Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 892 chữ

“Y Vân, cậu xuất sắc quá, lại có thể khiến đám người kia không dám nói một câu." Tô Nghênh Hạ nhìn Thích Y Vân với vẻ tràn đầy ngưỡng mộ, giống như một em gái thần tượng.

Thích Y Vân cười nhạt nói: “Tớ sợ bọn họ sẽ tới làm phiền tớ, tớ sẽ không chọn những người này làm bạn trai, bọn họ đều là lũ háo sắc, đứng núi này trông núi nọ chính là vở kịch hay mà bọn họ diễn giỏi.”

Tô Nghênh Hạ thấy rất có lý, không

ngừng gật đầu.

Lúc này Thẩm Linh Dao nói một lời rất sâu sắc: “Cậu cũng chớ suy nghĩ đến những người không biết đứng núi này trông núi nọ, bởi vì tình cảm của bọn họ không dễ dàng bị phá hoại đâu.”

Những lời này có thể coi là nhắc nhở vô cùng rõ ràng, đến Hàn Tam Thiên cũng nghe ra được hàm ý của nó, nhưng Tô Nghênh Hạ lại không phát hiện ra điều gì, đây chính là sự khác nhau giữa người trong cuộc và người ngoài cuộc.

Hội từ thiện kết thúc trong không khí kỳ dị,

mặc dù sự xuất hiện của Thích Y Vân khiến nhiều người không thoải mái trong lòng nhưng những người này cũng không quên lời hẹn với nhà họ Thiên nên mục đích của hội từ thiện cũng coi như đã đạt

được.

Lúc này Tô Hải Siêu đang ngồi trong văn phòng của mình, khuôn mặt mê đắm nhìn bức ảnh trong điện thoại di động.

Anh ta không nhận thiệp mời tham gia Hội từ thiện nhưng anh ta vẫn âm thầm phải người trà trộn vào, dùng điện thoại phát sóng trực tiếp, Hải Siêu vô cùng mê đắm dáng vẻ mạnh mẽ của Thích Y Vân, giống

như tất cả những người đàn ông có mặt ở hội trường từ thiện, anh ta đã bị sắc đẹp của Thích Y Vân chinh phục, nhưng duy nhất có một điều không giống là Tô Hải Siêu cảm thấy những người đàn ông đó không xứng với Thích Y Vân còn anh ta thì hoàn toàn phù hợp.

“Người phụ nữ này, thật sự rất hoàn mỹ, có tư cách trở thành vợ của mình.” Tô Hải Siêu tự cho là đúng nói, trong lòng anh ta cảm thấy địa vị của Thích Y Vân xứng với anh ta, nhưng anh ta lại chưa nghĩ xem Thích Y Vân có thèm nhìn đến anh ta không.

Sự tự luyện đến mức này của Tô Siêu Hải ngoài việc có da mặt đủ dày ra còn cần có sự tự tin mù quáng mới được.

“Hải Siêu, hội từ thiện có rất nhiều nhân sĩ các giới tham gia, nhà họ Thiên chỉ không mời mỗi anh, sau này có phải công ty chúng ta sẽ bị Vân Thành loại trừ không?" Tô Diệc Hàn lo lắng hỏi.

Tô Hải Siêu tỏ vẻ không quan tâm, giờ anh ta có một chỗ dựa vô cùng lớn, Vân Thành là cái thá gì.

“Diệc Hàm, em nghĩ rằng anh sẽ để ý

những chuyện rác rưởi đó sao? Một đám loi choi mà thôi, bọn họ không làm cùng anh thì chỉ có thể chứng tỏ rằng mắt bọn họ có vấn đề, chống đối với Tô Siêu Hải thì sớm muộn sẽ khiến bọn họ hối hận.” Tô Siêu Hải nói.

Thấy Tô Siêu Hải tự tin như vậy, Tô Diệc Hàm cũng yên tâm nói: “E rằng người phụ nữ này anh không dễ dàng có được như vậy đâu, thái độ vừa rồi của cô ta, xem thường bất cứ ai, anh cần phải cố gắng nhiều.”

“Bọn vô dụng đó bị xem thường là chuyện bình thường, nhưng bọn họ có thể so

sánh với anh sao? Em yên tâm đi, không đến một tháng, khẳng định cô ta sẽ bị anh chinh phục.” Tô Hải Siêu tự tin nói.

Tô Diệc Hàm cười, cũng là phụ nữ, cô ta có thể cảm nhận được sự cao ngạo đó của Thích Y Vân, tuy bây giờ Tô Hải Siêu đã có công ty của riêng mình nhưng với nguồn vốn như thế không biết có đủ để chinh phục Thích Y Vân, cô ta không giống với những thiên kim tiểu thư thông thường, dám đắc tội ngay trước mặt nhiều nhân sĩ các giới như vậy đã đủ thấy cô ta xem thường những kẻ có tiền bình thường.

Đương nhiên, cũng không loại trừ khả năng cô ta cố ý dùng cách này để thu hút ánh mắt về phía mình, trước tiên loại bỏ số ruồi nhặng không đủ năng lực, khiến những người to gan có năng lực thực sự đến theo đuổi cô ta.

“Thật ra chinh phục một người phụ nữ không nhất định phải khiến cô ấy yêu mình trước, cũng có thể sử dụng những phương pháp khác, sau khi đạt được mới từ từ nuôi dưỡng tình cảm.” Tô Diệc Hạ cười nói.

Tô Hải Siêu nhíu mày, khuôn mặt dần xuất hiện nụ cười dâm đãng nói: “Diệc Hàm, cách này của em không tồi, nếu như có thể thành công, anh nhất định sẽ cảm ơn em thỏa đáng.”

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.