Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Kiếm Tông

Tiểu thuyết gốc · 1859 chữ

Cách xa A Đắc lặc sâm lâm hơn ngàn dặm về phía Bắc...

Nơi đây núi non hùng vĩ, trùng điệp đan xen nhau thành bức tường thiên nhiên khổng lồ, khí lãng từng đợt kéo lên tia linh khí nồng đậm phảng phất khắp sơn mạch. Càng kỳ dị khi tất cả hòn núi lớn nhỏ đều phân bố một cách chặt chẽ theo bố cục pháp trận kiên cố bao phủ khắp đại địa vực

Nổi bật nhất là sáu đỉnh núi cao ngất ngưởng tựa như chọc thủng mây trời xếp thành lục giác ở chính giữa. Mỗi tòa đều mang vẻ trang nghiêm, uy liễm, khiến lòng người phải thành kính, quy phục

...

Thiên Đan Phong, một trong sáu tòa chủ phong của Thiên Kiếm Tông đang dâng lên một tràng náo nhiệt hiếm thấy

Có thể nói náo nhiệt chính là việc bất thường ở tòa chủ phong này vì ở đây bình thường cực kỳ an nhàn, bởi đại bộ phận đệ tử đan phong đều là dược đồng, linh thảo sư, cao cấp hơn chính là luyện dược sư

Một trong những chức nghiệp rất được cường giả khắp nơi coi trọng, tùy tiện một người như vậy ra ngoài sẽ được rất nhiều thế lực săn đón, chỉ cần lý do đơn giản : ngươi muốn gia tăng nhanh công lực? dễ dàng đột phá cảnh giới? Chính là phải cần đan dược!

Nhưng để sinh ra một luyện dược sư thì yêu cầu rất hà khắc. Thứ nhất, thiên sinh tư chất tinh thần lực phải vượt trội hơn nhiều lần người khác, điều này thôi đã nâng tỷ lệ chọi tới một trên hàng ngàn tu chân giả

Thứ hai là lúc thăng tới cảnh giới luyện khí phải tụ ra mạch tâm hỏa, tâm hỏa ở đây không phải là hỏa diễm do chân khí tu hành huyễn hóa mà là do tinh thần lực uẩn dưỡng mà thành. Càng là người có tư chất thượng phẩm linh căn hỏa hệ mới có tư cách này

Bất quá cũng có trường hợp ngoại lệ như có thế lực hẫu thuẫn chuẩn bị sẵn thú hỏa hoặc thiên địa linh hỏa hay là dị hỏa cao cấp thay thế

Tuy nhiên đa số đều là hỏa diễm dưới dị hỏa, vì dị hỏa đã sinh ra linh trí rất khó thu phục hoàn toàn, trừ phi nhờ người cảnh giới phi thường mạnh mẽ xóa đi ký ức của nó

...

Trên đạo đài lớn, từng nhóm đệ tử tu vi thâm hậu khoác trên người trường bào in hình hỏa đỉnh long phượng đang không ngừng chỉ trỏ bàn tán

"Sư huynh, Đệ thấy tên Bá Khang lành ít dữ nhiều rồi..." Một thiếu niên mười bốn tuổi, mặt mày tuấn tú nói

"Ta thấy không hẳn là như vậy, mất tên trên thiên kiêu bảng cũng chưa nói lên được điều gì, có thể hắn bị trục xuất khỏi tông môn, nhưng điều này khó xảy ra.."

Một lát sau, thanh niên mày kiếm lại đưa đưa tay lên cằm vân vê

"Cũng có thể hắn đi vượt ra khỏi địa phận cai quản của Thiên Kiếm Tông?"

"Đệ xem tên này tốt nhất là bị..."

Nói tới đây thiếu niên lại ngập ngừng, ánh mắt ngó nghiêng, tay khẽ đưa thủ thế ngang cổ

Thanh niên khẽ vỗ lên đầu tên tiểu tử một cái, sẵng giọng nhưng chứa vài tia mập mờ "Ai cho phép ngươi nói đồng môn như vậy, thật không biết sống chết"

Bất quá trong lòng y sẽ rất vui mừng nếu Bá Khang thật sự thân tử đạo tiêu trong lúc chấp hành nhiệm vụ bên ngoài tông môn. Không riêng gì y còn rất nhiều người đồng đạo khác cũng cùng chung ý nguyện như vậy

Bá Khang ỷ thế có bào huynh (anh ruột) làm đệ tử chân truyền trong Thiên Đan phong nên rất càn quấy, hầu như lấy danh đè đầu tất cả sư huynh đệ nội môn tại chủ phong này, bất quá cũng không ai dám ra sức ngăn cản

Bởi vì mỗi một đệ tử chân truyền đều có uy danh hiểm hách, thiên tài tuyệt thế ngàn năm có một nên rất có tiếng nói trong toàn bộ Thiên Kiếm tông

Ngoài ra điạ vị của đệ tử chân truyền chính là ngang với kim đan trưởng lão, bất cứ ai cũng không dám mạo phạm

Nói về Đệ tử nội môn, riêng Thiên Đan phong đã quá tám ngàn người, mà đệ tử chân truyền toàn bộ trên dưới Thiên Kiếm tông chỉ có một trăm người mà thôi

Tuy nhiên siêu cấp tông môn nhiều nhân tài như vậy cũng sẽ có cái thiệt, người đông sẽ sinh ra chanh cấp càng lớn, bất quá cái này tông môn sẽ ngoảnh mặt làm ngơ, người ta nói có khó khăn đè ép mới xuất hiện động lực cầu tiến

Siêu cấp tông môn chỉ đưa ra vô số tài nguyên cho chúng đệ tử phát triển, như vậy đã là rất tốt vì nếu so sánh với các tông môn khác đã là đại cơ duyên hiếm có. Đã ra khỏi tông môn mà tài không bằng người thì ngươi tất nhiên không xứng làm đệ tử Thiên Kiếm Tông!

Nhưng nếu thiệt hại số lượng lớn đệ tử thì cái này chính là câu chuyện khác...

Thanh niên trước mắt cũng là một đệ tử nội môn Thiên Đan phong, Văn Nghiễm, hắn cốt linh tròn hai mươi đã là tu chân giả cảnh giới dẫn khí viên mãn, cũng có thể nói là đại thiên tài trong gia tộc tu chân, nhưng khi vào Thiên Kiếm tông thì hắn chẳng là cái gì

Vào ba năm trước, Văn Nghiễm vô tình xây xát nhẹ với Bá Khang, hai bên trở mặt, tu vi Bá Khang lúc đó còn thấp hơn hắn nên bị thua nhưng chưa thật sự thương tích gì, chỉ là pháp lực không bằng người nên uất ức bị khống chế mà thôi

Bá Khang tính tình nhỏ nhen, bụng dạ hiểm độc nên quyết cắn răng trả thù, liền chạy tới cầu sự viện trợ bào huynh, chính là đệ tự chân truyền nổi tiếng nhất của Thiên Đan Tông, Bá Bách Hàn

Bách Hàn từ nhỏ nổi danh nhờ tài nghệ luyện đan siêu tuyệt cùng song linh căn hiếm thấy hỏa, mộc nên rất được tông môn trọng dụng, mười tám tuổi tiến nhập danh sách đệ tử chân truyền, hai mươi lăm tuổi đột phá thần thông cảnh, trở thành người duy nhất có khả năng ngồi lên ghế chủ tọa tiếp truyền của Thiên Đan Phong

Người trong tông môn thật sự vừa thích vừa hận hắn, vì sư huynh này rất bảo thủ cùng chấp nhất tin tưởng bảo vệ thân nhân, ai được hắn tiếp nhận tất nhiên sẽ vui mừng như nhặt thỏi vàng, còn người có thù thì nghiễm nhiên chịu khổ đau khi hắn tra tới cùng trời cuối đất để trả thù

Văn Nghiễm vẫn chưa biết mình chọc phải thiên đại phiền toái nên nghoảnh mặt làm ngơ, tới ngày hôm sau đột nhiên chấp hình đường ra nhiệm vụ đột xuất

Y một mình đi ra ngoài làm nhiệm vụ, trên đường gặp phải Bá Bách Hàn chặn đường đánh thương tích đầy người, phải gọi là nửa thân gần như bị tàn phế

Bây giờ biết tin Bá Khang làm nhiệm vụ bên ngoài vô tình bỏ mạng, Văn Nghiễm một mực vui mừng, chỉ còn cách không hô lên một tiếng thật lớn nhưng nhanh chóng đè nén, ánh mắt hào quang chớp động

Đan điền uẩn dưỡng khí tức lâu ngày tắc nghẽn lập tức hoạt động trở lại, tâm tình giải kết, linh đài trong sáng, Văn Nghiễm chính là thấy cuộc đời tươi đẹp mở ra trước mắt

Thiên Đạo ở trên chứng giám, chỉ cần ngươi gặp ai, làm ơn hay mắc oán đều sẽ đưa ra mắc nối với nhau như sợi tơ vô hình, đôi khi nó sẽ làm ngươi chậm tiến trong tu hành hoặc sẽ tạo thành cầu nối vững chắc cho ngươi tiến tới

Tuy nhiên có một điều khẳng định là Vận Mệnh Chi Đạo không thiên vị bất cứ kẻ nào, dù thần tiên cao cao tại thượng cũng như phàm nhân đều có vận mệnh của riêng mình, trừ khi ngươi đột phá Đại Đạo, có Đạo của riêng mình mới thoát khỏi sự ràng buộc của nó

Văn Nghiễm càng tin như vậy, hắn kết xuống cái thù không độ trời chung với Bá Khang nên có một chút sự liên kết thần kỳ, mà hiện nay tâm tình bình ổn, khí thế lưu chuyển thuận buồm xuôi gió

Ngoài miệng không nói nhưng trong lòng hắn đã chắc chắn một trăm phầm trăm tên Bá Khang đã tuyệt khí bỏ mình ngoài hoang cốc

Sự việc tiếp đến sẽ oanh động toàn bộ Thiên Đan phong, nên ai cũng nhu thuận im bặt, đứng im trên đạo đài, mắt nhìn mũi, mũi nhìn mắt... cái này hình tượng chính là chuyện này không liên quan tới ta a

Mọi người đang chuẩn bị lặng lẽ giải tán thì một luồng kinh thiên động địa khí thế ép tới!

.

Sau khi tiếng vang mới truyền lại lập tức thấy thân ảnh một người đạp vân toa tốc độ như thiểm điện phóng tới, ngự không trước thiên kiêu bảng

Hắn một thân sam y lộng hành trong gió hết sức uy mãnh, tràn ngập lực lượng tỏa ra khiến mọi người chung quanh khiếp sợ, ánh mắt giống như lợi kiếm tùy hình bắn ra làm tâm hồn người khác phải run rẩy, chỉ có tinh thần lực cao tới kinh người mới ngưng thành hình công khích

Từng người bị ánh mắt đầy sát khí quét qua không khỏi một trận ớn lạnh, chỉ riêng Văn Nghiễm là chỉ khổ cực nhiều nhất, thân hình run rẩy, ánh mắt trắng dã như đang chịu áp lực cực kỳ kinh khủng

Qua một hồi, Bá Bách Khang thu hồi tinh thần lực, nhìn qua Văn Nghiễm khinh miệt hừ một cái rồi đạp phi toa bay mất

Văn Nghiễm từ trong cơn mê tỉnh dậy, gặp mọi người xúm lại nâng đỡ không khỏi ấm trong lòng, ít nhất đồng môn cũng phải như vậy

Mấy người nhắc nhở hắn bảo trọng một hồi cũng lũ lượt theo chân nhau rời khỏi chừa lại Văn Nghiễm cùng tiểu thiếu niên lúc trước

"Sư huynh, chúng ta cũng nên về đi thôi, tránh tai bay vạ gió"

"Ừm, ta cũng cảm thấy cơ thể thoải mái, chắc sau lần bế quan này có thể đột phá tiên thiên cảnh giới rồi..."

Thiếu niên thần tình mừng rỡ "Chúc mừng sư huynh sớm ngày quay về con đường Thiên Đạo!"

Văn Nghiễm đành thở dài "Được rồi, cùng về thôi..."

Bạn đang đọc Chu Du Dị Giới sáng tác bởi MinhKinZ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MinhKinZ
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.