Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đột biến

Tiểu thuyết gốc · 591 chữ

Từ sau tận thế, ngoại trừ bản thân, số người được chọn mà Thiên Hạ Băng Vũ đã gặp tổng cộng có ba người.

Một đã chết dưới tay Vũ, một dẫn hắn xoay quanh, kẻ thứ ba chính là sói bệnh.

Về cái ả NDC đã chết, thực lòng mà nói Vũ cảm thấy chưa chắc vì cô ta yếu hơn hắn nên mới chết.

Nếu nghĩ kĩ thì, Vũ thậm chí hoài nghi…

Tôi chẳng làm gì cả!

Không làm gì mới là có quỷ!

Nhưng chuyện đã xảy ra chẳng những không thể thay đổi, Vũ cũng không hối hận. Kim Ngân thì lúc này chẳng biết đang ở phương trời nào, chỉ còn gã sói bệnh chắn trước mặt Vũ.

Đánh nhau tay bo mà nói, Vũ tuyệt đối đánh không lại.

Hắn thậm chí không dám trêu chọc sói bệnh.

Nếu hắn có hành động gì đột ngột, cái gã với tinh thần thanh niên nghiêm túc kia lập tức sẽ ra tay.

Nói ngắn lại, cũng chỉ vì cô quá yếu nên tôi mới khổ thế này!

Cô là kĩ năng NDC yếu nhất trong tất cả các NDC!

Nhân cơ hội đả kích người một phần cũng vì Vũ chưa nghĩ ra nên nói gì.

Hắn có thể đứng trước màn hình, mặc váy nhảy múa hay thậm chí là nhảy thoát y (vì cóc phải phụ nữ nên chẳng có gánh nặng tâm lí gì), nhưng ngay cả trước tận thế thì hắn cũng chưa từng là một kẻ khéo ăn nói.

Sau tận thế một đoạn thời gian dài càng là chỉ có một mình một người.

Vũ liếc nhìn con nhũ quái. Con mắt lớn của quái vật đảo qua đảo lại giữa hắn và hai người sói bệnh. Tiếc là, ngoại trừ giãy giụa một chút, nó đã không còn khả năng hoạt động.

Lại một con quái xấu số bị biến thành cái xúc xích.

Vũ cân nhắc khả năng trộm bổ đao. Tuy rằng tỉ lệ thành công không thấp, nhưng chẳng may xui xẻo quái vật chết xong không rơi ra ma lực thì hắn ốm đòn.

Với, cho dù là ks được mà lên cấp, khả năng vẫn là sẽ ốm đòn.

Trong lúc mà Thiên Hạ Băng Vũ cẩn thận sắp xếp lại từ ngữ, chuẩn bị thông báo lí do cho sự xuất hiện của mình thì...

Bởi vì người tới mãi không lại lên tiếng, sự khẩn trương của tóc vàng cũng dịu lại. Cô ngước mắt nhìn gương mặt của thầy.

!

Khoảnh khắc ấy, tóc vàng ngỡ mình nhìn lầm.

Trên gương mặt sói bệnh là vẻ cuồng nhiệt đến khó tin.

Nhưng vẻ mặt ấy biến mất rất nhanh.

Lại nhìn, chỉ còn lại khuôn mặt hiền từ quen thuộc.

“Thầy…”

“Đừng sợ, có thầy ở đây.”

Vẫn là câu nói mà tóc vàng đã nghe không biết bao nhiêu lần.

Câu nói mà mỗi lần đều tăng thêm can đảm cho tóc vàng, lần đầu tiên khiến cô sợ hãi!

Tóc vàng nhìn Thiên Hạ Băng Vũ, chẳng hiểu nghĩ gì mà bỗng đột ngột...

...lao về phía hắn!

“...”

Tình huống này đơn giản là hoàn toàn ngoài dự đoán của Vũ, khiến hắn không thể không trợn mắt há hốc mồm.

“Từ từ! Tôi không có ác ý!”

Kẻ mà Thiên Hạ Băng Vũ vẫn luôn cho rằng ngoan ngoãn dễ thương và nhút nhát dễ bị thương tổn lúc này lầm lì không nói một lời.

Bạn đang đọc Cosplay Giả Tung Hoành Tận Thế sáng tác bởi nanhtrang3000
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nanhtrang3000
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.