽ nói:

“Đừng hỏi nữa, chỉ cần nhớ kỹ lời ta là được!”

Ánh mắt nàng đắm đuối ngắm nhìn Trần Phong lần cuối, giống như muốn khắc ghi hình bóng nam nhân này vào trái tim mãi mãi.

“Tiểu đệ đệ, tạm biệt…”

Trong tích tắc, thời gian như ngưng đọng.

Thân ảnh nàng dần trở nên mơ hồ…

Trần Phong vừa muốn chạy tới níu kéo thì bóng dáng nàng đã biến mất, hai tay chụp vào khoảng không trống rỗng.

“Ngọc tỷ tỷ… Ngọc tỷ tỷ…”

Thần thức cường đại nhanh chóng triển khai nhưng thật bất ngờ lại không thể phát hiện ra tung tích của Lan Ngọc.

Trần Phong cảm giác mất mát tràn ngập cõi lòng.

. . .

Ở một vị trí hẻo lánh cách xa Lạc Thần Môn.

Đứng trước bìa rừng có ba lão già mặc áo bào màu trắng yên lặng dưỡng thần, trạng thái giống như đang chờ đợi ai đó.

Đáng sợ nhất là tu vi của bọn họ không ngờ đã vượt qua Hóa Thần bước vào Hợp Thể Kỳ.

Điều này nếu truyền bá ra ngoài nhất định sẽ gây nên một trận oanh động giới tu tiên Văn Lang.

Không bao lâu sau, thân hình xinh đẹp tuyệt trần của Lan Ngọc bất chợt hiện ra.

Ba lão già mở mắt, vội vàng chắp tay thi lễ:

“Khấu kiến tiểu thư!”

Lan Ngọc vẻ mặt có nét không hài lòng, cau mày nói:

“Ta chẳng phải đã dặn dò các ngươi ở yên Xích Quỷ quốc chờ đợi hay sao? Hà cớ gì lại tìm đến tận đây như thế?”

Lão già tu vi cao nhất là Hợp Thể hậu kỳ đứng ra giải thích:

“Xin tiểu thư thứ tội! Tre thần Đằng Ngà sắp sửa đến thời khắc kết trái. Đêm qua tộc trưởng đích thân truyền tin hối thúc chúng ta mau chóng trở về.”

Đằng Ngà là một trong những loại tre thần vô cùng hiếm có ở Linh giới.

Năm xưa Yêu giới xâm phạm Linh giới, vị tiên tổ Phù Đổng Thiên Vương từng dùng tre thần Đằng Ngà quật chết không ít yêu tu.

Lại nói, trận chiến năm ấy không phân biệt tu sĩ hay phàm nhân, tất thảy đều bị cuốn vào.

Bởi vậy không ít sự tình của tu tiên giới theo nhiều cách khác nhau mà lọt xuống thế giới phàm nhân.

Trải qua nhiều thế hệ, dân gian cứ thế thêu dệt thêm, cho đến hôm nay vẫn lưu truyền những sự tích về Phù Đổng Thiên Vương.

Đại khái truyện kể vào thời thượng cổ, trong nhân gian có một người đàn bà đã nhiều tuổi nhưng vẫn sống một thân một mình.

Một hôm sáng dậy bà đi thăm nương, bỗng nhìn thấy một vết chân giẫm nát cả mấy luống cà.

Bà đưa bàn chân ướm thử vào dấu chân lạ liền cảm thấy rùng mình.

Từ đó bà mang thai.

Đủ ngày tháng, bà sinh được một đứa con trai bụ bẫm đặt tên là Gióng.

Nhưng thằng bé lên ba tuổi rồi mà vẫn nằm ngửa đòi ăn, không biết ngồi biết lẫy, cũng không biết nói biết cười gì cả.

Ngày ấy có giặc kéo vào cướp nước. Bọn chúng rất hung hăng tàn ác, hình dạng cổ quái dữ tợn. Chúng nó đi đến đâu là đốt phá nhà cửa, giết người cướp của đến đấy.

Quân đội triều đình nhiều phen xuất trận, nhưng đánh không nổi. Nhà vua lấy làm lo lắng vội phái sứ giả đi khắp nơi trong nước tìm bậc tướng tài để giúp vua cứu nước.

Một hôm sứ giả đi đến làng chú bé Gióng.

Nghe tiếng loa rao nói đến việc nhà vua cầu người tài, không ngờ Gióng nhìn mẹ mở miệng bật lên thành tiếng:

"Mẹ cho gọi sứ giả vào đây cho con!"

Nói xong lại im bặt.

Bà mẹ vừa mừng vừa sợ, vội đi kể chuyện với xóm giềng.

Mọi người đổ tới, ai nấy cho là một sự lạ.

Sau cùng một người nói:

"Ta cứ đi mời sứ giả đến xem thử nó muốn cái gì".

Khi sứ giả của nhà vua bước vào nhà nhìn thấy chú bé Gióng liền hỏi rằng:

"Mày là đứa trẻ lên ba mới học nói, mày định mời ta đến để làm gì?"

Gióng trả lời rất chững chạc:

"Về bảo với vua rèn cho ta một con ngựa sắt, một thanh gươm sắt, một giáp sắt và một nón sắt, ta sẽ đánh đuổi giặc dữ cho!"

Ai nấy đứng nghe khôn xiết lạ lùng, cho là thần nhân xuất hiện, sứ giả lập tức phi ngựa về tâu vua.

Nghe nói, nhà vua mừng rỡ liền ra lệnh cho thợ rèn góp tất cả sắt lại rèn ngựa, gươm, áo giáp và nón như lời xin của chú bé.

Mọi thứ rèn xong nặng không thể tưởng tượng nổi, hàng chục người mó vào thanh gươm mà không nhúc nhích.

Vua phải cho hàng ngàn quân sĩ tìm mọi cách chở đến cho Gióng.

Khi được tin quân sĩ khiêng ngựa sắt sắp đến làng, mẹ Gióng sợ hãi chạy về bảo con:

"Con ơi! Việc nhà vua đâu phải là chuyện chơi. Hiện quân sĩ đang kéo đến ầm ầm ngoài bãi, biết làm thế nào bây giờ?”

Nghe nói thế, Gióng vụt ngồi dậy, nói:

"Việc đánh giặc thì mẹ đừng lo, nhưng mẹ phải cho con ăn thật nhiều mới được!"

Mẹ vội thổi cơm cho con ăn, nhưng nấu lên được nồi nào Gióng ngốn hết ngay nồi ấy.

Mỗi lần ăn một nồi cơm thì Gióng lại lớn thêm một ít và đòi ăn thêm.

Mẹ càng cho con ăn thì con lại càng lớn như thổi, bỗng chốc đã thành một chàng thanh niên khỏe mạnh.

Hết gạo, bà mẹ đi kêu gọi xóm làng.

Mọi người nô nức đem gạo khoai, trâu rượu, hoa quả, bánh trái đến đầy một sân. Nhưng đưa đến bao nhiêu, Gióng ăn hết bấy nhiêu, mà vẫn đòi ăn không nghỉ.

Sau đó, Gióng lại bảo tiếp:

"Mẹ kiếm vải cho con mặc".

Người ta lại đua nhau mang vải lụa tới may áo quần cho Gióng mặc.

Nhưng thân thể Gióng lớn vượt một cách kỳ lạ, áo quần vừa may xong đã thấy chật, thấy ngắn, lại phải mang vải lụa tới để chắp nối thêm.

Không mấy chốc đầu Gióng đã chạm nóc nhà.

Ai nấy chưa hết kinh ngạc thì vừa lúc quân sĩ đã hì hục khiêng ngựa, gươm, áo giáp và nón sắt tới.

Gióng bước ra khỏi nhà vươn vai một cái, người bỗng cao to sừng sững, chân dài hơn trượng, hét lên một tiếng như tiếng sấm:

"Ta là tướng nhà Trời!"

Thế rồi Gióng mặc giáp sắt, đội nón sắt, tay cầm gươm múa quanh mấy vòng.

Đoạn từ biệt mẹ và dân làng, nhảy lên lưng ngựa.

Ngựa sắt bỗng chồm lên, phun thẳng ra đằng trước một luồng lửa đỏ rực.

Gióng thúc chân, ngựa phi như bay, sải từng bước dài hàng chục con sào, rung chuyển cả trời đất.

Chỉ trong chớp mắt, ngựa đã xông đến đồn trại giặc.

Lưỡi gươm của Gióng vung lên loang loáng như chớp giật.

Quân giặc xông ra chừng nào chết chừng ấy.

Ngựa thét ra lửa thiêu cháy từng dãy đồn trại, lửa thiêu luôn cả mấy khu rừng.

Khói bụi mịt mù, tiếng la hét kêu khóc như ri.

Nhưng tướng giặc vẫn cố gào thét hô quân sáp tới, Gióng càng đánh càng khỏe, thây giặc nằm ngổn ngang đầy rừng.

Bỗng chốc gươm gãy.

Không bối rối, Gióng thuận tay nhổ những bụi tre hai bên đường quật tới tấp vào các toán giặc đang cố gắng trụ lại theo lệnh chủ tướng.

Chẳng mấy chốc quân giặc đã tẩu tán khắp nơi, tướng giặc bị quật chết tan xác, bọn tàn binh giặc lạy lục xin hàng.

Không đầy một buổi, Gióng đã trừ xong nạn nước.

Gióng bèn cởi giáp bỏ nón lại, rồi cả người lẫn ngựa bay thẳng lên trời.

Trên đây là một trong những dị bản được lưu truyền qua nhiều thế hệ, ăn sâu vào văn hóa và tín ngưỡng dân gian.

Nhân vật Gióng là hiện thân của vị tiên tổ Phù Đổng Thiên Vương, một trong bốn vị tứ bất tử lừng danh Linh giới.

Mà đám tre trong tay Gióng ám chỉ đến tre thần Đằng Ngà, là một loại thiên tài địa bảo cực kỳ trân quý.

Về hình dáng, Đằng Ngà thân màu vàng, chia thành từng đốt dài đều nhau. Trên thân có nhiều sọc màu xanh vàng dọc theo thân. Ruột tre đặc chứ không rỗng, mỗi đốt tre dài khoảng hai đến ba gang tay.

Lá tre vàng sọc màu xanh đậm, hình thuôn như lưỡi giáo, giữa lá có gân xanh óng ánh mê người.

Tất cả thân, lá, gốc rễ… đều là bảo bối, chế đan hay luyện bảo, gi gỉ gì gi cái gì cũng xếp vào hàng cực phẩm.

Đồn rằng nguyên liệu chế tạo kiện chí bảo Linh Quang Kim Trảo Thần Nỏ trong truyền thuyết ngoài móng vuốt của Thần Kim Quy còn dung hợp với một nhánh Đằng Ngà mà luyện thành.

Giá trị nhất là quả Đằng Ngà, nghe nói có công hiệu nghịch thiên, giúp tu sĩ gia tăng ba thành từ Độ Kiếp Kỳ đột phá Đại Thừa Kỳ.

Đằng Ngà cứ mười vạn năm sẽ đơm hoa kết trái một lần, tuy nhiên số lượng không nhiều lắm.

Năm xưa tổ tiên Lý gia có mối quan hệ khăng khít với Phù Đổng Thiên Vương, cho nên trước khi phi thăng thượng giới Phù Đổng Thiên Vương đã lưu lại một nhánh Đằng Ngà giao cho Lý gia làm bảo vật truyền thừa.

Bạn đang đọc Cực Phẩm Song Tu sáng tác bởi PhamHung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi PhamHung
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 360

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.