Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1626 chữ

Hàn Tam Thiên chưa kịp hỏi rõ từ võ đài lần trước, mấy ngày nay cực kì để ý tới chuyện này.

"Tốt lắm, lần nào kiểm tra cũng không có vấn đề gì, hiện giờ Mặc Dương để mười mấy người bên cạnh bảo vệ." Đạo Thập Nhị nói.

“Mười mấy người đủ sao được, chưa tới một trăm thì bảo vệ kiểu gì." Hàn Tam Thiên bất mãn, hiện giờ Tô Nghênh Hạ mang thai, Hàn Tam Thiên cảm thấy mười mấy người vẫn ít, phải lên một trăm mới đủ.

"Anh Tam Thiên, người ta nói quan tâm sẽ loạn, hiện giờ tại Thiên Vân, mặc kệ Mặc Dương hay nhà họ Tô, đều không có người dám trêu vào, nhà họ Thiên và nhà họ Tô đã hợp tác, hiện nhà họ Tô đã là gia tộc đứng đầu tại Thiên Vân, ngay cảnhà họ Thiên cũng phải lép vế." Đạo Thập Nhị cười nói, việc nhà họ Thiên làm sau khi lấy lại quyền khống chế thương trường tại Thiên Vân chính là đưa một số sản nghiệp không rằng buộc tới cho Tô Nghênh Hạ, khiến công ty Tô Nghênh Hạ vượt mặt nhà họ Thiên

Thiên Vương Thịnh làm vậy không đáng trách, nếu không có Hàn Tam Thiên, nhà họ Thiên cái gì cũng không còn, nên lấy lòng Tô Nghênh Hạ là bình thường.

Hàn Tam Thiên biết Thiên Vương Thịnh làngười như thế nào, ông ta rất thông minh, biết làm thế nào để đạt lợi ích tốt nhất.

Mặc dù nhìn như nhà họ Thiên bị tổn thất, nhưng thực tế nhà họ lại bước đi càng xa

hon.

Hiện giờ Thiên Vân bị Mặc Dương không chế, nhưng sao Thiên Vương Thịnh không biết người đứng đằng sau là Hàn Tam Thiên được?

Hơn nữa nhà họ Tô giàu mạnh như thế cuối cùng cũng thuộc về Hàn Tam Thiên mà thôi.

Trong suy nghĩ của Thiên Vương Thịnh, cậu chủ nhỏ nhà họ Hàn là người không có ai có thể với tới, lấy lòng nhà họ Tô chính là lấy lòng Hàn Tam Thiên.

"Anh biết cái gì, chuyện quan trọng như thế, sao có thể là quan tâm nhiều bị loạn đầu, chờ tôi trở về, nhất định phải vào lại Mặc Dương một phen." Hàn Tam Thiên lạnh lùng nói.

Đạo Thập Nhị vui sướng khi người gặphọa, tựa như đã thấy cảnh tượng Mặc Dương bị đá mông.

"Anh Tam Thiên, có biện rời khỏi nơi này không, gần đây tôi cảm thấy rất nhiều động đất, sợ nơi này thực sự dưới lòng đất rồi!" Đạo Thập Nhị nghiêm túc hỏi.

Vẻ mặt Hàn Tam Thiên nghiêm túc, nói: “ Nếu như là Địa Tâm, không chừng cũng xem như là một tin tức tốt.”

Những lời này khiến cho hai người Đao Thập Nhị và Chuột Chũi cùng lúc lộ ra nét mặt nghi hoặc, bọn họ không biết rõ cái gọi là tin tức tốt là có ý gì.

Nếu như là Địa Tâm, chắc chắn hoàn

cảnh xung quanh kín không kẽ hở, dưới loại tình huống này, có mà chạy đằng trời. Sao có thể xem như là tin tức tốt đây?

“Anh Tam Thiên, ý anh là sao?" Chuột Chũi không hiểu hỏi.

Hàn Tam Thiên lắc đầu, nói: “Hy vọng không phải như tôi nghĩ, nếu không, tình huống chúng ta sẽ gặp phải càng thêm nghiêm trọng.”

Đối với việc Hàn Tam Thiên thừa nước đục thả câu, ngược lại hai người không có hỏi tới. Bởi vì thời gian hóng mát đã hết, nhất định phải tranh thủ thời gian trở về phòng.

Nhưng mà hôm nay có chút kỳ lạ, ai cũngđều bị dẫn đi, hơn nữa hình như còn phân ra từng nhóm.

“Tình hình như thế nào, chẳng lẽ không phải trở về phòng, còn có những chuyện khác à?” Chuột Chũi không hiểu hỏi.

“Hai người có thể yên tâm, dù có chuyện, cũng là nhắm vào tôi mà đến.” Hàn Tam Thiên thản nhiên nói, đây không phải là anh tự đại mà là dạo này Địa Tâm nhắm vào anh quá rõ ràng, mạnh mẽ. Đột nhiên Có sự thay đổi như thế này, nếu không phải nhằm vào anh thì còn có thể nhằm vào ai ư?

Sau khi một nhóm lại một nhóm người bị dẫn đi, chỉ còn lại một mình Hàn Tam Thiên.

Một người to lớn đi đến trước mặt Hàn Tam Thiên, quan trọng là trong tay gã còn cầm súng điện, nói: “Đi theo tôi.”

Hàn Tam Thiên khẽ gật đầu, theo sát bước chân của gã.

Rất nhanh, bước vào một phòng cỡ lớn, hơn hai mươi người nằm nghiêm chỉnh trên hai hàng tấm ván giường.

Hàn Tam Thiên cười nhạt một tiếng, ngục giam Địa Tâm sắp xếp như vậy, không phải là cho những người này có cơ hội giết anh sao? Thật đúng là được nhận một cách thức đãi ngộ cao mà.

Hơn nữa, Hàn Tam Thiên còn có thể nhìn ra được, những người này đều là cao thủ đã được chọn lựa kỹ càng, tuyệt đối không phải là những người thường dễ dàng đối phó.

“Còn nhìn cái gì, nhanh chóng bước vào đi.” Nhân viên nội bộ đó cho rằng Hàn Tam Thiên sợ hãi, khinh thường nói.

“Sáng mai, còn phải làm phiền các anh quét dọn vệ sinh.” Hàn Tam Thiên thản nhiên nói.

Người nọ không kiên nhẫn thúc giục, không hiểu câu quét dọn vệ sinh mà Hàn Tam Thiên nói có nghĩa là gì.

Sau khi cửa phòng được khóa lại, Hàn Tam Thiên đi tới giường lót ván còn trống duy nhất.

Khu vực đặc biệt, một người đàn ông cần thận giám sát trông coi Hàn Tam Thiênđang có thái độ dửng dưng, anh ta không trông mong những người này có năng lực giết Hàn Tam Thiên, nhưng mà anh muốn nhìn thử một chút khi Hàn Tam Thiên đối mặt với loại tình huống này, sẽ hi sinh cái gì để giải quyết.

“Anh càng lợi hại, có thể cung cấp trợ giúp cho tôi mới càng lớn, hy vọng anh sẽ không khiến tôi thất vọng, Địa Tâm tồn tại không có ý nghĩa, nếu như có thể dùng nơi này chứng minh thực lực của anh, cũng không tính là bị lỗ vốn.” Người đàn ông tinh tế nói, anh ta tuyệt đối nắm chắc có thể khống chế Hàn Tam Thiên, vì vậy biểu hiện của Hàn Tam Thiên càng tốt,anh ta mới có thể càng hài lòng.

Một con chó, nếu như không thể giúp chủ nhân giải quyết phiền phức, vậy thì con chó này còn giá trị gì nữa đây?

Người đàn ông tinh tế không sợ Hàn Tam Thiên mạnh mẽ, chỉ sợ anh không đủ mạnh.

Sau khi Hàn Tam Thiên nằm ngủ, xung quanh lập tức truyền ra tiếng động rất nhỏ, tuy rằng những người này che giấu khá tốt, nhưng cũng không thoát khỏi cảm giác nhạy bén của Hàn Tam Thiên.

Chỉ dựa vào công phu quyền cước, những người này không phải là đối thủ của anh, điều này có thể Địa Tâm cũng biết rất rõ ràng.

Vì vậy Hàn Tam Thiên hiểu rõ, nếu anh đối mặt với những người này, họ cũng sẽ không phải tay không tắt sắt và hiển nhiên Địa Tâm sẽ cung cấp vũ khí cho bọn họ.

Vào lúc người đầu tiên đứng dậy, gian phòng lớn này đã định sẵn sẽ nổi lên một trận gió tanh mưa máu.

Khu vực phòng lớn có tia sáng nhỏ nhoi,tiếng kêu thảm thiết vang ra không ngừng, theo đó còn có ánh đao bóng máu.

Vì vậy mùi máu đậm đặc tỏa ra.

Người đàn ông tinh tế giám sát đã nhìn thấy mọi thứ đã xảy ra, nụ cười càng ngày càng vui vẻ, mãi đến khi trong phòng lớn chỉ còn một mình Hàn Tam Thiên còn đứng đấy, anh ta đứng lên.

“Những thứ phế vật này, quả nhiên không xứng làm đối thủ của anh, song khi anh đứng trước mặt tôi anh vẫn chỉ là một con chó mà thôi.” Người đàn ông tinh tế đắc ý nói.

Sáng sớm ngày hôm sau, lúc những nhân viên nội bộ bước vào phòng lớn, chúng kiến tình cảnh bên trong, một bộ phận người có năng lực chịu đựng kém, đã nôn ra.

Mùi máu tươi đậm đặc kích thích khứu giác của bọn họ, hiện trường không có một thi thể hoàn hảo nào đánh thẳng vào thị giác của bọn họ.

Quần áo trên người Hàn Tam Thiên đã bị nhuộm đỏ màu đỏ của máu, giống như là ác ma sống lại từ trong Địa Ngục vậy.

Người ngày hôm qua dẫn Hàn Tam Thiên đến phòng lớn, cuối cùng cũng đã hiểu câu quét dọn vệ sinh mà Hàn Tam Thiên đã nói là gì.

Anh ta không có tha cho người nào!

Mặc dù trong tay nhân viên nội bộ bọn họ có cầm giữ súng điện, nhưng ngay giờ phút này đối diện với Hàn Tam Thiên, cũng không thể không kinh hãi khiếp sợ, thậm chí còn không dám tới gần Hàn Tam Thiên.

“Không cần tôi dọn dẹp nơi này à?” Hàn Tam Thiên thản nhiên nói.

Trong những nhân viên nội bộ còn có người lúc trước chỉ tay năm ngón, lúc này có thể kìm lòng không được gật đầu. Hiển nhiên đang tức giận vì bị Hàn Tam Thiên áp chế hết mức.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.