Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Căn phòng lớn có hình dạng kỳ quái

Phiên bản Dịch · 872 chữ

Lúc đi qua hành lang, mọi người vội vàng đi theo người giúp việc vào phòng, chỉ có Uẩn Dạ Diêu tuột lại phía sau, thưởng thức những khung ảnh kia.

Đến cánh cửa cuối hành lang, Mạnh Kỳ Nhi kích động kêu lên một tiếng:

- Wow! Nhiều phòng quá!

Văn Mạn Mạn vội đưa tay che miệng cô bạn nói:

- Cậu nói nhỏ thôi! Quấy rầy chủ nhà không tốt đâu!

Nhưng Mạnh Kỳ Nhi lại đẩy tay Văn Mạn Mạn ra, tiếp tục chạy vào phòng không thèm để tâm đến, ngay cả giày cũng không chịu cởi.

- Mọi người, đây là lần đầu tiên tôi thấy căn phòng như thế này đấy!

Âm thanh kích động vang vọng khắp trong phòng.

Nhưng lại nhanh chóngbị tiếng nói trầm tĩnh của người giúp việc cắt đứt:

- Cô gái, xin cô thay giày xong hẳn vào.

Sau đó cô ta lấy từ trong giỏ ra một đôi dép nữ màu hồng như làm ảo thuật, đưa cho Mạnh Kỳ Nhi.

Thực ra trong giỏ đều là đủ loại dép khác nhau. Mọi người kịp thời phản ứng lại, lần lượt đổi dép, hơn nữa còn mang giày đặt ngay ngắn dọc hai bên hành lang. (Kỳ lạ là ở huyền quan hay hành lang bên trong đều không có giá để giày, mọi người cũng không tiện hỏi chuyện này.)

Thay giày xong, Uẩn Dạ Diêu lễ phép hỏi người giúp việc:

- Xin hỏi chúng tôi phải xưng hô với cô thế nào?

- Tôi họ Vương, mọi người có thể gọi tôi là Tiểu Vương.

Người giúp việc khom người nói xong, bèn cầm giỏ đi ra khỏi phòng từ cánh cửa bên phía tay phải.

Căn phòng lớn có vài cái bàn tròn, tất cả đều được trải khăn trải bàn màu xanh da trời có viền hoa, bên trên bàn đặt vài ly cà phê pha sẵn, nhìn số lượng, nhất định là chuẩn bị cho bọn họ, cho nên Liễu Kiều Bồ, bà Đường, Nhã Nhã, Uẩn Dạ Diêu và Văn Mạn Mạn lập tức ngồi xuống bên bàn và bắt đầu uống.

Uống xong một hớp cà phê nóng xong, họ đồng thời thoải mái thở dài một hơi.

Những người còn lại, có lẽ quá tò mò, nên còn dạo quanh trong phòng, tiếng dép mềm mại ma sát với nền nhà phát ra rất nhẹ nhàng.

Cũng có thể nói là gian phòng này được tạo thành từ rất nhiều căn phòng nhỏ, đại khái nó là một phòng khách, chỉ là to gấp ba bốn lần so với một căn phòng bình thường, vách tường sơn một màu trắng muốt, mỗi bên vách đều có gia cụ gắn liền với mái nhà nhọn nhọn.

Những cánh cửa lớn nhỏ không đều nhau, nhìn qua thì giống như tủ âm tường, bên trong có cửa lại như ngăn kéo gì đó, ngoài ra còn vài cái lò sưởi, dưới đáy lò xám đen vẫn có ánh lửa bập bùng, kỳ lạ nhất là một chiếc đàn piano rất lớn ở cuối phòng, cũng được làm thành đỉnh nhọn như hình dáng của ngôi nhà.Tất cả đồ dùng trong nhà đều có một màu ngà ngà, khá hài hòa với bức tường màu trắng, ngoại trừ hình dạng có phần lộn xộn ra thì cũng không xấu chút nào cả.

- Chủ nhà này quả là có sở thích kỳ lạ!

Liễu Kiều Bồ vừa uống cà phê vừa nói. Đây là câu nhẹ nhàng nhất mà ông cụ nói ngày hôm nay.

Uẩn Dạ Diêu cẩn thận quan sát cách bày trí bên trong căn phòng, đúng như ông cụ nói, kỳ lạ đến mức làm cho ngyời khác cảm thấy kỳ quái.

Sàn nhà lại có màu xanh dương nhạt, mà màu của khăn trải bàn lại là xanh đậm, vách tường màu trắng, tất cả đồ dùng trong nhà thì màu ngà và hồng. Cách phối màu này dùng mấy từ có phong cách độc đáo riêng cũng không đủ để hình dung.

Mà những đôi dép bọn họ đang mang đúng là có thể gọi là đủ mọi sắc thái để hình dung, có đủ mọi kiểu dáng màu sắc, có lẽ là tạm thời không tìm thấy những đôi dép giống nhau, nên người giúp việc không còn cách nào khác đành phải mang hết lên thế này.

Xung quanh căn phòng khách này có ba cánh cửa, trên mỗi cái đều có treo một tấm bảng: Cánh cửa bên tay phải cũng chính là nơi người giúp việc vừa rời đi, trên bảng đó có viết lối đi từ phòng khách đến lầu hai.

Phía đối diện còn một cánh cửa, tấm bảng có dòng chữ: Phòng của chủ nhà, nếu không gọi thì đừng quấy rầy.

Còn bên tay trái, rất gần phòng của chủ nhà kia là một cánh cửa, trên tấm bảng viết: Đi đến thư phòng.

Uẩn Dạ Diêu nói với mọi người:

-Tôi vào thư phòng xem một chút.

Nói xong thì anh ta cũng đẩy cửa ra bước vào trong. Dù sao người giúp việc kia cũng không nói là không được vào thư phòng.

Bạn đang đọc Bí Mật Của Ngôi Nhà Ma Quái của Tiểu Vận và Tiểu Vân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thiên_Nhai
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.