Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1428 chữ

Đã đến thời gian hóng mát, Hàn Tam Thiên thay quần áo sạch sẽ xuất hiện, bình thường giống như là chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Nhưng mà Đạo Thập Nhị đặc biệt mẫncảm với mùi máu tươi, sau khi tới gần Hàn Tam Thiên, lập tức ngửi được mùi vị

bất thường này.

“Anh Tam Thiên, xảy ra chuyện gì rồi hả?" Đao Thập Nhị hỏi Hàn Tam Thiên. Ngày hôm qua anh về phòng của mình, cũng không xảy ra chuyện đặc biệt gì, nhưng mà anh biết rõ, Hàn Tam Thiên chắc chắn không giống anh.

“Địa Tâm sắp xếp cho tôi và hơn hai mươi người khác ở chung một phòng lớn, còn trang bị cho bọn họ dao.” Hàn Tam Thiên thản nhiên nói.

Chương Không cần Hàn Tam Thiên nói, Đao Thập Nhị cũng biết tối hôm qua đã xảy ra chuyện chấn động lòng người cỡ nào, về phần kết quả cũng không cần phải hỏi, Hàn Tam Thiên đứng ở trước mặt anh đó chính là kết quả được chứng minh tốt nhất.

“Rốt cuộc Địa Tâm muốn làm gì, chẳng nhẽ muốn mượn tay của anh giết những người đó sao?” Chuột Chũi cau mày, anh ta thật sự không nghĩ ra hành động lần này của Địa Tâm là có ý gì.

Hàn Tam Thiên lắc đầu, anh cũng khônghiểu tại sao Địa Tâm phải làm như vậy, vì sao thừa biết những người kia không giết được anh còn muốn cho những người kia đi chịu chết chứ?

“Chẳng lẽ, bọn họ muốn giá họa cho anh? Thế nhưng làm vậy thì có ý nghĩa gì chứ?” Đạo Thập Nhị ngờ vực hỏi.

Chuột Chũi suy nghĩ một chút, suy đoán nói: “Có lẽ, Địa Tâm muốn gây thù hằn cho anh Tam Thiên.”

“Tôi ở Địa Tâm, gây thù hằn cho tôi có cái gì hữu dụng đâu? Trừ phi..." Hàn Tam Thiên dùng một chút, nở nụ cười.

Ánh mắt Chuột Chũi cứng lại, nói: “Chẳng lẽ Địa Tâm muốn thả anh?”

“Địa Tâm không thể thả tôi đâu, có lẽ gã hy vọng tôi có thể bị tiêu diệt.” Hàn Tam Thiên nói.

Địa Tâm dựa vào điều này để kiếm tiền, hơn nữa tiếng tăm của bọn họ bắt nguồn từ bất cứ kẻ nào cũng khó có thể rời khỏi Địa Tâm, sao Địa Tâm có thể hy vọng anh bị tiêu diệt được?

Phải biết rằng dù chỉ vẻn vẹn một ngườithoát ra từ Địa Tâm, có ảnh hưởng cực kỳ lớn với Địa Tâm đấy. Sau này làm gì còn ai sẵn sàng tin tưởng Địa Tâm, còn ai sẵn sàng chi số tiền lớn mang địch thủ vào Địa Tâm nữa?

Hai người Chuột Chũi và Đạo Thập Nhị đều không ủng hộ kiến giải này của Hàn Tam Thiên.

“Anh Tam Thiên, mấy ngày gần đây nhất, có lẽ anh sẽ không được yên ổn, anh nhất định phải cẩn thận một chút.” Đạo Thập Nhị nhắc nhở Hàn Tam Thiên. Dù cho rốt cuộc Địa Tâm muốn làm cái gì, đối với Đạo Thập Nhị chỉ có an toàn của Hàn Tam Thiên mới là quan trọng nhất.

“Tôi có thể chết à? Cho dù trời kêu tôi chết, tôi cũng phải sống.” Ánh mắt Hàn Tam Thiên kiên định nói, hiện tại anh không còn sống vì mình, mà còn có Tô Nghênh Hạ và đứa con, bất luận như thế nào anh cũng phải sống sót, cho dù tuyệt cảnh nào cũng sẽ không làm khó được anh.

Tất cả mọi người khu B, đều là gương mặt quen thuộc, nhưng mà vào lúc đó mấy gương mặt lạ hoắc đi tới nơi hóng mát, rất hiển nhiên không có ai thấy bọn họ, nhưng mà khí chất mấy người kia và những người khác hoàn toàn khác biệt.

Đao Thập Nhị có thể cảm nhận rõ rệt được trên người bọn họ có hơi thở của sự giết chóc to lớn, cái này chỉ có từng giết người mới có được, hơn nữa còn giết không ít người rồi!

“Những người này, chẳng lẽ là từ khu A tới?” Vẻ mặt Chuột Chũi kinh ngạc nói, trước khi chỉ nghe nói qua sự tồn tại của khu A chứ chưa bao giờ thấy qua người của khu A.

Khu A!

Chuột Chũi đã từng nói qua, ông nội rất có khả năng đã bị nhốt ở khu A, đây đối với Hàn Tam Thiên là một tin tức cực kỳ quan trọng. Nếu như có thể từ trong miệng những người này biết tin tức của Hàn Thiên Dưỡng thì đối với Hàn Tam Thiên chính là một thu hoạch rất to lớn.

“Anh Tam Thiên, e rằng những người này là do Địa Tâm phái đến đối phó anh đấy.” Đạo Thập Nhị nhắc nhở Hàn Tam Thiên.

Hàn Tam Thiên khẽ gật đầu, những người này rõ ràng còn mạnh hơn so với những người tối hôm qua, đêm nay sẽ lại là một

Vẫn là căn phòng lớn nọ.

Chỗ đó đã được nhân viên nội bộ rất vất vả mới dọn dẹp sạch sẽ, giờ phút này lại khôi phục tình cảnh giống tối hôm qua, trong không khí nồng nặc mùi máu tươi gay mũi, nếu đổi lại là một người bình thường ở hoàn cảnh thế này, cũng sớm đã sợ tới mức hoang mang lo lắng.

Mà Hàn Tam Thiên lúc này, nét mặt lại rất

lạnh nhạt.

Ở trước mặt anh, còn có một người đang run lẩy bẩy.

Người này đã từng lấy trăm mạng sống, trước khi chưa bị bắt đến Địa Tâm đã có thêm danh xưng là Sát Nhân Cuồng Ma.

Gã tự xưng là ở địa ngục nhân gian, được chứng kiến các loại ác ma tàn bạo trên thế gian, thêm nữa là gã còn lấy làm vinh dự vì Địa Tâm nhốt gã ở khu A, nhưng mà giờ khắc này, gã đã sợ tới mức một lời cũng không dám nói.

Mãi đến khi gặp Hàn Tam Thiên, thì chuyện gã tự nhận là ác ma từ đó đến tận bây giờ, đúng hoàn toàn là một truyện cười.

Cái gì gọi là ác ma?

Giờ phút này người đứng trước mặt gã, mới có thể chân chính được gọi là ác ma.

Trừ gã ra, những người còn lại đều tử vong với tư thế cực kỳ vặn vẹo.

Gã tận mắt nhìn thấy đầu một người bị đánh tàn bạo, máu tươi tung tóe rơi vãi ra.

Gã tận mắt thấy một người bị mở bụng móc ruột, tay nâng cơ quan nội tạng không cam lòng ngã xuống.

Còn có người mở to hai mắt nhìn, cổ bị vặn ngược ba trăm sáu mươi độ.

Cái gì gọi là địa ngục?

Chính là cảnh tượng vào lúc này, mới có thể chân chính được gọi là địa ngục.

“ Mày ở khu A có nhìn thấy một ông già không? Ông ấy họ Hàn." Hàn Tam Thiên nhàn nhạt hỏi, giọng điệu lạnh lùng giống như là ma quỷ được gọi ra.

Toàn thân người nọ run rẩy không ngừng,nói: “ Không có, tôi ở khu A chưa từng gặp qua bất cứ kẻ nào, làm bạn với tôi chỉ có tối tăm và cô độc.”

Hàn Tam Thiên cau mày, chỉ có tối tăm và cô độc, chẳng lẽ là toàn bộ khu A đều là phòng tạm giam ư?

Nếu như không có nơi hóng mát như khu B, thì giữa bọn họ hoàn toàn không có cơ hội tiếp xúc với nhau.

“ Nếu mày có nửa câu nói dối, tôi sẽ cho

mày chết rất thảm.” Giọng nói Hàn Tam Thiên lạnh lùng nói.

Người nọ sợ tới mức cuống quít dập đầu, thủ đoạn tàn nhẫn của Hàn Tam Thiên vừa rồi gã đã được chứng kiến, vì vậy sẽ không chút nghi ngờ lời của Hàn Tam Thiên, nói: “ Không có, tôi thật sự chưa từng gặp qua bất cứ ai.”

Hàn Tam Thiên thở dài nặng nề, xem ra muốn đào tin tức hữu dụng từ trên người người này chắc là không thể được rồi, chỉ có một điều hữu dụng là giúp Hàn Tam Thiên có một chút hiểu khu A, đó là chỗ khác biệt giữa khu A và khu B.

“Nếu đã như vậy, thì đi chết đi.” Hàn TamThiên nói.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.