Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1737 chữ

“Tam Thiên, con yên tâm đi, chuyện này chúng ta tuyệt sẽ không để lộ ra ngoài." Tô Quốc Diệu gian nan đúng người lên.

Hà Đình rất sợ hãi, bởi vì bà thấy được một mặt khác của Hàn Tam Thiên, có điều chuyện này, bà tuyệt đối sẽ không nói cho bất kỳ kẻ nào, cho dù là con gái của nàng.

Mặc kệ bộ mặt thật sự của Hàn Tam Thiên đến cuối cùng là gì, chung quy Hàn Tam Thiên vẫn là ân nhân của Hà Đình, nếu như không có Hàn Tam Thiên, bà sẽ không có công việc, chuyện phiền phức của con gái càng không có khả năng giải quyết đơn giản như vậy.

Bất kể nói như thế nào, Hà Đình đối với Hàn Tam Thiên vẫn luôn là ôm một lòng tràn ngập cám ơn.

“Anh Tam Thiên, thi thể hai người này xử lý như thế nào?” Kỳ Hổ đi đến bên cạnh hỏi Hàn Tam Thiên.

“Tôi sẽ báo Mặc Dương đến xử lý, không thể để bất kỳ kẻ nào phát hiện.” Hàn Tam Thiên nói xong lấy điện thoại di động ra.

Khu biệt thự nhà họ Thiên.

Hai người Thiên Hưng Thịnh và Thiên Linh Nhi vẫn còn ngồi ở trong phòng khách, mặc dù đã đêm đã khuya nhưng cả hai người không hề thấy buồn ngủ chút nào.

Lúc này, Thiên Hoành Huy nói là đi ngủ lại đi đến phòng khách, ông ta trằn trọc ở trên giường nhưng làm sao cũng đều ngủ không được, chỉ cần nhắm mắt lại thì hình ảnh ở biệt thự sườn núi lại hiện ra trong đầu.

Ông ta không tin Hàn Tam Thiên, cho nên hiện tại ông ta cực kỳ phiền muộn xem | hiện tại họ Thiên phải đối phó với chuyện tiếp theo như thế nào.

Ông ta cho rằng lúc này nên rời khỏi thành phố Thiên Vân là lựa chọn tốt nhất, nhưng mà hiển nhiên Thiên Hưng Thịnh và Thiên Linh Nhi sẽ không đồng ý.

“Cha, bây giờ vẫn còn cơ hội để rời đi, cha thật sự muốn đem toàn bộ tiền đặt cược đặt trên người Hàn Tam Thiên sao?” Giọng của Thiên Hoành Huy cực kỳ bất đắc dĩ.

Thiên Hưng Thịnh trừng mắt lên: “Con người ta đều là lá rụng về nguồn, hiện tại con muốn cha đi lưu lạc bôn ba? Hơn nữa hiện tại cũng không phải là không có cơ hội.”

“Cơ hội?" Thiên Hoành Huy không dám cười nhạo ý nghĩ của Thiên Hưng Thịnh, chỉ có thể cười gượng: “Cha, có cơ hội hay không chẳng lẽ trong lòng cha còn không rõ ràng sao? Hàn Lập là hạng người gì, dựa vào năng lực hiện tại của

Hàn Tam Thiên làm sao có thể là đối thủ của ông ta được, nếu như cho Hàn Tam Thiên thêm thời gian mười năm nữa, con tin tưởng cậu ta có lẽ có thể cùng Hàn Lập đầu một trận, nhưng mà hiện tại, ngoại trừ một con đường chết cậu ta còn có khác lựa chọn sao?”

Thiên Linh Nhi hoàn toàn không phục mà phản bác: “Cha, cha cũng không phải anh ấy, làm sao sẽ biết anh ấy không có năng lực đối phó với Hàn Lập, có lẽ hiện tại Hàn Lập đã chết ở trong tay anh ấy nữa không chừng.

Thiên Hoành Huy ủ rũ mà cúi đầu, hai người này giống như là bị ma quỷ ám ảnh vậy, sao lại tin tưởng Hàn Tam Thiên như thế.

“Đúng thật sự là Hàn Tam Thiên là người trẻ tuổi ưu tú hiếm có nhưng mà loại ưu tủ này cũng phải chia ra so sánh với từng người, ở trước mặt Hàn Lập, loại ưu tú như cậu ta cơ bản là không đáng mộtđồng.”

“Về sau đừng gọi cậu ta là anh nữa, cậu ta không có tư cách." Thiên Hoành Huy nói.

Thiên Linh Nhi cắn răng, mặc dù trên tỉnh cảm sẽ không có bạn bè vĩnh viễn nhưng mà sự yêu thương của cô với Hàn Tam Thiên, cô đồng ý cả một đời này đối xử với Hàn Tam Thiên như anh trai của mình.

Lúc này, chuông điện thoại của Thiên Hưng Thịnh đột nhiên vang lên.

Ngay lúc hai người Thiên Linh Nhi và Thiên Hoành Huy còn đang nghi ngờ là ai vào đêm hôm khuya khoắt còn gọi điện thoại cho Thiên Hưng Thịnh, Thiên Hưng Thịnh đột nhiên kích động đứng bật dậy từ trên ghế sô pha.

Không khó để thấy được, cả người Thiên Hưng Thịnh đều đang run rẩy giống như là được Parkinson, mà sắc mặt lại dần dần đỏ lên, giống như đột nhiên ăn phảithuốc kích thích.

“Cha, cha sao thế.”

“Ông nội, là ai gọi điện thoại cho ông.”

Nhìn thấy ba chữ Hàn Tam Thiên xuất hiện trên thông báo, Thiên Hưng Thịnh kích động đến nỗi nói không ra lời, dùng tay chỉ không ngừng vào điện thoại.

Hai người càng thêm nghi ngờ, đây là tình huống gì lại có thể khiến cho Thiên Hưng Thịnh kích động đến loại trình độ này, ngay cả lời cũng nói không ra được.

“Là... là Tam Thiên là Hàn Tam Thiên!” Mặt Thiên Hưng Thịnh đỏ lên, rốt cuộc cũng nói ra được một câu.

Động tác của hai người Thiên Linh Nhi và Thiên Hoành Huy đều kích độn, đứng vụt dậy từ trên ghế sô pha.

Thời điểm khi bọn họ nhìn thấy ba chữ Hàn Tam Thiên trên thông báo, hô hấp không khỏi dồn dập.

“Thật sự là anh, hiện tại anh ấy gọi điện thoại cho ông nội, chẳng lẽ là đã giảiquyết xong Hàn Lập!” Vẻ mặt Thiên Linh Nhi vui mừng.

Thiên Hoành Huy kinh ngạc đến không biết nên nói cái gì cho phải.

Trong mắt ông ta, Hàn Tam Thiên chỉ có một con đường chết, mà cơ bản ông ta cũng không cảm thấy Hàn Tam Thiên còn có chút hy vọng nào để sống sót.

Nhưng mà bây giờ, Hàn Tam Thiên lại gọi điện thoại tới, đây là tình huống gì vậy!

“Đừng cao hứng quá sớm, cú điện thoại nà, nói không chừng chính là Hàn Lập gọi tới, họ Thiên chúng ta có khả năng sẽ bị Hàn Tam Thiên hại." Thiên Hoành Huy lên tiếng, ông ta cho rằng khả năng này càng lớn hơn, đó cũng không phải là do xem thường Hàn Tam Thiên mà bất kỳ kẻ nào,

thời điểm phải đối mặt với chuyện này đều không thể tin được đây là Hàn Tam Thiên, dù sao thì Hàn Lập cũng là chủ nhân của họ Hàn ở nước Mỹ, mà bản lĩnh của vệ sĩ ở bên cạnh ông ta cũng không phải là kẻ bình thường có thể tưởng tượng được.

Vẻ mặt Thiên Hoành Huy trầm xuống tâm, nhấn nghe điện thoại đồng thời cũng bật loa ngoài lên.

“Sư phụ, hơn nửa đêm gọi điện thoại cho con, người không sợ sẽ làm con ở cái tuổi

này không thể ngủ được nữa sao?” Thiên Hưng Thịnh cố ý giả thành bộ dáng mới bị bị đánh thức.

“Tiểu lão nhân, biệt thự sườn núi nhưng là sản nghiệp của họ Thiên các người, mặc dù đã rời khỏi thành phố Thiên Vân nhưng người nơi này vẫn không thay đổi, nơi này xảy ra chuyện gì chẳng lẽ ông không rõ ràng, còn có tâm tư đi ngủ?” Hàn Tam Thiên thản nhiên nói.

Thiên Hưng Thịnh bị nhìn thấy không khỏi thấy hơi xấu hổ đành phải hỏi: “Sư phụ, đây không phải vì con lo lắng cho người mà, cho nên mới ngủ không được.”

“Đừng nói nhảm nữa, ông chờ người hủy tất cả giám sát xung quanh khu biệt thự, giải tán tất cả các vệ sĩ đi.” Hàn Tam Thiên nói.

Thiên Hưng Thịnh không tự chủ nuốt nước bọt: “Sư phụ, người..... người đã giải quyết được phiền phức rồi?”

“Phiền phức gì, tôi có thể có phiền phức gì chứ? Tối nay khu biệt thự núi Vân Đỉnh không có xả ra chuyện gì cả." Hàn Tam Thiên nói xong trực tiếp tắt điện thoại.

Thiên Hưng Thịnh run rẩy càng thêm lợi hại, mặc dù ông ta không ôm hy vọng gì với Hàn Tam Thiên, nhưng mà ông ta cực kỳ rõ ràng loại hy vọng này xa vời đến cỡ nào.

Bây giờ Hàn Tam Thiên đã làm ra được kỳ tích, ngay cả Thiên Hưng Thịnh cũng không thể tin tưởng nổi.

Cậu ta làm được!

Cậu ta thật sự làm được!

“Nhanh, Hoành Huy, gọi điện thoại cho người của khu biệt thự người lập tức tắt lại các máy giám sát, cho toàn bộ người lui đi." Thiên Hưng Thịnh kích động nói với Thiên Hoành Huy.

Thiên Hoành Huy run lên không ngừng, lấy điện thoại di động ra.

Thiên Linh Nhi giơ đôi bàn tay trắng như phấn lên, vẻ mặt đắc ý: “Con biết anh trai sẽ không thua mà, anh ấy là Hàn Tam Thiên đấy, làm sao lại có thể thua trong tay Hàn Lập được, loại lão già này làm sao có thể là đối thủ của anh trai con.”

Thiên Hưng Thịnh không biết nói gì chỉ cười một tiếng: “Con cũng đừng thổi phồng nữa, mặc dù chúng ta không biết chuyện đã xảy ra như thế nào, nhưng mà chuyện này với Hàn Tam Thiên mà nói tuyệt đối sẽ không đơn giản.”

Thiên Hưng Thịnh dừng lại một chút rồi tiếp tục nói: “Nhưng mà cậu ta lại làm ra được kỳ tích, thực sự là đáng giá để người ta sợ hãi thán phục, ngay cả khi cơ hội đang nắm chỉ có một phần trăm cơ hội cũng bị cậu ta nắm chắc, thực sự khó có thể tưởng tượng được đến cuối cùng chuyện gì đã xảy ra.”

“Xảy ra chuyện gì có quan trọng, quan trọng nhất chính là hiện tại chúng ta không cần rời khỏi thành phố Thiên Vân nữa." Thiên Linh Nhi sau khi nói xong lời nói có cố gắng nhìn thoáng qua Thiên Hoành Huy.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.