Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1175 chữ

Hội từ thiện vắng vẻ đến nỗi cái kim rơi cũng nghe thấy tiếng, Thích Y Vân khí thế như nữ vương ở trên cao, khiến những lão đại trong giới thương nhân cũng không thở nổi. Lúc này Thiên Vương Thịnh đã phát hiện ra một hiện tượng vô cùng thú vị, khiến mặt ông ta xuất hiện nụ cười đầy nếp nhăn có thể kẹp chết cả con muỗi.

Ông ta phát hiện ra ánh mắt Thích Y Vân nhìn bất cứ người đàn ông nào cũng đều đầy sự coi thường, hơn nữa sự coi thường này phát ra từ trong xương cốt cô ta, nhưng lúc cô ta nhìn thấy Hàn Tam Thiên thì lại khác hoàn toàn, trong ánh

mắt đó chính là biểu hiện của một loại quyến rũ, dường như đang muốn chứng minh với Hàn Tam Thiên điều gì.

“Thú vị, quá thú vị rồi.” Thiên Vương Thành không nhịn được mà cười rộ lên, may thay Thiên Linh Nhi đã hoàn toàn thoát ra khỏi mối quan hệ này, trở thành em gái của Hàn Tam Thiên, nếu không thì con bé lại có thêm một đối thủ nặng ký rồi.

“Ông nội, có gì thú vị vậy?” Thiên Linh Nhi hiếu kỳ không hiểu nổi hỏi.

Thiên Vương Thịnh vuốt râu nói: “Người phụ nữ này, thích sự phụ của ông.”

“Hàn Tam Thiên!” Thiên Linh Nhi kinh ngạc nhìn Thích Y Vân nói: “Cô ta thích Hàn Tam Thiên, ông nội, ông không nhìn sai chứ.”

“Ông nội sống mấy chục năm rồi, tuyệt đối sẽ không nhìn sai, loại ánh mắt này không phải là thích thì còn có thể là cái gì đây?” Thiên Vương Thịnh nói chắc nịch.

Thiên Linh Nhi không kìm được thốt ra những lời hoa mỹ, lại là một người phụ nữ bị Hàn Tam Thiên chinh phục, mặc dù trong lòng cô vẫn chưa hoàn toàn thoát

khỏi Hàn Tam Thiên nhưng giờ cô đã thử coi mình là em gái anh rồi.

Đối với Thiên Linh Nhi mà nói, phần tình cảm không đạt được này đã kết thúc như thế, là một kết cục không tồi, bởi vì cô ta có thể cảm nhận được tình yêu đến chết không rời của Hàn Tam Thiên dành cho Tô Nghênh Hạ.

“Xem ra lại có một người phụ nữ nữa bị Hàn Tam Thiên tổn thương rồi.” Thiên Linh Nhi cảm thán nói.

“Không nhất định như vậy, người phụ nữ này quá đẹp, nói không chừng Hàn Tam

Thiên sẽ động lòng.” Thiên Vương Thịnh nói, đàn ông đều là động vật dùng thị giác, bị thần phục trước sắc đẹp cũng không phải là việc không thể, trong lịch sử danh sách những người hủy đi cơ nghiệp cả đời vì kẻ má hồng nhiều không đếm xuể. Hàn Tam Thiên là một người đàn ông bình thường, Thiên Vương Thịnh không tin anh thật sự có thể không bị rung động.

“Ông nội, ông có ý gì?” Biểu cảm của Thiên Linh Nhi đột nhiên u ám, lời nói cũng lạnh lẽo.

Thiên Vương Thịnh cảm thấy xung quanh bao phủ một lớp khí lạnh vô hình, khiến

cho ông ta không kìm được nói năng lung tung, bây giờ mới cảm thấy bản thân nói sai rồi.

Thiên Linh Nhi thất bại khi theo đuổi Hàn Tam Thiên, bây giờ ông lại cho rằng Hàn Tam Thiên sẽ gục trước gấu váy lựu đào của Thích Y Vân, không phải là nói Thiên Linh Nhi không bằng Thích Y Vân sao?

“Cháu gái ngoan, ông nội thật sự không có ý đó, cháu đừng hiểu lầm.” Thiên Xướng Thịnh bảo vệ bộ râu mình rồi nói, chỉ sợ Thiên Linh Nhi nắm bộ râu trùng phạt ông.

Thiên Linh Nhi cắn chặt hàm nói: “Ông không có ý đó, nhưng trong lòng nghĩ như vậy nhỉ.”

Thiên Vương Thịnh khóc cười không nổi, nhất thời mồm miệng nhanh nhạy, không ngờ rằng tự nhiên lại có hậu quả như vậy.

Nhấc bàn tay che bộ râu ra rồi nhận sai, nói: “Cháu là muốn dứt râu ông thì dứt đi, ông nội nói sai rồi, đáng phạt.”

Thiên Linh Nhi liếc con mắt sắc lẹm như dao rọc nói: “Dứt râu ông làm gì, lời ông nói đều là sự thật, cháu quả thực không

bằng cô ta.”

Nhìn thấy Thiên Linh Nhi mặt mày ủ dột, hai vai hạ xuống, Thiên Vương Thịnh biết đây là biểu hiện trong lòng cô đã bị đả kích vô cùng lớn thì thấy tự trách bản thân mình.

“Cháu gái ngoan, ưu điểm của mỗi người không giống nhau, trong lòng ông cháu là tốt nhất.” Thiên Vương Thịnh vội vàng an ủi cháu gái.

“Ông nội, anh ấy thật sự sẽ thay lòng đổi dạ sao?" Thiên Linh Nhi lo lắng nói, mặc dù Hàn Tam Thiên không thích cô, nhưng

trong lòng Thiên Linh Nhi, cô vẫn cảm thấy tình yêu giữa Hàn Tam Thiên và Tô Nghênh Hạ đáng để khao khát, chỉ có hai người họ Thiên Linh Nhi mới cảm thấy đó là tình yêu thực sự.

“Điều này ông cũng không rõ lắm.” Thiên Xương Thịnh nói.

“Nếu đến anh ấy mà cũng thay lòng đổi dạ thì cháu sẽ không tin tưởng vào tình yêu nữa.” Thiên Linh Nhi thở dài, bất lực nói.

Vào lúc này Thích Y Vân đi từ trên đài phát biểu về bên cạnh Tô Nghênh Hạ. những người đó lúc này mới phát hiện

hóa ra cô ta lại có quan hệ tốt với Tô Nghênh Hạ đến thế, mà công ty của mấy người Giang Phú lại bị chính nhà họ Tô làm cho phá sản, chỉ dựa vào điểm này thôi, bọn họ cũng không dám gây phiền phức cho Thích Y Vân.

Hàn Tam Thiên nổi da gà khắp cả người, bối cảnh gia tộc của Thích Y Vân thực sự không phải ở Vân Thành, đây là kết quả anh ta điều tra được, hơn nữa điểm này rất đáng tin, bởi vì thế cục của Vân Thành rất rõ ràng, Thích Y Vân không thể nào ẩn nấp kín như vậy.

Cũng có nghĩa là, cô ta dám khiến quần

chúng tức giận vì sớm đã nghĩ sẽ lợi dụng Tô Nghênh Hạ để những người kia biết khó mà lui, khiến họ không đảm bảo thù.

Việc này nhìn thì rất đơn giản nhưng thực tế vẫn là kế hoạch từng bước gây kinh ngạc, nước chảy qua không để lại dấu vết, không để Tô Nghênh Hạ phát hiện thấy bản thân đang bị lợi dụng.

Càng như thế Hàn Tam Thiên càng cảm thấy cô ta đáng sợ.

Trước đây anh ta không dự định nhúng tay vào tình bạn thân thiết của họ, nhưng bây giờ Hàn Tam Thiên cảm thấy bản

thân cần thiết phải nhắc nhở Tô Nghênh

На.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.