Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Truy sát

Tiểu thuyết gốc · 2701 chữ

Bách Hàn một đường sát khí ngập trời, từ trên người bộc phát tạo thành cuồng phong nổ vang bốn phía, lao thẳng tới nội môn chấp pháp đường Thiên Kiếm Tông

Chớp mắt đã tới gần đại môn...

Sắc mặt hắn lúc này đầy âm trầm, cả người như một thanh đao sắc bén rời khỏi vỏ, sát khí ngút trời

"Ai dám ở trước đại môn chấp pháp đường càn rỡ?!" Một tên đệ tử lúc này không biết sống chết mở cửa quát lớn

Bất quá nhìn qua vẻ mặt người đối diện liền đổ mồ hôi hột, chưa kịp nói gì liền bị Bách Khang một tát chụp bay ra ngoài

"Hừ! Phế vật cũng dám cản đường"

Bá Bách Khang ra tay xong, phủi phủi bờ áo, biểu tình khinh miệt, chân nguyên ngưng tụ thành khí hét lớn

"Âu Dương Kiệt! Ra đây cho ta!"

Cái này một phen động tĩnh lớn nhưng mà không một ai dám đứng ra ngăn cản, mọi người trong chấp pháp đường một mặt vẫn làm công vụ, chính là giả điếc làm ngơ, ngoảnh mặt để ngoài tai, trong lòng tràn ngập thương hại cho cho người nào đó

.

.

Sâu trong chấp pháp đường, khảo hình phòng, Âu Dương Kiệt ngồi trên bồ đoàn thở dài "Cuối cùng cũng tới, không ngờ được tên phế vật đó lại là thân đệ của hắn, thật là phiền phức"

Những năm gần đây tài nguyên tu luyện càng ngày khan hiếm vì các tông môn đồng loạt ra sức vơ vét khiến người người trong tu chân giới đồng loạt than khổ, nhất là các tán tu bên ngoài đã sức cùng lực kiệt nay càng thêm đói mệnh

Một số đệ tự trong môn phái lâu lâu lại mất tích... ban đầu còn mở lệnh điều tra, bất quá tán tu tại Thương Sơn đại lục thì đông đến dọa người, biết tìm ai mà trả thù?

Chả lẽ lại đi tìm ổ châu chấu tiêu diệt một lượt? Như vậy chính là công khai khiêu chiến toàn bộ tu chân giả ở Thương Sơn đại lục

Dần dà mọi người trong môn cho đây là chuyện bình thường, tài không bằng người thì tự ngươi gánh chịu, không thì cứ trốn trong tông môn hảo hảo tu luyện cho thần công đại thành rồi hãy ra ngoài du ngoạn

Âu Dương Kiệt cũng không phải kẻ tầm thường, hắn đường đường là chấp sự khảo hình nên mọi việc lớn nhỏ trong tông môn đều nắm rõ, ánh mắt có thể đánh giá ngang bằng một số Nguyên Anh lão quái

Nhìn lướt qua liền biết tiểu đệ Bách Hàn là Bá Khang quá mức hung hăng càn quấy, ỷ vào thân phận bào huynh mà không cân nhắc hành sự lỗ mãng, độc ác, thâm độc cùng cực

Sự việc của Bá Khang, Âu Dương Kiệt xử lý đã thấy mòn mỏi, tên này năm trước không vừa lòng một quốc gia phàm nhân liền thuận tay tiêu diệt, tháng trước dùng bảo khí càn khôn đỉnh trấn áp trước một cái hạ phẩm tông môn khiến đệ tử trên dưới người ta phải đồng loạt đi ra quỳ xuống chịu tội

Nhiều kẻ thù chung như vậy, đi ra ngoài không bị người ta ám toán mới là chuyện lạ, Bá Khang tuy dùng đan dược thành công đột phá nhưng vẫn là một Tiên Thiên cường giả hàng thật giá thật, bất quá kiến nhiều cắn chết voi, một số người có thân nhân mất đi sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào trả thù

Âu Dương Kiệt còn mong sao tên tiểu tổ tông này chết sớm..

Nhưng với sự việc bày trước mắt, trong lòng không đồng ý, mặt ngoài vẫn tỏ ra nghiêm nghị ra tiếp đón Bá Bách Hàn

...

"Hàn huynh yên tâm, sự việc Bá Khang ta đã biết, nếu huynh còn lo lắng thì theo ta một chuyến là được"

Âu Dương Kiệt đi ra phía trước, chắp tay thi lễ với Bách Hàn, lời không siểm nịnh, không tự cao nói

Tuy vậy, lòng y vẫn nổi sóng lớn "tên này không ngờ lại đột phá tới Thần Thông nhị cảnh , người đối với người đúng thật một cái yêu nghiệt"

Mấy năm trước tên này còn gọi y là sư thúc, nay y lại gọi hắn là sư huynh...

Tu chân giới lấy thực lực làm trọng nên xưng hô cũng phải có trình tự như vậy. Chỉ cần đắc đạo sớm một bước, trong mắt người ta, ngươi chỉ là con kiến!

Âu Dương Kiệt trong lòng thổn thức, không biết trải qua tư vị chua xót hay đắng chát...

"Từ đây tới chỗ tiểu đệ ta thất lạc mất bao lâu?" Bá Bách Hàn làm gì để tâm tới cảm nhận Âu Dương Kiệt, ngoài miệng như ra lệnh nói

"Nếu là dùng ngự thiên phương có thể đi nhanh hơn một chút, theo hạ lạc cuối cùng của Bá Khang sư đệ thì mất khoảng ba ngày trời, không biết sư huynh có cao kiến gì?"

Bá Bách Hàn nắm chặt song thủ, ánh mắt lấp lóe hàn mang

"Không được, quá mất thời gian, tới lúc đó kẻ ra tay đã sớm trốn thoát, tốt nhất nên dùng truyền tống trận!"

Âu Dương Kiệt liếc mắt nhìn qua Bá Bách hàn, hai mắt có chút rụt lại

Trong mấy vị đệ tử chân truyền ở Thiên Kiếm Tông, chưởng môn đặc biệt lưu tâm đến Bách Hàn, nên vậy ý nguyện của hắn chính là ý nguyện mà toàn bộ Thiên Kiếm Tông phải thực hiện

Bởi vì ngoại trừ thân phận Dược sư đỉnh đỉnh, thì riêng thiên tư của Bá Bách Hàn cũng vô cùng hiếm gặp

Mới có mười mấy năm tu đạo đã Thần Thông đệ nhị cảnh, thậm chí còn có thể vinh dự trở thành một trong nhưng người có khả năng đột phá Kim Đan sớm nhất trong tông môn

"Cẩn tuân ý chỉ của sư huynh! Mời đi theo ta" Âu Dương Kiệt thở dài, nhanh chóng đáp lại

Hai người bước lên bệ đài truyền tống, Âu Dương Kiệt khoa tay lên, lập tức hơn chục viên trung phẩm linh thạch khảm vào bệ đá tiếp nhận năng lượng

Lòng y bây giờ thật đau như cắt, nước mắt chảy ngược, hơn ba mươi viên trung phẩm linh thạch a, đổi ra phải hơn ba vạn hạ phẩm linh thạch, tài phú bậc đó chỉ để truyền tống đi một cái

Đáng lẽ trận pháp này có thể truyền tống một lần tối đa hơn hai trăm vị đệ tử mà giờ đây chỉ có hai người, cái này không biết phải gọi là khả phú địch quốc hay là siêu cấp táng gia bại sản

Trong lúc Âu Dương Kiêt còn đang miên man suy nghĩ thì trận pháp đã nổ vang, tỏa ra hào quang sáng chói.

Trong chớp mắt, một cột sáng trên thiên ngoại đánh xuống, tiếng "phách lạc" đinh tai nhức óc truyền ra khắp sân viện, thân ảnh hai ngươi bên trong theo cột sáng tiêu thất trở nên mơ hồ rồi biến mất

Đang lẽ ra dùng phi thuyền ba ngày mới tới, nhưng dưới trận pháp truyền tống của Thiên Kiếm Tông chỉ mất vài hơi thở, hai người đã tới nơi

Tiếng vang ầm ầm như sấm sét oanh kích xuống, ngay vị trí phía trên nơi gần khu vực Ninh Thái Thần giao chiến Bá Khang, toàn bộ bầu trời trở nên âm u, tầng tầng mây như bị đôi tay vô hình trực tiếp xé rách. Ngay tại thời điểm đó hình ảnh trận pháp to lớn cũng xuất hiện

Cột sáng mãnh liệt đáp xuống rồi khắc trên mặt đất, khiến cho trăm dặm xung quanh nơi này chợt run rẩy chấn động rồi bốc cháy lên từng đóa hỏa diễm, sau đó một khe nứt dài xuất hiện đan xen vào nhau như khắc thành một cái ấn ký trận pháp

Trong phạm vi trăm dặm, hết thảy cây cỏ, núi đá, thậm chí một đoạn sông ngòi trong chớp mắt này mà tan thành tro bụi, tiêu tán mất tăm tích. Lực lượng bá đạo của trận pháp khi phủ xuống đã hoàn toàn hủy diệt tất cả tồn tại nơi này

Rất nhanh, bóng hình hai người đã xuất hiện, Âu Dương Kiệt cùng Bá Bách Hàn bước nhanh ra, trực tiếp phi thân tới chỗ hạ lạc của Bá Khang trước đó

Thấy trường cảnh bày ra trước mắt, Bá Bách Hàn con ngươi thông tuệ, lập tức hiểu ra một hai, mắt hắn đỏ lại, sát khí ầm ầm, răn khẽ nghiến "Tất cả các ngươi phải trả giá..!" Hắn thề phải bắt từng người hãm hại thân đệ băm thây vạn đoạn

"Vậy việc truy tung còn lại đành phải nhờ sư đệ"

"Sư huynh yên tâm"

Âu Dương Kiệt lăng không tới trên phía nơi giao chiến, hai tay pháp quyết biến đổi liên tục

"Ba! Ba!"

Linh Khí chung quanh xoay chuyển bao vây một vùng theo hình nón, vận chuyển một cách kỳ dị chụp xuống phía dưới, đỉnh nón chính là Âu Dương Kiệt đã hoàn thành pháp quyết, y khẽ cắn xuống ngón trỏ, tiên huyết phun ra liền nhanh chóng theo đường chỉ pháp vẽ lên ấn đường một cái, miệng quát lớn

"Thiên Địa Thần Thông, Chân Thật Chi Nhãn!"

Chân thật Chi Nhãn, tên như ý nghĩa, dưới con mắt của thần, tất cả sự dối trá biến hóa của vạn giới đều phơi bày trước mắt!

Tuy thần thông của Âu Dương Kiệt chưa tới mức thần kỳ như vậy nhưng đã bước một chân vào cánh cửa này

Đại đạo ba nghìn, diễn hóa vô số, mà Chân Thật tâm thông chính là nằm trong ba nghìn đại đạo, Âu Dương Kiệt nhờ nó mà một đường thăng cấp không gặp bình cảnh, chỉ cần vào một môn thần thông này đủ để y kiêu ngạo, tương lai chính là một trong những lão tổ Nguyên Anh kỳ Thiên Kiếm Tông!

Nương theo tiếng quát của Âu Dương Kiệt, tại mi tâm hắn mở ra một con mắt màu bạc lấp lánh, tỏa ra quang mang thần thánh bao phủ cả khu vực bên dưới

Từng tinh điểm diễn hóa chung quanh lập tức tràn vào mắt thần, hình ảnh mập mờ nối tiếp nhau tiến tới đại não y sống động như một đoạn băng ghi hình tua lại khu vực này mấy ngày trước

Đây chính là một trong những năng lực làm nên tên tuổi của y tại chấp sự đường, bất cứ hành vi phạm vào quy định của tông môn đều không thể trốn thoát khỏi, nên vậy mọi người trong tông còn gọi y với biệt hiệu khảo hình pháp sứ

Âu Dương Kiệt song thủ hóa thành song chỉ đặt tại ấn đường, miệng lại cấp tốc quát lớn

"Hồi!"

Uy áp dần biến mất, linh áp xung quanh tản đi nhanh chóng, y thu tay lại khí tức theo đó dần ổn định. Trong lòng một vẻ tiếc nuối, môn thần thông này mỗi lúc mở ra lại có một cái hấp dẫn trí mạng, làm cho người ta không kìm được tiếp tục diễn hóa

Bất quá chân nguyên cũng chỉ có hạn, Âu Dương Kiệt mỗi lần sử dụng thì đan điền liền cạn kiệt, trừ phi y tu luyện tới lúc gặp bình chướng mới khai mở thần nhãn

...

"Sao rồi? Gồm những ai đã ra tay với đệ đệ của ta?" Bá Bách Hàn gằn giọng hỏi

Âu Dương Kiệt nhớ lại hình ảnh trong đầu, ánh mắt mê mang, miệng không ngừng than kỳ quái

Bách Hàn đứng một bên, nhiệt khí bốc lên, ánh mắt đầy sát khí, tay bắt lấy cổ áo Âu Dương Kiệt gào thét

"Là ai làm?!!"

Âu Dương Kiệt bị hét một tiếng chợt tỉnh, nhìn Bách Hàn nổi điên cũng không để trong bụng, gạt tay ra khỏi cổ, miệng nhàn nhạt đáp

"Ta không nhìn rõ, kể cả pháp nhãn ký ức cũng dần dần tiêu biến như chưa từng tồn tại, kẻ này có cách quấy nhiễu thiên cơ, có thể là một cường giả cảnh giới cao hơn nhiều, nếu ngươi cứ muốn tuy cũng được, nhưng thật sự sư đệ không thể tham gia được"

Âu Dương Kiệt chính là muốn cảnh tỉnh Bá Bách Hàn, thần thông Chân Thật Chi Nhãn của y không phải thần thông nhân giới, nếu xếp chuẩn lên là một trong ba nghìn thần thông đại đạo trong thiên bảng tiên giới mà tên kia có thể ẩn nấp dưới pháp nhãn thì cảnh giới phải cao hơn hai người nhiều!

Bá Bách Hàn mặt mày cau có, ánh mắt hàn quang đảo liên tục, ngực hô hấp nặng nề, cuối cùng vẫn cắn răng quả quyết "Một mình ta là đủ, Dương Kiệt sư đệ cứ làm hết trách nhiệm là được, giờ cho ta biết tên kia đang ở đâu?"

Âu Dương Kiệt thở dài, tay chỉ về phía xa "Chính là sơn mạch địa bàn hồ tộc!"

Bách Hàn nghe vậy càng khiếp sợ, tức giận tản đi không ít, bình tĩnh suy nghĩ, tiểu đệ hắn xưng vương xưng bá tại Thiên Kiếm Tông hắn biết, nếu tính cách hống hách này ra ngoài gặp người của Linh Sơn hồ tộc chính là lành ít dữ nhiều

Càng khiếp sợ hơn, hắn nghe được khoảng mấy trăm năm trước đột nhiên tổ tông Hồ Tộc trở về, người này cực kỳ bí ẩn nhưng cảnh giới đã đạt tới ngưỡng không thể với tới

Trận chiến giành linh mạch giữa hai bên cứ thế mà đơn giản mất đi hai vị lão tổ trong sáu vị khiến Thiên Kiếm Tông tổn thất nặng nề. Từ đó về sau toàn bộ xung quanh Linh Sơn trở thành cấm địa

Bá Bách Hàn còn biết lúc trước A Đắc lặc sâm lâm có ba cái linh mạch dồi dào đều bị người đó dùng thần thông cường đại cưỡng ép mang hết vào Linh Sơn Thiên Cung!

Chính là một cái linh mạch khổng lồ trải dài mấy vạn dặm đủ cho một cao cấp tông môn tu luyện mấy trăm năm a. Vậy mà bị người khác di chuyển đi một cách chóng vánh, thật không tưởng tượng được người đó thuộc cảnh giới gì, mấy lão tổ Thiên Kiếm Tông hợp sức chưa chắc đã làm được

Hắn hit một ngụm khí lạnh, bất quá đầu óc nhanh chóng có một suy đoán khó hiểu

"Nếu thật sự là có vị tiền bối Hồ tộc ra tay không thể trách được vì ân oán hai bên quá nặng, nhưng đồ vật của Khang đệ cũng bị cầm đi, không thể nói vị tiền bối kia thiếu thốn tới nỗi cái gì cũng lấy!"

Âu Dương Kiệt ngạc nhiên "Cũng đúng...Nhưng mà chỗ đó vẫn là cấm địa..."

"Ta thấy đi vào không quá sâu là được, tên kia theo như Âu Dương đệ hẳn là ở phía ngoài sơn mạch? Nếu vậy ta càng thấy tên này cũng một đường sợ Linh Sơn hồ tộc không dám bước chân vào nên né tránh ở đó thả khói mù đánh lừa chúng ta?"

Bá Bách Hàn nói tới đây, vẻ mặt lại đằng đằng sát khí

Âu Dương Kiệt giật mình nhìn lại, cười khổ trong lòng "nếu mình không có thần thông pháp nhãn thì tên này hẳn mới đúng là khảo hình đường chấp sự"

"Vậy thì đi xem một chút, cùng lắm không tiếc dùng truyền tống hộ phù đi thẳng về tông môn nếu không may đụng tình cảnh nguy cấp là được"

Hai người nhìn nhau, không hẹn cùng gật đầu, bóng hình nhanh chóng phi hành về phương hướng Ninh Thái Thần đi trước đó...

Bạn đang đọc Chu Du Dị Giới sáng tác bởi MinhKinZ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MinhKinZ
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.