Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1488 chữ

"Nam Cung Bác Lăng, nếu tôi không giả ngốc thì sớm đã chết rồi. Làm sao có thể sống tới bây giờ chứ?" Vẻ mặt Nam Cung Khải dữ tợn, nhìn Nam Cung Bác Lăng, tiếp tục nói: "Cái nhà này rốt cuộc dơ bẩn đến đâu, ông hoàn toàn không thấy được. Ông thật sự nghĩ mình khống chế được tất cả mọi chuyện sao? Nội bộ gia tộc tàn sát lẫn nhau, ông thấy được bao nhiêu?"

Câu hỏi thẳng thừng này cũng không khiến cho vẻ mặt Nam Cung Bác Lăng thay đổi chút nào, bởi vì ông ta không hề giống như những gì Nam Cung Khải nghĩ, không biết tình hình bên trong gia tộc.

Thân là gia chủ, sao Nam Cung Bác Lăng có thể không biết chuyện xảy ra ngay dưới mắt mình được?

Năm đó mẹ của Nam Cung Khải vì đâu mà chết, chết dưới tay ai, Nam Cung Bác Lăng biết rất rõ ràng. Ông ta không muốn truy cứu chỉ là vì ông ta không quan tâm thôi.

Khi đó, suy nghĩ của Nam Cung Bắc Lăng vô cùng đơn giản: nếu người đã chết rồi, dù truy cứu thì mẹ của Nam Cung Khải cũng không thể sống lại, cần gì phải khiến thêm nhiều người chịu phạt? Hơn nữa ông ta một lòng một dạ chỉ nghĩ tới chuyện gia nhập vào tầng lớp kia, đâu còn nhàn rỗi mà lo đến mấy chuyện nhỏ nhặt này.

Trong mắt Nam Cung Bác Lăng, kiểu mắt nhắm mắt mở này là biện pháp giải quyết tốt nhất. Có điều ông ta không ngờ rằng sự dung túng đó lại sinh ra một kẻ điên như Nam Cung Khải.

"Gia chủ, tên điện thế này nên giết đi, nếu không sau này cậu ta sẽ gây ra uy hiếp với nhà Nam Cung chúng ta." Lúc này, một người phụ nữ bộ dạng thướt tha đột nhiên lên tiếng.

Nam Cung Khải nhìn người đang nói với đôi mắt sáng như đuốc. Năm đó chính là bà ta giết mẹ của Nam Cung Khải, anh ta tận mắt thấy bà ta làm chuyện này, cho nên có nằm mơ cũng muốn giết người phụ nữ ấy.

"Mày nhìn cái gì mà nhìn? Có tin tao đánh chết mày không?" Nam Cung Phong hung ác trừng mắt lên với Nam Cung Khải, bởi vì người đang nói là mẹ của anh ta.

| "Nam Cung Phong, thằng vô dụng nhà

mày, có bản lĩnh thì đánh chết tạo đi." Nam Cung Khải nói.

Nam Cung Phong tức giận đến cùng cực, đi đến trước mặt Nam Cung Khải, giáng thẳng một đấm xuống mặt, sau đó nói với Nam Cung Bác Lăng: "Ông nội, hạng người thế này cứ để con giết giúp ông đi."

Nam Cung Khải tạo nên sự uy hiếp nhường này đối với nhà Nam Cung, Nam

Cung Bác Lăng không thể nào để anh ta sống tiếp được. Ông ta không cần lo ăn nói thế nào với những người khác, nhưng phải đảm bảo sự an toàn của nhà Nam Cung, mà việc Nam Cung Khải còn sống là một nhân tố bất ổn cực lớn.

Sau khi Nam Cung Bác Lăng gật đầu, vẻ mặt Nam Cung Phong liền trở nên hung tợn.

"Mang gậy tới đây, tôi phải đánh chết tên rác rưởi này."

Rất nhanh đã có người đưa gậy đánh bóng chày tới. Nam Cung Phong không hề nương tình mà vung thẳng lên đầu Nam Cung Khải, mỗi lần đánh đều dùng toàn bộ sức lực của mình.

Nam Cung Khải nhanh chóng ngã xuống giữa vũng máu, nhưng từ đầu tới cuối anh ta vẫn không nhắm mắt, sự không cam lòng ẩn bên trong đó càng lúc càng mãnh liệt.

Nam Cung Phong đánh đến kiệt sức, cuối cùng Nam Cung Khải cũng không còn thở nữa.

Chết dưới muôn gậy, ngã giữa vũng máu.

Cảnh này vô cùng tàn nhẫn, nhưng những người có mặt lại chẳng có ai có chút thương hại đồng tình nào với Nam Cung Khải.

"Chết hay lắm, người này đúng là phải chết như thế."

"Chết như thế cũng xem như lợi cho cậu ta rồi, đúng ra nên nhốt lại, mỗi ngày tra tấn vài lần đến chết mới thôi."

"Cậu ta sớm nên chết theo mẹ mình rồi, lại còn sống nhiều năm như vậy."

Tiếng mắng hùng hổ biểu đạt sự ghét bỏ của người nhà Nam Cung đối với Nam Cung Khải, gần như ai nấy đều hạn không thể lột da rút gân anh ta vậy.

Nam Cung Chuẩn yên lặng rời khỏi đám người, đi vào hầm giam.

Nam Cung Khải là do anh ta dẫn đi gặp Hàn Tam Thiên, hơn nữa chuyện Nam Cung Khải giả ngốc cũng là do Hàn Tam Thiên nói ra. Bởi vậy, trong mắt anh ta, việc Nam Cung Khải bị bại lộ cũng chỉ có Hàn Tam Thiên mới làm được. Nếu đã như thế, cái chết của Nam Cung Khải cũng nên để cho Hàn Tam Thiên biết.

"Nam Cung Khải sao rồi?" Hàn Tam Thiên hỏi Nam Cung Chuẩn.

"Bị Nam Cung Phong đánh chết." Nam Cung Chuẩn nói.

Hàn Tam Thiên bất lực buông thõng vai. Tuy anh đã sớm đoán được, nhưng sau khi chuyện thực sự xảy ra rồi, Hàn Tam Thiên vẫn hơi không chấp nhận được.

"Đều do tôi hại anh ta." Hàn Tam Thiên nói.

Nếu anh muốn báo thù giúp anh ta thì nhất định phải chứng minh bản thân mình trước mặt ông nội. Tôi cảm nhận được cái chết của mẹ anh ta năm đó có quan hệ với mẹ của Nam Cung Phong. Nói không chừng là mẹ Nam Cung Phong giết mẹ anh ta. Mà hôm nay, anh ta lại bị Nam Cung Phong đánh chết. Cơ hội duy nhất anh có thể chuộc tội chính là khiến cho ông nội coi trọng anh, sau đó báo thù thay bọn họ." Nam Cung Chuẩn nói. Anh ta sẽ không có lòng tốt đến thông báo cho Hàn Tam Thiên về cái chết của Nam Cung Khải đâu, anh ta là muốn lợi dụng chuyện này kích thích khao khát báo thù cho Nam Cung Khải của Hàn Tam Thiên.

"Nam Cung Chuẩn, anh đúng là lợi dụng tất cả cơ hội đấy." Hàn Tam Thiên lãnh đạm nói.

"Lúc Nam Cung Khải chết, anh ta rất không cam lòng. Tôi nghĩ hẳn là anh ta rất hận anh, dù sao kế hoạch nhiều năm như vậy lại vì anh mà bại lộ vào thời điểm mấu chốt nhất. Lẽ nào anh không nên chịu trách nhiệm cho cái chết của anh ta sao? Lẽ nào không nên báo thù thay anh ta hả?" Nam Cung Chuẩn nói.

"Anh không cần cố ý khiêu khích tôi. Nếu có cơ hội, tôi nhất định sẽ báo thù cho anh ta, dù là như vậy cũng chẳng thể chuộc lỗi được." Hàn Tam Thiên nói.

Nam Cung Chuẩn mỉm cười. Anh ta đã đạt được mục đích rồi, giờ chỉ xem Hàn Tam Thiên có cơ hội ra khỏi hầm giam này hay không.

"Ông nội không giết anh luôn mà lại nhốt anh ở đây, cho thấy rõ anh vẫn có cơ hội rất lớn được thoát ra. Cố gắng lên, nếu anh không giúp Nam Cung Khải báo thù, nói không chừng anh ta sẽ biến thành ác quỷ tới tìm anh đó." Nam Cung Chuẩn cười nói. Đối với người có chỉ một chút

huyết mạch của gia tộc Nam Cung như Hàn Tam Thiên mà nói, Nam Cung Bác Lăng không chọn cách giết anh đã cho thấy trong lòng ông ta có suy nghĩ khác. Cho nên Nam Cung Chuẩn nhận định sẽ có lúc Hàn Tam Thiên phản công, chỉ là thời cơ này rốt cuộc là khi nào thì anh ta không dám khẳng định. Dù sao thì ý nghĩ của Nam Cung Bác Lăng cũng không phải dễ dàng là có thể đoán được.

Hàn Tam Thiên hít sâu một hơi. Nam Cung Chuẩn muốn mượn chuyện này, lợi dụng tay anh diệt trừ đối thủ cạnh tranh Nam Cung Phong, điều này anh biết rõ. Hơn nữa anh cũng hiểu, rõ ràng biết trước mắt là một cái bẫy nhưng anh cũng bắt buộc phải nhảy vào.

Nếu không thể báo thù giúp Nam Cung Khải, ánh mắt tuyệt vọng khi anh ta bị lôi đi đó sẽ trở thành nỗi ám ảnh cả đời không xóa đi được trong tâm trí Hàn Tam Thiên.

Nửa tháng sau.

Gia tộc Nam Cung nghênh đón giây phút quan trọng nhất.

Hôm nay chính là giây phút mà nhân vật lớn kia sẽ đến họ Nam Cung.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.