Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1519 chữ

“Rõ ràng anh đã từng nói anh sẽ giết nó.Bây giờ nó chết rồi, trừ anh ra thì còn có thể là ai?"

“Anh giết anh trai của tôi, tôi muốn anh đền mạng.”

Sau khi mấy đứa nhỏ nghe Hàn Tam Thiên phủ nhận, tất cả đều nhảy ra xác nhận Hàn Tam Thiên, giống như bọn nhỏ đã xác định Hàn Tam Thiên chính là hung thủ giết người.

Hàn Tam Thiên hít sâu một hơi, đây là giá họa, rõ ràng là có người muốn giá họa cho anh.

Nhưng việc này có thể là ai làm chứ?

Vì thêm tội cho anh, thậm chí còn làm liên lụy tính mạng của một đứa nhỏ vô tội.

Ánh mắt Hàn Tam Thiên đảo quanh người gia tộc Nam Cung, lúc anh nhìn thấy Nam Cung Yến, trong ánh mắt người này ẩn chứa sự khoái trá.Ánh mắt thích thú này giống như đang mong đợi xảy ra chuyện lúc này.

Là anh ta!

“Hàn Tam Thiên, sao anh phải làm vậy, nó chỉ là một đứa nhỏ mà thôi.” Nam Cung Chuẩn cực kỳ phẫn nộ chạy tới bên cạnh Hàn Tam Thiên Không phải anh quan tâm tính mạng của đứa nhỏ kia, trái lại là anh ta càng thêm quan tâm tình cảnh hiện tại của Hàn Tam Thiên.Một khi Hàn Tam Thiên bị giải quyết, vậy cũng có nghĩa là anh ta không còn ai giúp đỡ, anh ta thật sự nghĩ mãi không ra tại sao Hàn Tam Thiên phải làm vậy.

“Không phải do tội giết.” Hàn Tam Thiên nói.

“Không phải anh giết à, vậy chẳng nhẽ là thành viên nội bộ trong gia tộc chúng tôi giết hả?” Nam Cung Yến lạnh giọng nói.

Đột nhiên, một đồ vật lạnh buốt chạm vào huyệt thái dương của Hàn Tam Thiên, vũ khí nóng đen thui lạnh lẽo lên đạn, chỉ cần bóp cò, cho dù là Đại La Kim Tiên hạ phàm cũng không thể cứu được anh.

“Nói, sao anh phải giết nó, chẳng lẽ chỉ vì

một mâu thuẫn nho nhỏ sao?” Nam Cung Yến chất vất Hàn Tam Thiên.

“Tại sao nó phải chết, tôi nghĩ anh còn rõ ràng hơn so với tôi.” Hàn Tam Thiên nhàn nhạt nhìn Nam Cung Yến.

Nam Cung Yên cũng không phải là người chỉ vì dăm ba lời nói của Hàn Tam Thiên mà bối rối, quay đầu nói với Nam Cung Bác Lăng: “Ông nội, người này là một nhân vật cực kỳ nguy hiểm, ngay cả người của nhà họ Nam Cung chúng ta anh ta cũng dám giết.Con đề nghị trực tiếp giết anh ta, loại trừ hậu hoạn.”

“Ông nội, chuyện này còn chưa điều tra rõ ràng, chỉ dựa vào mấy đứa nhỏ xấu xa làm chứng, không đủ chứng minh là do Hàn Tam Thiên giết.” Nam Cung Chuẩn vội vàng nói. Anh ta cũng không muốn để cho Hàn Tam Thiên chết, thật vất vả mới có cơ hội cạnh tranh với Nam Cung Yến, nếu như Hàn Tam Thiên chết rồi thì hy vọng của anh ta sẽ tan vỡ.

Ánh mắt Nam Cung Bác Lăng sáng quắc nhìn chằm chằm Hàn Tam Thiên, ông ta đang suy tính vấn đề giết hoặc không.

Nếu như Hàn Tam Thiên có thể giúp nhà họ Nam Cung bước vào cái nơi kia, chết một hậu bối của nhà họ Nam Cung cũng chẳng phải là chuyện lớn gì.

“Nhốt vào địa lao trước đi.” Nam Cung Bác Lăng hạ lệnh.

Những lời này khiến cho ánh mắt Nam Cung Yến hiện rõ sự tức giận ác độc.Gã vốn cho rằng một bước giá họa này đủ để Hàn Tam Thiên chết, nhưng không ngờ Nam Cung Bác Lăng bỏ qua cho Hàn Tam Thiên.Sớm biết như vậy, nên giết thêm mấy vật nhỏ này, để cho Nam Cung Bác Lăng không thể không giết Hàn Tam Thiên.

“Ông nội, anh ta nguy hiểm như vậy, ở lại nhà họ Nam Cung chính là một quả bom hẹn giờ.” Nam Cung Yến còn muốn khuyên.

Nam Cung Bác Lăng trầm tĩnh nhìn Nam Cung Yến, nói: “Chuyện tôi quyết định, anh có tư cách xen vào sao?”

Nam Cung Yến vội vàng cúi đầu xuống, nói: “Con xin lỗi.”

“Chuyện đêm nay, bất cứ kẻ nào cũng không được để lộ ra ngoài, nếu ai dám nói cho người ngoài nửa chữ, tôi sẽ cho hắn cút khỏi nhà họ Nam Cung.”

Mọi người đều cúi đầu không dám nói lời nào, địa vị Nam Cung Bác Lăng ở gia tộc Nam Cung là cao nhất, chỉ cần là lời ông ta nói, không một ai dám phản bác.

Hàn Tam Thiên bị giam trong địa lao, đây là nơi gia tộc Nam Cung dùng để giam giữ người trong nhà, ở phương diện này Nam Cung Bác Lăng vô cùng tàn nhẫn, cho dù là người trong nhà, chỉ cần phạm sai lầm, đều bị giam lại, hơn nữa rất có thể một khi đóng cửa thì chính là cả đời.

Dưới gối Nam Cung Bác Lăng có mấy đứa con, từng có đứa con trai vì phạm phải sai lầm mà bị giam trong địa lao, gần mười năm không thấy ánh sáng, cuối cùng bị ép điên, đâm đầu chết trong ngục tối. Thế nhưng Nam Cung Bác Lăng lại thờ ơ với chuyện này, ngay cả tang lễ cũng không tiến hành, chỉ để cho người ta ném thi thể xuống biển.

Độc ác thế này, dường như là tính cách di truyền của gia tộc Nam Cung. Mặc dù Nam Cung Thiên Thu chưa tới nước này, nhưng cũng phát triển theo hướng này, dù sao thủ đoạn của bà nhằm vào Hàn Tam Thiên, đã được xem là vô cùng tàn nhẫn rồi.

“Không ai có thể giúp anh chứng minh không phải là do anh giết.” Lồng sắt địa lao có phẩm chất riêng, giống như là vườn bách thú giam giữ sư tử hổ báo. Nam Cung Chuẩn đứng ngoài lồng sắt, hỏi Hàn Tam Thiên. Nếu như Hàn Tam Thiên không tìm được phương pháp chứng minh mình trong sạch, rất có khả năng cả đời anh sẽ bị nhốt ở trong này, đây không phải là chuyện Nam Cung Chuẩn muốn thấy.

“Chẳng lẽ anh còn nhìn không ra chuyện này là do Nam Cung Yến muốn giá họa cho tôi sao?” Hàn Tam Thiên thờ ơ nói.

“Nam Cung Yến?” Vẻ mặt Nam Cung Chuẩn kinh ngạc, nói: “Ý anh là đứa nhỏ là do Nam Cung Yến giết?”

Hàn Tam Thiên bất đắc dĩ lắc đầu.Sao tất cả khôn khéo của Nam Cung Chuẩn lại trở nên ngu xuẩn vào lúc này thế?Chuyện đã rõ mười mươi mà anh ta lại không nhìn thấu.

“Sự tồn tại của tôi chính là thứ uy hiếp địa vị của anh ta, anh và anh ta đã dùng hết vốn liếng ra để cạnh tranh. Toàn bộ người gia tộc Nam Cung, trừ anh ta ra còn ai mong muốn nhìn thấy tôi chết?" Hàn Tam Thiên thản nhiên nói.

Hàn Tam Thiên nói vậy, Nam Cung Chuẩn liền đột nhiên tỉnh ngộ.

Đúng thế, hiện giờ anh ta có vốn để cạnh tranh với Nam Cung Yến, sao Nam Cung Yến có thể không làm gì được? Việc lùi bước của anh ta trên võ đài đã biểu hiện sự kiêng kị đối với Hàn Tam Thiên, chỉ khi Hàn Tam Thiên chết đi rồi, anh ta mới có thể quét sạch sự uy hiếp này.

"Giờ tôi đi nói cho ông nội biết." Nam Cung Chuẩn nói.

"Anh đi cũng vô dụng thôi." Hàn Tam Thiên vội gọi Nam Cung Chuẩn lại. Anh thực sự hoài nghi sau khi Nam Cung Chuẩn quay về nhà Nam Cung thì chỉ số thông minh đã tụt xuống thấp. Một chuyện không bằng không chứng, cho dù anh ta có tìm được Nam Cung Bác Lăng thì cũng được gì cơ chứ?

Nam Cung Chuẩn không phải là do quay về gia tộc nên chỉ số thông minh tụt giảm, mà là quan tâm tất sẽ rối loạn, anh ta không có nhiều không gian để suy ngẫm. Dù sao đây là chuyện tranh giành vị trí gia chủ tương lai, thân là người trong cuộc,

Nam Cung Chuẩn tất nhiên không thể bình thản được.

"Sao lại vô dụng chứ? Để ông nội biết cậu ta mới là hung thủ giết người rồi, đương nhiên sẽ thả anh đi, trừng phạt cậu ta." Nam Cung Chuẩn nói.

"Ồ." Hàn Tam Thiên thản nhiên nói: "Anh có chứng cứ gì để chứng minh? Nếu Nam Cung Bác Lăng kêu anh lấy chứng cớ ra, anh lấy gì cho ông ấy xem? Chẳng lẽ chỉ dựa vào mấy câu nói mà Nam Cung Bác Lăng sẽ tin tưởng anh sao? Địa vị của Nam Cung Yến trong lòng ông ấy cao hơn anh nhiều đó."

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.