Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lv2

Tiểu thuyết gốc · 668 chữ

Vết thương của tóc vàng nếu chỉ nhìn thoáng qua thì cực kì ghê người.

Ừm, người bình thường mà lủng một lỗ trên bụng, lại bị bỏ mặc lâu như vậy chỉ sợ sớm đã lạnh.

Nhưng tóc vàng không phải người bình thường. Là một sản phẩm thử nghiệm của căn cứ, sức sống của cô nhóc mạnh mẽ không thua kém gì Thiên Hạ Băng Vũ.

Sau khi được sói bệnh chích cho một mũi thuốc gì đó, tóc vàng tỉnh lại.

“Thầy!”

Miệng tóc vàng há ra, qua một lúc lâu vẫn không nói thêm được lời nào.

Tay chân tóc vàng cương ở tại chỗ thì không ngừng run rẩy.

Hoàn toàn dễ hiểu.

Tóc vàng sợ hãi.

Lúc này, sói bệnh phủi mông đứng dậy, sau đó quay sang nhìn Vũ mỉm cười.

Cười với hắn làm gì!?

Thiên Hạ Băng Vũ đứng chôn chân tại chỗ. Về phần sói bệnh, gã nghiêng đầu nhìn xuống tóc vàng, đột ngột nói:

“Em đi đi, thầy không cần em nữa.”

Lời này với tóc vàng chẳng khác nào sấm đánh giữa trời quang. Cô gái nhỏ chồm dậy, muốn hướng tới gần sói bệnh nhưng bị gã giơ tay ngăn lại.

“Em… em… thầy muốn đuổi em đi thật ư?”

“Phải, thầy rất tiếc… Nhưng em phải đi. Từ nơi này đi thẳng về phía đông sẽ tiến vào sơn lĩnh. Em đến nơi đó, giữa thầy trò ta sẽ không còn vướng bận gì nữa.”

Sói bệnh nói rất chậm, cắn chặt từng chữ hòng đảm bảo tóc vàng nghe hiểu từng từ gã nói.

“EM KHÔNG ĐI!”

“Đừng buộc thầy phải ra tay với em.”

“EM KHÔNG ĐI!”

Sói bệnh thở dài, tay vung lên. Cánh tay gã trong khoảnh khắc phồng lên, đầu các ngón tay móng vuốt lóe hàn quang. Cánh tay trái của tóc vàng cứ thế rơi phịch xuống, máu tươi bắn tóe như suối.

“Em không đi, thầy sẽ giết em.”

Giọng sói bệnh lạnh băng.

Tóc vàng ôm vai khuỵu xuống, đầu cúi gầm. Qua thật lâu, thiếu nữ ngẩng đầu, ánh mắt không dừng trên người sói bệnh mà là… Thiên Hạ Băng Vũ.

“Là vì cô ta đi!”

Sói bệnh im lặng không nói.

“Thầy bỏ em là vì cô ta!”

Vẫn là im lặng.

Im lặng tức là thừa nhận.

Sói bệnh câm lặng, còn Thiên Hạ Băng Vũ há hốc mồm không thốt ra lời.

Tóc vàng lặng lẽ đứng dậy. Cô gái nhỏ nhặt lên cánh tay bị đứt, cúi chào sói bệnh một cái trước khi cô độc rời đi.

Bóng dáng bé nhỏ ấy mới thật đáng thương làm sao!

Mà, hướng đó không phải là hướng đông!

Hơn nữa, tốc độ của tóc vàng rất chậm. Nếu cứ đứng nhìn theo chỉ sợ cả tiếng sau vẫn còn thấy bóng người!

“Giờ thì không còn ai làm phiền chúng ta nữa.” Sói bệnh lớn tiếng gọi, như là cố ý. Phía xa, bóng lưng bé nhỏ của tóc vàng run rẩy.

“Cô bé có thể làm bất cứ cái gì mà em tới đây để làm! Tôi sẽ không ngăn cản đâu!”

Gã nhún vai nói thêm.

Những động tác nhỏ của Vũ đã bị gã thấy. Đến lúc này, hắn cũng bất chấp, ma kiếm trong tay giơ cao hạ xuống.

Phập!

Vũ thò tay chộp đốm sáng ma lực.

[Thiên Hạ Băng Vũ]

Lv2.

EXP: 0/1000

Kĩ năng: Cosplay (Kurome) lv2

[Cosplay (Kurome) lv2]

HP +1

Mở khóa kĩ năng Ma kiếm

Mở khóa kĩ năng Trực giác

[Trực giác]

Bị động

Tự động tránh né mọi công kích ác ý. Mỗi lần né tránh tiêu hao một đơn vị MP.

Cái này… là hàng tốt!

Trong lúc mà Thiên Hạ Băng Vũ đọc thông tin kĩ năng mới đạt được nhờ lên cấp, sói bệnh đứng không xa thì ung dung mỉm cười:

“Thế nào? Có muốn đánh thử với tôi một chút không?”

Bạn đang đọc Cosplay Giả Tung Hoành Tận Thế sáng tác bởi nanhtrang3000
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nanhtrang3000
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.