Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhìn thấy thì liền phải chịu trách nhiệm

Tiểu thuyết gốc · 2018 chữ

Mắt đỏ nữ tử mang luồng khí thế khát máu khiến cho Trúc Ngọc Yên vô cùng sợ hãi, lúc này dường như cơ thể nàng đã không còn tự chủ được nữa. Nàng muốn chạy thoát khỏi cái đáng sợ nữ tử này nhưng thủy chung là vẫn không thể nhất chân lên được

Mắt đỏ nữ tử tay cầm một thanh hắc loan đao, tử vong khí tỏa từ thanh loan đao ra vô cùng nồng nặc khiến người ta không nhịn được mà ói mữa. Nữ tử từng bước tiến tới...Trúc Ngọc Yên lúc này gương mặt xinh đẹp đẫm lệ, nàng trước giờ chưa từng trải qua cái thời khắc tử vong này. Cái nữ tử trước mắt làm cho nàng vô cùng sợ hãi...

...

-ĐỪNG...!!!

Trúc Ngọc Yên bỗng mở mắt ra và hét lớn, giọng thét của nàng tuy không mang theo pháp lực nhưng vẫn làm cho người ta khó chịu.

-Yên tỷ, ngươi đã tỉnh rồi

Một cái giọng nói quen thuộc vang lên khiến nàng bình tĩnh lại, may quá thì ra chỉ là mộng, chỉ là mộng

Rồi nàng nhìn lại quang cảnh xung quanh, nơi này ngoại trừ sương mù trắng xóa ra thì xung quanh còn là vô số các loại linh thảo.

-Đây là nơi nào vậy Đan Khải đệ, còn có sư huynh của ta đâu

-Đây là Hồng Hoang ảo cảnh, dường như chỉ có chúng ta là bị cuốn vào cái ảo cảnh này thôi

Nàng lúc này đã bình tĩnh trở lại, nhớ lời sư phụ dặn rằng khi lâm vào tuyệt cảnh thì phải bình tĩnh mà suy nghĩ phương án đối phó. Một khi từ bỏ chính là tự tay vứt đi mạng sống

-Vậy... chúng ta có thể thoát khỏi cái ảo cảnh này không ?

-Trên cơ bản là được, bởi vì mỗi cái ảo cảnh dù cho có hung hiểm thế nào thì đều có một đường thoát ra

Đan Khải thật ra trong lúc Trúc Ngọc Yên còn đang hôn mê thì hắn đã khám hết cái ảo cảnh này rồi, cái ảo cảnh này cơ bản muốn ra không phải là chuyện đơn giản

-Ca ca, ta cảm giác được bên dưới ảo cảnh này có giấu một thứ gì đó

-A... ngươi tỉnh rồi, ngươi cảm giác được ở bên dưới thật sự có gì sao ?

-Ân

Đan Khải cảm thấy thật kì lạ, hắn không cảm ứng được gì bên dưới. Ngược lại tiểu loli lại có thể cảm ứng, chắc hẳn đây là năng lực đặc thù của tiểu loli đi

-Đan Khải đệ, ngươi đang làm gì vậy... A A !!

Trúc Ngọc Yên nguyên bản đang thổ nạp để hồi phục linh khí trong người, sau khi thổ nạp xong thì lại thấy cái tuyệt mỹ thiếu niên này đang đứng một mình mà dường như lại mở miệng nói chuyện với ai đó

Khi nàng nhìn thấy trong mắt đỏ như máu của tiểu loli thì nàng chợt nhớ đến cái kia nữ tử trong ác mộng, cái nữ tử đó đôi mắt cũng đỏ như máu khiến nàng hoảng sợ

-Ngọc Yên tỷ, không sao đâu. Đôi mắt muội muội ta tuy có chỗ đáng sợ nhưng nàng tuyệt không hại người đâu

Hắn liền biết cái nữ tử này chính là đang sợ cái gì, phải rồi. Đôi mắt như vậy người thường nhìn vào cũng là sẽ sợ chết khiếp đi

-À... ta... hiểu rồi. Tiểu muội muội xin hãy thứ lỗi cho ta a

Trúc Ngọc Yên dần dần hoàn hồn lại, vừa rồi nàng đúng là thất thố thật nên nàng tự nhiên cũng nhận lỗi

...

Ảo cảnh bỗng nhiên tối xầm lại, lại khiến cho Trúc Ngọc Yên tiếp tục một phen hoảng sợ. Hôm nay nàng đã hoảng sợ rất nhiều lần rồi a, nếu như nàng không phải là tu sĩ thì hẳn là nàng vì bị dọa vỡ mật mà chết đi

Trúc Ngọc Yên vội dùng một cái tiểu thuật "Dẫn Hỏa thuật" để thắp sáng

-Đan Khải đệ, ngươi cũng là tu sĩ có phải không ?

Hắn ngẩn ra, câu hỏi này chẳng phải là quá dư thừa rồi sao ? Ta không phải là tu sĩ thì liền là cái gì đây ?

-Lúc trước ta không cảm ứng được tu vi của đệ, ta cứ nghĩ đệ là phàm nhân. Nào ngờ đệ che giấu thật sâu a, công pháp che giấu tu vi của đệ cũng thật là lợi hại a

Hắn nghe đến đây thì cũng sặc nước miếng ? Con mẹ nó đúng là cực phẩm, sao ngươi không nghĩ đến trường hợp là ngươi quá yếu để cảm nhận được tu vi của ta đi, còn nghĩ đến cái gì công pháp che giấu tu vi rồi che giấu thật sau a

Thật ra thì nàng nhìn bộ dạng của hắn còn muốn nhỏ hơn nàng mấy tuổi nên không nghĩ đến tu vi của hắn vốn so với nàng như là muối bỏ bể, bởi vì nàng 20 tuổi tiến vào Trúc Cơ cũng là trong tâm có một chút kiêu ngạo đi

...

-Ca ca, ta thấy hiện tại chúng ta vẫn nên là đợi qua một đêm này rồi tiếp tục thám hiểm cái kia khí tức a

-Ngươi nói phải, dù sao chúng ta cũng đem theo một cái gánh nặng nên cẩn thận một chút không bằng thừa a

Đan Khải... một kẻ sống lâu đã ngán như hắn thì liền coi như còn cái gì mà sợ sệt nữa, Xích Ngân thì thân có tà nhãn cùng với tu vi so với hắn cũng là đồng dạng sâu không thấy đáy thì lúc này còn ngán cái gì a

Bất quá chỉ là bên người lại có thêm một cái gánh nặng Trúc Cơ kỳ nên hắn cũng không muốn liều, tránh để thương vong không đáng có. Mà thật sự là cái con mẹ nó, lão tử chính là nếu như không có gánh nặng thì đã đâm đầu vào tìm xem bên dưới cái ảo cảnh này là cái gì rồi

...

Trời cũng rất nhanh đã sáng, giờ giấc sinh hoạt của Trúc Ngọc Yên vẫn là rất lành mạnh đi, cư nhiên lại dậy rất đúng giờ

Nàng dụi mắt ngáp dài một hơi rồi dùng tất cả các tiểu pháp thuật để làm sạch sẽ thân thể nàng, một nữ nhân vẫn luôn là rất quan tâm đến vẻ ngoài của mình a

-Chào buổi sáng, Đan Khải đệ

-Ân, chào ngươi Ngọc Yên tỷ

Nàng thấy hắn thì liền chào một tiếng, hắn cũng thuận tiện chào lại một tiếng. Lúc này dường như hắn đang làm một cái gì đó khá quan trọng

-Xà Thủy thảo, Yêu Vụ hoa, Xích Lan sâm, Linh Lung diệp... ân, đủ rồi

-Ngọc Yên tỷ, ngươi mau đến đây

Trúc Ngọc Yên đang thơ thẩn ngắm nhìn cái kia đẹp mắt hồ điệp thì lại nghe thấy cái kia tuyệt mỹ thiếu niên đang gọi nàng đến. Nàng liền rất nhanh chạy đến chỗ hắn

-Ngươi đến rồi Ngọc Yên tỷ, mau cởi y phục ra đi.

-A... ngươi đồ biến thái

-Biến thái cái gì, mau cởi ra đi. Sau khi ta lập xong Tụ Linh trận thì ngươi nhất định phải cởi ra hết a

-.... Ân, ta sẽ cởi

Nàng lúc này gương mặt ửng đỏ, trước kia chưa có ai thấy qua thân thể nàng cho dù là thị nữ nàng tại tông môn, bất quá nàng hiện tại sau khi lột ra cái thanh y đó thì tới lượt nội y và tiểu khố...

Sau một hồi thì hắn đã thiết lập xong cái kia Tụ Linh trận, Trúc Ngọc Yên cũng vừa mới cởi ra toàn bộ y phục trên người nàng. Nàng e thẹn lấy tay che 2 bộ phận quý giá nhất của nữ nhân, làn da trắng nõn cùng với cơ thể hoàn hảo chỗ nào cần lớn thì lớn chỗ nào cần nhỏ thì nhỏ của nàng khiến cho nam nhân sôi trào khí huyết

Bất quá trong mắt hắn thì cái này cũng không tính là gì, dù sao thì cái tình huống này hắn trải qua không biết bao nhiêu lần rồi...

-Tỷ mau vào chính giữa đại trận thổ nạp đi

-... Ân

Nàng e thẹn bước đến chính giữa trận,rồi nàng ngồi xuống chính thức kết ấn rồi thổ nạp. Cơ thể hoàn mỹ mê người kia của nàng lúc này phô bài hết ra, bất quá hiện tại linh khí cuồng cuộng như bão tố tụ tập về đại trận khiến nàng phải điên cuồng hấp thu nên nàng tự nhiên cũng không để ý đến chuyện khác nữa.

-Dùng linh khí đả thông từng cái huyệt đạo, mở rộng từng cái kinh mạch đi.

Hắn bên ngoài đứng nhìn nàng thổ nạp rồi nhẹ nhàng nói

Trúc Ngọc Yên sau khi hấp thu từng cái bão linh khí liền dùng toàn bộ để đả thông huyệt đạo, kinh mạch như hắn nói. Bất quá, quá trình này cũng thật thống khổ đi, cơ thể nàng lúc này cứ như đang ở trong vô tận biển lửa rồi chuyển sang thành đau nhói cứ như bị ba ngàn cây kim châm

Bên ngoài hắn nhìn thấy nàng hiện tại khắp nơi thải ra mọt vùng máu đen thì liền nói

-Tiếp tục dùng tất cả chỗ linh khí còn sót lại để tu bổ cơ thể, đồng thời hấp thu tất cả các dược lực rồi chuyển hóa thành thành linh khí rồi lại tiếp tục dùng linh khí đó mà tu luyện

Hắn vừa nói vừa dùng Đại Dẫn thuật điều khiển nước thuốc kia tiến đến bao bọc Trúc Ngọc Yên lại, ân đây là bước cuối cùng

Lần này hắn chẳng những đem tư chất vốn yêu nghiệt của Trúc Ngọc Yên đề thăng lên một bậc mà còn đưa nàng từ Trúc Cơ Sơ Kỳ lên một bậc trở thành Trúc Cơ Trung Kỳ đem thân thể nàng đả thông toàn bộ kinh mạch lẫn các huyệt đạo khiến cho con đường tu luyện của nàng từ nay về sau sẽ thẳng tắp

Một cái quá trình cải biến tư chất này lại trải qua thêm mấy canh giờ khiến cho trời từ sáng nay lại tiếp tục chập tối

...

Sau khi đình chỉ thổ nạp thì nàng mở mắt ra muốn đứng dậy, nhưng nàng vừa mới đứng lên thì lại tiếp tục ngất xỉu

Hắn chạy đến đỡ nàng lên rồi trong tay tụ ra một cái Bạch Sắc Quang Cầu, hắn đem cái Bạch Sắc Quang Cầu này truyền vào cơ thể nàng rồi. Sau khi truyền vào thì sắc mặt của nàng đã trở nên hồng nhuận hơn, hắn tiện tay mặc lại y phục cho nàng ... rồi hắn nhóm lửa lên đặt nàng gần đống lửa để sưởi ấm cho nàng

...

Sáng hôm sau, Trúc Ngọc Yên chính là tỉnh lại. Nàng nhớ đến hôm qua chính là cơ thể của nàng đã bị cái kia tiểu nam nhân nhìn thấy hết, sắc mặt nàng ửng đỏ trong lòng lại nhiều hơn chính là một cái cảm giác kì lạ

Nàng lúc này cũng để ý đến biến hóa của bản thân, rằng mắt nàng hiện tại có thể nhìn xa hơn, rõ hơn nàng có thể nhìn kĩ từng cái ngọn cỏ khẽ đung đưa, tai nghe được tiếng lá đung đưa trong gió

-Ngọc Yên tỷ, tỷ cuối cùng cũng hồi phục rồi a

-Ngươi có phải hôm qua đã nhìn thấy hết...

-Nhìn thấy cái gì

Nàng thẹn thùng nói

-...Cơ thể của ta

-Ân, ta còn nhìn thấy rất rõ

Đan Khải gật đầu không phủ nhận, ân chỉ là một cái nữ tử thân thể chính là không có gì quan trọng đi

-Ngươi... đã nhìn thấy hết thì liền phải chịu trách nhiệm a

Bạn đang đọc Bất Tử Vẫn Là Bất Tử sáng tác bởi BaLỗRốn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BaLỗRốn
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 10
Lượt đọc 269

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.